- Mạc công tử, ngươi thật to gan, ngươi cảm thấy Thiên Cơ Các chúng tôi dễ bị uy hiếp như vậy sao? Lý Thanh Thành đập bàn đứng dậy, lạnh lùng phủ kín gương mặt. Hắn vừa nói xong, một lão giả tóc trắng bệch đi từ sau bình phong ra, lạnh lùng nhìn về phía Mạc Phàm. - Tiểu thư, cần bắt cậu ta không? Lão giả hỏi. Lý Thanh Thành nhíu mày, nhưng không mở miệng. - Thanh Thành cô nương có thể thử một lần, vị lão tiên sinh này có khả năng bắt được ta, nhưng không lớn lắm. Mạc Phàm không kiêu ngạo không siểm nịnh nói. Khi hắn nói chuyện, mắt hắn nhắm lại rồi mở ra sử dụng Liên Phệ lúc trước, liên hoa huyết sắc xuất hiện trong mắt hắn, nếu nhìn kỹ liên hoa, có thể thấy nó không còn trống rỗng nữa, thay vào đó là một long ảnh. Liên Phệ là một loại thuật phong ấn, thứ gì bị Liên Phệ hấp thu, sẽ được phong ấn trong mắt hắn, có thể thả ra rồi phong ấn lại bất cứ lúc nào. Hắn từng thấy một đại tu có được huyết mạch Hồng Liên, thông qua Liên Phệ phong ấn một hắc động vào trong mắt, tuy không ở trong hàng ngũ thập đại cao thủ, nhưng thực lực không kém gì Bạch Khởi. Nhưng hiện giờ hắn sử dụng Liên Phệ hơi miễn cưỡng, cho nên trước khi Ma Long không được phong ấn hoàn toàn, mắt hắn sẽ không nhìn thấy gì. Ngoài ra một khi hắn thả tàn hồn của Ma Long ra, sẽ không có biện pháp thu hồi nữa, trừ phi hắn sử dụng một con mắt khác thi triển Liên Phệ. Nhưng một khi phóng thích tàn hồn của Ma Long ra, những chuyện khác không còn quan trọng nữa. Lý Thanh Thành và lão giả kia nhìn con mắt này của Mạc Phàm, trên mặt hiện lên vẻ do dự. Nếu Mạc Phàm thật sự thả Ma Long ra, quả thật bọn họ không có biện pháp ngăn cản, Thiên Cơ Các bị hủy, tin tức tứ cấp và ngũ cấp về Mạc Phàm, quả thật không có biện pháp truyền ra ngoài. Nhưng cho đến bây giờ đều là Thiên Cơ Các bọn họ uy hiếp người khác, không có người khác uy hiếp Thiên Cơ Các, ít nhất Mạc Phàm không có tư cách này, sao cô ta có thể cam tâm để một tu sĩ Hạ giới vừa tới Tu Chân giới uy hiếp? Chỉ trong phút chốc, Lý Thanh Thành vẫy tay. - Viên thúc, lui ra đi. - Tiểu thư? Lão giả họ Viên liếc mắt nhìn Lý Thanh Thành với vẻ nghi ngờ, xác nhận lại. - Lui ra. Lý Thanh Thành lặp lại. Lông mày tuyết trắng của lão giả họ Viên nhíu lại, thân thể ông ta nhoáng lên một cái, liền biến mất khỏi phòng. - Mạc công tử, ngươi là người khó dây nhất từ khi ta tiến vào Thiên Cơ Các tới nay. Lý Thanh Thành thở hổn hển nói. Cô ta đến Thiên Cơ Các gặp đủ loại người, đa số đều có thể chia ra làm người không bối cảnh và có bối cảnh. Mạc Phàm thì khác, Mạc Phàm không có bối cảnh nhưng có được dũng khí của người có đại bối cảnh, can đảm và ung dung, người như vậy rất khó dây. - Thanh Thành cô nương đang khích lệ ta sao? Hồng liên trong mắt Mạc Phàm biến mất, hắn thản nhiên nói. - Xem như là vậy. Cô ta nhìn trúng thiên phú của Mạc Phàm, muốn thừa dịp thanh danh của Mạc Phàm còn chưa lên cao, thu nhận Mạc Phàm dưới trướng. Có sự ủng hộ của cô ta, nếu ngày sau Mạc Phàm có thể nhất phi trùng thiên, quyền lực và địa vị của cô ta ở Thiên Cơ Các cũng tăng phạm vi rộng, dù sao Mạc Phàm cũng là người của cô ta. Nhưng cô ta nghĩ quá đơn giản về Mạc Phàm rồi. - Cho nên? - Không biết Mạc công tử định ở Thiên Long Thành bao lâu? Lý Thanh Thành không trả lời, trái lại hỏi. - Gần ba ngày. Mạc Phàm nói thẳng. Ba ngày, hẳn là đủ thời gian thu thập lượng lớn nguyên liệu ở Ma Long Tinh. - Yêu cầu mà Mạc công tử nói ta không thể đồng ý, nếu Mạc công tử tin Thiên Cơ Các chúng tôi, trong ba ngày này ta sẽ không tuyên bố tin tức tứ cấp và ngũ cấp của Mạc công tử ra ngoài, ngoại trừ ta ra, không ai có thể nhìn thấy, ba ngày sau ta sẽ cho công tử câu trả lời, cũng hi vọng Mạc công tử suy nghĩ ý kiến của ta, thế nào? Lý Thanh Thành nói. Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra. Hắn vừa định mở miệng, sắc mặt hắn lập tức thay đổi, những lời định nói ra miệng liền nuốt trở lại. Ngón tay hắn sáng lên, một ngọc bội lóe sáng hồng quang xuất hiện trong tay hắn. Đây là Thông Tấn Phù hắn luyện chế, chỉ có hắn và Mạnh Vô Kỳ mới có. Thông Tấn Phù tỏa ra hồng quang, chỉ sợ bên phía Mạnh Vô Kỳ đã xảy ra chuyện. - Ta đợi tin của Thanh Thành cô nương, nhưng ta có câu muốn nói cho Thanh Thành cô nương, lúc rồng bơi đến chỗ nước cạn, hổ lạc ở đồng bằng không thích hợp trói buộc nhất, điều kiện của ta tốt hơn đối với tương lai của Thanh Thành cô nương, ta còn một số việc, cáo từ trước. Mạc Phàm không nói nhiều nữa, đứng dậy rời đi. Mỗi một lựa chọn đều như đánh bạc, hiện giờ hắn nói nhiều với Lý Thanh Thành như vậy đều là nói không có bằng chứng, hắn đang đánh cược, Lý Thanh Thành cũng đang đánh cược, xem Lý Thanh Thành hạ tiền đánh cược thế nào. Ít nhất kiếp trước, hắn biết rõ trong Thiên Cơ Các có cấp cao là nữ, nhưng không có một người tên Lý Thanh Thành. Vẻ mặt Lý Thanh Thành hơi đổi, dáng vẻ đăm chiêu. Cô ta vẫn gọi một người hầu cấp thấp tới, dẫn Mạc Phàm rời đi. … Mạc Phàm vừa mới rời khỏi Thiên Cơ Các, lão giả họ Viên liền đi từ sau bình phong ra. - Vì sao vừa rồi tiểu thư không để ta ra tay, sau khi tiểu tử này thấy tin tức có phản ứng lớn như vậy, chắc chắn hai tin tức đó là thật, nếu tiểu thư có được huyết mạch Hồng Liên và Tạo Hóa Ấn, không chỉ tình cảnh của Lý gia sẽ tốt hơn nhiều, tiểu thư cũng không bị người kia quấy rầy nữa. Lão giả họ Viên cảm thấy khó hiểu nói. - Viên thúc, ngươi có thể địch nổi tàn hồn của Ma Long không? Lý Thanh Thành nhìn qua cửa sổ, nhìn Mạc Phàm đang đi về phía Dược Vương Các, lạnh nhạt hỏi. - Ta không thể đối phó tàn hồn của Ma Long, nhưng tàn hồn của Ma Long xuất hiện ở Thiên Long Thành, đều có quân sĩ thủ thành xử lý, ta vẫn có khả năng dẫn tiểu thư rời khỏi Thiên Cơ Các, ngoại trừ tàn hồn của Ma Long ra, trên người tiểu tử kia không có thứ khiến cho ta kiêng kị, lấy huyết mạch Hồng Liên và Tạo Hóa Ấn dễ như trở bàn tay. - Viên thúc, quy củ của Thiên Cơ Các không phải ngươi không biết? Lông mày Lý Thanh Thành nhíu lại, giọng điệu lạnh lẽo hơn trước không ít. Bọn họ để Mạc Phàm thả tàn hồn của Ma Long ra không sao, nhưng bọn họ dựa vào biết tin tức về Mạc Phàm, đi đoạt hoặc sử dụng huyết mạch Hồng Liên và Tạo Hóa Ấn trên người Mạc Phàm do người khác cướp, thì trái với quy củ của Thiên Cơ Các. ể ề ế ồ ấMột khi để Thiên Cơ Các điều tra ra, đừng nói là cô ta được huyết mạch Hồng Liên, thậm chí sẽ mất đi tính mạng. Lý gia bọn họ biến thành như vậy, là vì lúc trước quá tham lam. - Ngoài ra ngay từ đầu Mạc công tử đã phát hiện ra ngươi, nhưng vẫn nói như vậy, ngươi cảm thấy cậu ta sẽ không ngờ tới chuyện này, ngươi cảm thấy cậu ta không còn chiêu khác đối phó ngươi sao? Lý Thanh Thành nói tiếp. Tạm thời không nói đến quy củ của Thiên Cơ Các, Mạc Phàm thật sự dễ đối phó như vậy sao? - Chuyện này… Sắc mặt lão giả họ Viên khó coi, đôi mắt đảo liên tục. Tu sĩ Hóa Thần khác ông ta không dám nói, nhưng quả thật Mạc Phàm khiến ông ta có cảm giác vô cùng nguy hiểm. - Tiểu thư, vậy ngươi định đồng ý với yêu cầu của tiểu tử kia sao? Lão giả họ Viên nói. - Không đơn giản như vậy. - Đó là? - Tiểu thư anh minh. Vẻ mặt lão giả họ Viên ngây ngốc, hiểu ra nói. Trên gương mặt Lý Thanh Thành không có chút vui mừng, thản nhiên nói: - Viên thúc, phái một người tới Dược Vương Các đi.