Truy Phong, Vô Ảnh, Tia Chớp cũng cùng ngẩng đầu nhìn lên không trung. Con linh thú bay hùng mạnh kia hiện tại ở vị trí rất cao, bây giờ lại là đêm, mắt thường rất khó nhìn thấy, tuy nhiên bọn họ cảm giác được sự tồn tại của con linh thú này. - Xuống rồi! Trương Dương đột nhiên nói, ánh mắt càng sắc bén, linh hoạt hơn. Con linh thú trên bầu trời này đã lao xuống với tốc độ rất nhanh, lời của hắn vừa dứt chưa được bao lâu, bọn họ đã nhìn thấy hình ảnh của con linh thú này. Một con vật nhỏ đen, lao xuống với tốc độ rất nhanh, khi cách mặt đất chỉ khoảng mười mấy mét, cuối cùng Trương Dương đã nhìn thấy hình ảnh thực sự của con linh thú này. Sau khi thấy rõ ràng, Trương Dương không kìm nén nổi sửng sốt, năng lượng vốn ngưng tụ trên người giãn ra không ít, trên mặt còn có chút ngạc nhiên. Cùng với sự ngạc nhiên của hắn, cuối cùng con linh thú hùng mạnh kia cũng xuống đến nơi, cuối cùng đứng trên cây cột treo đồ trước mặt Trương Dương, nhìn thẳng vào Trương Dương. Thấy con linh thú trước mặt chăm chú nhìn mình, Trương Dương không biết nên nói gì cho phải. Con linh thú này, không ngờ chỉ là vẹt, bộ lông xanh biếc vô cùng xinh đẹp, hình dáng cũng không lớn, so với vẹt thường lớn hơn khoảng hai lần, còn không to bằng Tia Chớp. Nó đứng ở trên cây cột, nếu không phải là Trương Dương có thể cảm nhận được năng lượng kinh khủng trong cơ thể nó, sợ rằng rất khó cho rằng nó và linh thú có quan hệ với nhau, lại càng không nghĩ rằng nó là linh thú hùng mạnh như vậy. Truy Phong, Tia Chớp còn có vô ảnh đều vây lại. Ba tên tiểu tử này cũng có chút ngạc nhiên, rất hiển nhiên chúng không thể ngờ, con linh thú hùng mạnh hơn bọn chúng lại có hình dạng thế này. Việc làm cho Trương Dương càng kinh ngạc là con chim này lại mở miệng nói chuyện. - Loài người, ngươi không nên trở lại. Âm thanh của Vẹt nghe rất giòn và êm tai, dường như còn mang chút khẩu ngữ của dân địa phương, nó vừa nói câu này khiến cả người Trương Dương sững sờ tại đó. Linh thú đều rất thông minh, nhưng dù sao linh thú vẫn là linh thú, hắn chưa từng gặp qua loại linh thú nào biết nói tiếng người, bao gồm cả bọn Vô Ảnh và Tia Chớp, khi đạt đến độ trung thành nhất định, có thể đả thông tư tưởng, nhưng bọn chúng cũng chưa từng mở miệng nói bất kì lời nào. - Ngươi, ngươi nói ta? Trương Dương đưa tay chỉ vào mũi mình, hỏi ngược lại. - Ngươi tiến bộ rất nhanh, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của ta, nhưng ngươi không nên trở lại, càng không nên trở lại vào lúc này. Ở trên cây cột Vẹt gật đầu nói tiếp, Trương Dương thì càng giật mình hơn. Linh thú vẹt này nói là hắn không nên trở về vào lúc này, dường như trước kia đã từng biết hắn vậy, nếu thực sự là như vậy, thì chứng tỏ trước kia nó đã từng gặp mình. Lần trước đến, là khi đại chiến cùng Kim Quan Mãng, hơn nữa lần đó thực lực của hắn quả thực không mạnh, ngay cả tam tầng cũng chưa đạt đến. Lúc này hắn đã là trung kì tứ tầng. Nghĩ đến đây, Trương Dương đột nhiên toát từng đợt mồ hôi lạnh, trong lòng có một nỗi sợ . Hắn không biết lần trước linh thú này gặp hắn khi nào, nhưng bất kể là thời gian nào, chỉ cần linh thú hùng mạnh này xuất hiện thì hắn đều không thể là đối thủ của nó. Chênh lệch cấp bậc lúc đó quả thực là quá lớn. Vẫn may lần trước nó không có ác ý, nghĩ đến vừa rồi đội dân phòng cũng chỉ là hôn mê, còn có lần trước lúc thi thể Kim Quan Mãng biến mất, tất cả mọi người cũng chỉ là ngủ say, Trương Dương có thể phán đoán con linh thú này không phải là loại khát máu. Dù là không khát máu, nhưng trước mặt thiên tài địa bảo linh thú cũng đều biến thành một loại giống nhau, đối với bất kỳ loại linh thú nào, thiên tài địa bảo cũng đều có lực hấp dẫn rất lớn, giống như con cua lớn và Bạch Ngọc Xà lần trước. - Ngươi đã lấy đi Thánh Nữ Hoa, vì sao còn muốn trở lại? Trương Dương đang nghĩ ngợi, linh thú này đột nhiên nói một câu thiếu chút nữa khiến Trương Dương té xỉu, thì ra lần trước khi hái Thánh Nữ Hoa, con linh thú này đã biết. Biết rõ nhưng không ngăn cản hắn cướp Thánh Nữ Hoa, điều này hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn. - Lần này ta trở về chỉ là xem xét một chút, mặt khác chuẩn bị đi vào Dã Nhân Sơn một lần nữa, đi vào tận cùng bên trong xem thế nào! Trương Dương nói nhẹ, trong lòng hắn vẫn sợ như cũ, tuy nhiên địch ý đối với con linh thú vẹt này lại giảm đi. Biết được đối phương nhìn thấy mình lấy đi Thánh Nữ Hoa, trong lòng Trương Dương có một chút cảm kích, đừng nói là linh thú, cho dù là con người cũng không làm được như vậy, việc này giống như việc lần trước nó đã tha mạng cho hắn. - Vào Dã Nhân Sơn? Ngươi còn trẻ như vậy có phải là vị tiền bối nào đó nói cho ngươi những việc này? Vẹt đột nhiên có chút tức giận, âm thanh cũng có phần sắc nhọn. Nhìn bộ dạng của nó, Trương Dương sững sờ há hốc miệng, tuy nhiên cuối cùng cũng không nói gì. Việc này thực sự là Trương Bình Lỗ giao cho hắn, có điều chuyện này cho thấy dường như Trương Bình Lỗ còn có điều gì đó giấu hắn, sự tồn tại của con Vẹt này Trương Bình Lỗ chắc là phải biết. Biết rõ trên Dã Nhân Sơn có linh thú cường mạnh như vậy, còn muốn hắn đến, còn nói ở đây sẽ có thu hoạch khác,chắc chắn còn có nguyên nhân khác. Đáng tiếc hiện tại hắn không có cách nào thăm dò được, chỉ có thể đợi trở về rồi tính tiếp, trở về hắn nhất định phải tìm Trương Bình Lỗ hỏi cho rõ ràng. - Ta mặc kệ ngươi đến với mục đích gì, ngươi lập tức rời khỏi đây, Dã Nhân Sơn cũng không cho phép ngươi vào, đã nói đến nước này, nghe hay không tùy ngươi! Đột nhiên vẹt lại vụt cánh bay, rất nhanh đã lên không trung. - Lập tức khỏi đây, không nên vào Dã Nhân Sơn. Giữa không trung lại truyền đến âm thanh cảnh cáo của vẹt, cảm giác được con vẹt hùng mạnh này đã rời đi, Trương Dương vẫn đứng ngây ngốc tại đó, không nhúc nhích. Tất cả những việc đêm nay, đối với hắn mà nói thực sự không thể tin nổi. Thông thường linh thú phân thành nhiều loại, động vật bình thường thời gian sống quá dài đều không thể trở thành linh thú, giống như rùa biển, tuổi thọ rất dài nhưng vẫn chỉ là động vật bình thường. Linh thú cũng có huyết mạch của mình. Giống như chồn đuôi cáo, Tầm Bảo Thử(chuột tìm bảo vật), hay Thiên Mã, bọn nó đều thừa kế nhau, có quan hệ huyết mạch của mình. Cũng chính bởi vì thế, Huyễn Thử mới đối xử đặc biệt với Vô Ảnh, bọn nó đều là một loại linh thú viễn cổ phân hóa, huyết mạch giống nhau, đều thuộc loại đồng tông linh thú. Còn Trương Dương, hắn tuy xuất thân từ mẫu hệ, nhưng trong cơ thể hắn cũng có huyết mạch của Trương gia, được Trương gia thừa nhận. Có thể vẹt không thuộc loại này, ít nhất trong sự hiểu biết của Trương Dương, không có loại vẹt nào là linh thú, điều này mới khiến hắn kinh ngạc như vậy, một loại động vật rõ ràng không thể biến thành linh thú, lại không chỉ biến thành linh thú mà còn là linh thú hùng mạnh như vậy, điều này hoàn toàn thay đổi nhận thức của hắn. - Chi chi chi - Chít chít chít Tia Chớp và Vô Ảnh cùng nhau kêu lên, hai tiểu tử này cũng có vẻ rất nghi hoặc, thông thường mà nói, linh thú có huyết mạch bọn chúng đều có thể phát hiện ra, giống như Vô Ảnh, ẩn nấp sâu như vậy mà vẫn bị Tia Chớp bắt phải chui ra. Có thể bọn nó hoàn toàn không cảm nhận được trên người con vẹt này, bọn chúng chỉ có thể cảm nhận được hơi thở cùng sức mạnh của linh thú vẹt. Truy Phong cũng vậy, hiện tại nó cũng đầy mơ hồ. Cái này giống như một tảng đá thì không thể trở thành tảng vàng, đột nhiên đá biến thành vàng, mà còn là loại vàng ròng có độ tinh khiết cao, cũng khó trách bọn họ có biểu hiện như thế.