- Ngươi thật lớn lối. Thanh âm Thái Tháp thô kệch, thân thể hắn hóa thành trên dưới mười trượng, giống như Thiên thần quan sát Tần Vấn Thiên, phía sua hắn có thêm một pho tượng Thiên thần cao ngàn trượng có thể đè sấp chúng sinh. Thái Tháp là thiên kiêu thứ hai Tây Mạc châu, là thiên kiêu Thiên Thần tộc ở Tây Mạc châu, ngày quyết chiến hôm nay bị bại hai lần, vậy mà giờ đây, Tần Vấn Thiên còn lớn lối chiến với hai người bọn họ. Trên người Diệp Theien Trần vờn quanh rất nhiều kiếm uy, từng bước đi về phía Tần Vấn Thiên, hợt đợt xếp hạng trước của họ cũng không cao, không phải là không mang theo chiến ý mãnh liệt, trong lòng nghẹn lấy một hơi, muốn ở trận chiến cuối cùng này chứng minh chính mình, như vậy mặc dù không thể bái làm đệ tử của Đông Thánh tiên đế, cũng có thể được tiên vương lợi hại nào đó thu làm đệ tử. Nhưng hôm nay, hắn lại trở thành bàn đạp của Tần Vấn Thiên. Hia người là đang chuẩn bị vây quét Tần Vấn Thiên, đây là chính Tần Vấn Thiên nói, ở trong tiên yến, các cường giả chứng kiến, Tần Vấn Thiên này phải trả giá thật nhiều cho hành vi của mình. - Oanh! Trên người Tần Vấn Thiên lưu chuyển ánh áng như ngọc, phù văn chuyển dộng trên thân thể hắn, giống như trên người hắn mặc áo giáp Thiên ma, thân thể hắn trở nên khổng lồ, không kém hơn Thái Tháp là bao, phía sau Thái Tháp còn khoác thêm cánh chim Kim bằng, mỗi lần chớp động đều có từng trận gió phần phật xé rách hư không. Tử kim Tinh hồn lóng lánh, trấn áp tinh tượng tràn ra ở trên thiên khung, tay phải hắn cầm lợi kiếm, ánh sang màu máu lóng lánh, tựa nhưu vương giả cầm kiếm quân lâm thiên hạ. Phù quang ở tay trái di chuyển, tràn uy áp đáng sợ. Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần từng bước đi tới gần, cảm nhận được uy thế trên người Tần Vấn Thiên, vẻ mặt của bọn họ càng ngày càng lạnh. Vào thời khắc này, chiến quyết trên người Tần Vấn Thiên mở ra, thân thể vốn chói mắt lại tràn ra ánh sang bóng loáng, giống nhưu thân thể lột xác, hóa thân thành Chiến vương. - Oành, oành, oành… Liên tục mở ra ba tầng chiến quyết, một khắc này Tần Vấn Thiên giống như một vị vua vô thượng, không người nào có thể rung chuyển hắn, cho dù là Thái Tháp giống như Thiên thần kia, bây giờ hắn cũng cảm nhận được một loại uy áp hít thở không thông, về phần Diệp THiên Trần, hắn cầm kiếm trong tay có chút hoài nghi là kiếm của hắn có thể hay không cùng kiếm vương giả trong tay Tần Vấn THiên chống lại. Chỉ có lúc chân chisnhd đối mặt mới có thể cảm nhận rõ ràng được sự mạnh mẽ ần Tần Vấn Thiên, lúc mà bọn họ thấy Tần Vấn Thiên liên tục lấy ra các lá bài tẩy, dường như bọn họ đã không còn tự tin nữa rồi. Người này dám ngông cuồng nói cùng hai người họ chiến đấu, thật sự không phải là xúc động nhất thời. Nhưng mà loại cục diện này, bọn họ cũng chỉ có thể đánh một trận mà thôi. Bàn tay Thái Tháp vung ra, giống như có một hư ảnh pho tượng Thiên thần xuất hiện giết xuống, lúc này, cả phiến không gian dường như cũng bị bao phủ, một chưởng này dường như có thể phong tỏa hư không, để người ta có cảm giác chỉ tồn tại mỗi bàn tay ấy. Đúng như thời điểm Thái Tháp và Diệp Thiên Trần đối mặt với Tần Vấn Thiên mới cảm giác sự mạnh mẽ của hắn, đồng dạng, Tần Vấn Thiên cũng chỉ có lúc đối mặt với hai người họ mới có thể cảm nhận được trong mỗi một kích ẩn chứa uy năng cùng huyền ảo như thế nào. Tay trái Tần Vấn Thiên không chút lựa chọn đánh ra ngoài, hắn không có né tránh mà chính diện đánh lại, long bàn tay hắn lưu chuyển phù quang chói mắt, một chưởng này giống như là lực lượng lớn nhất, giết hết tất cả. Hầu như cùng lúc đó, thân hình Diệp Thiên Trần lóe lên, thân thể hắn nhẹ nhàng tiêu sái, nhanh như tia chớp trực tiếp chém ra một kiếm, tựa như có một tia chớp đánh vào kiếm quang, chém từ dưới lên trên, xuất hiện một chum tia sang hủy diệt, có thể chém người ta thành hai đoạn. Tần Vấn Thiên trực tiếp vung tay lên, kiếm nhìn như chậm chạp,nhưng mà khi một kiếm kia xuất hiện, kiếm quang nổ bắn ra cắt đứt hư không, vậy mà không có cùng kiếm của Diệp Theien Trần va chạm chút nào. Chưởng đụng chưởng, kiếm chém kiếm, tiếng nổ vang cùng với xé rách tàn phá bừa bãi, chiến đấu trực tiếp bộc phát. - Ầm. Bước chân cảu Thái Tháp trực tiếp đạp trên đài chiến đấu, bước tới chỗ của Tần Vấn Thiên, thân thể Diệp Thiên Trần dấn thân mà vào, như muốn đến gần thân thể Tần Vấn Thiên. Nhưng kiếm Tần Vấn Thiên chợt lóe, có ánh sang màu vàng lóng lánh, hắn hóa thành một pho tượng Phong bằng, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa. Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy Tần Vấn Thiên hóa thành tia chớp màu vàng, giống như Phong bằng đại thánh, hành động cảu hắn nhanh như gió, chưởng ấn của hắn đánh xuống, trực tiếp đè về phía Thái Tháp, kiếm bên tay phải liên tục chém ra, oanh về phía Diệp Thiên Trần. Giống như hắn lấy thương pháp giống nhau đối phó Lệ, hắn dung lực lượng chống lại lực lượng của Thái Tháp, sử dụng kiếm để đối phó với kiếm của Diệp Thiên Trần, hắn đang muốn cho mọi người thấy được sự cường đại của hắn, dùng tư thế mạnh nhất hiện ra tại quyết chiến bên trong chiến trường, để cho những người chất vấn hai vòng trước của hắn, toàn bộ câm miệng. - Oanh! Trong giây lát Tần Vấn Thiên cùng Thái Tháp va chạm, lần này là hai bàn tay trực tiếp đối hang, Thái Tháp là cường giả trong Thiên Thần tộc, tự hỏi lực lượng vô song, như khi cùng bàn tay Tần Vấn Thiên va chạm, hắn rõ ràng cảm nhận được một cỗ lực lượng áp bách dáng sợ, bàn tay của Tần Vấn Thiên giống như không gì không thể phá nổi, ẩn chưa uy năng vô cùng vô tận, không thể rung chuyển. Chỉ một kích, thân thể Tần Vấn Thiên lại biến mất, thậm chí Thái Tháp còn không kịp dùng tay khác đánh ra chưởng ấn. Thân thể Tần Vấn Thiên trôi nổi trong hư không, ánh sang tử kim buông xuống trên thân thể, trên vòm trời có một thân thể màu vàng giống như thần linh. - Ta nói rồi, các ngươi không phải là đối thủ của ta. Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, lập tức thân hình hắn chọt lóe, đôi cánh bay thẳng lên vòm trời, giống như một đạo ánh sáng vàng chói mắt, chỉ trong nháy mắt không biết bay lên cao bao nhiêu. - Ầm ầm! Chỉ một lát sau, trên trời có âm thanh thiên lôi đinh tai nhức óc truyền đến, các cường giả ngẩng đầu nhìn trời, thanh âm nổ vang không ngừng, càng ngày càng vang, thiên đỉaúngd dộng. - Ngươi thật lớn lối. Thanh âm Thái Tháp thô kệch, thân thể hắn hóa thành trên dưới mười trượng, giống như Thiên thần quan sát Tần Vấn Thiên, phía sua hắn có thêm một pho tượng Thiên thần cao ngàn trượng có thể đè sấp chúng sinh. Thái Tháp là thiên kiêu thứ hai Tây Mạc châu, là thiên kiêu Thiên Thần tộc ở Tây Mạc châu, ngày quyết chiến hôm nay bị bại hai lần, vậy mà giờ đây, Tần Vấn Thiên còn lớn lối chiến với hai người bọn họ. Trên người Diệp Theien Trần vờn quanh rất nhiều kiếm uy, từng bước đi về phía Tần Vấn Thiên, hợt đợt xếp hạng trước của họ cũng không cao, không phải là không mang theo chiến ý mãnh liệt, trong lòng nghẹn lấy một hơi, muốn ở trận chiến cuối cùng này chứng minh chính mình, như vậy mặc dù không thể bái làm đệ tử của Đông Thánh tiên đế, cũng có thể được tiên vương lợi hại nào đó thu làm đệ tử. Nhưng hôm nay, hắn lại trở thành bàn đạp của Tần Vấn Thiên. Hia người là đang chuẩn bị vây quét Tần Vấn Thiên, đây là chính Tần Vấn Thiên nói, ở trong tiên yến, các cường giả chứng kiến, Tần Vấn Thiên này phải trả giá thật nhiều cho hành vi của mình. - Oanh! Trên người Tần Vấn Thiên lưu chuyển ánh áng như ngọc, phù văn chuyển dộng trên thân thể hắn, giống như trên người hắn mặc áo giáp Thiên ma, thân thể hắn trở nên khổng lồ, không kém hơn Thái Tháp là bao, phía sau Thái Tháp còn khoác thêm cánh chim Kim bằng, mỗi lần chớp động đều có từng trận gió phần phật xé rách hư không. Tử kim Tinh hồn lóng lánh, trấn áp tinh tượng tràn ra ở trên thiên khung, tay phải hắn cầm lợi kiếm, ánh sang màu máu lóng lánh, tựa nhưu vương giả cầm kiếm quân lâm thiên hạ. Phù quang ở tay trái di chuyển, tràn uy áp đáng sợ. Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần từng bước đi tới gần, cảm nhận được uy thế trên người Tần Vấn Thiên, vẻ mặt của bọn họ càng ngày càng lạnh. Vào thời khắc này, chiến quyết trên người Tần Vấn Thiên mở ra, thân thể vốn chói mắt lại tràn ra ánh sang bóng loáng, giống nhưu thân thể lột xác, hóa thân thành Chiến vương. - Oành, oành, oành… Liên tục mở ra ba tầng chiến quyết, một khắc này Tần Vấn Thiên giống như một vị vua vô thượng, không người nào có thể rung chuyển hắn, cho dù là Thái Tháp giống như Thiên thần kia, bây giờ hắn cũng cảm nhận được một loại uy áp hít thở không thông, về phần Diệp THiên Trần, hắn cầm kiếm trong tay có chút hoài nghi là kiếm của hắn có thể hay không cùng kiếm vương giả trong tay Tần Vấn THiên chống lại. Chỉ có lúc chân chisnhd đối mặt mới có thể cảm nhận rõ ràng được sự mạnh mẽ ần Tần Vấn Thiên, lúc mà bọn họ thấy Tần Vấn Thiên liên tục lấy ra các lá bài tẩy, dường như bọn họ đã không còn tự tin nữa rồi. Người này dám ngông cuồng nói cùng hai người họ chiến đấu, thật sự không phải là xúc động nhất thời. Nhưng mà loại cục diện này, bọn họ cũng chỉ có thể đánh một trận mà thôi. Bàn tay Thái Tháp vung ra, giống như có một hư ảnh pho tượng Thiên thần xuất hiện giết xuống, lúc này, cả phiến không gian dường như cũng bị bao phủ, một chưởng này dường như có thể phong tỏa hư không, để người ta có cảm giác chỉ tồn tại mỗi bàn tay ấy. Đúng như thời điểm Thái Tháp và Diệp Thiên Trần đối mặt với Tần Vấn Thiên mới cảm giác sự mạnh mẽ của hắn, đồng dạng, Tần Vấn Thiên cũng chỉ có lúc đối mặt với hai người họ mới có thể cảm nhận được trong mỗi một kích ẩn chứa uy năng cùng huyền ảo như thế nào. Tay trái Tần Vấn Thiên không chút lựa chọn đánh ra ngoài, hắn không có né tránh mà chính diện đánh lại, long bàn tay hắn lưu chuyển phù quang chói mắt, một chưởng này giống như là lực lượng lớn nhất, giết hết tất cả. Hầu như cùng lúc đó, thân hình Diệp Thiên Trần lóe lên, thân thể hắn nhẹ nhàng tiêu sái, nhanh như tia chớp trực tiếp chém ra một kiếm, tựa như có một tia chớp đánh vào kiếm quang, chém từ dưới lên trên, xuất hiện một chum tia sang hủy diệt, có thể chém người ta thành hai đoạn. Tần Vấn Thiên trực tiếp vung tay lên, kiếm nhìn như chậm chạp,nhưng mà khi một kiếm kia xuất hiện, kiếm quang nổ bắn ra cắt đứt hư không, vậy mà không có cùng kiếm của Diệp Theien Trần va chạm chút nào. Chưởng đụng chưởng, kiếm chém kiếm, tiếng nổ vang cùng với xé rách tàn phá bừa bãi, chiến đấu trực tiếp bộc phát. - Ầm. Bước chân cảu Thái Tháp trực tiếp đạp trên đài chiến đấu, bước tới chỗ của Tần Vấn Thiên, thân thể Diệp Thiên Trần dấn thân mà vào, như muốn đến gần thân thể Tần Vấn Thiên. Nhưng kiếm Tần Vấn Thiên chợt lóe, có ánh sang màu vàng lóng lánh, hắn hóa thành một pho tượng Phong bằng, trực tiếp biến mất không thấy gì nữa. Thái Tháp cùng Diệp Thiên Trần ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy Tần Vấn Thiên hóa thành tia chớp màu vàng, giống như Phong bằng đại thánh, hành động cảu hắn nhanh như gió, chưởng ấn của hắn đánh xuống, trực tiếp đè về phía Thái Tháp, kiếm bên tay phải liên tục chém ra, oanh về phía Diệp Thiên Trần. Giống như hắn lấy thương pháp giống nhau đối phó Lệ, hắn dung lực lượng chống lại lực lượng của Thái Tháp, sử dụng kiếm để đối phó với kiếm của Diệp Thiên Trần, hắn đang muốn cho mọi người thấy được sự cường đại của hắn, dùng tư thế mạnh nhất hiện ra tại quyết chiến bên trong chiến trường, để cho những người chất vấn hai vòng trước của hắn, toàn bộ câm miệng. - Oanh! Trong giây lát Tần Vấn Thiên cùng Thái Tháp va chạm, lần này là hai bàn tay trực tiếp đối hang, Thái Tháp là cường giả trong Thiên Thần tộc, tự hỏi lực lượng vô song, như khi cùng bàn tay Tần Vấn Thiên va chạm, hắn rõ ràng cảm nhận được một cỗ lực lượng áp bách dáng sợ, bàn tay của Tần Vấn Thiên giống như không gì không thể phá nổi, ẩn chưa uy năng vô cùng vô tận, không thể rung chuyển. Chỉ một kích, thân thể Tần Vấn Thiên lại biến mất, thậm chí Thái Tháp còn không kịp dùng tay khác đánh ra chưởng ấn. Thân thể Tần Vấn Thiên trôi nổi trong hư không, ánh sang tử kim buông xuống trên thân thể, trên vòm trời có một thân thể màu vàng giống như thần linh. - Ta nói rồi, các ngươi không phải là đối thủ của ta. Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói, lập tức thân hình hắn chọt lóe, đôi cánh bay thẳng lên vòm trời, giống như một đạo ánh sáng vàng chói mắt, chỉ trong nháy mắt không biết bay lên cao bao nhiêu. - Ầm ầm! Chỉ một lát sau, trên trời có âm thanh thiên lôi đinh tai nhức óc truyền đến, các cường giả ngẩng đầu nhìn trời, thanh âm nổ vang không ngừng, càng ngày càng vang, thiên đỉaúngd dộng.