"Thần Nam, không ngờ ngươi cũng để ý tới Quang Minh thần", Mộng Khả Nhi bình tĩnh nói, vẻ mặt không hề lộ ra nét vui mừng hay giận dữ, bây giờ ân oán giữa nàng ta và Thần Nam rất sâu sắc, nhưng người khác lại không hề nhìn thấy bất cứ thái độ nào của nàng ta. Mộng Khả Nhi quay đầu sang một bên: "Hạng Thiên, ngươi cũng ra đi" Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương từ trong một góc khuất của thần điện nhanh chóng bước ra, mái tóc dài màu đỏ huyết hơi tung bay, khiến cho hắn nhìn vô cùng tà dị. "Hì hì. . không ngờ ba người chúng ta lại gặp lại trong tình huống như thế này", Hạng Thiên cười nhạt nói. Giữa ba người đều có thù oán, nếu như đơn độc gặp mặt thì chắc chắn xảy ra một trận ác chiến, ba người cùng nhìn nhau, không khí lập tức trở nên trầm xuống. Tuy nhiên, không khí này nhanh chóng bị một giọng nói non nớt phá vỡ, tiểu long lười biếng leo lên trên vai Thần Nam: "Những ngày này không có kẹo hồ lô ăn, thật là vô vị". Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên đều ngạc nhiên nhìn nó, càng nhìn càng thấy kinh ngạc, cho dù tiểu long dùng đôi cánh rồng để che mình, nhưng Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên đều là người phương Đông, vừa nhìn thấy đôi sừng rồng đặc biệt của tiểu long, đã biết được nó là một con tiểu thần long ở Đông phương. Họ kinh ngạc vô cùng, sau khi tới Tây đại lục bọn họ đã nghe rất nhiều những kì tích liên quan tới Thần Nam, biết được chàng ta ở Phí Sa thành đã ném bay cự long, nhất chiến thành danh, cũng nghe nói chàng có một con rồng biết nói, bọn họ vốn cho rằng đó là con rồng lưu manh, nhưng không thể ngờ rằng lại là một con tiểu thần long kì lạ chưa từng được nhìn thấy. Hai người sững sờ, không những Hạng Thiên biến sắc, đển Mộng Khả Nhi vốn rất bình tĩnh cũng biến sắc mặt. Bọn họ thật sự không thể hiểu nổi, Thần Nam tại sao lại có được thần long, đây chính là thần thú chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, hàng nghìn năm mới gặp một lần, hơn nữa cái gã ở trước mặt lại có những hai con, chuyện này thật không đúng với lẽ trời. Tuy nhiên, bọn họ cũng không phải là những người bình thường, cho dù trong lòng đang dậy lên những con sóng lớn, nhưng không hề kêu lên kinh hãi, một lúc sau hai người mới bình tĩnh lại. "Thần Nam, Hạng Thiên, chúng ta tạm gác lại những ân oán trước kia, liên thủ lại làm một cuộc giao dịch, thế nào?" Mộng Khả Nhi bình tĩnh hỏi. "Làm thế nào?" Hạng Thiên hai mắt lóe lên ánh sáng kì dị. Thần Nam cũng nhìn Mộng Khả Nhi, đợi nàng ta nói tiếp. Mộng Khả Nhi nói: "Chúng ta liên thủ đi đoạt thánh vật của Quang Minh giáo hội, nghe nói không chỉ có thần cốt mà còn có thần xá lợi của Quang Minh thần". Tiểu long kêu lên: "Tên đại thần côn đó không phải là hòa thượng, làm sao có xá lợi được. " "Thần xá lợi chỉ là một cách nói tượng trưng thôi, đó là thần đan sau khi thần Quang Minh chết đi, do nguyên khí đã kết thành" Mộng Khả Nhi trả lời. "Ta đồng ý, trước tiên hãy liên thủ cướp được rồi nói", Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương trong mắt hồng quang lóe lên, hắn ta đã bắt đầu nghĩ tới việc sử dụng sức mạnh bí mật của Hỗn Thiên đạo tại Tây đại lục như thế nào, nếu như ba người thật sự thành công, cuối cùng khi chia bảo vật nhất định sẽ gây tranh đoạt, hai người ở trước mắt không phải dễ đối phó. Thần Nam nghĩ ngợi một lúc, nói: "Ừm, nghe cũng không tồi, ta cũng muốn được nhìn thấy cái gọi là thần xá lợi". Tiểu long rất phấn khích, cất giọng sặc hơi sữa nói: "Ta cũng muốn nhìn thứ mà đại thần côn còn lưu lại" Lúc này quân đội tiến lại càng ngày càng gần, đã có thể cảm nhận được mặt đất rung chuyển, người của Hắc Ám giáo hội đã sắp rút lui. Mộng Khả Nhi, Hạng Thiên, Thần Nam ba người nhanh chóng chạy vào trong thần điện, lao về phía sóng dao động sức mạnh đang cuồn cuộn. Ba người mỗi người tung một chưởng về phía bức tường thành dày, một tiếng nổ 'bùm', bức tường lập tức vỡ vụn, hóa thành cát bụi, một gian mật thất xuất hiện trước mặt ba người. Nhưng cũng trong lúc đó, một luồng sức mạnh khủng khiếp lao về phía ba người, đánh bay ba người ra, hai ông lão nhanh chóng lao tới. "Ngũ giai cường giả" Hỗn thiên Tiểu Ma Vương kêu lên kinh hãi. Ba người không thể ngờ rằng trong mật thất lại vẫn còn hai vị ngũ giai cường giả, có thể thấy Quang Minh giáo hội vô cùng thận trọng. Một lão già cười nhạt nói: "Không ngờ tin tức đã bị tiết lộ ra ngoài, đến đám tiểu bối của Đông phương cũng đã tới góp vui, ta vẫn còn tưởng chỉ có đám người của Hắc Âm giáo hội thôi chứ" Lão già bên cạnh cũng lên tiếng: "Những kẻ thanh niên tới từ Đông phương kia, các người tại sao lại tới tranh giành vậy, Quang Minh thần sống lại thì có liên quan gì tới các ngươi, các ngươi tại sao lại muốn ngăn cản? Nói thật cho các người biết, nơi này chỉ có một cánh tay của Quang Minh thần mà thôi, không còn gì nữa". Mộng Khả Nhi cười nhạt: "Không thể nào". "Ta không hề lừa các ngươi, từ xưa tới nay, Quang Minh giáo hội vẫn đang tìm hài cốt của Quang Minh thần, các phần hài cốt được tìm thấy đều đã bị phong ấn trong các đại điện nhưng căn bản không từng phong ấn cái gọi là thần xá lợi gì cả" Thần Nam không có thông tin nhanh nhạy giống như Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên, lần này chàng không hề hiểu một chút nào, hỏi: "Tại sao phải chia ra và phong ấn tại các đại thần điện?" "Tất cả hài cốt của thần nếu như tập trung lại với nhau, có thể phát ra khí tức thần thánh mạnh mẽ vô cùng, để tránh những thế lực hùng mạnh tà ác có thể phát hiện ra và phá hoại, giáo hội chỉ có thể làm như vậy. Đây là bí mật lớn nhất của giáo hội, bây giờ xương đầu của Quang Minh thần cũng đã được tìm thấy, việc làm sống lại Quang Minh thần của giáo hội đã có hi vọng, nên mới bắt đầu bí mất mở các phong ấn, chuẩn bị sắp xếp lại cơ thể Quang Minh thần, để làm thần sống lại" Ông già thở dài: "Chỉ có lịch đại giáo hoàng mới biết những bí mật này, không ngờ lúc phái người đi thi hành mệnh lệnh, tin tức đã bị tiết lộ ra ngoài". Thần Nam cuối cùng đã biết được đại khái, thì ra nơi này cũng chỉ phong ấn một bộ phận xương cốt của Quang Minh thần mà thôi. Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương nói: "Ta không tin nơi này không có thần xá lợi, ta đã cảm nhận được một luồng dao động sức mạnh vô cùng mạnh mẽ". Một lão già nói: "Tin hay không tùy các ngươi, vừa nãy ta đã nói những bí mật này cho các ngươi, là đã quyết định giữ các ngươi lại, với sức mạnh của những cao thủ tuyệt thế của Tân Lan đế quốc, nếu mà vẫn không thể bảo vệ tốt được hài cốt của thần trong tòa thần điện này, thì đúng là một trò cười". Lần này, Quang Minh giáo hội đã bỏ ra một lực lượng lớn, phân bố ở các quốc gia, thần điện có phong ấn thần cốt đều có tuyệt thế cao thủ bảo vệ. Rõ ràng hai ông già trước mặt không muốn để đám Thần Nam đi. Ba người đều nhìn nhau rồi ra tay. Lần này đánh nhau, Thần Nam không hề khách sáo, đầu tiên là Diệt Thiên Thủ, cự chưởng màu đen giống như ma chưởng tới từ cửu u địa phủ, dấy lên từng hồi cương phong, khiến cả tòa thần điện đều rung chuyển. Mộng Khả Nhi cũng không giữ kẽ, chín phiến ngọc liên đều được nàng ta chém ra, đồng thời đạo pháp Tâm lôi cũng được phóng ra, một tia chớp khổng lồ chém xuống phía trước. Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cũng không phải là kẻ nhân từ mềm tay, Hỗn Thiên Hư Không đạo lập tức được thi triển, một hố đen đáng sợ xuất hiện trên bầu trời, ẩn chứa một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp, lao về phía hai ông già. Ba người đều là những nhân vật tuyệt đỉnh trong thế hệ thanh niên cường giả của Đông đại lục, mỗi người đều có những kì công bên mình, đều không phải là những kẻ dễ đối phó, chiến đấu với khí thế cân bằng với hai ngũ giai cao thủ. Cần phải biết rằng cách biệt giữa những cấp bậc không giống nhau là rất lớn, nhưng ba người thân là tứ giai cao thủ có thể chiến đấu cân bằng với hai ngũ giai cao thủ, điều này khiến cho hai ông già vô cùng kinh ngạc. Hai ông già sợ tổn hại tới thần điện với nghìn năm lịch sử này nên dần dần dời chiến trường ra bên ngoài. Rõ ràng, những người ở bên ngoài đại điện đã phát hiện ra tình hình ở bên trong, vốn muốn lập tức đuổi Hắc Ám giáo đồ, lại một lần nữa phát động một đợt tấn công mãnh liệt. Trên quảng trường, năng lượng đấu khí và ma pháp đan chéo chằng chịt, từ xa nhìn lại sáng lóa chói mắt. Rất nhiền tòa điện bị đánh đổ, hóa thành đống gạch vụn, một cảnh tượng thảm khốc, đây có lẽ là lần bị tấn công chịu tổn hại lớn nhất của Quang Minh thần điện những năm gần đây Trận chiến của ba người bọn Thần Nam và hai tuyệt thế cao thủ, đã từ trong thần điện chuyển tới trên quảng trường, khiến cho trận đại chiến vốn dĩ đã căng thẳng càng trở nên kịch liệt. Lúc này, tiếng vó ngựa đã có thể nghe được rõ ràng, tiếng hò hét của quân đội đã vang dậy, dường như cách thần điện không đầy trăm mét. Nhận thấy tình hình có vẻ nguy hiểm, ba người bọn Thần Nam, Mộng Khả Nhi, Hạng Thiên và cả đám người của Hắc Ám giáo hội chuẩn bị bỏ chạy. Tuy nhiên, đúng trong lúc này, một giọng nói non choẹt từ trong thần điện vọng ra: "Ối, ối, ối... . ôi mệt, ôi mệt, ôi mệt... . " tiểu long béo ú long trảo nhấc một chiếc hòm lớn, lảo đảo bay ra. Chiếc hòm có vẻ cổ xưa, dài chừng một mét, rộng và cao nửa mét, to hơn tiểu long rất nhiều, tiểu long giống như một quả bóng hoàng kim, nhấc một chiếc hòm to như vậy đúng là không hợp cho lắm, vẫy vẫy đôi cánh lảo đảo trên không trung, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống, bộ dạng vô cùng buồn cười. ""Ối, ối, ối... . ôi mệt, ôi mệt, ôi mệt... . " Nó kêu lên ầm ỹ. Những người của Quang Minh giáo hội lập tức sững sờ, tất cả mọi người đều trố mắt, sau đó một nhân vật thần chức lớn tiếng nói: "Ôi, Quang Minh thần tại thượng, không, Quang Minh thần ở cái hòm đó, không, cánh tay của Quang Minh thần ở trong cái hòm đó, thánh vật sắp bị con... rồng... đó cướp mất rồi!" Rõ ràng sự xuất hiện của Thần Linh Long, khiến cho đám người của giáo hội sửng sốt, hơn nữa con thần long trong truyền thuyết này lại đi ăn trộm. "Mau ngăn nó lại" Tất cả ma pháp sư của Quang Minh giáo hội đều bắt đầu vây lấy tiểu long. Tiểu long vô tội chớp đôi mắt to, kêu lên: "Ta bây giờ tồn tại cùng với đại thần côn, không, tồn tại cùng với Quang Minh thần! Thần nói, kẻ hiền thường tồn tại cùng với thần, các ngươi muốn làm gì?" Nhìn tiểu long kêu gào, bộ dạng buồn cười đang chao đảo trên không trung, tất cả đám người của Quang Minh giáo hội đều lo lắng phát điên, cánh tay của thần Quang Minh bị một con vật bé tí mơ hồ cướp lấy, nó lại còn trách vấn ngược lại người bị mất đồ.