Nói xong chuyện Long gia bình nguyên, tiểu tử trẻ tuổi kia lại nói thêm chuyện khác về Trương Dương. Những chuyện này đa phần là do cậu ta sáng tác, tuy nhiên nói hay vô cùng,
quả thực biến Trương Dương thành một anh hùng hoàn mỹ, người trẻ tuổi
đều thần tượng anh hùng, Trương Dương chính là thần tượng của cậu ta,
tất nhiên sẽ dùng những hình dung tốt nhất. Diêm Diệp Phi và Lý Quyên ở đằng kia nghe được thì càng thêm kinh hãi. Đến hôm nay họ mới hiểu được lợi hại và hùng mạnh của Trương Dương, trước
kia họ chỉ biết Trương Dương là một người tu luyện nội công, một người
tu luyện nội công rất lợi hại, nhưng cụ thể lợi hại đến cỡ nào thì không biết rõ. Sau khi ở trong giới tu luyện nội công họ mới hiểu được, Trương Dương đã đứng ở cấp cao nhất trong nhóm người kia. Hơn nữa trong mấy ngàn năm trở lại đây, Trương Dương chính là một vị thiên tài kiệt xuất nhất. Thiên tài như vậy đồng ý thu nhận bọn họ, cho bọn họ cơ hội tu luyện võ công, nhưng lúc đó hai người lại vì suy nghĩ của bản thân mình mà bỏ qua, lúc này nhắc tới hai người thật hối hận hết cỡ. Hai người đều rất
muốn quay trở lại quá khứ, trở lại khi Trương Dương nói tiếp nhận bọn
họ, bọn họ nhất định sẽ không cự tuyệt nữa. Đáng tiếc trên thế giới này, cái không có nhất chính là hối hận. Thân ở Lý gia, bọn họ chẳng khác nào trói gà không chặt, muốn rời khỏi đây là điều không thể. Bọn họ cũng từng đem chuyện mình quen biết Y thánh nhất mạch của Trương gia nói ra ngoài, lần trước khi đòi Tẩy Tủy Đan, bọn họ đã nói với một đệ
tử Lý gia về chuyện mình quenTrương Dương của Y thánh nhất mạch, nhưng
đáng tiếc người ta không tin mà càng thêm châm chọc và cười nhạo họ. Diêm Diệp Phi đến nay vẫn nhớ rõ, khi ông ấy nói ra những điều này bộ dạng cười ha ha của tên đệ tử Lý gia kia như thế nào. - Sớm biết có ngày hôm nay, hà tất lúc trước phải làm thế! Diêm Diệp Phi không kìm nổi thở dài, ngay cả khi người trẻ tuổi kia đem một
số chuyện của Trương Dương nói đều nghe không vào tai, người kia càng
nói Trương Dương lợi hại, ông ta càng hối hận. - Lão Diêm, ông nói gì? Âm thanh thở dài này của ông hơi lớn, người trẻ tuổi đang đứng trên tảng
đá diễn thuyết, nhưng là người tu luyện nội công, nội công không cao,
chỉ là nhất tầng trung kỳ, nhưng cũng mạnh hơn ông nhiều. - Không, tôi không nói gì cả! Diêm Diệp Phi vội vàng lắc đầu, ở trong này ông chỉ là một người hầu, tên
tiểu tử trước mắt lại lại là con trai của tổng quản, đắc tội với nó, sau này khó có quả ngon ăn rồi. Tiểu tử rất bất mãn trừng mắt nhìn ông, đang nghĩ tiếp tục nói, đột nhiên sắc mặt thay đổi một chút. Chuông cổ vang lên, ở đây nghe thấy thật giòn tai. - Đây là chuông của cấp bậc khách cao nhất, là khách quý nào đến đây? Tiểu tử rất kinh ngạc nói, tiếng chuông như vậy, cậu ta lần đầu tiên nghe
thấy, có điều bọn họ đã sớm ghi nhớ toàn bộ luật trong gia tộc, cho dù
là lần đầu tiên nghe thấy, cũng rất nhanh có thể hiểu được ý nghĩa của
tiếng chuông. - Không biết, chắc chắn là khách quan trọng, Hoa ca, chúng ta đi xem đi? Phía dưới các tiểu tử đều có vẻ có chút kích động, khách quý đến, trong gia
tộc chắc chắn phải có rất nhiều nhân vật trọng yếu phải ra mặt tiếp đãi, đây có thể là một cơ hội khó có thể gặp được nhiều đại nhân như vậy. - Được, chúng ta đi xem đi! Người trẻ tuổi đều thích náo nhiệt, tiểu tử kia nhảy từ trên tảng đá xuống, rất nhanh chạy về một bên. Hơn hai mươi người trẻ tuổi lập tức chạy theo, chỉ có Diêm Diệp Phi và Lý Quyên đứng lại ở đó. - Thôi, chúng ta cũng đi xem đi! Qua một hồi, ông mới nhẹ nhàng lắc đầu, bây giờ ông tràn đầy hối hận, quả
thực đối với việc khách nào ghé thăm cũng không có hứng thú. Hôm
nay cũng là ngày nghỉ bọn họ khó có được, nếu không bọn họ cũng không có cơ hội nghe người khác giảng thuật về chuyện xưa của Trương Dương. Vào Lý gia là ba người bọn Trương Dương. Ba người còn chưa tới, hơi thở của Đại viên mãn đã hoàn toàn phóng ra ngoài, để người của Lý gia biết bọn họ đã đến. Lý gia Đại viên mãn Lý Kiếm Nhất không dám chậm trễ, lập tức sai người gõ
chuông có khách quý cao nhất đến, tự mình dẫn theo trưởng lão và tộc
trưởng cùng đi đến ngoài cửa nghênh đón. Một vị Đại viên mãn, đã là khách quý, càng không cần phải nói có đến ba vị đến. Lý gia nhiều năm qua, đây là lần đầu tiên đón nhiều Đại viên mãn như vậy,
hơn nữa trong đó còn có hơi thở Đại viên mãn trẻ tuổi nhất Trương Dương, ông đã một mực ghi tạc trong lòng. Bọn họ đứng trước cửa không lâu, một đạo bóng trắng liền đến trước đây. Trương Dương cưỡi trên lưng Truy Phong, lúc này có vẻ vô cùng tự nhiên phóng
khoáng, khiến một số đệ tử của Lý gia đứng phía sau đỏ mắt hâm mộ. - Khách quý đến, không nghênh đón từ xa, thất lễ, thất lễ! Lý Kiếm Nhất bước về phía trước, cười ôm quyền, người đến là Đại viên mãn, ra mặt tiếp đón cũng chỉ có thể là Đại viên mãn. - Lý huynh, khách khí! Trương Dương xoay người xuống ngựa, đằng sau lập tức lại có hai thân ảnh đến đây là Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư. Đón được ba vị Đại viên mãn, lúc này Lý Kiếm Nhất mới đưa họ vào bên trong, tộc trưởng và trưởng lão chỉ có thể chậm rãi theo sau, đi ở đằng trước
chỉ có bốn người bọn họ. Giới tu luyện nội công, là một thế giới đẳng cấp sâm nghiêm. Sau khi bọn họ rời đi, không ít người Lý gia lại chạy ra, những người này
đều là đệ tử và người hầu nghe được chuông đón khách mà chạy đến xem. Trong đám tiểu tử này còn có vợ chồng Diêm Diệp Phi. Sau khi biết được lần này có Trương Dương đến, đám tiểu tử này miễn bàn có
bao nhiêu hối hận, người trẻ tuổi lúc trước giảng thuật về Trương Dương
lại càng đấm ngực dậm chân, buồn bã kêu to. Cơ hội tốt biết bao để có thể được gặp thần tượng một lần, thế mà lại hết rồi. Cậu ta không hề chú ý, vợ chồng Diêm Diệp Phi ở đằng sau, sau khi nghe nói
Trương Dương đến trên mặt đều lộ ra niềm vui bất ngờ, thậm chí cơ thể
đều rung động. Trương Dương bọn họ đã vào Lý gia, tuy nhiên ở cửa vẫn còn rất nhiều người, những người này vừa rồi cũng đều không gặp
được Trương Dương, chuẩn bị đợi ở đây, đợi khi bọn họ rời đi thì nhìn
một cái, bộ dạng Trương Dương đến là như thế nào. Rất nhiều người cũng đều hưng phấn trò truyện ở kia, hỏi người vừa rồi thấy Trương Dương. Biết được Trương Dương cưỡi linh thú bạch mã trắng, sau khi vô cùng tự nhiên phóng khoáng tới trước cửa, rất nhiều người càng không muốn rời đi,
người có một số công việc phải làm, không thể không rời đi còn còn nhắn
nhủ với đồng bạn, nếu bọn Trương Dương đi ra ngoài, nhất định phải báo
cho họ. Những người này đều là những người không có tư cách tiến
vào khu vực trung tâm gia tộc, nếu không đã sớm chạy vào, không cần phải chờ ở cửa lớn. Phong cách xây dựng của Lý gia cũng là bắt chước
theo kiểu cổ, ngàn năm thế gia phần lớn đều là cổ đại xây dựng, dù sao
cũng đều là những kiến trúc rất lâu đời. Lý gia xây dựng trong
núi, vì vậy nơi này càng nhiều cây cối và đá tảng, trên đường đi còn bất chợt thấy một số công nhân làm vườn, những kiến tạo tiểu hoa viên này
đều vô cùng đẹp. Nói riêng về hoàn cảnh, nơi này không thua Long gia bình nguyên, chỉ là không có điều kiện tu luyện tốt bằng nơi đó. Đây cũng là lần đầu tiên Trương Dương đến Lý gia, trước kia hắn từng đi qua Thục Sơn mấy lần, lần trước thời điểm bị Hô Diên Phong đuổi giết, hắn
còn ở bên cạnh Lý gia, chỉ có điều lúc đó hắn cũng không biết bên này
chính Lý gia. Sau khi vào trong điện, chỉ còn lại bốn người bọn họ. Trong lòng Lý Kiếm Nhất đối với Trương Dương đột nhiên không có bất cứ cảm
giác không thoải mái nào, ngược lại ông ta còn có chút cảm giác như
trọng trách. Chuyện của Long gia, lúc ấy bởi vì có rất nhiều
người, lúc rời đi cũng không hoàn toàn nói rõ ràng, ông ta rất lo lắng
sau khi ngũ đại thế lực rời đi, Trương Dương và Long gia sẽ dùng cái lý
do này đến đả kích bọn họ, thậm chí ông ta còn chuẩn bị một số phòng bị. Trước mắt ba người cùng đến Lý gia, cũng không có đề cập đến chuyện lúc trước, cuối cùng cũng khiến ông ta yên tâm hơn. Tinh phẩm hầu nhi tửu quả thực không tệ, cũng khó trách vừa rồi Lý Kiếm Nhất một hồi đi lấy cái này đến mời Trương Dương. Hơn nữa sản xuất tinh phẩm hầu nhi tửu cực không dễ dàng, không chỉ thời
gian dài, đòi hỏi đồ đựng cũng vô cùng quý giá, trong nguyên liệu của
rượu này còn có thiên tài địa bảo, không những là một kiện, uống một
ngụm, hiệu quả không kém hơn linh dược bình thường. Đại viên mãn như Lý Kiếm Nhất cũng chỉ có ba hũ hàng này. Ba hũ này, lần này bị ông ta một lần đem hết ra, Lý Kiếm Nhất nói được làm được, chỉ là nhìn sắc mặt của ông ta có lúc giật giật một chút, liền có thể hiểu được ông ta cũng rất đau lòng. Ba hũ rượu, bốn người,
một lần cũng không thể uống hết, cho dù họ là Đại viên mãn, một người
uống hết một hũ rượu này cũng không chịu nổi, giống như linh dược, một
lần không thể uống nhiều như bình thường. Cuối cùng bốn người uống cạn hai hũ, Truy Phong, Tia Chớp, Vô Ảnh cũng được thưởng thức một ít. Ba tên này vẫn luôn đi theo Trương Dương, lại ngửi thấy mùi rượu, tự nhiên không thể bỏ qua những đồ ăn ngon này, sau khi ba tên đều uống hết một
chén, rất nhanh đều nằm ngáy o. . o. . , tiêu hóa dược hiệu của linh tửu
này. Ngay cả Thích Minh đại sư, lần này cũng uống rất nhiều. Thích Minh đại sư ngày thường không uống rượu, nhưng hấp dẫn của tinh phẩm
hầu nhi ông ấy cũng không đỡ được, huống chi đây căn bản không được tính là rượu thật, nó đã thuộc phạm phù linh dược. Uống hết hai hũ, mấy người Trương Dương đều có chút men say, dứt khoát lưu lại đây nghỉ ngơi. Hầu nhi tửu tác dụng chậm nhưng thật lớn, bởi vì có thêm quan hệ của linh
dược, cho dù Đại viên mãn cũng không thể dùng nội kình tiêu trừ tác
dụng, chỉ có thể tự mình chống đỡ. Ngày hôm sau, ba người mới cáo từ, khi Lý Kiếm Nhất tiễn bọn họ, lại tặng không ít lễ vật. Ông ta biết Trương Dương trở thành người thủ hộ của Long gia, đối với việc này ông ta cũng có chút không ngờ. Để người ngoài trở thành người thủ hộ cho gia tộc mình, việc làm lần này của Long gia thật sự rất quyết đoán. Nếu đổi thành Lý gia bọn họ, tuyệt đối không dám làm như vậy, đem hết thảy gia tộc của mình giao cho một người ngoài. Hai bên cửa lớn của Lý gia, đang cất giấu hơn ba mươi người, bọn họ đều là
người hầu của Lý gia, đại đa phần đều là người trẻ tuổi, - Đến rồi, bọn họ đến rồi! Một đứa nhỏ thoạt nhìn khoảng mười ba mười bốn tuổi chạy nhanh đến, lớn
tiếng gọi, những người này rất nhanh đều đứng dậy, lập tức đứng ở chỗ
cửa lớn. Bọn họ không ngừng sửa sang y phục của mình, có một số
người còn sửa lại kiểu tóc, xem có thể khiến thần tượng trong lòng liếc
mắt đến mình một cái. Lý gia không có quá nhiều quy củ, ngoài
không được tự ý rời núi, một vài chỗ quản lý cũng không nghiêm, bây giờ
những tiểu tử trẻ tuổi này chỉ là muốn gặp Trương Dương, lại sắp xếp
chỉnh tề như vậy, cũng không có ai đi trách cứ. Đừng nói là bọn
họ, ngay cả đệ tử chính thống của Lý gia lúc này cũng đều chạy đến đây,
đứng vững vàng ở đó, đương nhiên bọn họ chiếm được vị trí tốt nhất. - Anh Phi, anh thật sự quyết định làm như vậy? Ở bên cạnh một chỗ tầm thường, Lý Quyên đang kéo tay Diêm Diệp Phi, nhỏ giọng hỏi. Tay của Diêm Diệp Phi lại không tự nhiên nắm chặt xuống, gật mạnh đầu, đây
là cơ hội cuối cùng của bọn họ, khiến ông ấy làm người hầu suốt quãng
đời còn lại cho Lý gia, ông tình nguyện đi tìm cái chết, vậy nên lần này buông tay đánh cược một lần.