Tốc độ của Trương Đạo Phong nhanh hơn một chút, cự ly giữa ông ta và Trương Dương vốn là gần nhau. Ở phía xa ông ta đã nhìn thấy ánh sáng trắng của một thanh kiếm, sau khi cấp tốc chạy đến thì nhìn thấy bóng hai người, đến khi lại gần trong vòng 100 mét, sau khi nhìn kỹ thấy hai người đang đánh nhau kịch liệt, đột nhiên dừng lại. Cằm của Trương Đạo Phong từ từ mở ra, tỏ ra không tin nổi nhìn về phía trước. Sau khi cảm nhận được năng lượng tự nhiên bạo phát từ phía xa, ông ta hiểu rằng Trương Dương và Hô Diên Phong nhất định đang giao đấu với nhau, vòng năng lượng to lớn kia chỉ có đại viên mãn mới làm được. Ông ta lúc đó vô cùng lo lắng cho Trương Dương, vì thế mới mau chóng cảm thấy. Trưởng lão của nhà mình không ở đây, ông ta dù có chết cũng phải bảo vệ Trương Dương. Cũng có thể nói, trước khi ông ta đến đây thì trong đầu chỉ toàn nghĩ làm thế nào để bảo vệ được Trương Dương, nhưng nghĩ thế nào cũng không ra, sau khi đến đây không ngờ lại nhìn thấy Trương Dương đang đuổi đánh người ta. Mặc dù Trương Đạo Phong chưa gặp qua lão già bị cụt tay kia, nhưng cũng biết rõ lão chính là Hô Diên Phong. Người khác thì căn bản không thể vận dụng năng lượng tự nhiên một cách đáng sợ như vậy. Hô Diên Phong lúc này thực sự là khổ sở, trong lòng lão càng cảm thấy khiếp sợ hơn. Trương Dương có thể dốc toàn bộ sức lực đã nằm ngoài dự liệu và làm rối loạn tinh thần của lão, vì thế bây giờ lão chi có thể chật vật tránh né mà thôi. Nếu không thực sự dựa vào thực lực của lão thì dù Trương Dương có thể dốc toàn lực thì cũng không phải là đối thủ của lão ta, sự chênh lệch giữa tứ tầng sơ kỳ với đại viên mãn là quá lớn. Đương nhiên, điều này cũng là do nguyên nhân Hô Diên Phong bị thương, nhưng cũng không phải là nguyên nhân chính. Rất nhanh. Trương Bình Lỗ cũng xuất hiện ở phía xa, chỉ mấy hơi thở là đã đến bên cạnh Trương Đạo Phong, ông ta cũng kinh ngạc nhìn về phía trước mặt. Ông ta và Trương Đạo Phong dều lo lắng Trương Dương sẽ chịu thiệt, nhưng sau khi đén lại nhìn thấy kết quả ngược lại, Trương Dương không chỉ không bị thiệt mà còn đang đuổi đánh một cao thủ đại viên mãn. Bất kể vết thương của Hô Diên Phong nặng hay nhẹ, thực lực giảm đi không ít. Nhưng dù sao cũng là một cao thủ đại viên mãn, hổ không có móng vuốt thì nó cũng còn có răng nanh. Con người cũng như vậy, bị thương thì cũng có thể cắn chết người. - Lão nhân gia, người đến rồi. Trương Đạo Phong quay sang nói rồi lập tức lại quay đầu trở lại, cuộc chiến của Trương Dương và Hô Diên Phong vẫn đang tiếp tục, kiếm quang của Hàn Tuyền kiếm bắn ra xung quanh càng ngày càng nhiều, kiếm quang bắn mỗi lần bắn ra đều có thể nhìn thấy để lại trên mặt đất một cái hố nhỏ. Công phu này đã làm cho trên mặt đất có hàng trăm cái lỗ. - Ta luôn ở phía sau quan sát, Trương Dương nó đã thực thể hóa được năng lượng rồi. Trương Bình Lỗ gật đầu một cách rất máy móc, trên mặt của ông ta cũng tỏ ra vô cùng kinh ngạc, so với Trương Đạo Phong thì ông ta hiểu hơn nhiều, và ông ta càng hiểu rõ hơn ý nghĩa của việc thực thể hóa năng lượng. Nhìn thấy kiến quang xuất hiện không ngừng, sự kinh ngạc của ông ta cũng không hề ít hơn so với Hô Diên Phong. Trương Dương là đệ tử của Trương gia, nhưng ông ta đột nhiên phát hiện, mình không hề hiểu về người đệ tử này, dường như mỗi lần gặp Trương Dương, cũng đều có thể mang đến cho ông ta một lần kinh ngạc. - Chính là thực thể hóa năng lượng chân chính, tiểu tử này rốt cuộc đã trải qua những gì? Nhìn một lúc, Trương Bình Lỗ lại tự hỏi mình, miệng cứ há ra ngạc nhiên. Hô Diên Phong đang chiến đấu kịch liệt, cũng phát hiện ra Trương Đạo Phong và Trương Bình Lỗ đã đến. Trương Đạo Phong còn được, trong gia tộc còn có trưởng lão tứ tầng trung kỳ rất giỏi, Trương Bình Lỗ thực sự là không ai có thể ngang bằng. Sự lo lắng của lão trước đó đã thành hiện thực, lần này người đứng đầu Trương gia thực sự đã xuất hiện. - Xẹt. Một luồng kiếm quang đã xuyên qua y phục của Hô Diên Phong, thế tấn công của Trương Dương hơi dừng lại một chút, trên trán cũng chảy ra những giọt mồ hôi. Năng lượng tinh luyện, sau khi thực thể hóa, uy lực được nâng lên không ít, nhưng tieu hao cũng rất lớn, liên tiếp sử dụng, nội kình của Trương Dương đã tiêu hao rất nhiều, những năng lượng này dù sao cũng là nhờ Phá Thiên kiếm pháp mà ra, không phải là tự mình trực tiếp sử dụng, như vậy năng lượng tiêu hao càng nhiều, càng nhanh. Tạm thời Trương Dương dừng lại, Hô Diên Phong đứng đó có chút ngẩn ngơ nhìn quần áo bị rách nát của mình. Lần này tuy đánh trúng quần áo, nhưng cũng khiến cho lão bị thương nhẹ, kiếm quang làm trầy da, tuy là vết thương nhẹ, nhưng đối với cao thủ đại viên mãn mà nói lại không phải là chuyện nhỏ, hơn nữa còn chứng minh, Trương Dương đã có khả năng đánh cho lão bị thương. Mấy ngày trước, lão còn đuổi đánh người thanh niên này phải chạy loạn lên, dưới bàn tay của lão thì căn bản không chốn được mấy chiêu, sau mấy ngày, đối phương không chỉ có thể chống lại lão, mà còn có thực lực làm cho lão bị thương, sự thay đổi này thực sự là quá lớn. Thật khó để khiến lão chấp nhận được. Nhân lúc bọn họ đang dừng lại, Trương Bình Lỗ đột nhiên bước về phía trước, tiến thẳng đến phía trước Trương Dương, bảo vệ Trương Dương ở phía sau. - Lão già điên, đối thủ của ông là ta. Trương Bình Lỗ thản nhiên nói, Hô Diên Phong trừng mắt nhìn ông tam, sau đó lại nhìn Trương Dương ở phía sau ông ta. Sự xuất hiện của Trương Bình Lỗ không làm cho lão kinh ngạc hơn đối với Trương Dương, giờ phút này, trong lòng lão thực sự đã có chút hối hận. Tuy nhiên, lão hối hận không phải là nên hay không nên truy sát Trương Dương, mà là đã không sớm giết chết người thanh niên này, từ sau khi đệ tử nhà mình bị hắn giết, lão nên xuống núi, tự tay diệt trừ người thanh niên này. Sự trưởng thành của người thanh niên này thực sự là quá đáng sợ. Toàn bộ Hô Diên gia rất có khả năng vì hắn mà không còn tồn tại nữa. - Trương lão đầu, ông lần này đến là muốn đuổi cùng giết tận phải không? Hô Diên Phong nói. giọng nói có chút khàn khàn, lão và Trương Bình Lỗ đã quen nhau từ trước, không phải là bạn bè, nhưng trước kia cũng không phải là địch thủ của nhau. Lần này nếu không phải là vì Trương Dương, lão cũng không muốn làm kẻ thù của Trương Bình Lỗ. Trương Bình Lỗ lắc đầu hạ giọng nói: - Không phải tôi muốn đuổi cùng giết tận, có những việc không cần làm quá giới hạn, làm quá rồi thì phải nhận lấy hậu quả. - Quá giới hạn? Tôi ra tay truy sát truyền nhân thiên tài trẻ tuổi này của ông là quá giới hạn sao? Ông phải biết rằng, lúc trước nó đã giết chết hai người của Hô Diên gia chúng tôi, trong đó có một vị là trưởng lão. Lời nói của Trương Bình Lỗ khiến Hô Diên Phong lập tức gào lên, vì bị kích động nên cảm thấy khó thở. Lão dù sao cũng là cao thủ đại viên mãn, trước tình hình không có sự xuất hiện của cao thủ ngũ tầng, thì lão chính là giỏi nhất, sự thất thế này đủ để nhận ra vì sao lại bị kich động mạnh như vậy. Trương Bình Lỗ ngẩng đầu lên nhìn lão một cái, lại cúi đầu nói: - Đó là vì bọn họ đáng chết, bọn họ không chủ động khiêu khích Trương gia chúng tôi, không muốn hại đệ tử kiệt xuất nhất của Trương gia chúng tôi, thi cũng không có kết cục như vậy, đó là do bọn họ tự tìm đến, không thể trách người khác. - Hừ, ông là người của Trương gia, đương nhiên nói như vậy, đứng trên lập trường của tôi, bất kể là ai giết người của Hô Diên gia chúng tôi thì cũng không được, tôi gặp được thi đương nhiên sẽ không bỏ qua. Hô Diên Phong lạnh lùng “hừ” một tiếng, cảm xúc lúc này cũng đã hồi phục lại một chút. - Lập trường không giống nhau, nói nhiều cũng vô ích, từ nay về sau, không nên còn có Hô Diên gia nữa! Trương Bình Lỗ nói, ông ta có cách đặc biệt, có thể cảm nhận được rất nhiều đệ tử của Hô Diên gia đã mai phục ở bên kia núi, ngoài ra cũng có sáu đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất đang lén rời khỏi, như vậy dù cả gia tộc dù có không chống lại được, thì Hô Diên gia cũng sẽ giữ lại được “mồi lửa” để sau này phát triển trở lại. Tuy nhiên Trương Bình Lỗ lại nói không con có Hô Diên gia nữa, đương nhiên không thể để cho sáu người này rời đi dễ dàng được, ông ta đã truyên âm cho Trương Vận An, bảo ông ta chặn sáu đệ tử này lại từ một hướng khác. Cao thủ tứ tầng đi ngăn cản đệ tử trẻ tuổi nhị tầng, kết quả có thể nhìn ra. Làm như vậy có thể nghĩ là ỷ lớn ăn hiếp nhỏ, nhưng hai bên đã là tử thù, bỏ qua cho sáu người, cũng có nghĩa là đem bom tự vùi chôn mình. Mấy người này bỏ đi đều mang mối thù hận đối với Trương gia, đừng thấy Trương Bình Lỗ lúc bình thường ông ta cười nói vui vẻ là cho rằng ông ta là người lương thiện như phụ nữ, lúc phải ra tay thì ông ta còn tàn nhẫn hơn Trương Dương nhiều. - Sẽ không còn Hô Diên gia nữa? Hơi thở của Hô Diên Phong bị dồn nén, lão hiểu rõ dụng ý của Trương Bình Lỗ, chính từ miệng ông ta nói ra như vậy, trong lòng không khỏi có chút hốt hoảng. Lời của người khác nói lão chỉ xem là nói đùa, thậm chí sẽ khiến cho người nói không còn nhìn thấy mặt trời nữa. Nhưng lời được nói ra từ miệng của một cao thủ đại viên mãn – Trương Bình Lỗ thì lão không thể không thận trọng, Trương Bình Lỗ hoàn toàn có thực lực này. Đặc biệt là bây giờ lão lại đang bị thương. Hít sâu một hơi, Hô Diên Phong lại nói: - Trương lão đầu, vừa rồi tôi đã truyền âm, bảo đệ tử năng lượng thực thể hóa của Trương Dương bất cứ lúc nào cũng có thể truyền ra ngoài, thực sự bây giờ tôi đã bị trọng thương, nhưng liều mạng thì cũng có thể làm cho ông bị thương, đến khi đó ông sẽ đối mặt và ứng phó thế nào với cao thủ đại viên mãn Hoa Phi Thiên? Trương Bình Lỗ khẽ cau mày lại, bộ dạng cũng có chút do dự. Hô Diên Phong nói không sai, mặc dù lão ta bị trọng thương, không phải là đối thủ của mình, nhưng nếu liều mạng cũng có thể khiến cho mình bị thương, đại viên mãn một khi bị thương thì không thể khôi phục được. Mình bị thương rồi, tin Trương Dương thực thể hóa năng lượng lại bị truyền ra ngoài, đến khi đó người muốn đối phó với Trương Dương càng nhiều. Trương Dương trước kia bất luận là mượn năng lượng thế nào thì nhiều nhất cũng chỉ là bước vào trình độ tứ tầng đại viên mãn, nhưng hắn sau khi thực thể hóa năng lượng, dường như đã đạt được ngũ tầng. Một đại viên mãn khác, có lẽ có thể cho phép Trương Dương trở thành đại viên mãn, Trương gia có hai đại viên mãn tái hiện thời kỳ huy hoàng thì cũng có thể chấp nhận được, nhưng nói Trương Dương có thể tiến lên ngũ tầng, trở thành một tông sư, thì không nhất định bọn họ chấp nhận được. Đạo lý này rất đơn giản, cùng là đại viên mãn, thì đều phải có sự bó buộc, Trương gia càng mạnh thì càng phải tuân thủ quy tắc hành sự. Nhưng một khi Trương Dương đột phá lên ngũ tầng thì chính là người mạnh nhất lúc này, bất kỳ ai cũng không thể tạo ra sự uy hiếp đối với hắn, đến khi đó lời Trương Dương nói bọn họ cũng không dám không nghe. Mỗi đại viên mãn đều có một gia tộc hoặc một môn phái để mình bảo vệ, ai lại muốn nghe lời người khác chỉ bảo. Để tránh việc này, bọn họ rất có khả năng sẽ giết chết Trương Dương trước. Người khác thì khó nói, nhưng chí ít Hoa Phi Thiên tuyệt đối sẽ không cho phép xảy ra việc này. Hoa Phi Thiên chính là người bảo vệ của Hoa gia, cũng là người bảo vệ trẻ nhất, lại dựa vào sự lĩnh ngộ của bản thân để đạt được trình độ đại viên mãn, gã luôn có dã tâm rất lớn, muốn khôi phục hào quang của Hoa gia trước kia, thậm chí là còn mạnh hơn. Hoa Phi Thiên còn luôn nỗ lực tìm kiếm sự đột phá lên ngũ tầng, gã cũng là người có hy vọng lớn nhất trong những cao thủ đại viên mãn sẽ đạt được ngũ tầng. Trương Bình Lỗ còn biết rằng, tính cách của Hoa Phi Thiên vô cùng cao ngạo, từng phát ngôn bừa bãi rằng: nếu có người đột phá lên ngũ tầng thì đó chính là gã. Sau khi biết được Trương Dương có hy vọng đột phá lên ngũ tầng thì dựa vào tính cách của gã chắc chắn sẽ ra tay trước, không để cho người có thể vượt qua được hắn xuất hiện. Nói trắng ra, đây cũng là một loại tư tưởng cá nhân, đừng nói người khác, nếu đổi là Trương Bình Lỗ mình gặp phải đệ tử của nhà khác có thiên phú như vậy thì cũng sẽ có suy nghĩ như vậy.