Thần Nam cảm giác như quên hết mọi ưu sầu, hắn cứ mãi đắm chìm trong một thế giới tinh thần kì diệu đó. Long Bảo Bảo tựa hồ như cũng đã say sưa, không còn chảy nước miếng với kì quả trong cốc nữa. Trong lúc này nó cũng lim dim đôi mắt to, dường như sắp chìm đắm vào trong giấc mơ. Tiểu Bạch Thố, Tiểu Trư, Mai Hoa Lộc, quạ đen Bát Ca cũng không trốn trong bóng tối nữa, cả bốn tên đều không tự chủ được ló ra ngoài Bách Hoa Cốc. Chúng nhìn nhau, tựa hồ trao đổi, trong mắt mỗi tên yêu quái đều có vẻ hưng phấn, như thể hân hoan chào đón một cái gì đó. Lúc này, thanh hương dần dần lan tỏa tới mũi chúng, bốn tên yêu quái này cũng bắt đầu chìm đắm mê say. Bên ngoài Bách Hoa Cốc, mọi thứ dường như đều dừng lại, một người cùng năm thú lim dim đôi mắt, tĩnh lặng đứng tại cốc khẩu. Hương thơm đặc dị này trong Bách Hoa Cốc càng ngày càng nồng, quang hoa trong cốc càng lúc càng rực rỡ. Khắp nơi như nhận được ánh sáng thần thánh an lành đang chiếu rọi từ Thiên giới. Tuy nhiên ngay lúc này đã phát sinh một sự kiện lạ. Chính giữa Bách Hoa Cốc, nơi được bao bọc bởi kì hoa và ngọc thụ xung quanh, bạo phát một chùm quang mang rực rỡ chói mắt. Quầng sáng nóng bỏng như mười mặt trời chiếu trên không làm thiên địa vạn vật ở đây đều mất đi màu sắc, lúc này luồng ánh sáng thần bí này đã trở thành ánh sáng "duy nhất" trong cốc. Hương thơm từ lúc có sự xuất hiện của quầng sáng rực rỡ ấy càng thêm nồng đậm, phương viên vài dặm xung quanh tràn đầy thanh hương thoang thoảng. Một người, năm thú trong mắt chỉ còn lại đạo ánh sáng thần bí đó, không chớp mắt nhìn thẳng vào nó. Quầng sáng chói mắt đó từ từ mờ đi, quang hoa nóng bỏng dần biến thành nhu hòa, chầm chậm quay về vẻ an bình, một cỗ quang huy thánh khiết phủ đầy trong Bách Hoa Cốc làm cho con người có cảm giác an tĩnh trong lòng. Chính tại trung tâm của nguồn ánh sáng thánh khiết đó, được kì hoa dị thụ bảo vệ, một nụ hoa trong suốt lấp lánh nhè nhàng hé nở, ánh sáng bảy màu chầm chậm lưu động, quang hoa rực rỡ khi nãy chính là do đoá kì hoa đang nở đó phóng xuất ra. Nụ hoa tinh oánh rực rỡ với bán kính nửa thước, ở dưới có chín phiến lá lấp lánh trong suốt, cả bông hoa như do thần ngọc tạc thành, vẻ đẹp hoàn mĩ, tập hợp thiên địa linh tú vào thân. Hương thơm nồng nàn chính là xuất phát từ đoá kì hoa đó mà lan tỏa. Ánh sáng bảy màu từ nụ hoa thoắt ẩn thoắt hiện, như biến Bách Hoa Cốc thành chốn tiên cảnh giữa nhân gian. "Cái này... chuyện gì xảy ra vậy?" Thần Nam lẩm bẩm tự nói, sự việc này quả thật đã vượt xa sự tưởng tượng của hắn. Tiểu Long vừa xoay thân hình béo tròn, vừa hưng phấn kêu lên vừa nhảy nhót, tựa hồ như đón mừng một việc kinh hỉ. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Bát Ca công chúa bên cạnh lẩm bẩm một mình: "Tiên tử đã muốn xuất thế, vừa đúng lúc cửa Bách Hoa Cốc mở ra, chúng ta có thể tiến vào xem xem hình dạng của tiên tử. " Tiểu Trư "Khụt Khịt Khụt Khịt " kêu lên, tựa hồ cao hứng dị thường. Tiểu Bạch Thố cũng hưng phấn liên tục nhảy nhót, cuối cùng bất ngờ nhảy lên trên lưng Mai Hoa Lộc. Mai Hoa Lộc rung người, hất tung Tiểu Bạch Thố xuống, sau đó đứng thẳng lên, không ngờ lại hóa thân thành một quái vật thân người đầu hươu. Biến hóa này thật dọa cho Thần Nam phải nhảy dựng lên. Hắn tuy biết rõ mấy tên yêu quái này đều có thần thông bất phàm, nhưng không nghĩ rằng chúng lại có khả năng hóa thành nhân hình. Bát Ca công chúa vội mắng: "Tiểu Lộc ngươi quá đắc ý mà quên đi di huấn của tổ tiên rồi à! Trước khi có thể hoàn toàn biến hóa thành người không được biến thân trước mặt con người. " Mai Hoa Lộc nghe thấy lời này, vội vàng nằm phục xuống, biến lại thành hình thú. Nhưng chỉ biến hóa vừa rồi đã đủ làm cho Thần Nam há mồm trợn mắt, thất thần nhìn bốn yêu quái đó. Bát Ca công chúa nói: "Ngươi không cần phải sợ, yêu cũng có yêu đạo. Chúng ta tịnh không phải là tà yêu, quyết không làm hại người vô tội. " Thần Nam gật đầu, tự nói: "Thế giới bao la thật không có gì kì lạ mà không có, trước đây chỉ nghe lời đồn về yêu quái, không ngờ đến hôm nay lại thật sự nhìn thấy yêu quái biến thân. Ừm, nếu có thể bắt được một yêu quái như thế huấn luyện thành tọa kị, thật là không tồi a. " Bát Ca công chúa tức khí thiếu điều rớt từ trên không xuống, tức giận mắng: "Tên hỗn đản đáng nghét nhà ngươi! Ta thấy ngươi ngu ngơ nhìn ngây ra, cứ tưởng ngươi sợ hãi, không ngờ trong lòng ngươi lại có ý nghĩ bẩn thỉu này. Hừm, Đừng có mà nằm mơ!. " Bốn con yêu quái tựa hồ đối với ý tưởng xấu xa của Thần Nam thì vô cùng bất mãn, đều dùng thần tình đầy dị dạng mà nhìn hắn. Lúc này chỉ có Tiểu Long đứng ngoài câu chuyện, nó một mặt không ngừng chảy nước miếng với kì hoa trong cốc, một mặt liên tục nhảy nhót. Bát Ca công chúa tức giận kêu: "Con chim mập trụi lông kia! Không cần phải kích động đến như vậy, trong đóa tiên hoa đó có chứa một tiên tử, căn bản không như tưởng tượng của ngươi, không phải là thứ quả mà ngươi có thể ăn được. Ngươi lộ ra cái vẻ gì vậy? Không lẽ vẫn còn muốn ăn sao?" Tiểu Long liền dừng lại, nét mặt đầy vẻ tội nghiệp nhìn bốn con yêu quái đó. Mấy ngày gần đây Ngũ thú giao thủ không ít, thực lực mỗi bên tựa hồ không khác biệt gì mấy. Qua mấy ngày ở cùng với nhau, giữa chúng đã có thể tiến hành giao tiếp, đương nhiên là phương thức giao lưu đặc thù của thú bậc cao. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); "Không được nhìn ta, lời ta nói đều là sự thật cả. Những kì quả ở trong cốc có thể ăn, nhưng đóa tiên hoa đó quyết không đơn giản như ngươi tưởng tượng. Nó không chỉ đơn giản là một đóa hoa, mà còn là một sinh mệnh do thiên địa linh khí tạo thành. " Thần Nam thật quá ngạc nhiên, nhịn không được liền hỏi: "Làm sao ngươi biết?" "Bởi vì lão tổ tông của chúng ta đã sớm đã cảm ứng được sự tồn tại của sinh mệnh đó, họ thường tới đây dạy dỗ sinh mệnh trong tiên hoa, họ còn nói đó là một tiên nử đang ngủ say. " "Một đang tiên nữ ngủ say... một tiên nữ đang ngủ say... " Câu nói đó không ngừng vang bên tai Thần Nam, làm trong lòng hắn dậy sóng. Không biết vì sao, hắn chợt liên tưởng vị tiên nữ đó là Vũ Hinh, có lẽ đó hoàn toàn chỉ là mong ước của hắn. "Có thể như vậy sao? Đây... là thật sao?" Thần Nam trở nên thất thần, tâm thần hắn bắt đầu rối loạn. Khi bốn con yêu quái dần đi xa, hắn mới tỉnh táo trở lại. Thần Nam trầm mặc hồi tưởng lại, câu nói ngắn ngủi của Bát Ca công chúa vừa rồi tựa hồ để lộ ra nhiều tin tức có ích: - Bách Hoa Cốc tựa hồ trong mấy ngày nữa sẽ mở cửa... - Bọn yêu quái cũng có những nguyên tắc hành xử nhất định, ít nhất là không được vô cớ làm hại con người... - Trong dãy núi Côn Lôn bao la này tựa hồ còn có một số lão yêu quái lâu năm hơn, lợi hại hơn... - Trong đóa kì hoa đó có một sinh mệnh, những lão yêu quái vô cùng xem trọng nó, vì thế thường tới đây để dạy dỗ cho sinh mệnh sắp chào đời này. "Qua mấy ngày nữa ta đã có thể tiến nhập Bách Hoa Cốc rồi, không biết... không biết... " Thần Nam lúc này vô cùng hỗn loạn, kì thật trong thâm tâm hắn sớm đã biết, trải qua cả vạn năm, mọi chuyện trong quá khứ sớm đã có định cục, hắn tới nơi đây chẳng qua là tìm kiếm một tia an ủi. Nhưng lúc này trong lòng hắn vô cùng hỗn loạn, vô cùng đau khổ... Đêm khuya, ánh trăng như nước tụ tập thành một đạo quang trụ, hội tụ vào Bách Hoa Cốc, một phiến quang hoa rực rỡ chói mắt bao phủ không trung Bách Hoa Cốc, quang hoa sau cùng đều đồng loạt đổ về phía đóa kì hoa trong cốc.