"Hắc hắc, không sai, chính là Thần Ma Dực trong truyền thuyết!" Hỗn Thiên tiểu ma vương cười lạnh, trên mặt đầy vẻ dâm tà. Truyền thuyết từ ngàn năm trước, một đại ma vương của Hỗn Thiên Đạo đã bị thảm bại trong tay tiên tử của Đạm Đài thánh địa. Lão nhận ra rằng sở dĩ thảm bại là bởi vì Đạm Đài phái có chí bảo Ngọc Liên Đài có thể bay trên không, còn Hỗn Thiên Đạo lại không có pháp bảo tương ứng để phi không. Để có thể chống cự lại Đạm Đài chí bảo và chiếm được ưu thế trong cuộc tranh đấu sau này, Đại ma vương đã ra lệnh cho toàn bộ đệ tử trong phái dùng toàn lực tìm cho ra pháp bảo thích hợp cho võ nhân ngự không phi hành. Đại ma vương đời đó vô cùng điên cuồng, rất nhiều bảo vật trong truyền thuyết trở thành mục tiêu truy tìm của lão ta. Lão không ngừng tìm kiếm ở những vùng đất truyền thuyết, nhưng cho đến khi chết rồi cũng không thu được chút kết quả nào. Vài vị ma vương đời tiếp theo cũng không cách nào có thể luyện được một thân tu vi có thể đạt đến cảnh giới ngự không phi hành, nên cũng giống như vị đại ma vương đó không ngừng truy tìm pháp bảo phi không. Cuối cùng có một người kiến nghị, thay vì đi tìm pháp bảo hay những thần vật hư vô phiêu diêu này, chi bằng mời một danh sư tự tế luyện lấy còn hơn. Nhưng mà nào có dễ, võ giả không như tu đạo giả, hai bên bản chất bất đồng, người luyện võ rất khó có thể như tu đạo giả ngự pháp bảo bay lên. Muốn tế luyện một bảo vật thích hợp cho võ nhân ngự không phi hành, điều đó thật sự vô cùng khó khăn. Hỗn Thiên Đạo phát triển mấy ngàn năm, đệ tử chủ chốt tuy rằng không nhiều, nhưng đệ tử ngoại vi lại đông vô kể, tài lực hùng hậu người ngoài không thể tưởng tượng được. Cuối cùng cả phái dùng hết toàn lực, mời đến một kì nhân đạo giáo sắp phá không phi thiên, sau đó lại mời thêm một ma pháp sư phương tây, hao phí vô số thiên tài địa bảo, đem đạo pháp và ma pháp dung hòa làm một, tế luyện ra một đôi Thần Ma Dực. Đôi Thần Ma Dực này lấy thủ pháp chế khí của Đông phương đạo gia làm chủ, dùng một khối ngọc thiên nhiên điêu khắc thành hình đôi cánh, sau đó dùng vô số trận pháp đạo gia khắc họa vào trong đôi cánh. Cuối cùng mới áp dụng thủ đoạn chế khí của ma pháp sư phương tây, dùng không gian pháp trận điêu khắc lên trên bề mặt, rồi tế luyện lại. Đây quả là một kiện kì bảo đoạt cả thiên địa tạo hóa, dung hợp các đỉnh cấp trận pháp của cả đạo pháp và ma pháp. Nếu như cuối cùng hoàn thiện thành công, không nghi nghờ gì, chính là một kiện đỉnh cấp bảo vật. Nhưng đến giai đoạn cuối cùng trong việc tế luyện Thần Ma Dực, tu đạo kì nhân đó tâm sinh cảm ứng, biết rằng thiên kiếp sắp đến nên đành phải dừng tay khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, cứ thế mà đi, chuẩn bị phá không phi thiên. Một kiện kì bảo khoáng thế, đến giai đoạn cuối thì lại không thành. Đại ma vương của Hỗn Thiên Đạo cũng không biết nên nói thế nào cho phải. Có thể mời được vị kì nhân tu đạo đó là nhờ tổ sư của lão năm xưa có ân với người này. Nhưng hiện tại, thời khắc thành tiên quan trọng của kì nhân đã đến, đành phải từ bỏ việc tế luyện Thần Ma Dực. Vị ma pháp sư phương tây kia là một người kiệt xuất, nhưng tham gia vào việc chế luyện kì bảo cũng chỉ là phụ, chủ yếu lại là thủ đoạn chế khí của đông phương. Bởi vậy một người căn bản không thể hoàn thành kiện pháp bảo này. Sau này, Hỗn Thiên Đạo đã mời vài vị tuyệt đỉnh tu đạo giả xuất thủ để hoàn thiện, nhưng không ai biết về cổ trận pháp khắc trên Thần Ma Dực. Kì bảo tế luyện cuối cùng lại trở thành một thứ bán thành phẩm, vẫn chưa thành công. Tuy vậy, đại danh của Thần Ma Dực không phái nào không biết. Truyền nhân Hỗn Thiên Đạo đời sau muốn tiếp tục tế luyện một đôi bảo dực mới, nhưng thiên nhiên ngọc tinh khó mà tìm được. Sau này, không gian ma pháp của phương tây cũng biến mất, việc tế luyện Thần Ma Dực mới gặp phải những khó khăn không thể khắc phục, cho nên Thần Ma Dực trong truyền thuyết vĩnh viễn trở thành một thất bại phẩm. Mộng Khả Nhi biết hết những ẩn tình trong đó, hiện tại thấy Hỗn Thiên tiểu ma vương đột nhiên có Thần Ma Dực hoàn chỉnh, làm sao mà không kinh ngạc cho được. "Hắc hắc, Thần Ma Dực này chuyên dùng để khắc chế Ngọc Liên Đài của phái ngươi, hôm nay ta nhất định phải bắt được ngươi. " Hỗn Thiên tiểu ma vương hiện tại đã có thể phi không, hắn chẳng còn e ngại gì nữa, nhìn Mộng Khả Nhi cười không chút hảo ý, ánh mắt không chút cố kị di chuyển khắp thân thể của nàng. Mộng Khả Nhi có hơi khó chịu, Thần Ma Dực xuất thế, đối với Đạm Đài phái là một tin tức vô cùng xấu, sau này tranh đấu giữa hai phái càng thêm thảm liệt. Chính đạo thánh địa cùng tà đạo thánh địa tranh đấu, nhưng chỉ là giữa các đệ tử. Các cao thủ đời trước đã đạt được một ước định bất thành văn: khi các tiểu bối động thủ, các lão bối không được nhúng tay vào. Trừ khi bạo phát xung đột kịch liệt, những cao thủ đời trước rất ít khi xuất hiện đối đầu. Mặc dù Hỗn Thiên Đạo bị gắn cho một chữ tà, nhưng mấy ngàn năm lại không không những không bị diệt vong, trái lại còn trở nên hưng thịnh, nếu không sớm đã bị người ta đánh cho thê thảm từ mấy ngàn năm trước rồi. Tu luyện giới hiện thời sớm đã không còn phân biệt cái gì chính tà phân minh như trong quá khứ. Thậm chí ngay trong chính có tà, trong tà có chính, giống như nhân tính vậy, sớm đã không thể nói được đâu là ranh giới tuyệt đối giữa chính và tà nữa. Những người tu luyện hiện tại cũng minh bạch, không thể đơn đơn giản giản định rằng một môn phái nào đó là tà ác hay chính nghĩa. Có thể nói tu luyện giả hiện nay thông thoáng hơn quá khứ rất nhiều. Hiện tại tà đạo thánh địa cùng chính đạo thánh địa vẫn còn quan hệ cừu hận là do nguyên nhân lịch sử. Cừu oán của thánh địa lưỡng đạo đã có lịch sử hàng ngàn năm, rất khó có thể hóa giải. Hỗn Thiên tiểu ma vương thân mang Thần Ma Dực, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, đứng yên giữa không trung giống như một vị ma thần. Hắn cười lạnh nói: " Đây là trận chiến đầu tiên của ta khi xuất thế, nhất định sẽ làm cho những thánh địa khác kinh hỉ, ngươi sẽ là vật tế cờ của ta!" Nói xong, Hạng Thiên triển khai song dực, nhanh như thiểm điện phóng tới hướng Mộng Khả Nhi. Phương Thiên Họa Kích phát ra quang mang vạn trượng, trên không trung khí lạnh bức người, từng đạo từng đạo quang mang chói mắt được phóng ra. Mộng Khả Nhi lúc này không dám lơ là chút nào, trước mắt là kình địch mạnh nhất của nàng kể từ khi xuất đạo. Ngay lúc bắt đầu, nàng đã sớm giải khai một phần phong ấn trong người. Nếu không phải sợ giống như lần trước giải khai hoàn toàn phong ấn khi đấu với Thần Nam, làm cho thân phải hãm hiểm cảnh, nàng ta đã giải khai toàn bộ rồi. Nàng lúc này đã khác hẳn lúc đối phó với Thần Nam, chỉ có thể khống chế một số lượng hữu hạn cánh hoa. Hiện tại mỗi tay nàng giữ một cánh Ngọc Liên Biện, đồng thời chân đạp Ngọc Liên Đài, lại phóng ra tiếp hai cánh Liên Biện, rất nhanh hướng tới Hạng Thiên công kích. "Đương" "đương" Tất cả khí mang đối với dạng thần binh sắc bén này không thể ngăn cản được. Hai tiếng động vang trời nổi lên, hai cánh Liên Biện cùng thần kích va chạm vào nhau. Phương Thiên Họa Kích do Hạng Thiên cầm trong tay, nên mạnh hơn hẳn hai cánh liên hoa được Mộng Khả Nhi khống chế từ xa. Hai cánh liên hoa trong suốt lấp lánh này liền bị một kích đánh bật trở ra. Liền đó, Hỗn Thiên tiểu ma vương rất nhanh đã đến trước người Mộng Khả Nhi, cả hai bắt đầu triển khai cận thân chiến đấu. Trên không lưu quang rực rỡ, hàn quang sáng chói sáng. Hai thanh niên đại cao thủ di chuyển rất nhanh trên không trung, mỗi lần va chạm là năng lượng lại như sóng tuôn trào, liên tục lan tỏa ra tứ phía. Khách sạn ở phía dưới chấn động bởi những tiếng giao kích đinh tai, lại bị lực lượng ba động hung dũng bùng phát công công kích, nên cuối cùng đổ sập xuống, hóa thành một đống gạch vụn. Trên không trung liên mang, kích ảnh giao nhau, hình thành nên một tấm lưới ánh sáng rực rỡ chói mắt. Hai đại cao thủ nhanh như thiểm điện, bay qua lượn lại, công kích liên miên. Giao phong kịch liệt khiến cả một vùng như bị lật tung lên. Động tĩnh lớn như vậy, tự nhiên sẽ kinh động đến vô số tu luyện giả ở Sở đô. Liên tục có người kéo đến khu vực này, ai nấy đều nhìn lên hai quang ảnh trên không trung, kinh ngạc đến há hốc mồm ra. Họ không thể lí giải nổi, bởi vì nhìn động tác hai người giao thủ thì rõ ràng là hai đông phương võ giả, nhưng bọn họ lại có thể ngự không phi hành, điều này đơn giản là quá khủng bố. Bất quá cuối cùng cũng có người nhận ra Mộng Khả Nhi bởi Ngọc Liên Đài dưới chân nàng. "Trời ơi, đấy là tiên tử của Đạm Đài thánh địa!" "Nam tử tóc đỏ này là ai, tại sao hắn lại có thể ngự không phi hành?" Trên vai hắn là một đôi cánh, đó là bảo vật gì, tại sao chưa từng nghe qua?" ... ... . . Một tu luyện giả cao tuổi lẩm bẩm: "Không lẽ là kiện bảo vật chưa được hoàn thành trong truyền thuyết... Thần Ma Dực?!" Nghe ông ta nói vậy, một lão nhân đứng bên cạnh đột nhiên đại ngộ, đồng thời vô cùng chấn kinh. Thần Ma Dực trong truyền thuyết không ngờ là đã tế luyện thành công! Những người trẻ tuổi đang quan chiến rất nhanh đã biết đến Thần Ma Dực trong truyền thuyết qua các bậc tiền bối. Nhất thời Hỗn Thiên tiểu ma vương trở thành tiêu điểm để mọi người bàn luận. mọi Ai cũng biết tà đạo thánh địa và chính đạo thánh địa thủy hỏa bất dung, hiện tại là một trường đại chiến đáng sợ đầu tiên giữa chính, tà thánh địa! Đây là một đại sự kiện của tu luyện giới! Hiện tại nhân sĩ tu luyện giới tuy không mù quáng tin rằng đại biểu của chính đạo thánh địa tuyệt đối chính nghĩa, đại biểu của tà đạo thánh địa tuyệt đối tà ác, nhưng lại hoàn toàn thiên về phía Mộng Khả Nhi. Những việc làm của Mộng Khả nhi ở Tội ác chi thành đã in sâu vào lòng họ, trong mắt họ nàng thật sự là bậc tiên tử. Mộng khả Nhi và Hỗn Thiên tiểu ma vương hiển nhiên cũng đã chú ý đến việc người quan chiến càng ngày càng nhiều. Cả hai đều không muốn người khác trông thấy các loại thần thông đối dịch của mình, nên đều bay ra khỏi Sở đô, vừa đi vừa đánh. Hai người rất nhanh đã rời khỏi Sở đô. "Oanh" "oanh" Trên không trung truyền lại những tiếng động cực lớn, trận chiến của Mộng Khả Nhi cùng Hỗn Thiên tiểu ma vương đã lên tới đỉnh điểm. Hai người ở trên không va chạm mãnh liệt mấy lần, Hỗn Thiên tiểu ma vương bị chấn văng ra đến hai chục trượng, thân người rơi phịch xuống đất, làm chấn động cả một vùng rừng núi. Mộng Khả Nhi cũng không khá hơn, bốn cánh ngọc liên bị Phương Thiên Họa Kích đánh bay đi, bản thân nàng cũng bị chấn lùi lại, suýt chút nữa thì ngã xuống đất. Đến phút cuối nhờ khống chế lại được Ngọc Liên Đài mới không ngã xuống, nhưng trên khóe miệng nàng cũng rỉ ra một dòng huyết tích. "Ách a... " Hạng Thiên hét lên một tiếng lớn, tay cầm Phương Thiên Họa Kích từ dưới bay lên, mái tóc dài màu đỏ rực cuồng loạn tung bay, thời khắc này hắn thật giống như một ma vương. "Mộng Khả Nhi, ngươi thật sự đã làm ta nổi giận rồi đó. Sau khi bắt được ngươi, ta nhất định phải cho ngươi biết thế nào là nữ nhân ngoan ngoãn. " Hỗn Thiên tiểu ma vương hai mắt lóe lên hung quang, rất nhanh phóng tới hướng Mộng Khả Nhi. Mộng Khả Nhi thật sự có chút kinh hãi, thực lực của Hạng Thiên quả thật quá cường hãn, trong lớp trẻ e là chẳng có bao nhiêu địch thủ. Một thân tu vi của hắn tối thiểu phải là tứ giai trung cấp trở lên, thậm chí có thể tiếp cận tứ giai đại thành cảnh giới. Nàng nếu như không giải khai phong ấn, sợ rằng đã gặp nguy hiểm rồi. "Chẳng trách Hỗn Thiên tiểu ma vương được truyền cả Phương Thiên Họa Kích lẫn Thần Ma Dực, thực lực của hắn quả là cường hoành đến cực điểm!" Mộng Khả Nhi thầm than trong lòng, sau đó thu cánh ngọc liên lại, phóng nhanh về hướng vùng rừng núi phía tây. Hạng Thiên tay cầm thần kích, đuổi theo phía sau không rời. Hai người một trước một sau rất nhanh đã đi qua khoảng hơn mười dặm. Mộng Khả Nhi khi đến một phiến rừng rậm, đột nhiên chân đạp Ngọc Liên đài hạ xuống phía dưới, rất nhanh đã biến mất trong rừng. Hỗn Thiên tiểu ma vương cũng hạ xuống theo. Nhưng đúng lúc đó, từ trong rừng đột nhiên phóng ra cả vạn mũi tên, vô số mũi tên xé gió nhằm hắn bắn tới. Hạng Thiên vội huy động Phương Thiên Họa Kích gặt đi, thần kích phát ra đạo đạo quang mang rực rỡ chói mắt, biến mưa tên đầy trời thành bụi phấn. Hắn biết mình đã bị mai phục. Mộng Khả Nhi quả nhiên có chuẩn bị, để một đội nhân mã ở đây phục kích hắn. Nhưng những mũi tên bình thường làm sao tổn thương được hắn. Hắn hạ nhanh xuống phía dưới, nhưng từ nơi đó, một đợt lang nha tiễn lại bắn lên không. Hỗn Thiên tiểu ma vương kêu lên một tiếng không hay, vội vàng bay lại lên trên không. Hắn cảm thấy lang nha tiễn có một cỗ ba động khủng bố, mỗi một mũi tên đều có trận trận ba động truyền ra. Không nghi ngờ gì, đó chính là ma pháp tiễn uy lực cực đại đã qua gia trì ma pháp. Nhưng hắn vẫn hành động hơi chậm, từng mũi ma pháp tiễn đến gần người hắn liên tục phát nổ. "oanh" "oanh" Những tiếng nổ đinh tai vang lên liên miên bất tận. Hỗn Thiên tiểu ma vương tay múa thần kích, bay lên bay xuống, kích phát ra những đạo quang mang sáng chói bảo hộ thân thể, đồng thời rất nhanh bay trở lại không trung. Nhưng Mộng Khả Nhi đã sớm tính trước, bốn cánh ngọc liên đồng thời xuất ra, rất nhanh bay tới phía trên đầu Hạng Thiên, ép hắn phải hạ xuống, làm cho hắn lọt vào phạm vi công kích của ma pháp tiễn. Hạng Thiên tức giận cực điểm. Hắn ngẩng lên trời hét lớn, thần kích trong tay giống như một con thần long, khi múa lên xuất ra quang mang chói mắt, ngăn trở ma pháp tiễn. Nhưng ma pháp tiễn uy lực cực đại lại quá dày, chẳng mấy chốc đã làm áo của hắn thủng lỗ chỗ. Nếu như không phải tu vi của hắn cao thâm, sợ rằng đã bị nổ đến xương cốt chẳng còn. Mặc dù vậy, Hỗn Thiên tiểu ma vương cũng bị nội thương không nhẹ. Điều này làm hắn thực sự nổi giận. Hôm nay là trận đấu đầu tiên kể từ khi hắn xuất đạo, không tưởng được lại thê thảm đến thế này. Hắn thầm hận tên phản đồ để lộ ra tin tức, bằng không hắn làm sao lại lâm vào cảnh bị động này. Qua thời gian uống một chén trà, HỗnThiên tiểu ma vương liên tục thổ ra tiên huyết, hắn đã thụ nội thương không nhẹ. Đến lúc này, ma pháp tiễn phía dưới mới dừng lại. Hắn hét lên một tiếng, Phương Thiên Họa Kích trong tay phát ra quang mang vạn trượng, đánh bạt bốn cánh ngọc liên biện đang vây quanh ra. Sau đó hắn nhanh chóng hạ xuống khoảng rừng núi phía dưới, toàn thân tỏa ra quang mang đỏ rực chói mắt, bừng bừng như một ngọn lửa. Hạng Thiên tay cầm Phương Thiên Họa Kích, hung hăng quét xuống khoảng rừng núi phía dưới, vô số cây lớn bị chém đứt lìa. Từng tiếng kêu thảm từ phía dưới truyền lên, thần kích phát ra quang mang nóng bỏng, đã cắt đứt thân thể rất nhiều người. Trong rừng mùi máu tanh xông vào mũi. Hỗn Thiên tiểu ma vương được thế không tha người, như một cơn gió hạ xuống, thiên Phương Họa Kích trong tay đại khai đại hợp, hoành sát tứ phương. Cả một khoảng rừng núi bị hắn phá hủy,mấy chục người mất mạng. Nếu như không phải Mộng Khả Nhi xuất hiện phía trên không, hấp dẫn sức chú ý của Hạng Thiên, thì không biết có bao nhiêu cung tiễn thủ có thể thoát được. "Giỏi cho một tiên tử xuất thân từ thánh địa, không ngờ lại đánh lén ta như vậy. Tối nay ta nhất định phải bắt được ngươi!" Hỗn Thiên tiểu ma vương nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ rực. Mặc dù là hắn đang bị nội thương không nhẹ, nhưng lúc này chiến ý bốc cao, giống như một kẻ điên cuồng. Vô số cây rừng bị phá hủy phía sau lưng hắn bay lên, cả những mảnh vụn thi thể cũng từ từ bay lên, xoay vòng xung quanh hắn, trông vô cùng quỷ dị. Mộng Khả Nhi biết rằng Hỗn Thiên tiểu ma vương muốn liều mạng. Nàng thần than, đêm nay sợ rằng phải quyết chiến sinh tử... .