- Trương thí chủ, chúc mừng. Thích Minh đại sư đầu tiên đứng lên, cười ha hả nói với Trương Dương. Đại viên mãn Long gia đứt đoạn, không có cách nào chỉ có thể kéo Trương
Dương tới xem như là Đại viên mãn mới, tuy rằng có được sự thủ hộ của
Trương Dương, nhưng bọn họ cũng trả giá càng nhiều. Chí ít trong vòng một trăm năm sau này, Long gia chỉ có thể coi Trương Dương như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó. Trương Bình Lỗ cũng chính vì thấy được điểm này, mới truyền âm để cho Trương
Dương đồng ý, chuyện này trước tiên không ảnh hưởng gì đối với Trương
gia, cũng không có hại gì đối với Trương Dương. Dù sao Trương
Dương cung cấp chỉ là thủ hộ, sau khi nhận thấy sự biến đổi khác thường
trong khả năng tấn công của hắn như vậy, chỉ cần không phảiĐại viên mãn
ngốc nghếch, thì không thể tới sờ lông mày. Cứ như vậy, Trương Dương kỳ thật rất nhẹ nhàng, còn Long gia ngược lại bỏ ra tất cả của bản thân. - Thích Minh đại sư, vậy có cái gì đáng chúc mừng chứ, bất quá chỉ là hư chức. Trương Dương bất đắc dĩ lắc đầu, lần này hắn còn chưa hoàn toàn hiểu thấu hành động của Long Hạo Thiên, đối với sự chúc mừng của Thích Minh đại sư, tự nhiên cũng cảm thấy là lạ. - Ha ha, đây không phải là hư chức, Trương thí chủ, cậu chính thức là người thủ hộ rồi. Thích Minh đại sư cười to một tiếng, Trương Bình Lỗ đứng một bêncũng không nhịn được cười, ở đónở nụ cười. Thích Minh đại sư nói không sai, Trương Dương bây giờ đã là người thủ hộ
chính thức, nhưng hắn không phải là người thủ hộ của Trương gia, mà là
thuộc về Long gia. Tuy nói như thế, Trương Bình Lỗ cũng rất vui,
trong gia tộc có một người thủ hộ có tiếng cũng đã đủ rồi, Trương Dương
làm người thủ hộ cho Long gia, tưởng như Trương gia bất lợi, nhưng
Trương Dương ngược lại có được nhiều thứ. Chỉ cần có lợi cho sự phát triển của Trương Dương, Trương Bình Lỗ ủng hộ vô điều kiện. Trên mặt của Long Hạo Thiên cũng lộ ra vẻ tươi cười, ông ta đã được mục
đích, Trương Dương chỉ cần là người thủ hộ cho Long gia bọn họ, sau này
tất cả của cải của Long gia đều có thể được bảo tồn, cho dù trả giá
nhiều, chỉ cần gia tộc có thể tiếp tục kế thừa, vậy tất cả đều đáng giá. Chuyện này được giải quyết, y rốt cục có thể an tâm từ chức, đem vị trí tộc trưởng truyền cho Long Phong. Trương Dương ngồi ở nơi này chưa được bao lâu, Long Hạo Thiên và Long Phong
liền cùng nhau rời khỏi, Long gia bây giờ còn có rất nhiều chuyện, bọn
họ cũng không có thời gian tiếp tục lưu lại nơi này. Bọn họ vừa
mới đi, bỗng có hai người từ bên ngoài đến, cũng là tới thăm viếng,
nhưng bọn họ có ý muốn thăm viếng Trương Đạo Phong. Lần này tới
chính là Triệu gia Tây Bắc đồng minh của Long gia, cơ quan đầu não của
Triệu gia ở tỉnh Tây Cương, là một đại gia tộc đệ nhất của Tây Cương. Bọn họ cách Long gia rất gần, đương nhiên phải dựa vào Long gia che chở, bọn họ cũng là đồng minh sớm nhất. Triệu gia do vấn đề hoàn cảnh, số lượng người từ trước đến giờ không nhiều,
chỉ có khoảng ba mươi người, cả gia tộc cũng chỉ có một gã cao thủ tứ
tầng, lần này tới bình nguyên Long gia tương trợ chính là gã cao thủ tứ
tầng này. Gã cao thủ tứ tầng của Triệu gia tên là Triệu Lỗi, một
cái tên rất đỗi bình thường, ông ta nói là tới thăm viếng Trương Đạo
Phong, tuy nhiên mục đích thực sự cho dù kẻ ngốc cũng có thể đoán được. Ông ta không đủ tư cách đi kết giao tình với Đại viên mãn, chỉ có thể lấy danh nghĩa đến thăm Trương Đạo Phong. Sau khi đi vào, Triệu Lỗi tỏ vẻ rất câu nệ, đối với ba vị Đại viên mãn bọn
Trương Dương cũng vô cùng khách khí, nhưng ông ta không dám nói nhiều
với mấy vị Đại viên mãn. Đại viên mãn, đối với ông ta mà nói tuyệt đối là sự tồn tại cao cấp nhất, có thể được gặp mặt cũng đã mãn nguyện lắm rồi. Lưu lại trong này hơn 10 phút, ông ta mới rời khỏi, lúc rời đi rất hứng khởi và vui vẻ. Ông ta phấn khởi như vậy, kỳ thật chỉ vì Trương Dương nói mấy câu với ông
ta, thật sự ông ta chưa từng nói chuyện qua với Đại viên Mãn, lần này
ước chừng hưng phấn cả ngày. Ông ta vừa rời khỏi, người của Liễu gia lại đến. Thế lực của Liễu gia ở Tây Hạ, là đồng minh sớm nhất của Long gia, năm trăm năm trước khi cùng ma đạo đại chiến, Liễu gia luôn sát cánh bên Long
gia, mối quan hệ đồng minh của bọn họ cũng vì thế mà rất sâu đậm. Lần này Liễu gia đến đây khoảng bốn người, chỉ có một cao thủ tứ tầng, tuy
nhiên ba cao thủ còn lại đều là tam tầng, một người trong đó lần này còn bị nội thương rất nặng. Quan hệ giữa Liễu gia và Long gia rất
sâu đậm, nhưng không có nghĩa là bọn họ không thấy rõ tình hình, ngay cả Long gia cũng muốn dựa vào Trương gia, lúc này bọn họ đương nhiên cũng
lại đây tìm cách giao tình, xem có thể ôm cái bắp đùi thô này hay không. Sau Liễu gia, còn lại cuối cùng là Đỗ gia. Đỗ gia cũng
là thế gia nội công, cơ quan đầu não nằm ở Kê Công Sơn tỉnh Trung
Nguyên, cả vùng đất Trung Nguyên là khởi nguồn của thế gia nội công, ở
tỉnh Trung Nguyên ngoại trừ Thiếu Lâm ra, còn có rất nhiều thế lực không kém thế gia danh môn. Trong hoàn cảnh như vậy, muốn phát triển
cũng không dễ dàng, thế lực rắc rối phức tạp, mỗi gia tộc có chút quy mô gần như đều có bối cảnh. Hậu đài của Đỗ gia là Long gia, cũng chính bởi vì như thế, bọn họ mới có thể an ổn phát triển mở rộng ở Trung Nguyên. Tiếp đãi xong mấy nhà, Trương Dương không kìm nổi lắc đầu, người của mấy nhà này đến đều có thái độ cực kỳ cung kính với hắn, đều này khiến cho hắn
có chút không quen. Nghiêm chỉnh mà nói, cho dù là người của hai
thế giới, Trương Dương bất quá cũng chỉ ba bốn mươi tuổi, có lẽ không
muốn mình trở thành một lão tiền bối lớn tuổi. Sau khi người của ba nhà này rời khỏi, bọn họ rất nhanh đã nhận được một tin tức mới. Trương Dương đã đồng ý trở thành Thái thượng trưởng lão của Long gia, tuy rằng phía trước còn có hai chữ ‘vinh dự’, nhưng ai cũng hiểu được, Trương
Dương ở Long gia có quyn lực thật sự, đã trở thành người thủ hộ của nơi
này. Điều này đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là tin tức tốt. Bọn họ không liên kết nổi với Trương gia, cho dù chủ động tìm cách lại gần, người ta nhất định cũng không để ý bọn họ, nhưng Trương Dương đã trở
thành người thủ hộ của Long gia thì lại khác, bọn họ là đồng minh của
Long gia, lần này cũng đều tương trợ đắc lực, nếu là bọn họ có vấn đề,
Long gia nhất định sẽ toàn lực trợ giúp, thậm chí còn để cho Trương
Dương ra mặt. Bọn họ vốn là sống dưới sự che chở của Long gia, Long gia càng hùng mạnh, thì càng có nhiều lợi ích đối với bọn họ. Còn chưa hết, về sau, bọn họ cũng sẽ thu hoạch được nhiều vật chất của cải. Long gia cho bọn họ nhiều lễ vật, mỗi nhà có ba viên linh dược, thêm cả gia tộc Âu Dương, lần này là mười hai viên. Mười hai viên linh dược, bất kỳ gia tộc nào tặng ra ngoài cũng sẽ đau lòng. Ngoại trừ một số này ra, Long gia còn tặng vài món thần binh lợi khí và những lễ vật khác, lễ vật phong phú, hoàn toàn vượt qua dự liệu của những gia tộc này. Vì vậy mà trong thời gian dài, người mà lần này đến đều mang theo một nụ cười, đều cảm thán bản thân mình đến là đúng. Bọn họ lần này đến, dường như quên mất nỗi lo lắng khi vừa đến nơi này, và
nỗi tuyệt vọng giống như khi năm thế lực lớn đến nhà thăm. Mấy
người của gia tộc thế lực bậc trung nhanh chóng rời khỏi, được lợi ích
rồi cũng không cần phải tiếp tục lưu lại Long gia, Long gia cần phải xây dựng lại, lần này bọn họ ở đây cũng không có bất kỳ tác dụng gì. Còn không bằng bọn họ nên về sớm một chút, cũng có thể khiến người trong
nhà an tâm hơn, bọn họ lần này ra đi trợ giúp nhà Long, trong nhà cũng
tràn đầy lo lắng. Gia tộc Âu Dương là người cuối cùng rời khỏi, lúc rời đi, miệng của Âu Dương Kiến Khang vốn chưa khép lại. Trương Đạo Phong đã đích thân nói chuyên liên minh với ông ta, đưa ra mấy yêu
cầu đối với gia tộc Âu Dương, ông ta còn chưa nghĩ ngợi vội đồng ý. Ngay cả đường đường Long gia hiện tại cũng thuộc sở hữu của Trương Dương,
bọn họ có thể xây dựng mối quan hệ đồng minh cùng Trương gia, còn có cái gì không hài lòng, không đủ nữa. Hơn nữa, thoả thuận liên minh
của bọn họ còn nhẹ nhàng hơn nhiều so với Long gia, cơ bản Trương gia
không có ý nhúng tay vào bất kỳ chuyện nội bộ nào của gia tộc bọn họ,
chỉ là muốn bọn họ giữ bí mật, cung cấp một số tài nguyên cần thiết mà
thôi. Những cái này hoàn toàn nằm trong phạm vị chịu đựng của bọn họ. Ba ngày sau đó, Trương Dương cũng cáo từ rời khỏi, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư cùng hắn rời đi. Mấy ngày nay Thích Minh đại sư vẫn lưu lại nơi này, cùng Trương Dương và
Trương Đạo Phong nghiên cứu thảo luận việc ứng dụng năng lượng thiên địa và tự nhiên chi đạo. Sử dụng năng lượng thiên địa, trong các đại viên mãn, Trương Dương đứng thứ hai, không ai dám nói đứng thứ nhất,
cùng Trương Dương trao đổi nhiều ngày như vậy, ngay cả Thích Minh đại sư cũng có nhiều thu hoạch lớn, không ngừng tán thưởng Trương Dương chính
là một thiên tài. Về phương diện tự nhiên chi đạo, ba người lại
bổ sung cho nhau, sự lĩnh ngộ của mỗi người đối với tự nhiên chi đạo
không giống nhau, không có sự cảm ngộ hoàn toàn giống nhau. Càng không cần phải nói cái gọi là cảm ngộ vốn không rõ ràng, khó phân biệt. Nhưng bọn họ có thể thông qua các phương thức khác để suy luận, để gợi ra sự lý giải đối với tự nhiên chi đạo. Cũng có thể nói, mấy ngày nay sự lĩnh ngộ của ba người đối với tự nhiên chi
đạo đều đã có trợ giúp thật lớn, trong mấy ngày này, Trương Dương còn
không ngừng tu luyện, hiện giờ thực lực của hắn, cuối cùng đã tới tứ
tầng trung kỳ đỉnh cao. Đây chỉ là tu vi nội công, nói riêng về khống chế năng lượng trời đất, hắn không kém hơn bất kỳ người nào. Ba người rời khỏi, Trương Đạo Phong thì lưu tại bình nguyên Long gia. Toàn bộ cung điện của Long gia đã bị huỷ, ngay cả đại trận thủ hộ của bọn
họ, cũng bởi vì một kích ác liệt kia của Trương Dương làm hỏng rất lớn,
không thể khôi phục uy lực đỉnh phong cao nhất. Trương Đạo Phong
lưu lại, là giúp bọn họ xây dựng lại vườn nhà, dù sao người của Trương
gia vẫn sống tại thế tục, biết khá nhiều về phương diện kiến trúc. Ngoài giúp Long gia xây dựng lại, Trương Đạo Phong còn có một mục đích khác, chính là lưu lại, muốn tăng thanh thế cho Long gia. Trương Đạo phong là người của Trương gia, hiện giờ uy danh của Trương Dương đã truyền ra ngoài, cho dù là ai còn muốn thừa dịp Long gia suy yếu lại
đây chiếm quyền lợi, chỉ cần nhìn thấy Trương Đạo Phong tại đây, liền
phải suy nghĩ lại mình một chút. Đắc tội với Trương Đạo Phong là đắc tội với Trương gia, hiện cho dù Đại viên mãn có thế lực lớn, cũng không dám làm như vậy. - Trương thí chủ, cậu giở trò lừa bịp, cậu không phải dựa vào tốc độ của mình, cậu dựa vào linh thú thiên mã. Trên thảo nguyên lớn ở tỉnh Tây Cương, Thích Minh đại sư xa xa đuổi theo Trương Dương bất đắc dĩ nói câu nói kia. - Thích Minh đại sư, chỉ nói so sánh tốc độ một chút, chứ không nói không thể mượn sự trợ giúp của linh thú, Thích Minh đại sư, ngài cũng có thể
đi tìm một linh thú đến, tôi cam đoan công bình. Trương Dương cười ha hả, Thích Minh đại sư mở to hai mắt nhìn. Lúc trước, Trương Dương đột nhiên muốn so sánh tốc độ với Thích Minh đại sư, còn đánh cuộc. Tiền đặt cược cũng không thấp, Trương Dương lấy ra ba viên Tinh Huyết Đan
của linh thú hậu kỳ tứ tầng và một viên Tẩy Tuỷ Đan đề đánh cược, bất kể là Tinh Huyết Đan hay là Tẩy Tủy Đan, có tiền cũng chưa hẳn có được bảo bối tốt. Cho dù là Thích Minh đại sư, đối với tiền đánh cược như vậy cũng động tâm, sau cùng lấy ra một viên Thiếu Lâm Đại Hoàn Đan làm
tiền đặt cược. Kết quả sau cùng đương nhiên là Thích Minh đại sư
thua cuộc, Trương Dương trực tiếp nhảy trên lưng Truy Phong, sau khi
Truy Phong hoàn toàn tăng tốc, Thích Minh đại sư chỉ có thể điên cuồng
đuổi theo sau. Nến Thích Minh đại sư mới rất bất đắc dĩ, nói Trương Dương giở trò lừa bịp.