Thấy vẻ hy vọng của em họ, Trương Dương cười gật đầu - Không thành vấn đề, chúng ta tới Hải Dương quán, để mọi người về nhà trước. Ăn cơm trưa bên ngoài, lần này không phải ăn vịt nướng, nhưng cũng toàn đồ ăn ngon, là những thứ trước kia Trương Khắc Cần thích, vì ở Trường Kinh suốt nên lần này đi ăn nhiều một chút. - Em biết rồi, anh họ là tốt nhất. Cô bé cười khanh khách, thấy cô thật sự không bị chuyện tối qua ảnh hưởng tâm lý, mọi người đều yên tâm. Bọn họ có biết đâu, sở dĩ Dương Uyển Oánh có thể như vậy hoàn toàn là nhờ vào Trương Dương. Trước khi cô tỉnh, Trương Dương đã tác động vào cơ thể cô, sau khi tỉnh, lại dùng nội công giúp cô an thần, bình tĩnh lại. Sau đó lại dùng mê hồn thuật, khiến kí ức về chuyện đó mờ đi trong trí nhớ. Đây không phải là xóa bỏ hoàn toàn, chỉ là làm mờ nhạt đi, sẽ không có bất
kì ảnh hưởng gì với cô, chuyện hôm qua giống như một giấc mơ, tuy rất
đáng sợ, nhưng cũng rất chân thực. - Dương Dương, cháu dẫn bọn nó đi đi, nhưng phải cẩn thận. Trương Ái Anh cười nói, hai con đi theo Trương Dương, bà rất yên tâm. Lần này
Trương Dương về, bà có cảm giác cháu trai trưởng thành hơn hiều so với
trước, cũng điềm đạm và chững chạc hơn. Điều này khiến bà rất cảm thán và cũng rất vui mừng, cháu trai càng giỏi anh bà càng thoải mái,
người một nhà đoàn viên, đầm ấm, đây là niềm hạnh phúc lớn nhất. Hải Dương quán cũng không xa, mùa hè tới đó, ngoài việc có thể xem một số động vật biển, còn có thể cảm nhận cảm giác mát lạnh. Vì là nghỉ hè nên người ở Hải Dương quán rất đông, Dương Quang đi xếp hàng mua vé. Vừa lấy được vé, còn chưa vào, di động của Trương Dương lại vang lên. Nhìn dãy số, Trương Dương hơi sững sờ, không ngờ là Long Phong gọi, Long
Phong cũng có di động, chỉ có điều rất ít khi dùng, càng ít khi gọi cho
Trương Dương. - Mễ Tuyết, em dẫn hai đứa vào trước, anh đi nhận điện thoại. Trương Dương quay đầu lại nói, không có việc gì Long Phong sẽ không gọi cho
hắn. Hiện tại bọn họ đều ở Bắc Kinh, không đợi hắn về được mà phải gọi
điện, vậy chắc chắn có chuyện gì. Hơn nữa còn không phải là chuyện nhỏ, với tình cách của Long Phong, thà rằng chờ hắn về, cũng sẽ không quấy rầy hắn. Mễ Tuyết đồng ý, kéo tay Uyển Óanh vào Hải Dương quán, Dương Quang đi phía sau, miệng còn khẽ nhếch lên. Hải Dương quán trước đây từng tới nhiều lần, cậu ta không còn hứng thú nữa, trong mắt cậu ta thì nơi này là nơi chỉ có trẻ con mới thích tới. Đáng tiếc là em gái muốn tới, Trương Dương lại đồng ý rồi, cậu ta cũng chỉ có thể đi theo, không tiện làm mọi người mất hứng. Hơn nữa em gái hôm qua đã rất sợ hãi hôm nay cho dù nó yêu cầu gì, cậu ta cũng sẽ đồng ý. - Long Phong, chuyện gì thế? Nhận điện thoại, Trương Dương hỏi trước một câu, hắn biết rõ tính Long
Phong, cho dù anh ta chủ động gọi, cũng khó khiến anh ta chủ động mở
miệng. - Tôi có việc phải về nhà một chuyến, cậu, cậu có thời gian không? Lúc nói những lời này, Long Phong rõ ràng có chút do dự. - Về nhà, có phải Long gia xảy ra chuyện gì không? Trương Dương thoáng sửng sốt, mở miệng hỏi. Nhà Long Phong đương nhiên là bình nguyên của Long gia, từ lần trước anh ta đi cùng mình vẫn chưa về, tuy
nhiên hai năm qua anh ta cũng không có ý định trở về. Hiện tại
đột nhiên nói muốn về, Trương Dương có cảm giác bản năng là Long gia xảy ra chuyện gì, lại còn là việc lớn, bằng không tuyệt đối không thể kinh
động tới Long Phong đang ở bên ngoài. - Cậu có thể về không, tôi muốn nói trực tiếp với cậu. Im lặng một lúc, Long Phong mới khẽ nói một câu, sau đó mắt nhìn cánh cửa Hải Dương quán, Trương Dương lập tức gật đầu. Cúp máy, Trương Dương lại gọi cho Mễ Tuyết, bảo lát cô thuê xe đưa Uyển
Oánh và tiểu Quang về, hắn phải về trước, Long Phong có việc. Biết Trương Dương phải đi, Uyển Oánh còn chu môi lên tỏ vẻ không vui, cũng
may cô bé không phải hoàn toàn không biết điều, biết anh họ có việc quan trọng nên mới đi. Cũng may còn có Mễ Tuyết, có chị Mễ Tuyết xinh đẹp đưa họ đi chơi, cô bé vẫn rất vui. Lái xe, Trương Dương đi như bay về nhà, ban ngày nhiều xe Trương Dương không lái nhanh quá. Lúc đi trên đường, trong đầu Trương Dương còn không ngừng suy nghĩ, rốt
cuộc Long gia đã xảy ra chuyện gì, không ngờ lại kinh động tới Long
Phong, bảo Long Phong về nhà. Long gia đổi tộc trưởng? cũng có
khả năng, quy định của Long gia là tộc trưởng thăng cấp lên tứ tầng thì
sẽ được làm trưởng lão, không còn giữ chức tộc trưởng nữa. Còn Long
Phong là người thừa kế chức tộc trưởng, nếu cha thực sự thăng cấp rồi,
anh ta quả thực phải thừa kế vị trí này. Tuy nhiên đây chỉ là một khả năng, Trương Dương cố gắng nghĩ theo chiều hướng tốt, kìm lại những suy nghĩ không tốt. Nhà của Trương Dương vốn không xa, không mất bao lâu liền về tới nhà, sau
khi về, Long Phong đang ngồi trên ghế đá dưới tán cây táo già một mình
ngẩn ngơ, bên cạnh có bọn Truy Phong, Vô Ảnh và Tia Chớp. - Chít chít - Chít chít Thấy Trương Dương đi vào, ba con vật đều bu lấy, không ngừng kêu lên. Chúng nói đang nói về Long Phong, ba con vật này đều rất thông minh, lúc trước chúng cũng cảm thấy sự khác lạ của Long Phong. Tuy nói Long Phong không phải Trương Dương, nhưng ở chung lâu chúng cũng
rất quan tâm Long Phong. Chúng nó vốn đều đang tu luyện, cảm thấy Long
Phong có chút khác lạ, tất cả đều chạy ra. Long Phong dường như đang sốt ruột, còn lo lắng nữa. Điều này cũng khiến Trương Dương bồn
chồn, lúc trước hắn đều suy đoán theo hướng tốt, không nghĩ tới tình
huống xấu, chính là không muốn người anh em tốt của mình gặp phải chuyện gì không hay. Hiện tại nhìn dáng vẻ của anh ta, dường như tất cả những suy đoán lúc trước đều sai rồi. - Long Phong, cậu nói đi, rốt cuộc có chuyện gì. Ngồi xuống đối diện Long Phong, Trương Dương trực tiếp hỏi một câu, với quan hệ của bọn họ, không cần phải vòng vo làm gì. Lúc này Trương Dương cũng cảm nhận được cảm xúc của Long Phong có chút lạ. Ngẩng đầu, Long Phong nhìn Trương Dương, một lúc sau mới nhẹ giọng nói: - Lão tổ tông của Long gia chúng tôi đột nhiên qua đời. - Lão tổ tông Long gia qua đời? Ánh mắt Trương Dương trừng lớn, trong đầu hắn lập tức xuất hiện một giọng
nói, một giọng nói già nua cùng xuất hiện với Trương Bình Lỗ ở bình
nguyên Long gia. Lão tổ tông Long gia, là một trong những đại viên mãn lớn tuổi nhất, đã 280 tuổi. Theo như tuổi thọ trung bình của Đại Viên Mãn, nếu không xảy ra điều gì
ngoài ý muốn, dùng mấy chục viên ích cốc đan, ông ta cũng chỉ có thể
sống thêm 20 năm nữa. Tuy nhiên 20 năm với ông ta mà nói thì cũng đủ rồi. Đại trưởng lão Long gia cũng đã đạt tứ tầng trung kỳ trong một
thời gian dài, trong 20 năm nữa, ông ta thừa sức đột phá tứ tầng hậu kì. Thật không ngờ, trưởng lão Long gia còn chưa đột phá, lão nhân gia đã bất
ngờ qua đời, như vậy tức là Long gia không còn người thủ hộ, không có
đại viên mãn, từ trước đến nay Long gia chưa từng trải qua thời kì nào
không có đại viên mãn, không ngờ lần này lại bị gián đoạn. - Tôi hiểu rồi, Long Phong, tôi về cùng cậu. Chỉ nghĩ một lúc, Trương Dương liền lập tức nói. Long Phong ngẩng đầu, rất
bất ngờ nhìn Trương Dương, vẻ mặt có chút lạ lùng, nhưng cảm động nhiều
hơn. Anh ta gọi điện thoại cho Trương Dương, nhưng chưa nói việc này, đó là anh ta muốn quay về cùng Trương Dương. Sau khi nghe nói lão tổ tông bất ngờ qua đời, Trương Dương cũng nghĩ đến
điều này. Long gia là thế gia đứng đầu trong tứ đại thế gia ngàn năm, là nơi có những người tu luyện giỏi nhất. Địa vị của họ, không kém gì Võ Đang hay Thiếu Lâm trong môn phái. Long gia có hơn 2000 năm kế thừa, qua nhiều năm như vậy, của cải tích lũy
được vô cùng nhiều. Hơn nữa danh vọng của họ luôn rất cao, nói của cải
của họ nhiều gấp ba lần Hô Diên gia Trương Dương cũng tin. Của cải khổng lồ như vậy, sau khi mất đi người bảo hộ, kết quả như nào ai cũng có thể đoán được. Cũng có thể nói, không còn tồn tại người thủ hộ cấp bậc đại viên mãn, bọn họ giống như một quả táo hấp dẫn, còn là một cây táo rất chín, nhiều người đều muốn cắn một miếng. Đương nhiên, tham gia vào cuộc chiến
tranh giành cũng đều là các gia tộc và môn phái đứng đầu, ít nhất phải
có cường nhân đại viên mãn, nếu không chạy tới đó chỉ là tự tìm nhục. Muốn bảo vệ những thứ này, bảo vệ tất cả những thứ hiện tại của Long gia,
Long gia phải xuất hiện đại viên mãn mới được. Long Phong mời Trương
Dương tới hỗ trợ, ít nhất có thể tạm thời bảo vệ Long gia, không tới mức khiến một vài người vội vàng động thủ. Chỉ là Long Phong lo
lắng, quan hệ giữa Long gia và Trương Dương không tốt lắm, thậm chí còn
là rất tệ. Anh ta không biết Trương Dương có thể giúp anh ta không. - Cảm ơn cậu, Trương Dương. Nhìn Trương Dương, Long Phong chậm rãi gật đầu, thoáng yên tâm. Anh ta là đệ tử của Long gia, Long gia gặp phải nguy cơ lớn, cứ cho là
chết, anh ta cũng sẽ chết ở Long gia. Với quan hệ của Trương Dương và
Long gia, Trương Dương không giúp anh ta, anh ta cũng sẽ không oán hận
gì. Điều khiến anh ta hoàn toàn bất ngờ đó là, Trương Dương không chỉ đồng ý, mà còn chủ động nói ra, không do dự chút nào. - Cậu là anh em của tôi, còn khách sáo như vậy. Trương Dương cười lắc đầu, lại nói: - Từ khi nào vậy? - Tối hôm trước, tuy nhiên tin tức đã bị lộ ra ngoài, hôm nay lúc cha
liên lạc với tôi có nói, Lý gia, Hoa gia bắt đầu dậm dịch, nghe nói
Thiếu Lâm và Võ Đang cũng xía vào, còn cả người trong ma đạo hình như
cũng nhăm nhe, Long gia chúng tôi, gặp phải nguy cơ lớn nhất trong hơn
2000 năm rồi. Lúc nói Long Phong có chút chua xót, tin tức truyền đi nhanh như vậy, nhất định gia tộc có phản đồ hoặc nội gián, lại còn
là người có cấp bậc cao. Bằng không, bình nguyên của Long gia kín đáo như vậy, căn bản không thể truyền tin đi nhanh thế. Việc này nói ra rất mất mặt, nhưng lúc này cũng không phải lúc truy cứu xem
ai là phản đồ, nội gián, trên dưới Long gia hiện nay đều đồng lòng, cùng cố gắng vượt qua cửa ải khó khăn này. Vì tin tức bất ngờ truyền đi, Long gia ngay cả cơ hội chuyển tổng bộ để trốn cũng không còn. - Nghiêm trọng như vậy, việc này không nên chậm trễ, hôm nay chúng ta đi. Trương Dương cau mày, nhiều gia tộc có đại viên mãn cùng nhau hành động như vậy, chuyện này không phải chuyện nhỏ. Long gia không có người thủ hộ, dựa vào một số bí quyết Long gia còn lưu
lại, nhiều lắm chỉ có thể ngăn được hai đại viên mãn, nếu nhiều đại viên mãn cùng ra tay như vậy, bình nguyên của Long gia rất có thể bị san
bằng. Tuy nhiên cũng không có khả năng những đại viên mãn này
cùng ra tay, bọn họ đều có tính toán riêng, muốn giành lợi ích lớn nhất
cho bản thân.