Đông Thánh mười ba châu, các thiên kiêu đứng theo từng khu vực, phân mười ba phương vị. Kèm theo từng đạo thân ảnh phá không mà đến, thiên kiêu các nơi chia ra xếp thành hàng, mỗi hàng ngàn người. Đông Thánh mười ba châu phân biệt là: Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu, Vân Châu, Kiền Châu, Kinh Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu. Trước chín Châu là khu vực trung tâm, sau bốn châu là tứ phương lãnh thổ, mỗi phương một nơi. Trong đó, ĐôngChâu, Càn Châu, Ly Châu là ba châu đứng đầu, thực lực mạnh và là khu vực trung tâm của mười ba châu. Thứ hai, không phải là sáu châu khác trong chín châu, mà là bốn châu biên giới, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu, thậm chí có thuyết pháp nói, bốn châu này không yếu hơn so với ba châu trung tâm. Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu ở trung tâm, thiên hạ anh tài tụ tập, tự nhiên phồn hoa cường thịnh. Mà tứ phương lãnh thổ, dọc theo lãnh thổ của bọn họ, hoặc là cạnh những tiên quốc khác hoặc là các thế lực siêu cường khác, hoặc hoàn cảnh bên ngoài ác liệt, bọn họ nhất định phải trở nên cường thịnh mới được, hơn nữa, Đông Thánh Tiên môn cũng có quân triệu tập cường đại đi trước, vì vậy bốn châu này cũng không phải theo lệ thường. Xích Dương Châu cùng Thái Âm Châu nằm ở góc đối, Tây Mạc Châu và Minh Ngục Châu cũng nằm ở góc đối. Xích Dương Châu quanh năm trời nắng, mặt trời như hỏa thiêu suốt ngày, Thái Âm Châu thì vừa lúc ngược lại, Tây Mạc Châu giống như trước rất nóng, địa vực cực kỳ bát ngát, có rất nhiều thành thị hoang mạc, xuất hiện rất nhiều chủng tộc cường đại, người tu hành nơi đó cũng thiên kỳ bách quái, người Minh Ngục Châu thì có danh hiệu là Địa Ngục chi châu. Đây là đặc điểm của tứ đại châu, duy chỉ có còn lại mấy châu là Kinh Châu, Kiềm Châu, Vân Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu tương đối mà nói là không có đặc điểm gì nổi bật, thực lực cũng tương đối kém hơn. Về phần thiên kiêu Đông Thánh mười ba châu, nếu bàn về danh khí mà nói, tự nhiên là thiên kiêu Đông Châu danh khí lớn nhất, trừ lần đó ra chính là Càn Châu cùng với Ly Châu, dù sao thịnh yến lần này là Đông Châu mời đến, mà Càn Châu, Ly Châu cũng ở khu vực trung tâm, khoảng cách gần với Đông Châu nên danh khí tự nhiên cũng cao hơn so với các châu kia. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Cô Tô Thiên Kỳ, Hạ Cửu Phong, Hiệp Thiên Trần có danh khí lớn nhất, được người Đông Châu coi trọng, nhưng kỳ thực, lần trước Dạ Tử Hiên tổ chức yến hội, mở tiệc chiêu đã thiên kiêu mười ba châu, top ba thiên kiêu của tứ phương lãnh thổ kia cũng là nhân vật sâu không lường được, để cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, coi như là người của sáu châu, có thể đứng vào hàng tam giáp lại sẽ kém đi nơi nào. Kèm theo hơn một vạn cường giả thiên kiêu tụ tập đến, khu vực này phảng phất như có một cỗ khí tức làm người ta hít thở không thông, khí thế quá mạnh mẽ, mặc dù bọn họ cũng chỉ có cảnh giới Thiên Tượng, nhưng hơn một vạn người toàn bộ đứng chung một chỗ, thì sẽ tạo thành một cỗ khí tràng thiên nhiên như muốn đè sập hết thảy. Ba người Tần Vấn Thiên đến nơi lập tức chạy thẳng tới trận doanh của Nhàn Vân Tiên Vương, Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên đánh giá các cường giả, thần sắc cũng có mấy phần ngưng trọng cùng chú mục, đây chính là đối thủ tranh phong với bọn họ lần này, trong đó rất nhiều người cũng cực kỳ bất phàm, chẳng qua liếc mắt nhìn mà bắn ra uy thế áp bách nhàn nhạt cũng chỉ là số ít. Bọn họ hiểu, cũng không chỉ có người xếp hạng tam giáp là tuyệt đại yêu nghiệt, những người khác cũng không yếu hơn so với tam giáp, thí dụ như Tần Vấn Thiên hắn, xếp hạng chẳng qua là hai mươi bảy, nhưng nói thiên tư của Tần Vấn Thiên chẳng qua là tại Vân Châu đại địa xếp hạng hai mươi bảy sao? Vậy thì lần thịnh hội này hắn cũng không cần tham gia rồi, Vân Châu đại địa mới đứng hàng hai mươi bẩy, còn như thế nào đi tranh giành cả Đông Thánh mười ba châu trước tam? - Đến, thiên kiêu mười ba châu cũng lục tục tới. Đám người phía dưới ngẩng đầu nhìn về hư không, nội tâm rung động, khí tràng thật cường đại, rất nhiều đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại. Cô Tô Thiên Kỳ cũng đến, đứng ở bên Đông Châu, trong đám người, mặc dù hắn không phải đứng ở trước nhất, thoạt nhìn rất ít xuất hiện, nhưng ta như cũ liếc mắt cũng thấy được hắn. Có người chỉ về phía nào đó, ở trên người một thanh niên không có một chút khí thế hiện ra, nhưng người này tùy ý đứng như là tồn tại hiển hách nhất trong đám người, không người nào có thể ngăn được quang hoa trên người hắn, đây là trời sinh Tiên Vương khí chất phảng phất như hồn nhiên thiên thành, tựa như hắn trời sinh là Tiên Vương, trên người có một hào quang vô hình. Có ít người từ khi mới sinh ra cũng đã định, hắn tất sẽ trở thành người danh chấn thiên hạ, ví dụ như Cô Tô Thiên Kỳ chính là một người như vậy, những người bên cạnh hắn tựa hồ cũng không dám đứng cạnh hắn quá gần, tựa hồ tại trên người Cô Tô Thiên Kỳ có một cố khí tràng kỳ lạ làm cho người ta phải nhìn lên. Tần Vấn Thiên cũng chú ý tới Cô Tô Thiên Kỳ trong đám người Đông Châu, trên mặt hắn đường cong rõ ràng, thể hiện sự sắc sảo, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khuôn mặt anh tuấn yên lặng như mặt nước phẳng lặng, không có nửa điểm gợn sóng, đôi long mày như lưỡi dao sắc bén, cặp mắt thâm thúy lộ ra thần thái đáng sợ, mặc dù không có tập trung nhưng như cũ vẫn có ánh sáng khiếp người. Trừ Cô Tô Thiên Kỳ ra, trong đám người Đông Châu còn có một người mà Tần Vấn Thiên nhìn nhiều mấy lần, người này thân hình cao gầy, khí độ phi phàm, trên người hắn kèm theo một hơi thở cuồng dã, ánh mắt bức người nhìn về Cô Tô Thiên Kỳ, phảng phất như muốn đối chọi đến cùng, người này Đông Châu xếp hạng thứ hai, Hạ Cưu Phong. - Yêu nghiệt rất nhiều a. Bên cạnh, Quân Mộng Trần lầm bầm nói nhỏ một tiếng, Tần Vấn Thiên cùng Tử Tinh Hiên cũng khẽ gật đầu, trừ hai người Đông Châu ra, còn có rất nhiều nhân vật kiệt xuất khác. Người nọ đặc biệt hiếu kỳ, Xích Dương Châu xếp hàng thứ nhất thiên kiêu, trên người phảng phất như có liệt nhật quay liên tục, kèm theo hào quang đáng sợ, chẳng qua là liếc mắt nhìn, ta thế nhưng cảm giác đến một trận nóng ran, dường như muốn bốc cháy lên, nếu cùng hắn đối kháng vậy thì nguy hiểm a. Đông Thánh mười ba châu, các thiên kiêu đứng theo từng khu vực, phân mười ba phương vị. Kèm theo từng đạo thân ảnh phá không mà đến, thiên kiêu các nơi chia ra xếp thành hàng, mỗi hàng ngàn người. Đông Thánh mười ba châu phân biệt là: Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu, Vân Châu, Kiền Châu, Kinh Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu. Trước chín Châu là khu vực trung tâm, sau bốn châu là tứ phương lãnh thổ, mỗi phương một nơi. Trong đó, ĐôngChâu, Càn Châu, Ly Châu là ba châu đứng đầu, thực lực mạnh và là khu vực trung tâm của mười ba châu. Thứ hai, không phải là sáu châu khác trong chín châu, mà là bốn châu biên giới, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu, thậm chí có thuyết pháp nói, bốn châu này không yếu hơn so với ba châu trung tâm. Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu ở trung tâm, thiên hạ anh tài tụ tập, tự nhiên phồn hoa cường thịnh. Mà tứ phương lãnh thổ, dọc theo lãnh thổ của bọn họ, hoặc là cạnh những tiên quốc khác hoặc là các thế lực siêu cường khác, hoặc hoàn cảnh bên ngoài ác liệt, bọn họ nhất định phải trở nên cường thịnh mới được, hơn nữa, Đông Thánh Tiên môn cũng có quân triệu tập cường đại đi trước, vì vậy bốn châu này cũng không phải theo lệ thường. Xích Dương Châu cùng Thái Âm Châu nằm ở góc đối, Tây Mạc Châu và Minh Ngục Châu cũng nằm ở góc đối. Xích Dương Châu quanh năm trời nắng, mặt trời như hỏa thiêu suốt ngày, Thái Âm Châu thì vừa lúc ngược lại, Tây Mạc Châu giống như trước rất nóng, địa vực cực kỳ bát ngát, có rất nhiều thành thị hoang mạc, xuất hiện rất nhiều chủng tộc cường đại, người tu hành nơi đó cũng thiên kỳ bách quái, người Minh Ngục Châu thì có danh hiệu là Địa Ngục chi châu. Đây là đặc điểm của tứ đại châu, duy chỉ có còn lại mấy châu là Kinh Châu, Kiềm Châu, Vân Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu tương đối mà nói là không có đặc điểm gì nổi bật, thực lực cũng tương đối kém hơn. Về phần thiên kiêu Đông Thánh mười ba châu, nếu bàn về danh khí mà nói, tự nhiên là thiên kiêu Đông Châu danh khí lớn nhất, trừ lần đó ra chính là Càn Châu cùng với Ly Châu, dù sao thịnh yến lần này là Đông Châu mời đến, mà Càn Châu, Ly Châu cũng ở khu vực trung tâm, khoảng cách gần với Đông Châu nên danh khí tự nhiên cũng cao hơn so với các châu kia. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Cô Tô Thiên Kỳ, Hạ Cửu Phong, Hiệp Thiên Trần có danh khí lớn nhất, được người Đông Châu coi trọng, nhưng kỳ thực, lần trước Dạ Tử Hiên tổ chức yến hội, mở tiệc chiêu đã thiên kiêu mười ba châu, top ba thiên kiêu của tứ phương lãnh thổ kia cũng là nhân vật sâu không lường được, để cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, coi như là người của sáu châu, có thể đứng vào hàng tam giáp lại sẽ kém đi nơi nào. Kèm theo hơn một vạn cường giả thiên kiêu tụ tập đến, khu vực này phảng phất như có một cỗ khí tức làm người ta hít thở không thông, khí thế quá mạnh mẽ, mặc dù bọn họ cũng chỉ có cảnh giới Thiên Tượng, nhưng hơn một vạn người toàn bộ đứng chung một chỗ, thì sẽ tạo thành một cỗ khí tràng thiên nhiên như muốn đè sập hết thảy. Ba người Tần Vấn Thiên đến nơi lập tức chạy thẳng tới trận doanh của Nhàn Vân Tiên Vương, Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên đánh giá các cường giả, thần sắc cũng có mấy phần ngưng trọng cùng chú mục, đây chính là đối thủ tranh phong với bọn họ lần này, trong đó rất nhiều người cũng cực kỳ bất phàm, chẳng qua liếc mắt nhìn mà bắn ra uy thế áp bách nhàn nhạt cũng chỉ là số ít. Bọn họ hiểu, cũng không chỉ có người xếp hạng tam giáp là tuyệt đại yêu nghiệt, những người khác cũng không yếu hơn so với tam giáp, thí dụ như Tần Vấn Thiên hắn, xếp hạng chẳng qua là hai mươi bảy, nhưng nói thiên tư của Tần Vấn Thiên chẳng qua là tại Vân Châu đại địa xếp hạng hai mươi bảy sao? Vậy thì lần thịnh hội này hắn cũng không cần tham gia rồi, Vân Châu đại địa mới đứng hàng hai mươi bẩy, còn như thế nào đi tranh giành cả Đông Thánh mười ba châu trước tam? - Đến, thiên kiêu mười ba châu cũng lục tục tới. Đám người phía dưới ngẩng đầu nhìn về hư không, nội tâm rung động, khí tràng thật cường đại, rất nhiều đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại. Cô Tô Thiên Kỳ cũng đến, đứng ở bên Đông Châu, trong đám người, mặc dù hắn không phải đứng ở trước nhất, thoạt nhìn rất ít xuất hiện, nhưng ta như cũ liếc mắt cũng thấy được hắn. Có người chỉ về phía nào đó, ở trên người một thanh niên không có một chút khí thế hiện ra, nhưng người này tùy ý đứng như là tồn tại hiển hách nhất trong đám người, không người nào có thể ngăn được quang hoa trên người hắn, đây là trời sinh Tiên Vương khí chất phảng phất như hồn nhiên thiên thành, tựa như hắn trời sinh là Tiên Vương, trên người có một hào quang vô hình. Có ít người từ khi mới sinh ra cũng đã định, hắn tất sẽ trở thành người danh chấn thiên hạ, ví dụ như Cô Tô Thiên Kỳ chính là một người như vậy, những người bên cạnh hắn tựa hồ cũng không dám đứng cạnh hắn quá gần, tựa hồ tại trên người Cô Tô Thiên Kỳ có một cố khí tràng kỳ lạ làm cho người ta phải nhìn lên. Tần Vấn Thiên cũng chú ý tới Cô Tô Thiên Kỳ trong đám người Đông Châu, trên mặt hắn đường cong rõ ràng, thể hiện sự sắc sảo, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khuôn mặt anh tuấn yên lặng như mặt nước phẳng lặng, không có nửa điểm gợn sóng, đôi long mày như lưỡi dao sắc bén, cặp mắt thâm thúy lộ ra thần thái đáng sợ, mặc dù không có tập trung nhưng như cũ vẫn có ánh sáng khiếp người. Trừ Cô Tô Thiên Kỳ ra, trong đám người Đông Châu còn có một người mà Tần Vấn Thiên nhìn nhiều mấy lần, người này thân hình cao gầy, khí độ phi phàm, trên người hắn kèm theo một hơi thở cuồng dã, ánh mắt bức người nhìn về Cô Tô Thiên Kỳ, phảng phất như muốn đối chọi đến cùng, người này Đông Châu xếp hạng thứ hai, Hạ Cưu Phong. - Yêu nghiệt rất nhiều a. Bên cạnh, Quân Mộng Trần lầm bầm nói nhỏ một tiếng, Tần Vấn Thiên cùng Tử Tinh Hiên cũng khẽ gật đầu, trừ hai người Đông Châu ra, còn có rất nhiều nhân vật kiệt xuất khác. Người nọ đặc biệt hiếu kỳ, Xích Dương Châu xếp hàng thứ nhất thiên kiêu, trên người phảng phất như có liệt nhật quay liên tục, kèm theo hào quang đáng sợ, chẳng qua là liếc mắt nhìn, ta thế nhưng cảm giác đến một trận nóng ran, dường như muốn bốc cháy lên, nếu cùng hắn đối kháng vậy thì nguy hiểm a.