Thường thì bố trí một bộ trận pháp là dễ nhất. Hai bộ trở lên
thường thì đều bố trí phân tách ra. Ví dụ như bên này đặt một bộ công
trận, bên kia sẽ đặt một bộ khốn trận, hoặc là một tòa ảo trận. Trận pháp như vậy mỗi mặt đều sẽ phát huy được tác dụng của mình, nhưng uy lực không tăng. Ngoài ra còn có cách khác bố trí nhiều bộ trận pháp, đó là xếp tầng liên
hoàn. Bộ này chồng lên bộ kia, phát huy tác dụng trùng điệp, trận pháp
như vậy uy lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Liên hoàn trận trước
mắt này chính là liên hoàn trận xếp tầng, hơn nữa không phải là một liên hoàn trận xếp tầng, Trương Dương cẩn thân quan sát, phát hiện bên trong có ít nhất hơn mười bộ trận pháp. Đây còn không phải là toàn bộ, cụ thể là bao nhiêu phải xem toàn bộ đại trận mới biết được. Hai trận pháp xếp chồng đã là không dễ, nhiều trận pháp xếp lên nhau như vậy lại càng khó. Bây giờ Trương Dương cơ bản có thể khẳng định, đây là một đại trận Kỳ Môn
Độn Giáp do cao thủ đứng đầu bố trí, vị cao thủ này thực lực tuyệt đối
tứ tầng trở lên, thậm chí đạt tới tứ tầng hậu kì, gần đến đại viên mãn. Cũng chỉ có thực lực như vậy mới có thể bố trí được đại trận cường đại như vậy. Tuy nhiên cao thủ Kỳ Môn này cũng chưa đạt tới đại viên mãn, nếu không bộ
trận pháp này vận dụng năng lượng thiên địa cũng sẽ không bị trúc trắc
như vậy. Cao thủ bố trí trận pháp nếu là đại viên mãn, chỉ e mấy đại
viên mãn liên kết ngoài kia cũng không có cách nào phá được. Trương Dương đang từ từ phân tích hết thảy trận pháp, những người xung quanh đột nhiên kêu lên. Long Thâm đã quay lại, là Long Dịch nhảy ra đưa ông ta quay lại. Long Thâm
miệng đang phun máu, nhưng trong mắt vẫn giận bừng bừng. Bên phía Ma Môn đã hoàn toàn loạn. Dương lão tam đau đớn ôm Lưu lão tứ, Đế Ngạo bên cạnh vội lấy ra một bình ngọc, đổ ra một viên thuốc. Viên thuốc vừa lấy ra mùi thơm tỏa ra, chỉ ngửi mùi thơm người ta liền biết
đây là một viên linh dược, còn là một viên linh dược rất tốt. Đế Ngạo không chút do dự nhét viên thuốc vào miệng Lưu lão tứ, hòa với máu của ông ta rồi nuốt vào bụng. - Vô dụng, trúng Hồi Long chưởng của ta, lão ta chắc chắn chết, haha. Long Thâm còn đang ôm bụng dựa vào Long Dịch mới có thể đứng vững được, vẫn
cười ngạo nghễ, nghe thấy ba từ Hồi Long chưởng, sắc mặt rất nhiều người đều thay đổi. Hồi Long chưởng là bí mất bất truyền của Long gia, chỉ có nhân tài Long gia mới có thể tu luyện. Tu luyện bộ công pháp này rất không dễ, cũng không phải không thể tu luyện, mà tu luyện cần nghị lực rất lớn. Hồi Long chưởng, mỗi ngày phải dùng axit nồng độ cao ngâm tay, mỗi lần
ngâm, lần nào da tay cũng thối rữa toàn bộ, máu me nhầy nhụa. Sau đó lại dùng một loại dược vật khôi phục, trong vòng một ngày lại bình
thường, thời gian một ngày sinh ra một lớp da mới, đây không phải hưởng
thụ mà là một nỗi đau đớn khủng khiếp. Đau như vậy người bình thường căn bản không chịu được. Tu luyện Hồi Long chưởng, ít nhất trong vòng một năm, ngày nào cũng phải
chịu đau đớn, đừng nói một năm, có thể kiên trì ba ngày thôi đã phải là
một người có nghị lực kiên cường, kiên trì một năm, tất cả đều là người
hơn người, tâm cứng hơn đá. Tu luyện Hồi Long chưởng không dễ, uy lực cũng rất lớn, một khi trúng chưởng, tâm mạch lập tức đứt, có thể
nói là một chiêu thập tử nhất sinh. Cho nên những nười này sau khi nghe thấy cái tên này đều có vẻ mặt hoảng hốt như vậy. - Lão Tứ. Dương lão tam đột nhiên bi thương hô lên một tiếng lớn, thân mình Lưu lão tứ
dù đã dùng linh dược vẫn không nhúc nhích, ánh mắt trong thoáng chốc trở thành vô thần. Lão tứ bị đứt tâm mạch, cho dù dùng linh dược cũng không sống được, chết như vậy. Đế Ngạo đột nhiên ngẩng đầu, nhìn mọi người Long gia trên đài cao với ánh mắt lạnh như băng. Những người khác của ngũ đại thế lực cũng ngơ ngác nhìn nhau, chẳng ai ngờ
khí thế tấn công hùng mạnh vào Long gia như vậy, vừa giao thủ bên mình
đã tổn thất một cường nhân tứ tầng. Cường nhân tứ tầng cũng không phải
bắp cải, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Long Thâm tuy cũng bị trọng thương, nhưng ông ta dù sao cũng không chết, sau khi tu dưỡng, vẫn có sức chiến đấu như hiện tại. Hơn nữa ông ta còn chiến đấu với hai người một lúc, đạt được kết quả như vậy càng chứng tỏ sức mạnh khủng khiếp. Quan trọng nhất là, tất cả xảy ra quá nhanh, ba vị cường nhân tứ tầng quần
chiến, không tới mười phút đã một chết một trọng thương. Tốc độ như vậy, họ sẽ tổn thất bao nhiêu cường nhân tứ tầng? Tổn thất lớn nhất
là Ma Môn, trên dưới Ma Môn ai cũng hung hăng trừng mắt nhìn đài cao,
hận không thể nuốt sống đám người Long gia. Mọi người đứng trên
đài cao của Long gia, lúc này đều rất vui mừng, lo lắng lúc trước dường
đi giảm đi một chút, giết chết một trưởng lão của đối phương nhanh như
vậy, đây chính là một chiến quả rất lớn. - Long Thâm, nộp mạng đi. Nhị trưởng lão Lý gia đột nhiên nhảy ra, giơ tay lên bắn ra một thứ độ màu vàng. - Phanh. Thứ đồ của ông ta bị người ta dùng trường kiếm chém rơi, nhị trưởng lão Long Cao cũng nhảy ra ngoài. - Lý lão nhị, các người lấy hai đánh một còn chưa nói, còn muốn cậy đông hiếp yếu sao? Long Cao lớn tiếng nói, trường kiếm trong tay biến ra ba ảo ảnh, thượng
trung hạ ba đường trực tiếp nhằm vào ba tử huyệt của nhị trưởng lão Lý
gia. Lý gia muốn báo thù cho Ma Môn, lại một vị cường nhân tứ
tầng đứng ra, Long gia cũng có một người ra tay, hiện tại lại đang giằng co, hai người đều cắn xé nhau, chiêu thức rất tàn nhẫn. - Mọi người, tiến công. Trừng mắt nhìn người của Long gia trên đài cao, Đế Ngạo miệng lạnh lùng nói,
không ai quan tâm trận kịch chiến của nhị vị trưởng lão, những cường
nhân tứ tầng khác đều theo cách phương phướng tấn công về phía Long gia
trên đài cao. - Đánh trả. Long Hạo Thiên hét to, đại
trưởng lão Long gia trên đài cao, cả một người bảo hộ khác chưa bị
thương cũng đứng dậy, nhảy xuống dưới. Bọn họ có thể dựa vào trận pháp tiến hành thủ hộ, nhưng chỉ trông vào trận pháp cũng không được,
bị động phòng ngự, trận pháp sớm hay muộn cũng bị công phá. Chủ động xuất kích là lựa chọn bắt buộc của họ. Long Hạo Thiên lựa chọn xuất kích ở đây, mà không phải là trước đại môn cũng có nguyên nhân. Tầng phòng ngự thứ ba mạnh nhất, thời gian có thể chống đỡ cũng dài nhất, cho dù là đại viên mãn cũng không dễ phá nhanh được. Chủ động xuất kích ở đây, hễ có chuyện chẳng lành có thể trốn vào trong
trận pháp, ít nhất có thể trì hoãn, chỉ cần cẩn thận chút, thì tính mạng bản thân sẽ được đảm bảo. - Chư vị, còn chưa động thủ, chẳng lẽ muốn Long gia ta diệt vong? Long Dịch đang giao thủ với Đế Ngao đột nhiên hét to một tiếng, bên cạnh ông ta ngoài Đế Ngao còn có hai cường nhân tứ tầng sơ kì, ba người giáp
công, Long Dịch có vẻ rất bị động, nguy hiểm vô cùng. Ông ta gọi người giúp đỡ, bao gồm Trương Dương, Trương Đạo Phong, và bọn Âu Dương Kiến Khang. Người của Long gia nhảy ra ngoài trước, những người này cũng chưa động tĩnh gì, bọn họ đều hơi do dự. Bọn họ đồng ý giúp Long gia, nhưng không muốn đắc tội với những thế lực bên ngoài này quá, một khi Long gia diệt vong, những người này giận lây
sang họ, bọn họ ngăn không nổi. - Ngồi nhìn đồng minh gặp rủi ro, không giống hành động của đại trượng phu, chư vị, ra tay đi. Trương Đạo Phong khẽ thở dài, nhảy ra ngoài trước tiên, bốn người Âu Dương nhìn nhau, cuối cùng cũng nhảy ra. Tới đây không thể chỉ bỏ công không bỏ lực, nhìn đồng minh diệt vong mà
không giúp, sẽ bị thiên hạ coi thường, sau này càng khó có đồng minh. Bọn họ làm vậy, thanh danh sẽ hoàn toàn bị hủy diệt, đến lúc đó nói không
chừng còn có những thế lực khác tấn công, sẽ có người tức đỏ mắt, mượn
lý do để đánh đến cửa. Cho dù những gia tộc cấp cao vì bảo vệ
danh phận không ra tay, chỉ cần mấy gia tộc ngang hàng với họ cùng nhau
ra tay thì cũng xong đời rồi, lúc đó tuyệt đối không có ai tới giúp bọn
họ. Bảo vệ chính mình như nào, lại khiến Long gia vừa lòng, đây mới là mấu chốt. Làm được điểm này không dễ, nhưng muốn không bỏ chút lực nào ra thì tuyệt đối không thể, lúc này họ chỉ có thể bất chấp đi ra. Trương Đạo Phong trực tiếp đối mặt với trưởng lão Chu gia, đó cũng là một cường nhân tứ tầng trung kì. Vị hộ pháp khác của Long gia, Long Uyên, thì đối mặt với trưởng lão Lý
gia, thực lực của Long Uyên còn mạnh hơn Long Thâm, đạt tới tứ tầng
trung kì. Tứ tầng trung kì đối chiến với trưởng lão Lý gia tứ tầng hậu kì, không bị rơi vào thế yếu chút nào. Các cường nhân tam tầng củ ngũ đại thế lực cũng đều đứng lên, bọn Long
Chính, Long Kiếm cũng đều nhảy ra ngoài, Âu Dương Hạo cùng những trưởng
bối tộc trưởng đều chạy ra, đại chiến đã bắt đầu, bọn họ không thể không đếm xỉa. Long Phượng cũng nhảy ra ngoài, đối chiến với một cao
thủ tam tầng trung kì của Lý gia, thực lực của Long Phượng cũng tam tầng trung kì, tu luyện công pháp chí cao, chiến đấu chiếm ưu thế lớn. Tam tầng tứ tầng hỗn chiến, cung điện bên cạnh không ngừng bị chấn động, chiến trường cũng không ngừng mở rộng. Đứng trên cao, ngoài Long Thâm bị thương chỉ còn lại một mình Trương Dương. - Trương huynh, sao cậu làm vậy? Long Thâm nhảy dựng hỏi một câu, trong giọng nói còn có vẻ bất mãn. Hiện tại địch đông ta ít, tất cả đều đã ra ngoài liều mạng, chỉ còn mình Trương Dương còn đứng đây, thấy thế ai chẳng hiềm nghi. Đối với thực lực của Trương Dương, mấy ngày qua ông ta cũng đã biết, quả
thật tới tứ tầng trung kì, cao hơn ông ta, thực lực như vậy có trợ giúp
rất lớn đối với họ. Tuy nhiên phải ra ngoài chiến đấu mới được, trốn ở đây chẳng có tác dụng gì. - Thương thế của ông không nhẹ, tôi giúp ông xem qua một chút. Trương Dương khẽ lắc đầu, đi thẳng tới, tuy nhiên trong lòng cũng đang phát khổ. Lúc này đã hỗn chiễn, không phải hắn không muốn ra tay, mà là không thể ra
tay, đối phương có năm vị đại viên mãn chưa hề động tĩnh. Cường
nhân tứ tầng bình thường không thể phát hiện sự hiện hữu của họ, nhưng
Trương Dương rất rõ, năm vị ngồi trên đài cao bên trong đang quan sát
hắn. Hắn bất động, năm người này có lẽ cũng không ra tay, nhưng nếu hắn muốn động, tất nhiên có người sẽ ra ngăn cản. Lúc này Trương Dương còn chưa tự cao tới mức có thể lấy một địch năm, đối
mặt với ngũ đại viên mãn, cho dù là Trương Dương cũng khó thoát. Cũng may năm vị đại viên mãn này hiện nay cũng không đồng lòng, không cùng
lên đối phó với hắn, lúc này hắn cũng có chút sốt ruột, không biết vì
sao ông cụ chưa tới.