Bóng trắng này dài hơn một mét, toàn thân như hàn băng điêu khắc mà thành, đôi mắt to linh động vốn nhìn Hàn Ly, ngay sau đó giống như đứa bé bám lên người Mạc Phàm, quay xung quanh Mạc Phàm, cuối cùng quấn trên tay Mạc Phàm, trong đôi mắt đều là khát khao. Hàn Ly nhíu mày, trong mắt lóe lên sắc bén. - Linh Nhi, còn không nhanh tới chỗ bản cung. Tiểu Hàn Ly do dự, vẻ mặt không nỡ rời khỏi tay Mạc Phàm, quay về bên cạnh Hàn Ly. Mạc Phàm lấy một ngọc giản ra, khắc Bổ Thiên Hàng Long Trận vào bên trong. Làm xong những chuyện này, hắn nhìn thoáng qua Tiểu Hàn Ly bên cạnh mỹ phụ mặc cung trang, lại lấy một bình ngọc ra, một dòng tạo hóa khí lập tức tụ vào trong bình ngọc, hắn ném hai thứ này cho mỹ phụ mặc cung trang. - Bên trong ngọc giản là phương pháp chữa trị và khiến long bảo giáng sinh trước, giáng sinh trước hai ba tháng thì được, nhưng đừng trước thời hạn quá nhiều, bên trong bình ngọc có linh khí, mỗi ngày cho Tiểu Hàn Ly một đạo, nó mới nhanh chóng cường tráng. Mạc Phàm nói tiếp. Hàn Ly nhận ngọc giản và bình ngọc, cẩn thận kiểm tra cơ thể Tiểu Hàn Ly, lông mày nhíu chặt dần giãn ra. Tuy Tiểu Hàn Ly giáng sinh trước, nhưng cường tráng hơn lúc bà ta sinh ra một chút. Hơn nữa trên người Tiểu Hàn Ly còn có linh khí rất kỳ lạ, linh khí dị chủng này khiến cơ thể Tiểu Hàn Ly xảy ra chút biến hóa. Tuy bà ta không biết đó là linh khí gì, nhưng phần lớn là thứ tốt. Bởi vì trời sinh Hàn Ly Nhất Tộc bọn họ có thể nắm băng sát khí trong tay, linh khí bình thường nhập vào cơ thể đều bị băng sát khí ăn mòn, linh khí này có thể tồn tại, nói lên cấp bậc trên băng sát khí. Có thứ gì đó cấp cao, thường không phải chuyện xấu. Trong chớp mắt, cuối cùng bà ta cũng hiểu vì sao Mạc Phàm chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng thành đệ tử chữ lót “Bất” của Thần Nông Tông, có khả năng tiểu tử này không chỉ có y thuật cao minh, tiềm lực cũng không nhỏ. Người như vậy, nếu bị đẩy vào đám đệ tử “Không”, “Hư”, vậy Thần Nông Tông đúng là mắt mù. May mà bà ta không ra tay với Mạc Phàm, nếu không sẽ như lời Mạc Phàm nói, Thần Nông Tông sẽ phái người diệt bà ta. Bà ta xác nhận Tiểu Hàn Ly không sao, lúc này mới yên lòng. “Là người nào gieo Khởi Bạo Phù lên người đứa bé của bản cung? Mạc Phàm cầm trứng rồng vỡ nát, cầm mảnh nhỏ có khắc Khởi Bạo Phù, nhẫn trữ vật trên tay sáng lên, xác ngoài lập tức được hắn cất đi. Ngư Lân Giáp mà hắn mặc lúc trước có thể tìm được người động tay động chân với hắn, nhưng vì né tránh Hàn Ly đuổi theo hắn đã hủy diệt trước, muốn tìm người hủy diệt hắn, chỉ có thể thông qua thứ này. - Người kia ngươi không cần phải xen vào, đợi ta rời khỏi nơi này, sẽ đi tìm người đó tính sổ. Trong mắt Mạc Phàm lóe lên sắc bén, bình tĩnh nói. Hắn mới tới Thần Nông Tông ngày đầu tiên, đã bị người ta ám toán thiếu chút nữa mất mạng. Cho dù người này là ai, hắn đều phải khiến người này trả giá thật đắt. - Đợi ngươi còn mệnh rời đi hãy nói, ngươi đến đây với bản cung. Hàn Ly cũng nhặt vài mảnh trứng có khắc Khởi Bạo Phù lên. Mạc Phàm có thể tìm được đối phương thông qua Khởi Bạo Phù, bà ta cũng vậy. Mạc Phàm cố chấp tới Ngũ Yêu Sơn như vậy, cho dù thông qua Ngũ Hành Phong Ấn, có thể sống rời khỏi Ngũ Yêu Sơn thì hãy nói. Ngũ hành nội đan ở Ngũ Yêu Sơn, cho dù là bà ta cũng muốn. Tuy bà ta ở trạng thái ngủ say, nhưng có thể cảm nhận được xung quanh Ngũ Yêu Sơn ngoại trừ ngũ yêu vương ra, thì có không ít mười mấy yêu vương lượn vòng bên ngoài núi, chuẩn bị xông vào cướp ngũ yêu nội đan bất cứ lúc nào. Những người này ra tay, Mạc Phàm dám tới gần sẽ tử vong, căn bản không có cơ hội ra ngoài báo thù. Nói xong, Hàn Ly dẫn Tiểu Hàn Ly đi xuống đài cao, lập tức đi vào mật động ở sâu trong địa cung. Mạc Phàm không nói gì, theo ở phía sau. … Không lâu sau, Mạc Phàm đi theo Hàn Ly tới tận cùng mật động. Quả thật như lời Hàn Ly nói, sơn động này được bà ta che lại, không biết huyền băng màu đen dày bao nhiêu. Hàn Ly vươn một tay ra, huyền băng màu đen lập tức lui sang hai bên. Mạc Phàm và Hàn Ly đi một phút đồng hồ, lúc này mới đi ra khỏi mật động, đến nơi nối giữa động của Hàn Ly và Ngũ Yêu Sơn. Nơi này là một vách núi vĩ đại, giống như cả sơn thể, bị người ta bổ một đao từ giữa. Đoạn dốc núi, nước sông như sương mù dậy sóng chảy qua, rộng khoảng chừng trăm mét, sâu không thấy đáy. Tiểu Hàn Ly mới bay đến trên sông, trên người lập tức nở rộ quang mang màu trắng. Dù vậy, cơ thể vẫn không tự chủ được rơi xuống dưới. Mạc Phàm nhíu mày, một tay vươn ra, bắt lấy Tiểu Hàn Ly, kéo cô bé lại. - Nhược Thủy? - Không sai. Chỉ là những huyền băng đó, vẫn không đủ ngăn cản ngũ yêu vương, cho nên bà ta điều Nhược Thủy tới, Nhược Thủy Chi Thượng, đa số thứ đều chìm xuống, chết chìm trong Nhược Thủy. Mạc Phàm buông Tiểu Hàn Ly ra, đưa mắt nhìn Ngũ Yêu Sơn, lông mày hơi nhướn lên. Quả nhiên, trên vách núi đối diện có Ngũ Hành Phong Ấn. - Mở phong ấn này ra, có thể thông tới nơi nào Ngũ Yêu Sơn? Mạc Phàm chỉ phong ấn hỏi. Quả thật Ngũ Hành Phong Ấn hơi phiền phức, nhưng không phải không thở phá giải. So với thứ này, hắn càng quan tâm mở phong ấn sẽ tới nơi nào. Lúc trước Vương Thành nói có thể tới tầng sáu Ngũ Yêu Sơn, nhưng lời Vương Thành nói có độ tin cậy gần như bằng không rồi. - Có thể tới tầng năm Ngũ Yêu Sơn, nếu vận khí của ngươi tốt, có lẽ chỉ gặp một số yêu binh, vận khí tệ mà nói, ngũ yêu vương đều ở nơi này, bình thường bọn họ đều ở tầng năm, nhưng ngươi đến tầng sáu mới tính là an toàn, tầng sáu là nơi ở của lão yêu vương, lão yêu vương chết, nơi này được phong ấn, ngũ yêu vương không thể tiến vào, ngũ hành nội đan ngươi muốn có lẽ ở tầng sáu, nếu tầng sáu không có, ngươi đừng đấu tranh nữa, ngũ yêu sơn có tổng cộng bảy tầng, tầng bảy là mộ địa của Ngũ Hành Yêu Tộc Nhất Tộc, chỉ Ngũ Hành Yêu Tộc tử vong mới có thể đi vào, theo ta được biết. Rất có khả năng lão yêu vương đã tiến vào tầng bảy. Hàn Ly nhắc nhở. Hàn Ly Động của bà ta gần sát Ngũ Yêu Sơn, trước kia còn nối nhau, ngoại trừ ngũ yêu vương ra, không có yêu vương nào hiểu biết hơn bà ta. Nếu không phải Mạc Phàm cứu đứa bé của bà ta, còn cho bà ta linh khí dị chủng, bà ta đã không nói những lời này với Mạc Phàm. - Tầng năm sao? Ngũ yêu vương không phải Hàn Ly, trứng rồng của Hàn Ly bị phá hắn có thể khiến Tiểu Hàn Ly giáng sinh trước, hắn đến Ngũ Yêu Sơn là lấy viên ngũ hành yêu đan đi. Hàn Ly lấy một ngọc phù do hàn ngọc tạo thành ra, đưa cho Mạc Phàm. - Ngọc phù này không những khống chế cầu nổi trong Nhược Thủy, còn có thể khống chế huyền băng trong sơn động kia, ngươi muốn mượn không, nhưng bây giờ hối hận còn kịp, cho dù ngươi có thể chạy trốn tới địa cung của ta, nếu bị ngũ yêu vương phát hiện, ta cũng sẽ không cứu ngươi. Mạc Phàm hơi nhếch miệng, lấy ngọc phù, một dòng linh khí trút vào bên trong, phiến đá màu xanh khắc phù văn dâng lên trong Nhược Thủy. Hắn giẫm lên phiến đá đi đến bờ bên kia, Hàn Ly hừ lạnh một tiếng xoay người trở về mật động, huyền băng màu đen chắn cửa động lại.