Thái Cổ Thần Vương

Chương 978: - Nhằm vào (2)

25-10-2024


Trước Sau

  - Khảo nghiệm vòng thứ hai rất đơn giản, Ma điêu này ẩn chứa uy năng ý chí cường đại, các ngươi chỉ cần đứng quanh Ma điêu, nhìn vào hai tròng mắt cảu Ma điêu sẽ phải thừa nhận uy năng của nó, ánh mắt của người nào rời khỏi đó trước thì sẽ xếp hạng cuối cùng, người nào kiên trì lâu nhất thì sẽ xếp hạng thứ nhất, nói như vậy đã đủ rõ rồi chứ.
  Mọi người không có nói gì, Đông Thánh Đình tiếp tục nói:  - Bây giờ, mười người các ngươi, đứng vững vị trí, vây quang Ma điêu mà đánh, cũng trước tiên nhắm mắt lại, lúc nào ta nói bắt đầu, các ngươi phải đồng thời mở mắt ra, đưa mắt nhìn tròng mắt Ma điêu.
  Mười đại thiên kiêu đều dựa theo Đông Thánh Đình nói, đứng quanh Ma điêu ở mười vị trí, hai tròng mắt bọn họ nhắm lại đối diện với Ma điêu.
  Một lát sau, mọi người đều đứng đúng vị trí.
  - Vòng thứ hai muốn bắt đầu, nhưng mà ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên tại vòng thứ nhất không chịu phục, xếp hạng phía sau, mà vòng thứ hai này nếu như xếp hạng cũng không được nữa, vậy thì cũng không có hy vọng gì cả, tam giáp là không có duyên với họ.
  - Cô Tô Thiên Kỳ không hổ là thiên kiêu xếp thứ nhất Đông Châu, tiếng hô của hắn vẫn như cũ là cao nhất, vị trí tam giáp ắt hẳn sẽ có một chỗ của hắn, lực chiến đấu của hắn tự nhiên là không thể nghi ngờ, mà vòng thứ nhất khảo nghiệm hắn đã lấy được vị trí thứ nhất, chỉ cần vòng này hắn xếp hạng trước ba, là có thể chắc chắn vị trí tam giáp của hắn rồi.
  - Đệ tử Hoa Thái Hư của Vạn Hóa tiên vương cũng rất có hy vọng vào tam giáp, trừ Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư ra, còn lại có lẽ là VŨ Vương rồi.
  Mọi người lần lượt mở miệng nói, lúc trước, bọn họ cho là Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần cũng có hy vọng rất lớn, nhưng xếp hạng của bọn họ ở vòng thứ nhất quá thấp, có khả năng sẽ trực tiếp ra khỏi tam giáp, phải xem vòng này có thể bù đắp được xu thế suy tàn hay không.
  - Bắt đầu.
  Ngay lúc này, thanh âm cảu Đông Thánh Đình vang lên, mười thiên kiêu đồng thời mở hai tròng mắt ra, đưa mắt nhìn vào hai tròng mắt của Ma điêu.
  Ngay lúc Tần Vấn Thiên mở hai tròng mắt ra, lập tức cảm giác được tâm thần run lên, đó là một đôi ma đồng tựa như vực sâu, chỉ một khoảnh khắc đã cuốn ý thức vào bên trong đó.
  Tần Vấn Thiên sinh ra một loại ảo giác, dường như linh hồn bị kéo vào trong một không gian khác, luồng ý thức kia của hắn bị dẫn vào bên trong ma đồng.
  Đây là một vực sâu đáng sợ, thế giới màu máu tối tăm như là một thế giới luyện ngục.
  Thành cổ tan hoang, đại địa giập vỡ, trên mặt đất cắm rất nhiều thần binh nhuộm máu tươi bể tan tành, bỗng nhiên, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, tâm thần của hắn run rẩy mạnh mẽ, hắn thấy được một pho tượng ma đầu cao gần ngàn trượng, giống như một pho tượng ma vương đang nheo mắt nhìn hắn.
  Chỉ thấy ma đầu kia vung tay một cái, ngay lập tức trên bàn tay kia xuất hiện một thanh đại đao màu máu, cực kỳ khủng bố.
  Ma đầu kia giơ đao lên, xẹt qua trong giây lát, dường như cả thiên địa cũng trực tiếp bị bổ ra, vẻ mặt Tần Vấn Thiên thì tái nhợt, một đao kia xẹt qua, khó giải được.
  Một đao cũng đã đủ để chém giết hắn.
  - Không, chỉ là một sợi ý thức mà thôi, linh hồn bất diệt, ý chí bất động.
  Tần Vấn Thiên tự nói với mình, ánh đao rơi xuống tất cả đều tieu tán, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp bị bổ ra, giống như hắn đã trải qua một lần tử vong.
  Phía ngoài, bản thể của Tần Vấn Thiên khó chịu hừ một tiếng, vẻ mặt tái nhợt như tờ giấy, chỉ cảm thấy đầu đau nhức, bước chân lui về phía sau một bước, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía pho tượng, vẫn không nhúc nhích hay dao động gì cả.
  Ma đồng có lực lượng cắn nuốt kinh người, lại một lần nữa cuốn một luồng ý thức của Tần Vấn Thiên vào trong đó, hắn lại một lần nữa xuất hiện trong thế giới máu kia.
  Trong hư không, ma vương kia vẫn như cũ ngưng mắt nhìn hắn, lộ ra sự lạnh lẽo đáng sợ vô cùng, lần này, ma vương dướng phía dưới chụp tới, Tần Vấn Thiên cảm giác thiên địa đều tối lại, muốn trốn nhưng lại phát hiện căn bản không có chỗ mà trốn.
  Chỉ một lát sau, thân thể của hắn đã bị ma vương khổng lồ kia chộp vào lòng bàn tay, đưa tới đặt ở trước mắt.
  Hai tròng mắt ma vương giống như một loại vực sâu kinh khủng, sau đó bàn tay bóp mạnh, Tần Vấn Thiên sinh ra một loại tuyết vọng thống khổ, tiếp đó thân thể hắn trực tiếp tan thành mây khói, lại một lần nữa trải qua cái chết, so với lần trước lại càng thê thảm hơn.
  Bản tôn của Tần Vấn Thiên lại một lần nữa lui về phía sau, kêu lên một tiếng, vẻ mặt lại càng tái nhợt hơn, không chỉ có hắn, mọi người cũng đã có chút phản ứng, chẳng qua là phản ứng của Tần Vấn Thiên hơi kịch liệt hơn chút ít.
  Thậm chí, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng đã có chút máu, nhưng hắn vẫn nhìn về phía trước như cũ, cặp ma đồng kia giống như vực sâu không đáy, lại một lần nữa xâm chiếm ý thức của hắn, cuốn ý thức của hắn vào trong đó, không có cách nào ngăn cản được.
  - Chẳng lẽ, ý chí Tần Vấn Thiên này thật sự không được, lúc trước đứng cuối cùng, giờ phút này người phản ứng mạnh nhất cũng là hắn.
  Có tiên vương mở miệng nói, Vạn Hóa tiên vương và Bất Diệt tiên vương cũng là nhíu nhíu mày, óo chút hoài nghi.
  Tần Vấn Thiên lúc trước bọn họ đã gặp, rất lợi hại, ý chí kiên định, mặc dù mười người nơi này rất mạnh nhưng hắn cũng không phải là người yếu nhất mới đúng.
  Nhưng mà sự thật ở trước mắt, đối mặt với mọi người cũng hoàn toàn nhất trí, Tần Vấn Thiên cũng không ngoại lệ.
  Bạch Vô Nhai thủy chung vẫn bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn cũng không có mở miệng, giống như là người ngoài cuộc vậy.
  Vẻ mặt Bạch y tiên vương mặc dù bình tĩnh nhưng trong lòng cũng hơi có chút gợn song, lần khảo hạch này, thật là làm khó những tieru tử này rồi, hiển nhiên Đông Thánh Đình không cho bọn họ tiến vào tam giáp, bọn Tần Vấn Thiên muốn thong qua khảo nghiệm cần chiến đấu cùng với quy tắc a.
  Nhìn pho tượng Ma điêu kia thật sâu, Bạch Vô Nhai hoàn toàn có lý do tin tưởng, cái pho tượng này khắp nơi đều quỷ dị.
             - Khảo nghiệm vòng thứ hai rất đơn giản, Ma điêu này ẩn chứa uy năng ý chí cường đại, các ngươi chỉ cần đứng quanh Ma điêu, nhìn vào hai tròng mắt cảu Ma điêu sẽ phải thừa nhận uy năng của nó, ánh mắt của người nào rời khỏi đó trước thì sẽ xếp hạng cuối cùng, người nào kiên trì lâu nhất thì sẽ xếp hạng thứ nhất, nói như vậy đã đủ rõ rồi chứ.
  Mọi người không có nói gì, Đông Thánh Đình tiếp tục nói:  - Bây giờ, mười người các ngươi, đứng vững vị trí, vây quang Ma điêu mà đánh, cũng trước tiên nhắm mắt lại, lúc nào ta nói bắt đầu, các ngươi phải đồng thời mở mắt ra, đưa mắt nhìn tròng mắt Ma điêu.
  Mười đại thiên kiêu đều dựa theo Đông Thánh Đình nói, đứng quanh Ma điêu ở mười vị trí, hai tròng mắt bọn họ nhắm lại đối diện với Ma điêu.
  Một lát sau, mọi người đều đứng đúng vị trí.
  - Vòng thứ hai muốn bắt đầu, nhưng mà ba người Tần Vấn Thiên, Quân Mộng Trần và Tử Tinh Hiên tại vòng thứ nhất không chịu phục, xếp hạng phía sau, mà vòng thứ hai này nếu như xếp hạng cũng không được nữa, vậy thì cũng không có hy vọng gì cả, tam giáp là không có duyên với họ.
  - Cô Tô Thiên Kỳ không hổ là thiên kiêu xếp thứ nhất Đông Châu, tiếng hô của hắn vẫn như cũ là cao nhất, vị trí tam giáp ắt hẳn sẽ có một chỗ của hắn, lực chiến đấu của hắn tự nhiên là không thể nghi ngờ, mà vòng thứ nhất khảo nghiệm hắn đã lấy được vị trí thứ nhất, chỉ cần vòng này hắn xếp hạng trước ba, là có thể chắc chắn vị trí tam giáp của hắn rồi.
  - Đệ tử Hoa Thái Hư của Vạn Hóa tiên vương cũng rất có hy vọng vào tam giáp, trừ Cô Tô Thiên Kỳ và Hoa Thái Hư ra, còn lại có lẽ là VŨ Vương rồi.
  Mọi người lần lượt mở miệng nói, lúc trước, bọn họ cho là Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần cũng có hy vọng rất lớn, nhưng xếp hạng của bọn họ ở vòng thứ nhất quá thấp, có khả năng sẽ trực tiếp ra khỏi tam giáp, phải xem vòng này có thể bù đắp được xu thế suy tàn hay không.
  - Bắt đầu.
  Ngay lúc này, thanh âm cảu Đông Thánh Đình vang lên, mười thiên kiêu đồng thời mở hai tròng mắt ra, đưa mắt nhìn vào hai tròng mắt của Ma điêu.
  Ngay lúc Tần Vấn Thiên mở hai tròng mắt ra, lập tức cảm giác được tâm thần run lên, đó là một đôi ma đồng tựa như vực sâu, chỉ một khoảnh khắc đã cuốn ý thức vào bên trong đó.
  Tần Vấn Thiên sinh ra một loại ảo giác, dường như linh hồn bị kéo vào trong một không gian khác, luồng ý thức kia của hắn bị dẫn vào bên trong ma đồng.
  Đây là một vực sâu đáng sợ, thế giới màu máu tối tăm như là một thế giới luyện ngục.
  Thành cổ tan hoang, đại địa giập vỡ, trên mặt đất cắm rất nhiều thần binh nhuộm máu tươi bể tan tành, bỗng nhiên, Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, tâm thần của hắn run rẩy mạnh mẽ, hắn thấy được một pho tượng ma đầu cao gần ngàn trượng, giống như một pho tượng ma vương đang nheo mắt nhìn hắn.
  Chỉ thấy ma đầu kia vung tay một cái, ngay lập tức trên bàn tay kia xuất hiện một thanh đại đao màu máu, cực kỳ khủng bố.
  Ma đầu kia giơ đao lên, xẹt qua trong giây lát, dường như cả thiên địa cũng trực tiếp bị bổ ra, vẻ mặt Tần Vấn Thiên thì tái nhợt, một đao kia xẹt qua, khó giải được.
  Một đao cũng đã đủ để chém giết hắn.
  - Không, chỉ là một sợi ý thức mà thôi, linh hồn bất diệt, ý chí bất động.
  Tần Vấn Thiên tự nói với mình, ánh đao rơi xuống tất cả đều tieu tán, thân thể Tần Vấn Thiên trực tiếp bị bổ ra, giống như hắn đã trải qua một lần tử vong.
  Phía ngoài, bản thể của Tần Vấn Thiên khó chịu hừ một tiếng, vẻ mặt tái nhợt như tờ giấy, chỉ cảm thấy đầu đau nhức, bước chân lui về phía sau một bước, nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía pho tượng, vẫn không nhúc nhích hay dao động gì cả.
  Ma đồng có lực lượng cắn nuốt kinh người, lại một lần nữa cuốn một luồng ý thức của Tần Vấn Thiên vào trong đó, hắn lại một lần nữa xuất hiện trong thế giới máu kia.
  Trong hư không, ma vương kia vẫn như cũ ngưng mắt nhìn hắn, lộ ra sự lạnh lẽo đáng sợ vô cùng, lần này, ma vương dướng phía dưới chụp tới, Tần Vấn Thiên cảm giác thiên địa đều tối lại, muốn trốn nhưng lại phát hiện căn bản không có chỗ mà trốn.
  Chỉ một lát sau, thân thể của hắn đã bị ma vương khổng lồ kia chộp vào lòng bàn tay, đưa tới đặt ở trước mắt.
  Hai tròng mắt ma vương giống như một loại vực sâu kinh khủng, sau đó bàn tay bóp mạnh, Tần Vấn Thiên sinh ra một loại tuyết vọng thống khổ, tiếp đó thân thể hắn trực tiếp tan thành mây khói, lại một lần nữa trải qua cái chết, so với lần trước lại càng thê thảm hơn.
  Bản tôn của Tần Vấn Thiên lại một lần nữa lui về phía sau, kêu lên một tiếng, vẻ mặt lại càng tái nhợt hơn, không chỉ có hắn, mọi người cũng đã có chút phản ứng, chẳng qua là phản ứng của Tần Vấn Thiên hơi kịch liệt hơn chút ít.
  Thậm chí, ánh mắt của Tần Vấn Thiên cũng đã có chút máu, nhưng hắn vẫn nhìn về phía trước như cũ, cặp ma đồng kia giống như vực sâu không đáy, lại một lần nữa xâm chiếm ý thức của hắn, cuốn ý thức của hắn vào trong đó, không có cách nào ngăn cản được.
  - Chẳng lẽ, ý chí Tần Vấn Thiên này thật sự không được, lúc trước đứng cuối cùng, giờ phút này người phản ứng mạnh nhất cũng là hắn.
  Có tiên vương mở miệng nói, Vạn Hóa tiên vương và Bất Diệt tiên vương cũng là nhíu nhíu mày, óo chút hoài nghi.
  Tần Vấn Thiên lúc trước bọn họ đã gặp, rất lợi hại, ý chí kiên định, mặc dù mười người nơi này rất mạnh nhưng hắn cũng không phải là người yếu nhất mới đúng.
  Nhưng mà sự thật ở trước mắt, đối mặt với mọi người cũng hoàn toàn nhất trí, Tần Vấn Thiên cũng không ngoại lệ.
  Bạch Vô Nhai thủy chung vẫn bình tĩnh, từ đầu đến cuối hắn cũng không có mở miệng, giống như là người ngoài cuộc vậy.
  Vẻ mặt Bạch y tiên vương mặc dù bình tĩnh nhưng trong lòng cũng hơi có chút gợn song, lần khảo hạch này, thật là làm khó những tieru tử này rồi, hiển nhiên Đông Thánh Đình không cho bọn họ tiến vào tam giáp, bọn Tần Vấn Thiên muốn thong qua khảo nghiệm cần chiến đấu cùng với quy tắc a.
  Nhìn pho tượng Ma điêu kia thật sâu, Bạch Vô Nhai hoàn toàn có lý do tin tưởng, cái pho tượng này khắp nơi đều quỷ dị.
          

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!