Cường giả Tử Lôi tông và Đại Địa môn nhìn vào đôi mát của Tần Vấn Thiên đều có ý kiêng kỵ. Người này chiến lực siêu cường, giết được lãnh tụ Hoàng cực Thánh tông không dám ứng chiến. Người trong thiên tượng tam trọng cảnh không ai là đối thủ của hắn. Mà giờ khắc này, người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ là thiên tượng tầng ba mà thôi, huống chi sau lưng Tần Vấn Thiên còn có Dược Hoàng cốc đỡ lưng cho hắn. - Ngày xưa ngươi bị làm nhục tại tiên cung, giờ này vẫn dám cuồng vọng như vậy. Hoàng cực Thánh tông tất phải tru diệt ngươi. Một người lạnh lùng lên tiếng. - Các ngươi có tư cách bước lên tiên cung sao? Tần Vấn Thiên tỏ ý châm chọc, lập tức mộng giới tinh tượng phun trào, đôi mắt lần lượt quét qua. Trong phút chốc vô số cường giả đối phương toàn bộ đều cảm giác đưa thân vào trong một mảnh lĩnh vực tinh tượng. - Tần Vấn Thiên, ngươi. . . Cường giả Đại Địa môn gầm lên một tiếng, không ngờ rằng Tần Vấn Thiên thật sự động thủ, dùng lĩnh vực loại Tinh Thần Thiên Tượng nhốt bọn họ vào trong đó. - Muốn động tới thân nhân bằng hữu của ta. Giết không tha. Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng. Không biết là hắn nói với những người này, hay là nói với toàn bộ Hoàng cực Thánh tông. Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, mảnh tinh tượng thiên tượng rực rỡ thứ hai xuất hiện. Vô số kiếm sắc bén kinh khủng từ tinh tượng buông xuống, trấn áp một phương. - Không. . . Một người hét thảm. Kiếm không giết hắn, kiếm uy trấn diệt vô thượng đã hàng lâm, khiến cho thân thể hắn phân giải, lập tức máu tươi phun trào, thân thể bị tê liệt. - Thí diệt! Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, không phòng ngự, trong phút chốc lần lượt từng bóng dáng không ngừng vẫn diệt. Trong nháy mắt chỉ còn lại mấy người ít ỏi. Bọn họ đều chống đỡ bằng Tinh Thần Thiên Tượng cường đại tự thân. Thân thể cường giả Đại Địa môn thiên tượng tầng ba khoác áo giáp lưu quang đại địa, màn ánh sáng bao phủ hắn vào trong đó. - Hừ! Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, từng đạo cự kiếm kinh khủng từ trong Tinh Thần Thiên Tượng rủ xuống, trực tiếp trấn sát chung quanh thân của hắn. Lập tức nguồn sức mạnh hủy diệt điên cuồng xuất ra. Phốc phốc… tiếng vang truyền ra. Áo giáp lưu quang bị xé bỏ, lộ ra thần sắc kinh hãi muốn chết của cường giả ở bên trong, sợ hãi nhìn Tần Vấn Thiên. - Không. . . Kèm theo một tiếng hô đầy sợ hãi, kiếm khí trấn sát tới xé bỏ tiêu diệt hắn. Người còn sống đều vì sợ hãi kịch liệt mà thân thể không ngừng run rẩy. Nhưng rất nhanh, bọn họ mau chóng bước những hậu trần của những người khác, bị kiếm khí trực tiếp tiêu diệt tới. Tần Vấn Thiên vung tay lên, Tinh Thần Thiên Tượng rực rỡ tiêu tán trên không. Nhưng người ở chung quanh sớm đã bị chấn đắc không nói nên lời. Thật mạnh. Đây là thực lực của thanh niên phong hoa tuyệt đại Hoàng cực Thánh vực đó ư?! Hơn nữa tự hồ hắn đã không tiêu hao hết toàn lực, phất tay một cái liền dùng Tinh Thần Thiên Tượng giết sạch tất cả mọi người. Tinh Thần Thiên Tượng của đối thủ ở trước mặt hắn dường như không chịu nổi một kích. - Lời đồn sau khi bước chân vào Thiên Tượng cảnh, Tinh Thần Thiên Tượng ngưng tụ giữa mọi người cũng khác biệt, chênh lệch sức chiến đấu có thể sẽ bị kéo ra cực lớn. Xem ra lời đồn quả nhiên là sự thật. Tần Vấn Thiên không cần chân chính xuất thủ, chỉ bằng mượn Tinh Thần Thiên Tượng liền trấn sát tất cả mọi người, bao gồm cường giả cao hơn hắn hai cảnh giới. Thật lợi hại. Đây là chênh lệch giữa tuyệt đại thiên kiêu và thiên tài tầm thường, không thể nào đền bù. Có người thầm nghĩ trong lòng. Lúc này bọn họ mới hiểu rằng, bất kể ban đầu Tần Vấn Thiên gặp chuyện gì ở tiên cung, nhưng những người đó có thể nói là đại năng giả Tiên vực. Cho dù Tần Vấn Thiên thật sự bị làm nhục, nhưng ở Hoàng cực Thánh vực, hắn đi tới đâu đều muốn là nhân vật chói sáng phun trào vạn trượng, người cùng thế hệ không thể tranh tài cùng hắn. - Vấn Thiên thật lợi hại. Lâm Soái khen một tiếng. Hắn cũng là nhân vật thiên kiêu, hơn nữa có danh tiếng vang dội tại Hoàng cực Thánh vực. Nhưng thanh niên trước mắt thật sự quá xuất chúng, vượt qua phong hoa của hắn. Lâu Băng Vũ bước chân vào Thiên Tượng cảnh giới không lâu, nàng thấy uy lực Thiên Tượng cảnh của Tần Vấn Thiên vẫn phức tạp trong lòng, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng một mực ngắm nhìn gương mặt của Tần Vấn Thiên. - Lâm Soái sư huynh, Trượng Kiếm tông như thế nào đây? Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi Lâm Soái. Nghe được câu hỏi của hắn, Lâm Soái cau mày, mở miệng nói: - Hiện tại Hoàng cực Thánh tông thường xuyên hoạt động. Ta cứ có dự cảm bất tường, dường như sắp xảy ra đại sự. Hoàng cực Thánh tông hiện giờ không ra tay có lẽ là thiếu một cớ. Nhưng nếu hắn thật sự muốn đối phó với Trượng Kiếm tông, có thể gắn đại một tội bịa đặt không có căn cứ nào đó là đủ. Tần Vấn Thiên thấm ý gật gật đầu. Nếu như Hoàng cực Thánh tông thật sự hạ quyết tâm đối phó với Trượng Kiếm tông thì cũng không cần viện cớ. Dù sao Hoàng cực Thánh tông đã rớt xuống thần tham, danh tiếng bị hao tổn. Hiện giờ bọn họ chân chính muốn khôi phục lại thực lực không người có thể tranh phong chống lại. Như vậy mới có thể chấn nhiếp thiên hạ. Dược Hoàng cốc ngăn cản con đường của Hoàng cực Thánh tông. Nếu như Hoàng cực Thánh tông có động tác, chỉ sợ mong muốn nhất chính là diệt Dược Hoàng cốc. - Hơn nửa năm gần đây, Hoàng cực Thánh tông chưa từng có động tác nào lớn, xem ra Thánh Hoàng thành yên bình. Nhưng rất có thể bọn họ đang kín đáo chuẩn bị. Lâm Soái lại lần nữa truyền âm nói. Tần Vấn Thiên âm thầm gật đầu, lên tiếng: - Lão tổ kia và Trượng Kiếm tông có ý kiến gì sao? - Hoàng cực Thánh tông giám thị nghiêm mật đối với Trượng Kiếm tông, không thể nào vọng động. Muốn rút lui khỏi Hoàng cực Thánh tông càng không thể. Tình hình có thể nói là tiến thối lưỡng nan. Đành phải nhẫn nại, nghe theo mệnh trời. Bọn họ tính toán khiến chúng ta đi bái kiến Dược Hoàng tiền bối, khiến cho Dược Hoàng tống tặng chúng ta ly khai khỏi Hoàng cực Thánh vực. Lâm Soái đáp lại một tiếng, làm Tần Vấn Thiên hơi động trong lòng. Xem ra Trượng Kiếm tông bắt đầu chuẩn bị đường lui. Cường giả Tử Lôi tông và Đại Địa môn nhìn vào đôi mát của Tần Vấn Thiên đều có ý kiêng kỵ. Người này chiến lực siêu cường, giết được lãnh tụ Hoàng cực Thánh tông không dám ứng chiến. Người trong thiên tượng tam trọng cảnh không ai là đối thủ của hắn. Mà giờ khắc này, người mạnh nhất trong bọn họ cũng chỉ là thiên tượng tầng ba mà thôi, huống chi sau lưng Tần Vấn Thiên còn có Dược Hoàng cốc đỡ lưng cho hắn. - Ngày xưa ngươi bị làm nhục tại tiên cung, giờ này vẫn dám cuồng vọng như vậy. Hoàng cực Thánh tông tất phải tru diệt ngươi. Một người lạnh lùng lên tiếng. - Các ngươi có tư cách bước lên tiên cung sao? Tần Vấn Thiên tỏ ý châm chọc, lập tức mộng giới tinh tượng phun trào, đôi mắt lần lượt quét qua. Trong phút chốc vô số cường giả đối phương toàn bộ đều cảm giác đưa thân vào trong một mảnh lĩnh vực tinh tượng. - Tần Vấn Thiên, ngươi. . . Cường giả Đại Địa môn gầm lên một tiếng, không ngờ rằng Tần Vấn Thiên thật sự động thủ, dùng lĩnh vực loại Tinh Thần Thiên Tượng nhốt bọn họ vào trong đó. - Muốn động tới thân nhân bằng hữu của ta. Giết không tha. Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng. Không biết là hắn nói với những người này, hay là nói với toàn bộ Hoàng cực Thánh tông. Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, mảnh tinh tượng thiên tượng rực rỡ thứ hai xuất hiện. Vô số kiếm sắc bén kinh khủng từ tinh tượng buông xuống, trấn áp một phương. - Không. . . Một người hét thảm. Kiếm không giết hắn, kiếm uy trấn diệt vô thượng đã hàng lâm, khiến cho thân thể hắn phân giải, lập tức máu tươi phun trào, thân thể bị tê liệt. - Thí diệt! Tần Vấn Thiên quát lạnh một tiếng, không phòng ngự, trong phút chốc lần lượt từng bóng dáng không ngừng vẫn diệt. Trong nháy mắt chỉ còn lại mấy người ít ỏi. Bọn họ đều chống đỡ bằng Tinh Thần Thiên Tượng cường đại tự thân. Thân thể cường giả Đại Địa môn thiên tượng tầng ba khoác áo giáp lưu quang đại địa, màn ánh sáng bao phủ hắn vào trong đó. - Hừ! Tần Vấn Thiên hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, từng đạo cự kiếm kinh khủng từ trong Tinh Thần Thiên Tượng rủ xuống, trực tiếp trấn sát chung quanh thân của hắn. Lập tức nguồn sức mạnh hủy diệt điên cuồng xuất ra. Phốc phốc… tiếng vang truyền ra. Áo giáp lưu quang bị xé bỏ, lộ ra thần sắc kinh hãi muốn chết của cường giả ở bên trong, sợ hãi nhìn Tần Vấn Thiên. - Không. . . Kèm theo một tiếng hô đầy sợ hãi, kiếm khí trấn sát tới xé bỏ tiêu diệt hắn. Người còn sống đều vì sợ hãi kịch liệt mà thân thể không ngừng run rẩy. Nhưng rất nhanh, bọn họ mau chóng bước những hậu trần của những người khác, bị kiếm khí trực tiếp tiêu diệt tới. Tần Vấn Thiên vung tay lên, Tinh Thần Thiên Tượng rực rỡ tiêu tán trên không. Nhưng người ở chung quanh sớm đã bị chấn đắc không nói nên lời. Thật mạnh. Đây là thực lực của thanh niên phong hoa tuyệt đại Hoàng cực Thánh vực đó ư?! Hơn nữa tự hồ hắn đã không tiêu hao hết toàn lực, phất tay một cái liền dùng Tinh Thần Thiên Tượng giết sạch tất cả mọi người. Tinh Thần Thiên Tượng của đối thủ ở trước mặt hắn dường như không chịu nổi một kích. - Lời đồn sau khi bước chân vào Thiên Tượng cảnh, Tinh Thần Thiên Tượng ngưng tụ giữa mọi người cũng khác biệt, chênh lệch sức chiến đấu có thể sẽ bị kéo ra cực lớn. Xem ra lời đồn quả nhiên là sự thật. Tần Vấn Thiên không cần chân chính xuất thủ, chỉ bằng mượn Tinh Thần Thiên Tượng liền trấn sát tất cả mọi người, bao gồm cường giả cao hơn hắn hai cảnh giới. Thật lợi hại. Đây là chênh lệch giữa tuyệt đại thiên kiêu và thiên tài tầm thường, không thể nào đền bù. Có người thầm nghĩ trong lòng. Lúc này bọn họ mới hiểu rằng, bất kể ban đầu Tần Vấn Thiên gặp chuyện gì ở tiên cung, nhưng những người đó có thể nói là đại năng giả Tiên vực. Cho dù Tần Vấn Thiên thật sự bị làm nhục, nhưng ở Hoàng cực Thánh vực, hắn đi tới đâu đều muốn là nhân vật chói sáng phun trào vạn trượng, người cùng thế hệ không thể tranh tài cùng hắn. - Vấn Thiên thật lợi hại. Lâm Soái khen một tiếng. Hắn cũng là nhân vật thiên kiêu, hơn nữa có danh tiếng vang dội tại Hoàng cực Thánh vực. Nhưng thanh niên trước mắt thật sự quá xuất chúng, vượt qua phong hoa của hắn. Lâu Băng Vũ bước chân vào Thiên Tượng cảnh giới không lâu, nàng thấy uy lực Thiên Tượng cảnh của Tần Vấn Thiên vẫn phức tạp trong lòng, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng một mực ngắm nhìn gương mặt của Tần Vấn Thiên. - Lâm Soái sư huynh, Trượng Kiếm tông như thế nào đây? Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi Lâm Soái. Nghe được câu hỏi của hắn, Lâm Soái cau mày, mở miệng nói: - Hiện tại Hoàng cực Thánh tông thường xuyên hoạt động. Ta cứ có dự cảm bất tường, dường như sắp xảy ra đại sự. Hoàng cực Thánh tông hiện giờ không ra tay có lẽ là thiếu một cớ. Nhưng nếu hắn thật sự muốn đối phó với Trượng Kiếm tông, có thể gắn đại một tội bịa đặt không có căn cứ nào đó là đủ. Tần Vấn Thiên thấm ý gật gật đầu. Nếu như Hoàng cực Thánh tông thật sự hạ quyết tâm đối phó với Trượng Kiếm tông thì cũng không cần viện cớ. Dù sao Hoàng cực Thánh tông đã rớt xuống thần tham, danh tiếng bị hao tổn. Hiện giờ bọn họ chân chính muốn khôi phục lại thực lực không người có thể tranh phong chống lại. Như vậy mới có thể chấn nhiếp thiên hạ. Dược Hoàng cốc ngăn cản con đường của Hoàng cực Thánh tông. Nếu như Hoàng cực Thánh tông có động tác, chỉ sợ mong muốn nhất chính là diệt Dược Hoàng cốc. - Hơn nửa năm gần đây, Hoàng cực Thánh tông chưa từng có động tác nào lớn, xem ra Thánh Hoàng thành yên bình. Nhưng rất có thể bọn họ đang kín đáo chuẩn bị. Lâm Soái lại lần nữa truyền âm nói. Tần Vấn Thiên âm thầm gật đầu, lên tiếng: - Lão tổ kia và Trượng Kiếm tông có ý kiến gì sao? - Hoàng cực Thánh tông giám thị nghiêm mật đối với Trượng Kiếm tông, không thể nào vọng động. Muốn rút lui khỏi Hoàng cực Thánh tông càng không thể. Tình hình có thể nói là tiến thối lưỡng nan. Đành phải nhẫn nại, nghe theo mệnh trời. Bọn họ tính toán khiến chúng ta đi bái kiến Dược Hoàng tiền bối, khiến cho Dược Hoàng tống tặng chúng ta ly khai khỏi Hoàng cực Thánh vực. Lâm Soái đáp lại một tiếng, làm Tần Vấn Thiên hơi động trong lòng. Xem ra Trượng Kiếm tông bắt đầu chuẩn bị đường lui.