"Ngươi đã đi tới bậc bao nhiêu rồi?" Sắc mặt Lục Hành Thiên âm trầm hỏi. Ngô Bình bình tĩnh nói: "Ta đã tới đỉnh núi. "Lục Hành Thiên cực kỳ ngạc nhiên: "Không thể nào! Ngay cả Thiên Thánh cũng chỉ đi được 9. 100 bậc!"Hắn vừa dứt lời, chuông liền vang lên chín hồi, Điện chủ của Điện Thi Thư lớn tiếng nói: "Lý Huyền Bình đã lên tới đỉnh Thánh Sơn, Thiên Thánh chúc mừng! Tất cả Thánh Môn chúc mừng!"Lên đến đỉnh Thánh Sơn có nghĩa là tiềm lực và địa vị của Ngô Bình đã vượt qua Thiên Thánh, vượt qua đại nhân vật sáng lập Thánh Môn!Một tiếng sấm vang lên, mây mù trên đỉnh núi tan đi, cung điện mà Ngô Bình tiến vào từ từ chìm vào trong núi, sau đó toàn bộ Thánh Sơn đều rung chuyển. Một luồng sức mạnh chấn động toàn bộ người trên Thánh Sơn bay lên không trung, Thánh Sơn bay lên trời sau đó trong nháy mắt thu nhỏ lại, biến thành một con dấu lớn cỡ lòng bàn tay! Trên con dấu lớn tràn đầy kinh văn, những kinh văn này đều được Ngô Bình lĩnh hội trước đó, vì vậy chỉ có anh mới có thể kiểm soát chúng!"Âm ầm ầm!"Thánh Sơn bay vào lòng bàn tay của Ngô Bình, anh cảm thấy ngọn núi này có uy lực vô cùng mạnh mẽ và có mối liên hệ mật thiết với anh, giống như một bộ phận trong cơ thể anh. Lúc này Ngô Bình phát hiện điểm của mình trực tiếp tang lên một tỷ. Leo lên đỉnh Thánh Sơn sẽ được thưởng một tỷ điểm, hoàn toàn bỏ xa các Điện Thánh khác, bởi vì người đứng thứ hai chỉ có hơn 10 triệu điểm!"Chúc mừng Đại điện hạ, chúc mừng Đại điện hạ!" Tất cả các Điện Thánh, Thánh Tử và Thánh Nữ đều đồng thanh chúc mừng anh. Ngay cả Lục Hành Thiên cũng ngoan ngoan làm lễ, không còn cách nào khác, Ngô Bình quá mạnh, hắn đành phải cúi đầu!Điện chủ của Điện Thi Thư mỉm cười đi tới nói: "Đại điện hạ, lẽ ra phải mất một thời gian nữa ngài mới có thể tiến vào Thánh Các để tìm hiểu truyền thừa của tiền bối. Tuy nhiên leo lên đỉnh Thánh Sơn là một thành tựu to lớn, ngài có thể vào Thánh Các bất cứ lúc nào. Sau khi tiến vào Thánh đạo, Ngô Bình chính là các lão của Thánh Môn, địa vị rất cao! Dù sao hiện tại trong toàn Thánh Môn cũng chỉ có mười hai vị các lão. Ngô Bình đã không còn nhiều hứng thú với Thánh Các nữa, dù sao thì truyền thừa của các cường giả Thánh Môn này có thể mạnh hơn truyền thừa của Thánh Sơn không? Anh quyết định sẽ nói chuyện này sau, dù sao hiện tại vẫn còn rất nhiều việc phải làm. "Ta hiểu rồi, còn chưa biết tên của Điện chủ. "Chủ nhân của Điện Thi Thư mỉm cười nói: "Lão phu là Khâu phu tử. "Ngô Bình cười nói: "Ta thành lập quốc gia ở nhân gian, nhưng để giáo dục thiên hạ ta cần cac loại sach vo tho van, co the moi phu tu đen song o nhan gian một thời gian để dạy dỗ mấy đồ đệ được không?"Khâu phu tử cười "ha ha": "Đây vốn là nhiệm vụ của ta, cho dù Đại điện hạ không nói thì ta cũng sẽ đi. "Ngô Bình cúi đầu thật sâu: "Làm phiền phu tử. " Ngô Bình: "Thiên Thánh, mời nói. " Thiên Thánh: "Những tồn tại như Thánh Môn đều phải phái người vào chiến trường kỷ nguyên để đối đầu với những thiên tài của các thế lực lớn và lớn lên trong sự giết chóc. Nhưng trong vài trăm năm qua, các đệ tử của Thánh Môn đi vào đều đã chết, trong vài thập niên vừa qua, ta thậm chí còn không dám cử người đến chiến trường kỷ nguyên. Ngô Bình cau mày: "Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Một người xui xẻo, chẳng lẽ tất cả mọi người đều xui xẻo sao?" Thiên Thánh: "Có những thế lực thù địch nhắm vào Thánh Môn. Gần đây, không có ai đến chiến trường kỷ nguyên, điều này khiến cho các thế lực bên ngoài cho rằng Thánh Môn của chúng ta không có ai, họ dần dần trở nên khinh thường Thánh Môn. Vì vậy, Thánh Môn cần một người tiến vào chiến trường kỷ nguyên, giết chết tất cả, thể hiện uy nghiêm và khí phách của mình, mà ngươi chính là ứng cử viên sáng giá nhất lúc này!"