Vất vả lắm mới đuổi được tên mập đi, sau khi an bài xong xuôi mọi thứ, Trương Huyền bất đắc dĩ phát hiện rằng, mặt trời đã ngả về phía tây, sắc trời cũng nhá nhem tối. "Xem ra ta chỉ có năm học viên!" – Trương Huyền thở dài. Hôm nay là ngày cuối cùng của đợt tuyển nhận học sinh. Vốn tưởng rằng ngay cả một học viên cũng không chiêu được. Vậy mà giờ đây hắn lại tuyển được năm người. Đối với giáo viên xếp hạng đội sổ như hắn thì đây là một thành tích không tồi. Đóng cửa lớp học lại, Trương Huyền dựa theo trí nhớ để tìm đường quay trở về. Là lão sư của học viện, hắn có nhà riêng để nghỉ ngơi, nhưng diện tích cũng nhỏ, chỉ tầm mười mấy mét vuông. Chỉ sau một lát, hắn đã về đến nhà mình, đẩy cửa đi vào, nhìn tình trạng căn phòng mà ngán ngẩm thở dài. Phải nói rằng, tiền thân rất thê thảm, gian phòng này không chỉ nhỏ hẹp mà lại còn ẩm ướt, các loại chăn đệm cũng đã mốc meo. Không biết ngày xưa làm sao hắn ngủ được? "Cứ kệ đã, ngày mai phải lên lớp, hôm nay trước hết làm rõ vấn đề tu vi, rồi sau đó tu luyện thử xem!" Dù sao hiện tại hắn cũng không đói, Trương Huyền dựa theo phương pháp trong trí nhớ, khoanh chân ngồi ở trên giường. Là một người xuyên việt, mặc dù kế thừa trí nhớ của đời trước, đối với tu luyện không lạ lẫm, nhưng nghĩ tới mình có thể càng ngày càng mạnh, trong lòng hắn vẫn cực kỳ hưng phấn. Hiện tại đã thu nhận học sinh xong, hắn cũng nên tu luyện để củng cố thực lực, dù thế nào, ở thế giới này, thực lực mới là quan trọng nhất. Thiên đạo thư viện mặc dù có thể nhìn ra điểm yếu của người khác một cách đơn giản, nhưng chỉ có hiệu quả nếu thực lực chênh lệch không nhiều. Còn nếu chênh lệch quá nhiều, cho dù có sơ hở, chỉ riêng tốc độ cũng theo không kịp, đừng nói là đánh bại đối phương, nếu không cẩn thận có thể bị người khác bắt lấy nghiên cứu như chuột bạch. Cho nên, dù Thiên đạo thư viện lợi hại, cũng không phải là vô địch, muốn mạnh lên, phải không ngừng tu luyện mới là con đường đúng đắn! "Công pháp tu luyện của tiền thân gọi là Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết! Là công pháp của người sáng lập Hồng Thiên học viện, tổng cộng có chín tầng tương ứng với chín tầng cảnh giới của võ giả!" Hắn hồi ức lại công pháp được ghi trong đầu. Võ giả có chín tầng, càng lên cao tu luyện càng khó. Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết là một trong những công pháp được tu luyện nhiều nhất tại Hồng Thiên học viện cũng có chín tầng tương ứng với chín tầng tu vi của võ giả. "Hiện tại thực lực của ta là thấp nhất trong số toàn bộ lão sư của học viện!" Ở trong học viện, tất cả các lão sư đều ít nhất đạt tới tầng bốn, chỉ có hắn là tầng ba. Vì thế, hắn nhất định phải tu luyện nhanh hơn. Dựa theo phương pháp thổ nạp trong trí nhớ, tinh thần của Trương Huyền tập trung cao độ. Trước mắt hắn hình như có thêm nhiều hạt ánh sáng, sau khi hô hấp chậm rãi, chân khí bên trong đan điền cũng dần dần trở nên hùng hậu. Không biết tu luyện mất bao lâu, Trương Huyền mở to mắt, nhịn không được lắc đầu. "Tu luyện thế này quá chậm!" Mặc dù hắn kế thừa trí nhớ của đời trước, nhưng ý thức vẫn là của người Địa Cầu, khó mà ngồi tu luyện liên tục được. Đặc biệt, khi nhìn thấy quá trình ngưng tụ chân khí, hắn càng cảm thấy bất lực. Ngưng tụ chân khí là đem hạt linh khí xung quanh ngưng tụ lại rồi áp súc, không ngừng tích lũy để nước chảy thành sông. Đây là một quá trình rất lâu dài. Có người mỗi ngày đều kiên trì cày cuốc mà ba năm mới có thể lấp đầy đan điền, trùng kích cảnh giới cao hơn. Đây gọi là nước chảy đá mòn. Nếu phải mất vô số năm trải qua việc tu luyện khô khan như thế thì không bằng giết hắn! "Đúng rồi! Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết, mặc dù là công pháp lưu hành phổ biến nhất của Hồng Thiên học viện nhưng không phải công pháp cường đại nhất. Hắn có thể để Thiên đạo thư viện tìm ra khuyết điểm rồi tìm biện pháp sửa lại. Nếu sửa đúng chẳng phải sẽ tu hành thuận lợi hơn gấp bội?" Một ý tưởng nảy ra trong đầu Trương Huyền. Tu luyện công pháp cũng có loại mạnh loại yếu. Loại mạnh thì giúp người tu luyện nhanh hơn và ngược lại. Phải chăng công pháp mạnh có ít khuyết điểm hơn? Nếu là người khác thì không có cách nào cải tiến công pháp nhưng hắn thì khác. Trong tay có Thiên đạo thư viện, hoàn toàn có thể để Thư viện tìm khuyết điểm rồi nghĩ biện pháp sửa lại. Khi nào làm ra một bản công pháp không có lỗ hổng thì tu luyện, ắt hẳn sẽ vô cùng hiệu quả! Nghĩ là làm, Trương Huyền đứng dậy, tiện tay cầm Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết lên đọc. Hô! Giống như dự liệu, Thư viện chấn động, lập tức xuất hiện một bản thư tịch cùng tên. Trương Huyền nhẹ nhàng mở ra, quả nhiên là bản ghi chép các chỗ thiếu hụt của Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết, nhìn lít nha lít nhít, tổng cộng có hơn ngàn khuyết điểm! "Ta vừa mới tu luyện môn công pháp này sao?" Trương Huyền kinh ngạc. Một cái công pháp tầng ba đơn giản mà có nhiều lỗ thủng như vậy! Cái này cũng giống như ăn một quả táo mà bên trong sâu bọ bò lúc nhúc, dù chưa chắc đã có việc gì nhưng cảm giác cực kì kinh tởm. "Những công pháp khác thì sao?" Thân là lão sư, trong phòng hắn có không ít sách vở, nào là « Tứ Tôn Bảo Điển », « Chư Thiên Kinh Mạch Công », « Liên Hoa Trùng Huyệt Kình ». . . Trương Huyền thuận tay cầm lên một bản, mở ra đọc, thư viện lập tức hình thành thư tịch tương ứng ghi chép khuyết điểm. Công pháp này có hơn ba ngàn khuyết điểm! So với Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết còn kinh khủng hơn! "Cái này. . . ” Để tìm ra phương pháp chính xác chẳng phải sẽ mệt chết ?" Nhìn một hồi, Trương Huyền cảm thấy tuyệt vọng. Một bản bí tịch có hơn ngàn khuyết điểm, mà mình thì không biết phương hướng chính xác. Muốn tìm ra cách cải tiến cũng giống như đứng trước hơn ngàn lối rẽ, mỗi lối rẽ đều có vô số nhánh. Cho dù có Thiên đạo thư viện có thể xác nhận xem có sai lầm gì hay không nhưng muốn tìm được con đường chính xác nhất cũng sẽ khiến bản thân mình mệt chết! "Hiện tại tu vi của ta là võ giả tầng ba Chân Khí cảnh đỉnh phong, kém một chút là có thể đột phá. Bây giờ chỉ cần tìm ra những điểm thiếu hụt liên quan đến vấn đề này ở trong bí tịch rồi sửa lại là được. " Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết tầng ba có nhiều thiếu hụt như vậy, muốn tìm ra trong thời gian ngắn là không thể. Trương Huyền đành lật tới trang cuối. Toàn bộ tầng ba tu luyện rất phiền phức, nhưng một bước cuối cùng đơn giản hơn nhiều. Quả nhiên, trong trang này chỉ có mười chỗ thiếu hụt. "Phương pháp cảm ngộ linh khí sai lầm, Phương pháp khống chế linh khí sai lầm, việc đưa linh khí đi qua mạch Dương Duy sai lầm. . . " Mười chỗ thiếu hụt đều đươc ghi chép rất kỹ càng. Thiên đạo thư viện chỉ ra sai lầm, cũng không viết ra phương pháp giải quyết. Muốn tìm được con đường chính xác cũng không còn dễ dàng như tưởng tượng. "Đúng rồi, trong mấy cuốn sách kia cũng có phương pháp đột phá võ giả tầng ba. Hình như chỗ sai lầm không giống nhau!" Linh quang lóe lên, Trương Huyền nhớ tới mấy quyển bí tịch vừa xem, lập tức lật đến phần đột phá Chân Khí cảnh. Quả nhiên giống như trong trí nhớ, dù đều có sai lầm nhưng mỗi bản một khác. "Nếu không bị đánh dấu là sai thì chính là đúng. . . " Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, vội tìm giấy bút, ghi lại những phần đúng. Chỉ chốc lát, một phương pháp tu luyện mới xuất hiện ở trước mắt. "Để ta nhìn xem cái này còn sai gì không!" Trương Huyền khẽ cười, đọc nội dung vừa viết ra, Thiên đạo thư viện chấn động, thư tịch xuất hiện. Lần này, chỉ có một khuyết điểm. Sau khi nghiên cứu một hồi, hắn sửa lại khuyết điểm này, dùng Thiên đạo thư viện quan sát lần nữa, quả nhiên công pháp này hoàn mỹ không một tì vết. "Đây chính là phương pháp đột phá tầng ba chính xác nhất! Thử xem sao!" Nhìn thấy nội dung mình vừa viết ra, Trương Huyền hưng phấn gật đầu, vội vàng ngồi xuống, bắt đầu tu luyện. "Buông lỏng toàn thân, để lỗ chân lông mở ra, làm cho mình đắm chìm trong linh khí, mỗi cái lỗ chân lông đều là một sinh mệnh hoàn chỉnh, có thể tự do hô hấp. . . " Xì xì xì xì... Bùm! Tu luyện dựa theo phương pháp này, tuy ban đầu còn chưa thích ứng, nhưng rất nhanh hắn đã cảm thấy linh khí xung quanh ùn ùn kéo đến, từng lỗ chân lông dù hấp thu linh khí rất ít, nhưng toàn bộ lỗ chân lông trên cơ thể đồng thời hút cùng một lúc thì tốc độ cực nhanh. Rất nhiều linh khí như là trăm sông đổ về biển, tạo thành một dòng lũ lớn tuôn về hướng đan điền. Ầm ầm! Khí hải của Trương Huyền nổ vang, lập tức đột phá bình cảnh, chân khí từ đan điền tràn ra, chảy khắp toàn thân, tưới đều cơ bắp, xương cốt, để cho hắn cảm thấy sung sướng. Võ giả tầng bốn, Bì Cốt cảnh! "Cái này. . . Quá nhanh!" Trương Huyền trợn tròn mắt. Dựa theo ghi chép của Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết, với cảnh giới của hắn bây giờ, việc đột phá ít nhất phải đợi từ ba đến năm tháng, thậm chí còn chưa chắc sẽ thành công. Nhưng chỉ cần sửa lại công pháp đã đột phá ngay lập tức, vừa rồi mới tốn bao lâu? Mười phút đồng hồ? Năm phút đồng hồ? Chỉ sợ còn chưa đến ba phút đã đột phá thành công! Cái này. . . Hơn nữa, mặc dù chỉ sửa lại cách đột phá của võ giả tầng ba đỉnh phong nhưng chân khí mà hắn vừa luyện ra tinh thuần hơn trước kia nhiều lắm! Nếu như coi chân khí tu luyện trước đó là bùn nhão đục ngầu thì chân khí bây giờ là nước suối trong suốt, không chút tạp chất. Đẳng cấp chân khí chia thành thượng, trung, hạ. Phẩm chất càng cao thì tiềm lực của người tu luyện càng lớn! Chân khí lúc trước đục ngầu, chính là loại kém nhất trong các loại chân khí hạ đẳng. Mà chân khí bây giờ ít nhất là cũng tinh thuần hơn cả chân khí thượng đẳng! "Không phải người ta nói nếu muốn tu luyện chân khí đến bậc này phải cần công pháp Thần cấp hoặc Thánh cấp hay sao?" Đẳng cấp công pháp có thể chia làm năm bậc: Thần, Thánh, Linh, Quỷ, Phàm. Trong mỗi bậc lại chia làm bốn cấp: hạ, trung, thượng, đỉnh phong. Hắn mặc dù lấy Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết làm căn cơ nhưng trên thực tế lại né tránh toàn bộ sai lầm trong đó, chỉ dựa theo con đường chính xác nhất mà đi, do đó mới có thể hội tụ ra chân khí cao hơn cả thượng đẳng! Mọi thứ Thiên đạo thư viện ghi lại đều là chính xác. Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết quả nhiên còn cách cảnh giới hoàn mỹ quá xa. "Có Thiên đạo thư viện hỗ trợ, phải chăng ta cũng có thể viết ra một bản công pháp tu luyện Thánh cấp, thậm chí là Thần cấp?" Hai mắt Trương Huyền tỏa sáng.