- Tiền bối, con đường phía trước có gập ghềnh thì cuộc sống này mới thú vị được. Quân Mộng Trần cười tươi nói. - Cũng đúng, còn trẻ lại có tính giác ngộ như vậy, cũng rất tốt. Ông lão cười: - Ta chờ biểu hiện của các ngươi. - Nhất định không để Tiền Bối thất vọng. Quân Mộng Trần nói, rồi mấy người ngẩng đầu nhìn về sàn đấu Vân Thiên. - Haha, ta chờ. Tiên Đài cường giả cười hào sảng, nhìn xung quanh, thấy khắp nơi đều là thế lực ngang ngửa, chia nhau đứng mỗi phương, uy phong lẫm liệt, đệ tử của bọn họ có thể ở bất kỳ trình độ nào, bốn tiểu tử muốn đánh luôn với người cuối cùng đúng thật là nói dễ hơn làm. Dưới bầu trời Vương Cung trên đại địa Vân Châu, cường giả tụ hội ngày càng ngang ngược. Người vừa xuất hiện ở giữa sàn đấu là Nhàn Vân Tiên Vương. Nhàn Vân Tiên Vương thống trị cả đại địa Vân Châu, rất có thực lực, hắn sắp xếp Vương Tọa trong hư không, những người đứng cạnh đều là cường giả của vương phủ. Bên dưới hắn còn rất nhiều cường giả có thế lực, những người này ở đại địa Vân Châu đều có thân phận cao quý, còn những người ngồi trên ghế cường giả Hư Không đều là những Tiên Vương, chủ nhân của các đại thế lực, hơn nữa là nhóm chủ nhân ngang ngược nhất trên đại địa Vân Châu. - Mục Vân ca ca đúng là lợi hại, với thiên tượng tầng bảy thì trên sàn đấu Vân Thiên này, không ai đủ sức đánh bại huynh ấy, bây giờ huynh ấy đã chiếm được mấy trăm trượng hào quang chiến khí. Vị thiếu nữ bên cạnh Nhàn Vân Tiên Vương chăm chú nhìn về sàn đấu Vân Thiên, trong mắt tràn đầy sùng bái. - Ha ha, Mục Vân có thể lấy vạn trượng hào quang chiến khí đương nhiên rất tốt, nhưng ta càng hi vọng hào quang chiến khí trên người nó không chỉ một màu mà là nhiều màu sắc biến đối khác nhau. Nhàn Vân Tiên Vương hờ hững nói, có thể thấy ông ta khá coi trong Mục Vân. - Mục Vân thiếu gia quả thật rất xuất sắc, tới những nơi khác có lẽ cũng không thành vấn đề, nhất định có thể chiếm thêm hào quang Tử Kim Chiến Khí. Vừa nghe Nhàn Vân Tiên Vương nói vậy, những cường giả trong Chiến Thiên Tiên Phủ lập tức mở miệng nói hùa theo. - Chu Chiến huynh cũng đừng khiêm tốn, Chiến Thiên Tiên phủ trước nay giỏi nhất là chiến đấu, hẳn là bây giờ trong Chiến Thiên Tiên Phủ cũng có không ít người đang chiếm lấy hào quang. Nhàn Vân Tiên Vương hờ hững cười nói. Người tên Chu Chiến này chính là Tiên Vương của Chiến Thiên Tiên phủ, rất có địa vị ở Vân Châu. - Tiên Vương, người đạt tới thiên tượng tầng ba là Chu Đằng, con trai của Chiến Tiên Vương, thực lực rất cao cường, chắc chắn bây giờ cũng đã đạt tới trăm trượng hào quang chiến khí. Bên tai có người tới nhắc nhở, Nhàn Vân Tiên Vương cười nói: - Sớm đã nghe nói Chu Chiến huynh có người kế thừa, không nghĩ là hôm nay có thể nhìn thấy, bây giờ trên sàn đấu Vân Thiên vốn không có nhiều cường giả đạt tới thiên tượng tầng ba, nhìn quanh cũng chỉ có đại công tử. - Trong các thế lực lớn ai chẳng có vài bí mật. Một người ngồi bên cạnh cười cười, mỗi khi trên sàn đấu xuất hiện một thế lực ngang ngược ở Thiên Kiêu thì những người khác sẽ nhường lại, ít nhất sẽ không đánh trước mà vào lúc căng thẳng nhất sẽ đánh một lần. - Có một chỗ trống dưới sàn đấu Vân Thiên, không biết có vị nào muốn xuống bù vào không? Nhàn Vân Tiên Vương nhìn về tòa nhà không người trên sàn đấu Vân Thiên nở nụ cười. - Vũ Dương, ngươi đi đi. Một vương tọa cách đó không xa hờ hững nói, người được gọi là người của thế lực lớn mạnh nhất giáo phái Trấn Tiên ở đại địa Vân Châu. Vũ Dương cao hơn người bình thường rất nhiều, cả người mang tới cảm giác mạnh mẽ, tu vi của hắn đã đạt tới thiên tượng tầng bốn. Hắn bay lên lập tức đứng trên chỗ trống dưới sàn đấu Vân Thiên. - Giáo phái Trấn Thiên, Vũ Dương. Chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng đầy uy lực, chấn động cả sàn đấu. - Giáo phái Trấn Thiên sao, vậy người này nhất định rất lợi hại. Trong lòng nhiều người dậy lên ý muốn chiến đấu sục sôi, nhưng vẫn dời mắt sang chỗ khác, trước mắt cứ đánh thắng những người khác đã. - Ha ha, người của giáo phái Trấn Thiên lên sàn đấu đúng là không ai dám ứng chiến. Mấy đại nhân vật kia ngồi phía trên lại tiếp tục nói, nhưng đột nhiên, họ thấy một thanh niên mặc trang phục màu trắng, tóc đen phiêu dật đi tới sàn đấu Vân Thiên. - Có chút ý nghĩa, cuối cùng cũng có người ứng chiến. Ánh mắt mọi người sáng lên, tập trung nhìn vào người kia. - Tới chịu chết đi. Tiên Vương giáo phái Trấn Thiên kiêu ngạo nói, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người kinh ngạc thốt lên một tiếng, Nhàn Vân Tiên Vương mới nhận ra có gì đó không đúng, chỉ thấy ánh mắt của không ít thế lực cường giả lúc này đều tập trung lên người vị thanh niên này, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng lấp lánh. - Truyền nhân của Phiêu Tuyết Lâu Chủ, Tần Vấn Thiên. Một âm thanh vang dội vang lên, khi lọt vào tai lại chỉ nghe thấy trong tích tắc, lại truyền ra toàn bộ không gian rộng lớn, âm thanh càng ngày càng nhỏ rồi dần tan biến. - Tiền bối, con đường phía trước có gập ghềnh thì cuộc sống này mới thú vị được. Quân Mộng Trần cười tươi nói. - Cũng đúng, còn trẻ lại có tính giác ngộ như vậy, cũng rất tốt. Ông lão cười: - Ta chờ biểu hiện của các ngươi. - Nhất định không để Tiền Bối thất vọng. Quân Mộng Trần nói, rồi mấy người ngẩng đầu nhìn về sàn đấu Vân Thiên. - Haha, ta chờ. Tiên Đài cường giả cười hào sảng, nhìn xung quanh, thấy khắp nơi đều là thế lực ngang ngửa, chia nhau đứng mỗi phương, uy phong lẫm liệt, đệ tử của bọn họ có thể ở bất kỳ trình độ nào, bốn tiểu tử muốn đánh luôn với người cuối cùng đúng thật là nói dễ hơn làm. Dưới bầu trời Vương Cung trên đại địa Vân Châu, cường giả tụ hội ngày càng ngang ngược. Người vừa xuất hiện ở giữa sàn đấu là Nhàn Vân Tiên Vương. Nhàn Vân Tiên Vương thống trị cả đại địa Vân Châu, rất có thực lực, hắn sắp xếp Vương Tọa trong hư không, những người đứng cạnh đều là cường giả của vương phủ. Bên dưới hắn còn rất nhiều cường giả có thế lực, những người này ở đại địa Vân Châu đều có thân phận cao quý, còn những người ngồi trên ghế cường giả Hư Không đều là những Tiên Vương, chủ nhân của các đại thế lực, hơn nữa là nhóm chủ nhân ngang ngược nhất trên đại địa Vân Châu. - Mục Vân ca ca đúng là lợi hại, với thiên tượng tầng bảy thì trên sàn đấu Vân Thiên này, không ai đủ sức đánh bại huynh ấy, bây giờ huynh ấy đã chiếm được mấy trăm trượng hào quang chiến khí. Vị thiếu nữ bên cạnh Nhàn Vân Tiên Vương chăm chú nhìn về sàn đấu Vân Thiên, trong mắt tràn đầy sùng bái. - Ha ha, Mục Vân có thể lấy vạn trượng hào quang chiến khí đương nhiên rất tốt, nhưng ta càng hi vọng hào quang chiến khí trên người nó không chỉ một màu mà là nhiều màu sắc biến đối khác nhau. Nhàn Vân Tiên Vương hờ hững nói, có thể thấy ông ta khá coi trong Mục Vân. - Mục Vân thiếu gia quả thật rất xuất sắc, tới những nơi khác có lẽ cũng không thành vấn đề, nhất định có thể chiếm thêm hào quang Tử Kim Chiến Khí. Vừa nghe Nhàn Vân Tiên Vương nói vậy, những cường giả trong Chiến Thiên Tiên Phủ lập tức mở miệng nói hùa theo. - Chu Chiến huynh cũng đừng khiêm tốn, Chiến Thiên Tiên phủ trước nay giỏi nhất là chiến đấu, hẳn là bây giờ trong Chiến Thiên Tiên Phủ cũng có không ít người đang chiếm lấy hào quang. Nhàn Vân Tiên Vương hờ hững cười nói. Người tên Chu Chiến này chính là Tiên Vương của Chiến Thiên Tiên phủ, rất có địa vị ở Vân Châu. - Tiên Vương, người đạt tới thiên tượng tầng ba là Chu Đằng, con trai của Chiến Tiên Vương, thực lực rất cao cường, chắc chắn bây giờ cũng đã đạt tới trăm trượng hào quang chiến khí. Bên tai có người tới nhắc nhở, Nhàn Vân Tiên Vương cười nói: - Sớm đã nghe nói Chu Chiến huynh có người kế thừa, không nghĩ là hôm nay có thể nhìn thấy, bây giờ trên sàn đấu Vân Thiên vốn không có nhiều cường giả đạt tới thiên tượng tầng ba, nhìn quanh cũng chỉ có đại công tử. - Trong các thế lực lớn ai chẳng có vài bí mật. Một người ngồi bên cạnh cười cười, mỗi khi trên sàn đấu xuất hiện một thế lực ngang ngược ở Thiên Kiêu thì những người khác sẽ nhường lại, ít nhất sẽ không đánh trước mà vào lúc căng thẳng nhất sẽ đánh một lần. - Có một chỗ trống dưới sàn đấu Vân Thiên, không biết có vị nào muốn xuống bù vào không? Nhàn Vân Tiên Vương nhìn về tòa nhà không người trên sàn đấu Vân Thiên nở nụ cười. - Vũ Dương, ngươi đi đi. Một vương tọa cách đó không xa hờ hững nói, người được gọi là người của thế lực lớn mạnh nhất giáo phái Trấn Tiên ở đại địa Vân Châu. Vũ Dương cao hơn người bình thường rất nhiều, cả người mang tới cảm giác mạnh mẽ, tu vi của hắn đã đạt tới thiên tượng tầng bốn. Hắn bay lên lập tức đứng trên chỗ trống dưới sàn đấu Vân Thiên. - Giáo phái Trấn Thiên, Vũ Dương. Chỉ thấy hắn gầm lên một tiếng đầy uy lực, chấn động cả sàn đấu. - Giáo phái Trấn Thiên sao, vậy người này nhất định rất lợi hại. Trong lòng nhiều người dậy lên ý muốn chiến đấu sục sôi, nhưng vẫn dời mắt sang chỗ khác, trước mắt cứ đánh thắng những người khác đã. - Ha ha, người của giáo phái Trấn Thiên lên sàn đấu đúng là không ai dám ứng chiến. Mấy đại nhân vật kia ngồi phía trên lại tiếp tục nói, nhưng đột nhiên, họ thấy một thanh niên mặc trang phục màu trắng, tóc đen phiêu dật đi tới sàn đấu Vân Thiên. - Có chút ý nghĩa, cuối cùng cũng có người ứng chiến. Ánh mắt mọi người sáng lên, tập trung nhìn vào người kia. - Tới chịu chết đi. Tiên Vương giáo phái Trấn Thiên kiêu ngạo nói, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người kinh ngạc thốt lên một tiếng, Nhàn Vân Tiên Vương mới nhận ra có gì đó không đúng, chỉ thấy ánh mắt của không ít thế lực cường giả lúc này đều tập trung lên người vị thanh niên này, trong đôi mắt tỏa ra ánh sáng lấp lánh. - Truyền nhân của Phiêu Tuyết Lâu Chủ, Tần Vấn Thiên. Một âm thanh vang dội vang lên, khi lọt vào tai lại chỉ nghe thấy trong tích tắc, lại truyền ra toàn bộ không gian rộng lớn, âm thanh càng ngày càng nhỏ rồi dần tan biến.