- Kim Quang chân nhân ngươi có ý gì, ngươi đang khinh thường Chung gia chúng ta, hay là khinh thường ông nội ta, có phải một chưởng vừa rồi của ông nội ta quá nhẹ hay không? Bên cạnh Mạc Phàm, Chung Tử Kỳ nhíu mày nói. Kim Quang chân nhân này cũng là người của Đan Đạo Các, không chỉ lòng dạ hẹp hòi, làm việc còn vô cùng bá đạo, cô vẫn luôn không thuận mắt. Vừa rồi Kim Quang chân nhân bị ông nội cô giáo huấn, vậy mà còn dám nói như vậy. Tuy cô không thích Mạc Phàm, nhưng so với Mạc Phàm, cô ghét Kim Quang chân nhân hơn. - Chung Tử Kỳ, ta không bất kính với Chung gia các ngươi và Chung lão gia tử, chỉ là sự thật như vậy, ta chỉ tốt bụng nhắc nhở một phen mà thôi. Kim Quang chân nhân ra vẻ làm người tốt, nói. - Ngươi! Chung Tử Kỳ nhíu mày, tức đến mức giậm chân. - Ngươi đợi đó, ta gọi ông nội ta tới đây. Cô nói xong lấy một ngọc bài ra, sau đó gửi tin cho ông nội cô. Cô không đánh lại được Kim Quang chân nhân, nhưng ông nội cô không cần e sợ chuyện này, cho dù ở Thiên Cơ Các cũng vậy. Không đợi cô gửi tin tức, đã bị Mạc Phàm ngăn lại. - Ngươi tên Kim Quang chân nhân đúng không, Kim Quang Chi Thân luyện không tệ, thực lực cũng không kém, hơn 30 tuổi đã tới Nguyên Anh đỉnh phong. Mạc Phàm liếc mắt nhìn Kim Quang chân nhân một cái, nói. Kim Quang Chi Thân là một loại công pháp hệ kim, sau khi luyện thành sẽ có kim quang toàn thân, có thể hóa thành kim thân vạn trượng, tuy không phải là Thuần Kim Chi Thân, chỉ là kim quang, khí thế nhìn cũng rất mạnh, nhưng thực ra uy lực không tốt lắm. - Chuyện này cần ngươi nói à. Kim Quang chân nhân hừ lạnh một tiếng nói. - Với chút thực lực đó của ngươi, không cần Chung lão gia tử tới, có ta là đủ rồi. Mạc Phàm nheo mắt lại, ý niệm của hắn vừa động, hai đạo năng lượng dao động bay từ trong mắt hắn ra. Sắc mặt Kim Quang chân nhân thay đổi, còn chưa phản ứng kịp đã kêu lên đau đớn, giống như bị xe lửa đụng vào, cả người cả ghế bay về phía sau. “Rầm!” Ghế dựa vỡ nát, Kim Quang chân nhân đập mạnh lên vách tường vừa rồi. Nhưng không giống với lần trước, vừa rồi Kim Quang chân nhân không bị thương nặng, lần này khóe miệng ông ta có máu tươi màu vàng chảy ra. Sắc mặt không ít người ở đây thay đổi. Nhất là nữ tử áo trắng, Tử Yên và Chung Tử Kỳ, trong mắt càng tràn đầy không thể tin được. Trình độ luyện đan của Mạc Phàm cao như vậy, vậy mà thực lực cũng mạnh như thế. Phải biết rằng Kim Đan chân nhân là Nguyên Anh đỉnh phong, kim quang hộ thể cũng rất lợi hại, bị Chung Bất Phàm đánh bay vì Chung Bất Phàm là tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong. Nhưng Mạc Phàm chỉ có thực lực Kim Đan đỉnh phong, hai người kém nhau một đại cảnh giới, vậy mà Mạc Phàm có thể làm được. - Chuyện này… - Tiểu tử, ngươi dám hủy Kim Quang Chi Thân của ta? Kim Quang chân nhân chỉ Mạc Phàm, tức giận nói. Vừa rồi Mạc Phàm chỉ nhìn, đã hủy Kim Quang Chi Thân của ông ta. Vì Kim Quang Chi Thân này, ông ta hao phí không ít đan dược và tinh lực, lại bị Mạc Phàm liếc mắt một cái phá hỏng, bị một tu sĩ Kim Đan đỉnh phong phá hỏng? - Ngươi còn muốn ta phá dược khí toàn thân à? Mạc Phàm nói với vẻ khinh thường. Hắn vốn không thù không oán với Kim Quang chân nhân này, ngay từ đầu Kim Quang chân nhân này đã bắt đầu gây khó dễ cho hắn, hắn không so đo với người này lần một lần hai. Nhưng không có nghĩa là hắn sẽ không so đo với người ta. Nhất là bây giờ, hắn rất muốn so đo với người ta. Phá Kim Quang Chi Thân là nhẹ, phá dược khí toàn thân, trình độ luyện đan của Kim Quang chân nhân sẽ giảm xuống, đây mới là trí mạng. - Ngươi? Sắc mặt Kim Quang chân nhân khó coi, lau máu tươi ở khóe miệng, ông ta chậm rãi đứng dậy, dời mắt nhìn Tử Yên cách đó không xa. - Tử Yên cô nương, ta bị tiểu tử này đánh trọng thương ngươi thấy rồi đó, đây là quy củ của Thiên Cơ Các ngươi à? Mạc Phàm có thể phá Kim Quang Chi Thân của ông ta, chắc chắn cũng phá được dược khí của ông ta. Ông ta lại tranh chấp với Mạc Phàm, nói không chừng thật sự bị Mạc Phàm phá dược khí. Ông ta bị đả thương ở Thiên Cơ Các, vậy phải tìm người của Thiên Cơ Các. Tử Yên nhíu mày, cô liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái hỏi: - Ngô công tử, đây là lần thứ mấy ngươi tới Thiên Cơ Các chúng ta? - Xem như lần hai đi. Mạc Phàm nói thẳng. Kiếp trước hắn ra vào Thiên Cơ Các không ít lần, nhưng một đời này, cộng thêm lần ở Thiên Long Thành, lần này là lần thứ hai. - Có lẽ ngươi không biết một quy củ, không được phép ra tay ở Thiên Cơ Các chúng tôi, vì ngươi là khác nhân mới của Thiên Cơ Các chúng tôi, không biết quy củ, cho nên lần này tạm như vậy, vì ngươi là người Chung lão gia tử ủy thác, chúng tôi sẽ tìm Chung lão gia tử, bảo ông ấy cho Thiên Cơ Các chúng tôi một công đạo. Tử Yên nhắc nhở. Tin về Vạn Thọ Đan chỉ có một số người cấp cao mới thích hợp biết, cho nên bọn họ sàng lọc đối tượng. Người bình thường muốn biết, cũng không có biện pháp nào. Lúc trước cô tò mò vì sao Mạc Phàm biết được tin về Vạn Thọ Đan, ngay vừa rồi cô mới hiểu được. Người thanh niên này không tầm thường, cho dù là trình độ luyện đan hay tu vi đều kinh người. Tuy hiện giờ chỉ là Kim Đan đỉnh phong, nhưng tiềm lực vô hạn. Thiên Cơ Các bọn họ có quy củ không được phép làm, nhưng phải nhìn người. Giống như Chung Bất Phàm ra tay, chắc chắn cô sẽ mở một mắt nhắm một mắt. Người như Mạc Phàm ra tay, tất nhiên cô cũng thiên về bên có tiềm lực nhất. - Đa tạ Tử Yên cô nương nhắc nhở, nếu lại có chuyện như vậy, ta sẽ ra tay ở ngoài Thiên Cơ Các, sẽ không ra tay ở Thiên Cơ Các. Mạc Phàm thản nhiên nói. - Ngươi, hai người? Kim Quang chân nhân nhíu mày, gương mặt ông ta xanh mét. Sao ông ta không nhìn ra, rõ ràng là Tử Yên đang bênh Mạc Phàm. Nhưng ông ta không có biện pháp, ai bảo ông ta không phải đối thủ của Kim Đan đỉnh phong? - Chúng ta đợi coi. Kim Quang chân nhân vung ống tay áo, không thể ở lại Thiên Cơ Các này được nữa, ông ta xoay người rời đi. Việc đã tới nước này, ông ta không còn mặt mũi ở trong này nữa. Chung Tử Kỳ làm mặt quỷ với Kim Quang chân nhân, quay đầu nhìn Mạc Phàm ánh mắt thay đổi rất nhiều. Cô vốn tưởng rằng Mạc Phàm là người thành thật, không ngờ ra tay cũng tàn nhẫn như vậy, Mạc Phàm mạnh hơn cô nghĩ nhiều. Mạc Phàm làm như không nghe thấy lời Kim Quang chân nhân nói, dời mắt nhìn nữ tử áo trắng. - Thượng Quan tiểu thư, thực lực như vậy đủ chưa? Nữ tử áo trắng nhíu mày, nhưng lông mày lập tức giãn ra. - Coi như không có những lời ta mới nói. Đám Tống Nhạc Thiên nói nhỏ vài câu, cuối cùng đều lắc đầu. Bọn họ đều là Luyện Đan Sư có kinh nghiệm, nữ tử áo trắng đã trả lời hết những vấn đề mà bọn họ muốn biết, không cần hỏi tiếp nữa. - Được rồi, nếu là như vậy chúng ta bắt đầu bước tiếp theo. Nữ tử áo trắng vỗ tay, một thị nữ bưng một cái khay đi lên.