Thần Y Trọng Sinh

Chương 1715: Vô Địch nói với vẻ hờ hững.

24-10-2024


Trước Sau

Vô Địch nheo mắt, trong mắt lóe lên một vùng dị sắc.
              ế ể- Sao thế, huynh cũng có hứng thú với tiểu tử này à?               - Hiện giờ ngoại trừ bế quan rất lâu không ra, có không ít người có hứng thú với tiểu tử này.
              Vô Ngần cười khẽ nói.
              Mạc Phàm mới tới Thần Nông Tông bao lâu, trước khi nhập môn đắc tội Mạnh Bất Đồng, sau khi bị Mạnh Bất Đồng sung quân tới Vạn Yêu Quật, không chỉ không chết ở Vạn Yêu Quật, còn tấn thăng tới Nguyên Anh đỉnh phong trong vòng hơn một tháng.
              Sau khi Mạc Phàm tiến vào Vô Cực Phong, lại chọc Lam gia và Phùng gia bọn họ.
              Nếu đổi thành những người khác, chắc chắn người này không còn tồn tại rồi.
              Nhưng Mạc Phàm lại khiến Phùng Vô Tàng hổ thẹn rút lui, ông cũng ăn trái đắng, không dám làm gì Mạc Phàm.
              Tuy Vô Địch ra tay bảo hộ Mạc Phàm, nhưng cũng ăn không ít thiệt thòi trên tay Mạc Phàm.
              Một người như vậy, dẫn tới không ít người lo lắng, ví dụ như những gia tộc lâu năm của Thần Nông Tông.
              Dù sao tốc độ tăng trưởng trong Thần Nông Tông của Mạc Phàm quá kinh thế hãi tục, tuy chưởng môn Vô Cực đạo nhân còn chưa ra tay đã tới mức này, đợi một thời gian nữa, thậm chí Mạc Phàm có thể địch nổi những gia tộc lâu năm như bọn họ.
              Người như vậy, nếu không thể loại bỏ, thì phải suy xét có mượn sức được hay không.
              - Tiểu tử này là ai ta cũng không biết, chỉ là không đơn giản.
              Vô Địch nhíu mày nói.
              Chỉ riêng y đạo của Mạc Phàm đã khiến vô số y tiên của Thần Nông Tông đỏ mắt, trừ chuyện đó ra, trên người Mạc Phàm còn có vô số cơ duyên.
              Phàm là người có quan hệ tốt hơn với Mạc Phàm, hình như đều chiếm được thứ không tệ.
              Lương Nguyệt Hoa và Chúc Vũ dẫn theo Vọng Cơ, Bất Linh và Lã Hồng Nhu đi ra ngoài một chuyến, mấy ngày trước mới trở về, hình như thu hoạch rất dày.
              Mấy người không nói rốt cuộc là cơ duyên gì, nhưng ông cảm nhận được đó là khí tức của động Dương Thiên Cung.
              Ông không biết mấy người này vào động Dương Thiên Cung thế nào, nhưng động Dương Thiên Cung không phải nơi đơn giản, có không ít cao thủ Đại Thừa bị chắn bên ngoài.
              Môn đồng bên cạnh Mạc Phàm, trên người tu luyện pháp môn tương tự Mạnh Bất Đồng.
              Tuy ông không quan tâm chút chuyện đó của Mạnh gia, nhưng tránh không khỏi lỗ tai của ông.
              Mạnh Bất Đồng không có khả năng truyền thụ công pháp của mình cho một chi khác của Mạnh gia, không giết đã không tệ rồi, cho nên chỉ có thể từ Mạc Phàm.
              Trừ chuyện đó ra, công pháp trên người Tiểu Phượng Vũ, có công pháp ông chưa từng nghe nói tới bao giờ, cũng là từ người Mạc Phàm ra.
              Mạc Phàm đưa Âm Dương Long Quyền và Đại Phạm Chân Vũ Kinh cho Lam Dương, càng không cần phải nói.
              Trên cơ bản tu sĩ đều đang trên đường nghịch thiên, mù mắt bò lên trên.
              Mạc Phàm lại giống như biết rõ toàn bộ, chưa đi đã biết phía trước là gì, có những gì.
              Cho dù là đệ tử Nam Cung gia tu luyện Thiên Mệnh Huyền Thuật tới mức tận cùng, cũng không có bản lĩnh này.
              - Không đơn giản bao nhiêu?               Vô Ngần nghĩ một lát, lại hỏi tiếp.
              - Không đơn giản hơn huynh ta.
              Vô Địch nói.
              Khí chất của con người có trời sinh, nhưng là thứ dưỡng thành địa vị sau này của người đó.
              Tuy ông không thể tra xét thần hồn của Mạc Phàm, nhưng bất luận là hành vi cử chỉ của Mạc Phàm, đều không giống người có địa vị thấp hơn bọn họ nên có.
              - Còn không đơn giản hơn Vô Địch sư đệ sao, không có khả năng đâu?               Vô Ngần nhướn mày, có chút không tin tưởng.
              Có thể nói Vô Địch là thiên tài của Thần Nông Tông, ở nơi như Thần Nông Tông, có thể tu võ đạo tới bước này, còn sáng tạo ra tuyệt kỹ của mình, tạo ra tên tuổi trong đám chiến tu ở Tu Chân giới, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
              Mạc Phàm là một tiểu tử ngay cả tài giỏi đều không biểu lộ, có thể lợi hại hơn Vô Địch, ông không tin lắm.
              - Huynh đừng có mà nghĩ ta cao quá, quả thật tiểu tử này không đơn giản, nếu huynh không tin, có thể tự mình thử, nhưng tốt nhất là đừng động vào thần hồn của tiểu tử này, gần đây Vô Phong sư đệ đang bận chuyện của sư muội, hình như vẫn còn phiền phức, nếu chậm trễ chuyện của đệ ấy, ra tay với các huynh cũng không phải không có khả năng, dù sao đệ ấy đã cảnh cáo rồi.
              Vô Địch bĩu môi, nói.
              Dù sao ông không tính đụng vào thần hồn của Mạc Phàm, cũng không cần thiết.
              Tiểu tử này giao Phượng Vũ cho hắn, nói lên Mạc Phàm không có địch ý với hắn.
              Chỉ cần Mạc Phàm không có địch ý với hắn, đi theo bước chân của Mạc Phàm, con đường của ông sẽ thuận lợi hơn nhiều.
              Có chuyện tốt như vậy, ai đi trêu chọc Mạc Phàm làm gì?               - Đúng rồi, tốt nhất là huynh đừng nghĩ tới chuyện báo thù cho con trai út, con trai út của huynh tâm tính thật sự có vấn đề, không thể trách được tiểu tử này, ngoài ra nếu huynh định báo thù thay con trai út, sẽ cản trở tiền đồ của Tiểu Dương, tốt nhất là huynh nên nghĩ cho kỹ.
              Vô Địch nghĩ tới gì đó, lập tức lại cảnh cáo.
              Không có Mạc Phàm giúp đỡ, Lam Dương không có khả năng học được Âm Dương Long Quyền, cũng không có khả năng kiên trì trong Võ Đạo Trì lâu như vậy.
              Đây chỉ là bắt đầu, nếu có thể duy trì quan hệ giữa Lam Dương và Mạc Phàm, Lam Dương có thể tiến xa hơn chút nữa.
              Tìm Mạc Phàm báo thù, con đường này sẽ cắt đứt hoàn toàn.
              Nhưng đây là chuyện của Lam gia, tuy ông là sư phụ của Lam Dương cũng chỉ có thể nói một chút, không thể quyết định thay Lam gia.
              - Vô Địch sư đệ yên tâm, ta chỉ tò mò thân thế của Mạc Phàm, không có ý định báo thù, với lại đứa bé đánh nhau, chúng ta là trưởng bối nên nhìn thì hơn.
              Vô Ngần cười khẽ, nói.
              Mạc Phàm đang giúp Lam Dương, sao ông có thể không nhìn ra, tất nhiên ông sẽ không làm chuyện ngốc nghếch.
              Sở dĩ xác nhận với Vô Địch, chỉ là muốn biết Mạc Phàm có liên lụy tới Lam gia bọn họ hay không.
              Dù sao có một số gia tộc, cảm thấy Mạc Phàm sẽ thành uy hiếp của bọn họ, không muốn Mạc Phàm đi thuận lợi như vậy.
              Nếu Lam gia bọn họ thân thiết với Mạc Phàm quá, có khả năng bị liên lụy.
              Nhưng nếu Mạc Phàm không đơn giản như vậy, vậy thì khác rồi.
              Cho dù có khả năng Lam gia bị liên lụy, cũng có thể đánh cược một phen.
              - Chuyện của Lam huynh, tự huynh nhìn mà làm.
              Vô Địch nói với vẻ hờ hững.
              Ông lấy hai ngọc giản ra, ném về phía thoát thai chi thể của Mạc Phàm và Lam Dương trong Võ Đạo Trì.
              Hai ngọc giản này tới trước người hai người, trực tiếp biến mất trong mi tâm hai người.
              Hai người nhíu mày, nhưng lập tức khôi phục như thường.
              Âm Dương Long Quyền và Đại Phạm Chân Vũ Kinh trải qua tham ngộ của ông, đã được ông sửa một phen, cho dù là Quyền Thần và Đấu Đế cũng chưa chắc phân biệt được thật giả.
              Thoát thai chi thể của Mạc Phàm và Lam Dương đều bắt đầu phục dùng dược vật, đã ở trạng thái phong bế cửu thức.
               Bản thể của Mạc Phàm đang không ngừng đi về trước, không chỉ không phục dùng dược vật, cũng không tham ngộ võ đạo.
               Tuy Võ Đạo Trì có thể tôi thể và tôi luyện thần hồn, nhưng lúc này tôi luyện hai thứ này có phần hơi muộn.
               - Tiểu tử này ấy à, cậu ta đang giúp thoát thai chi thể đi xa hơn.
               Vô Địch nheo mắt nói.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!