- Lão tổ tông của anh là Trương Trọng Cảnh, đừng đùa chứ!Nhâm Lập Quyên cười nói, Y thánh Trương Trọng Cảnh là người nổi tiếng trong lịch sử, Trương Dương nói rằng nhà hắn là thế gia y học, Nhâm Lập Quyên không hề bất ngờ về điều này, nhưng hắn nói rằng hắn có quan hệ với Trương Trọng Cảnh, cô liền cho rằng Trương Dương đang cố ý nói đùa. Y thánh Trương Trọng Cảnh, đó là người của hơn 1800 năm trước, nhiều năm trôi qua, sao có thể nhớ rõ như vậy chứ. - Lập Quyên, Trương tiên sinh không nói dối, chị cứ tin anh ấy đi!Hoàng Tĩnh kéo Lập Quyên lại, sự kinh hãi trong mắt đã bị cô che đậy. Giờ đây, cuối cùng cô đã hiểu được thân phận và lai lịch của Trương Dương. Hóa ra Trương Dương là người cùng huyết mạch với vị thánh y thần bí nhất, hèn chi trong tay hắn có Trú Nhan Đan, lại có thực lực cao cường như vậy. Y thánh Nhất Mạchkhông đông người như Hiên Viên thế gia, Lý gia hoặc Hô Diên gia, có một gia tộc khổng lồ, mà những truyền nhân của Y thánh Nhất Mạch đều không nhiều. Nhưng Hoàng Tĩnh hiểu rằng, Y thánh Nhất Mạch mặc dù chỉ có ít người, nhưng lại là đối tượng bất kỳ người nào và gia tộc nào đều không thể gây sự. Trước kia gia tộc của cô đã từng đi tìm hiểu tình báo, hiểu một vài chuyện về Y thánh Nhất Mạch, Y thánh Nhất Mạch luôn xuất hiện cao thủ tầng bốn, mỗi đời truyền nhân đều không những có y thuật cao siêu, mà còn có thực lực rất mạnh mẽ, đây mới là nguyên nhân tại sao họ có thể kế truyền được đến tận bây giờ. Không có thực lực, y thuật có cao đến mấy cũng vô dụng. Đồng thời, thuật bốc thuốc của Y thánh Nhất Mạchđứng đầu thiên hạ, có người từng nói, Y thánh Nhất Mạch nắm được nhiều phương thuốc hơn bất kỳ một gia tộc nào, có một vài phương thuốc, chỉ có Y thánh Nhất Mạchmới có, những gia tộc khác đều không có. Những phương thuốc này đều là bảo vật vô giá, không có phương thuốc, dù có thiên tài địa bảo cũng không thể chế ra được linh dược phù hợp, cuối cùng chỉ lãng phí mất những thiên tài địa bảo này mà thôi. - Chị Tĩnh, hôm nay chị rốt cuộc bị gì vậy!Nhâm Lập Quyên nghi hoặc nhìn Hoàng Tĩnh, từ khi đến đây, thái độ của Hoàng Tĩnh làm cho cô rất khó hiểu. Từ đầu cô còn tưởng Trương Dương đã ức hiếp Hoàng Tĩnh. Nhưng giờ đây rõ ràng không phải như vậy, Hoàng Tĩnh dường như có một sự sợ hãi theo bản năng đối với Trương Dương. - Tôi không sao, Trương tiên sinh, giờ không còn sớm nữa, chúng tôi về đây, hôm nay đã làm phiền anh rồi, việc lần này của chúng tôi, tất cả nhờ cậy vào anh!Hoàng Tĩnh kéo Nhâm Lập Quyên, đứng dậy khom lưng một lần nữa, rồi trực tiếp cáo từ. Tối nay cô tới đây, ngoài việc để đưa đồ đến, còn là muốn thăm dò ý của Trương Dương, xem hắn có thể toàn tâm toàn ý giúp gia tộc cô thoát khỏi hoạn nạn này không. Giờ đây cô đã không còn phải hỏi câu đó nữa, chỉ cần Trương Dương đồng ý giúp họ là được rồi, thực lực mà Trương Dương thể hiện, đã mang đến cho cô niềm tin tưởng vững vàng. Y thánh Nhất Mạch, Hiên Viên thế gia, và cả linh thú, hôm nay đã gây cho cô quá nhiều bất ngờ. Cô cần nhanh chóng báo những tin này cho người nhà biết, và cũng để người nhà cô có lòng tin hơn. Sau khi họ ra về, Trương Dương mới quay lại phòng khách. Chiếc hộp mà Hoàng Tĩnh mang đến đặt ở trên bàn. Thứ mà Sở Vân Thiên muốn lấy từ tay Hoàng gia ở trong đây, đến tận bây giờ, Trương Dương vẫn không biết rốt cuộc họ muốn giành được gì. Long Phong vẫn chưa về, Trương Dương ngồi lên ghế sô pha, tự mở chiếc hộp ra. Chiếc hộp làm rất tinh xảo. Không lớn, cầm trên tay rất nhẹ, sau khi mở ra, thứ đầu tiên xuất hiện là một tờ phiếu của ngân hàng HSBC. “Năm mươi triệu?” Mở tấm phiếu ngân hàng này ra, Trương Dương mỉm cười, rồi lại nhẹ nhàng lắc đầu, vất chiếc phiếu sang một bên. Lần này Hoàng gia thật là hào phóng, hắn còn chưa làm gì, mà đã đưa năm mươi triệu, năm mươi triệu ở thời điểm đó đã là một con số kếch xù rồi. Có điều Trương Dương giờ đây không thiếu tiền, thuốc độc quyền của hắn sắp được sản xuất, đến lúc đó hoa hồng mỗi năm cũng không ít, đủ cho hắn dùng rồi. Thật ra, Trương Dương không phải là người vô cùng khát khao tiền của, hắn thích hưởng thụ cuộc sống, nhưng nhất định không biến mình thành nô lệ của đồng tiền, với hắn, tiền đủ dùng là được, có thể đảm bảo cho cuộc sống của hắn hiện tại là được. Bên dưới ngân phiếu ngân hàng, là một trang giấy đã vàng. Tờ giấy này vừa nhìn đã biết đã nhiều năm, không phải là thứ của thời hiện đại, trên giấy còn có vết rách, có lẽ là Hoàng gia xé từ một chỗ nào đó. Trương Dương lấy tờ giấy bên trong ra, rồi nhìn thoáng qua. Nhưng chỉ một lần này, hắn đã ngồi thẳng lưng dậy, nhìn nội dung bên trên tờ giấy mà vô cùng kinh ngạc. Nội dung rất đơn giản, là một cách uống linh dược, cách này là một lần uống ba loại linh dược, nên phối hợp uống thế nào, mấy câu nói đơn giản đã nói được một cách đại khái. Bình thường thì, một lần chỉ uống 1 viên linh dược, nếu cùng 1 loại linh dược, 1 lần có thể uống nhiều nhất 2 viên, có điều làm vậy hơi lãng phí. Nếu muốn uống linh dược khác loại cùng 1 lúc, thì phải có một vài phương pháp, dược tính của linh dược rất mạnh, không có phương pháp phù hợp, rất dễ bị xung đột thuốc, nhẹ thì mất đi hiệu quả của thuốc, nặng thì ảnh hưởng nặng nề đến tu vi bản thân, thậm chí có thể lấy mất nội công và tính mạng bản thân. Hai viên linh dược là như vậy, ba viên lại càng như vậy. Tờ giấy này, viết về phương pháp uống kết hợp của ba loại linh dược, nhưng chỉ có đoạn cuối cùng, không có nội dung phía trước, những nội dung phía trước đã bị xé mất. Những nội dung phía trước, Trương Dương nghĩ có lẽ đang nằm trong tay Sở Vân Thiên. Có điều đây không phải là điều quan trọng, điều quan trọng nhất là, câu cuối cùng của tờ giấy này. “Sau khi dùng hết 3 viên, uống một cốc nước Thiên Trì Vô Căn, tĩnh dưỡng nửa ngày, bèn có thể đột phá sự trói buộc của tự nhiên chi đạo, trở thành cường giả đỉnh cao tầng năm!”Cường giả đỉnh cao tầng năm, phương pháp uống linh dược này, kết quả giành được cuối cùng của nó, không ngờ lại là đột phá đến tầng năm. Trương Dương nhớ lại, Hoàng Tĩnh đã từng nói, trong thứ mà họ muốn giao dịch lần này có một bí văn liên quan đến tầng năm, hắn tưởng rằng cái gọi là bí văn tầng năm là những điều mà hắn biết, lĩnh ngộ tự nhiên để nâng lên tầng năm. Giờ đây sự việc không như hắn đoán, mà là một loại khác, hắn chưa từng nghe đến phương pháp này. Chỉ cần uống thuốc, là có thể đột phá đến tầng năm, đây là điều trước kia hắn chưa từng nghe nói đến. Đặt tấm giấy xuống, Trương Dương ngay lập tức lấy điện thoại ra, sau khi gọi vào một số hắn lại cúp ngay điện thoại. Trương Dương ngồi ở ghế sô pha, nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng nghĩ về mấy câu đơn giản viết trên tờ giấy. Hắn đang phán đoán, rốt cuộc nội dung trên tờ giấy này là thật hay là giả. Tin tức này thật sự làm hắn quá kinh ngạc, hắn chưa từng nghĩ đến việc, ngoài cách lĩnh ngộ tự nhiên chi đạo còn có cách khác để nâng cấp lên tầng năm, hơn nữa lại là cách dựa vào uống thuốc. Điều này đồng nghĩa với việc hoàn toàn trái lại với kiến thức trước kia của hắn, hắn luôn nghĩ rằng linh dược chỉ có tác dụng bổ trợ, không hề có việc trực tiếp uống linh dược để nâng cấp, trừ phi trong linh dược có nguồn năng lượng dồi dào, người dùng lại vừa vặn có thể hấp thu rất mạnh, mới có thể trực tiếp nâng cấp. Có điều sự thăng cấp này, quan trọng nhất vẫn là ở chính mình, là do bản thân tạo ra sự đột phá, nếu cảnh giới không đủ, chỉ dựa vào hấp thụ nội công cũng không thể đột phá. Giống như Long Phong lúc trước vậy, không có sự ngộ đạo của anh ta, mà chỉ mù quáng hấp thu nội công trong linh dược, thì cuối cùng rất có khả năng sẽ chết cho hấp thu quá nhiều, hoặc tẩu hỏa nhập ma, nhất định không thể đột phá đến tầng 3 một cách thuận lợi như vậy. Nhưng tờ giấy này lại không viết như vậy, nhìn vào nội dung tờ giấy có thể dễ dàng nhận ra, những điều trong giấy viết là, sau khi uống linh dược, có thể trực tiếp tiến vào tầng năm. Điều này có nghĩa là, sau khi uống thuốc, có thể trực tiếp thăng cấp, còn thăng lên tầng 5 nữa. Cụ thể thăng cấp thế nào, đây là chuyện gì, Trương Dương vẫn chưa rõ, những nội dung này có lẽ ở đằng trước, nhưng có 1 điểm Trương Dương hiểu rất rõ, nếu như thứ này đồn ra ngoài, sẽ tạo ra ảnh hưởng rất lớn với những người tu luyện nội công. Đặc biệt là những cường giả tầng thứ tư, nếu họ có được thứ này, có lẽ sẽ nghĩ ngay đến việc làm theo cách trên tờ giấy như thế nào, uống linh dược để đột phá đến tầng năm, tuyệt đối không nghĩ đến việc khổ công tìm kiếm, theo đuổi cái gọi là tự nhiên chi đạo huyễn hoặc kia. Tự nhiên chi đạo, là sự lĩnh ngộ với đạo, cũng có nghĩa là ngộ đạo. Việc ngộ đạo không được quyết định bởi sự cần cù của người tu luyện, mà còn cần có cơ duyên, cơ duyên đã tới, có thể ngộ đạo thành công rất nhanh, không có cơ duyên, không biết chừng cả đời trằn trọc, nhưng cũng không thể nào được. Tỉ lệ thành công của việc ngộ đạo rốt cuộc cao bao nhiêu, điểm này xem những cường giả đỉnh cao tầng năm xuất hiện trong lịch sử là biết. Bao năm qua, những người đến hậu kỳ tầng 4 trước tuổi sáu mươi, gần như mỗi thời đại đều có, chưa từng ngừng lại, những người lĩnh ngộ được tự nhiên chi đạo, trở thành người bảo vệ cũng không ít, nếu không giờ đây sẽ không có nhiều người bảo vệ như vậy, ngoài việc kế thừa được, một bộ phận lớn đều là do tự mình lĩnh ngộ mà thành. Nhưng những người ngộ đạo thành công, thực sự bước vào đỉnh cao của tầng năm, thì lại vô cùng ít ỏi. Nền văn hóa Trung Hoa trường kỳ biết bao năm, những cường giả bước vào đến tầng năm, một bàn tay cũng có thể đếm được, chỉ với con số này thôi, là đã biết được việc ngộ đạo khó khăn đến đâu. Trương Dương còn tin rằng, nếu như cách này bị tiết lộ ra ngoài, không những những cường giả tầng 4 sẽ rung động, ngay cả những người bảo vệ cũng đứng ngồi không yên. Người thủ hộ, đã bước 1 chân được vào tầng năm, nhưng chân còn lại bao giờ mới bước vào được, ngay cả họ cũng không biết. Có rất nhiều người, có lẽ đời này đều không bước được chân còn lại vào, giống như người thủ hộ của Trương gia, Trương Bình Lỗ, ông ấy dựa vào kế thừa để trở thành người thủ hộ, không thể nào ngộ đạo thành công. Nhưng nếu như họ biết, có một cách không cần ngộ đạo, chỉ cần uống linh dược là có thể bước vào tầng năm, họ sẽ trở nên điên cuồng đến thế nào, Trương Dương cũng không dám tưởng tượng. Sự cám dỗ của tầng năm, vượt ra ngoài sức tưởng tượng của con người, đó là người đứng đầu thế giới, giống như thần tiên vậy. Sau khi ngồi một lúc, Trương Dương cuối cùng quyết định gọi điện đến số đó. - Cô đang ở đâu, tôi muốn gặp cô ngay lập tức…Gọi điện thoại xong, Trương Dương lại ngồi vào đó nhắm mắt suy tư. Thứ mà Hoàng gia đưa đến lần này, thật sự nằm ngoài dự liệu của hắn, hắn thật không thể ngờ có một bí văn quan trọng đến vậy. Nếu như hắn biết trước, nhất định sẽ đồng ý với yêu cầu của Hoàng gia, đừng nói là bồi dưỡng một người tu luyện mà ngay đến ba người cũng không thành vấn đề. Thứ Trương gia am hiểu nhất là bồi dưỡng người tu luyện nội công, dù tư chất không đủ cũng có thể làm cho người đó tu luyện ra được nội công. Nhưng giờ đây nghĩ những điều này đã muộn rồi, giờ Trương Dương đã hiểu, Sở Vân Thiên tại sao lại vội vã muốn phần cuối cùng này. Nếu là hắn, hắn cũng sẽ rất muốn có được, nếu không phải là người của Hoàng gia sống phân tán, có người ở nước ngoài, có lẽ Sở Vân Thiên đã không cho họ thời gian đưa cho gã, mà đã xông qua đó lâu rồi. Giờ đây Trương Dương cũng có thể chắc chắn rằng, sau khi Sở Vân Thiên lấy được thứ mình cần, gã nhất định không tha cho người của Hoàng gia, gã muốn biến bí mật này thành của riêng mình, tất cả mọi người của Hoàng gia, sẽ bị giết sạch sau khi gã có được thứ này.