Vạn Hóa tiên vương chính là nhân vật cấp tiên vương, mặc dù chỉ có một luồng tiên niệm nhưng cũng cường đại đến kinh người. Tiên vương có thể vạn hóa trong nháy mắt, trực tiếp bao phủ tất cả mọi người trên chín tòa tiên sơn. Một tích tắc này, tất cả cường giả trên ngọn núi thứ chín đều cảm giác chung quanh không có bất kỳ ai. Bọn họ vẫn đứng trên tiên sơn, vẫn đứng cô đơn trên ấy. Cả không gian là một mảnh cô tịch. Tần Vấn Thiên cô độc đứng trên tiên sơn. Tất cả chung quanh đều trống vắng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ có không trung vô hạn. Không có một âm thanh nào. - Ảo mộng chi thuật sao? Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ. Loại tầng thứ Vạn Hóa tiên vương này, ảo mộng chi thuật sẽ mạnh bao nhiêu? Hắn mới là cảnh giới Thiên Tượng, có thể khiến cho người ta không phân biệt được thực hư, chân chân giả giả, như có như không. Thời điểm sử dụng Mộng Giới Tinh Tượng, tự thành lĩnh vực. Hết thảy phát sinh trong Mộng Giới Tinh Tượng đều là thật. Như vậy kế tiếp phát sinh bất kỳ chuyện gì, hắn đều phải đối đãi nghiêm túc. Cô gái đại năng trong bữa tiệc rượu kia không biết mạnh bao nhiêu. - Thời điểm muốn thối lui thì trực tiếp nói cho ta biết. Ta sẽ đưa ngươi ra ngoài. Một giọng nói vang vọng bỗng rơi vào trong tai, khiến cho Tần Vấn Thiên ngưng tụ thần sắc. Không gian chung quanh đột nhiên biến ảo, hóa thành một mảnh thế giới luyện ngục, dung nham chi hỏa nóng cháy điên cuồng thiêu đốt. Phía dưới chân của Tần Vấn Thiên, tiếng vang rào rào truyền ra. Dung nham chi hỏa cuồn cuộn gầm thét. Tần Vấn Thiên cảm thấy dưới chân mình truyền đến cơn đau đớn một hồi. Dường như cả người hắn đều muốn bốc cháy lên. Thân hình nhoáng lên một cái, Tần Vấn Thiên đi tới hư không. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bầu trời cũng là một mảnh biển lửa luyện ngục, dung nham liệt diễm nóng bỏng, có thể thiêu đốt người đến chí tử. - Đây là. . . Sắc mặt Tần Vấn Thiên âm trầm. Hắn bị nhốt vào trong một vùng nham tương, nhiệt lưu bốc hơi lên không ngừng xâm nhập vào trên người của hắn, khiến cho thân thể Tần Vấn Thiên trong nháy mắt xuất hiện mồ hôi. Thân thể hắn như sắp bị chưng khô, cảm giác trên người cực kỳ khó chịu. Da tay của hắn sinh ra cảm giác khô cạn, dường như muốn rạn nứt. Miệng thì đắng chát, lưỡi khô. Tuy rằng khó chịu, nhưng mức độ này Tần Vấn Thiên còn có thể chịu đựng được. Hắn cúi đầu, ánh mắt cảnh giác nhìn xuống bên dưới. Tiếng vang rào rào truyền ra. Trong ngọn lửa dung nham có một luồng khí tức nguy hiểm đang lan tràn ra. Sau đó, ngọn lửa dung nham sôi trào lên, từ đó xuất hiện một cái đầu to lớn, vô cùng dữ tợn. Rào rào. . . Một con hung thú hỏa diễm xuất hiện, răng nhọn sắc bén, trên móng vuốt của nó lượn lờ gai xương rất dài. Trong miệng nó không ngừng có dung nham chi hỏa chảy ra, có vẻ cực kỳ đáng sợ, cực kỳ xấu xí. Phảng phất là hung thú đến từ địa ngục. Hung thú biểu lộ vẻ dữ tợn với hắn. Lập tức phá tan dung nham, đánh tới Tần Vấn Thiên. Nhanh như tia chớp, hung thú giương móng vuốt ra chụp giết. Móng vuốt vô cùng hung mãnh của hung thú tràn đầy lực lượng cảm giác, lực lượng bạo tạc, khiến cho hư không cũng phát ra âm thanh vù vù. Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên vỗ. Đại chưởng ấn xuống hư vô, trực tiếp va chạm cùng móng vuốt đang lao tới xé rách. Ầm. . . Lực lượng của đại chưởng ấn vô cùng cường đại trực tiếp xé rách ra, nháy mắt sẽ giết tới trước mặt Tần Vấn Thiên, lực lượng siêu tuyệt. - Loại lực lượng cảm giác này tuyệt đối là thiên tượng tầng một cảnh tột cùng rồi. Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hắn lui nhanh thân hình, trong mắt bắn ra một lãnh mang băng hàn, lực lượng ý chí kinh khủng xông vào trong mắt đối phương, mang theo lực lượng mộng ảo. Nhưng hắn phát hiện ra cặp đồng tử yêu dị to lớn hung lệ kia không có bất kỳ biến hóa nào. Hung thú là hư ảo. Nó không thấy mộng và lực lượng ý chí. Chỉ có công kích thực tế mới được. Oàng… Móng vuốt cự đại chụp giết xuống. Tần Vấn Thiên giơ tay lên chống cự. Một cảm giác tê liệt đau khổ truyền đến, khiến cho Tần Vấn Thiên hiểu rõ hung thú này muốn chân chính giết người. - Chết. Tần Vấn Thiên hộc ra một tiếng lãnh khốc, quyền trong một đạo kiếm uy kinh khủng bạo phát, xé nát hết thảy. Rào rào một tiếng. Trong cơ thể của hung thú hình người bạo phát ra kiếm quang màu vàng thật đáng sợ, lập tức bị xé thành vỡ vụn, hóa thành nhiều điểm dung nham chi hỏa, dung nham gầm thét rơi xuống hư không. Tần Vấn Thiên cảnh giác nhìn bầu trời, khẽ nhíu mày. Tiếng vang lưu động rào rào, chợt có ba con hung thú đồng thời hiện lên từ trong dung nham. Ánh mắt của chúng theo dõi hắn vô cùng hung ác, tràn đầy sát niệm mãnh liệt. Tiếng gầm rú như muốn nổ tung vang dội trong màng nhĩ, ba con hung thú đồng thời lao thẳng tới Tần Vấn Thiên. Kiếm uy đáng sợ tích chứa trên người Tần Vấn Thiên, mày nhíu thật chặc. Nếu như trong nham tương này có thể không ngừng sinh ra loại thú dữ tợn như thế, vô cùng vô tận. Hắn làm thế nào mới thông qua khảo nghiệm của mỹ nữ cường giả đại năng kia? Bước chân đạp xuống. Một lực lượng trấn sát kinh khủng lan tràn ra, dường như kiếm khí đột nhiên hiện ra. Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, lập tức vung mạnh. Kiếm sắc bén kinh khủng siêu cường bạo kích ra, ngay lập tức phóng vọt tới xuyên thấu qua người hung thú. Ba con hung thú lập tức bị hủy diệt, bị chấn nát. Rào rào, rào rào. . . Khí tức nguy hiểm không ngừng truyền đến. Tiếng gầm gừ vẫn không ngừng. Lần này không chỉ có dưới chân của Tần Vấn Thiên, không trung trên đỉnh đầu của hắn cũng có dung nham gầm thét, xuất hiện hung thú. Lần này, chừng mười mấy đầu hung thú từ các nơi xuất hiện cùng lúc. Tần Vấn Thiên suy tính trong đầu thần tốc, suy tư đối sách. Tiếng gầm rú truyền đến. Hư không chấn động. Mười mấy hung thú tràn đầy lực lượng bạo tạc đồng thời vồ giết tới Tần Vấn Thiên. Nếu hắn chỉ là nhân vật Thiên Tượng cảnh tầm thường, có lẽ đành tiếp nhận vận mạng rời bỏ mình. Một luồng hàn quang lóng lánh lướt qua mắt, giống như kiếm sắc tuyệt thế. Một cú đánh oành oành vang dội của Tần Vấn Thiên ở giữa hư không. Vạn Hóa tiên vương chính là nhân vật cấp tiên vương, mặc dù chỉ có một luồng tiên niệm nhưng cũng cường đại đến kinh người. Tiên vương có thể vạn hóa trong nháy mắt, trực tiếp bao phủ tất cả mọi người trên chín tòa tiên sơn. Một tích tắc này, tất cả cường giả trên ngọn núi thứ chín đều cảm giác chung quanh không có bất kỳ ai. Bọn họ vẫn đứng trên tiên sơn, vẫn đứng cô đơn trên ấy. Cả không gian là một mảnh cô tịch. Tần Vấn Thiên cô độc đứng trên tiên sơn. Tất cả chung quanh đều trống vắng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ có không trung vô hạn. Không có một âm thanh nào. - Ảo mộng chi thuật sao? Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ. Loại tầng thứ Vạn Hóa tiên vương này, ảo mộng chi thuật sẽ mạnh bao nhiêu? Hắn mới là cảnh giới Thiên Tượng, có thể khiến cho người ta không phân biệt được thực hư, chân chân giả giả, như có như không. Thời điểm sử dụng Mộng Giới Tinh Tượng, tự thành lĩnh vực. Hết thảy phát sinh trong Mộng Giới Tinh Tượng đều là thật. Như vậy kế tiếp phát sinh bất kỳ chuyện gì, hắn đều phải đối đãi nghiêm túc. Cô gái đại năng trong bữa tiệc rượu kia không biết mạnh bao nhiêu. - Thời điểm muốn thối lui thì trực tiếp nói cho ta biết. Ta sẽ đưa ngươi ra ngoài. Một giọng nói vang vọng bỗng rơi vào trong tai, khiến cho Tần Vấn Thiên ngưng tụ thần sắc. Không gian chung quanh đột nhiên biến ảo, hóa thành một mảnh thế giới luyện ngục, dung nham chi hỏa nóng cháy điên cuồng thiêu đốt. Phía dưới chân của Tần Vấn Thiên, tiếng vang rào rào truyền ra. Dung nham chi hỏa cuồn cuộn gầm thét. Tần Vấn Thiên cảm thấy dưới chân mình truyền đến cơn đau đớn một hồi. Dường như cả người hắn đều muốn bốc cháy lên. Thân hình nhoáng lên một cái, Tần Vấn Thiên đi tới hư không. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bầu trời cũng là một mảnh biển lửa luyện ngục, dung nham liệt diễm nóng bỏng, có thể thiêu đốt người đến chí tử. - Đây là. . . Sắc mặt Tần Vấn Thiên âm trầm. Hắn bị nhốt vào trong một vùng nham tương, nhiệt lưu bốc hơi lên không ngừng xâm nhập vào trên người của hắn, khiến cho thân thể Tần Vấn Thiên trong nháy mắt xuất hiện mồ hôi. Thân thể hắn như sắp bị chưng khô, cảm giác trên người cực kỳ khó chịu. Da tay của hắn sinh ra cảm giác khô cạn, dường như muốn rạn nứt. Miệng thì đắng chát, lưỡi khô. Tuy rằng khó chịu, nhưng mức độ này Tần Vấn Thiên còn có thể chịu đựng được. Hắn cúi đầu, ánh mắt cảnh giác nhìn xuống bên dưới. Tiếng vang rào rào truyền ra. Trong ngọn lửa dung nham có một luồng khí tức nguy hiểm đang lan tràn ra. Sau đó, ngọn lửa dung nham sôi trào lên, từ đó xuất hiện một cái đầu to lớn, vô cùng dữ tợn. Rào rào. . . Một con hung thú hỏa diễm xuất hiện, răng nhọn sắc bén, trên móng vuốt của nó lượn lờ gai xương rất dài. Trong miệng nó không ngừng có dung nham chi hỏa chảy ra, có vẻ cực kỳ đáng sợ, cực kỳ xấu xí. Phảng phất là hung thú đến từ địa ngục. Hung thú biểu lộ vẻ dữ tợn với hắn. Lập tức phá tan dung nham, đánh tới Tần Vấn Thiên. Nhanh như tia chớp, hung thú giương móng vuốt ra chụp giết. Móng vuốt vô cùng hung mãnh của hung thú tràn đầy lực lượng cảm giác, lực lượng bạo tạc, khiến cho hư không cũng phát ra âm thanh vù vù. Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên vỗ. Đại chưởng ấn xuống hư vô, trực tiếp va chạm cùng móng vuốt đang lao tới xé rách. Ầm. . . Lực lượng của đại chưởng ấn vô cùng cường đại trực tiếp xé rách ra, nháy mắt sẽ giết tới trước mặt Tần Vấn Thiên, lực lượng siêu tuyệt. - Loại lực lượng cảm giác này tuyệt đối là thiên tượng tầng một cảnh tột cùng rồi. Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hắn lui nhanh thân hình, trong mắt bắn ra một lãnh mang băng hàn, lực lượng ý chí kinh khủng xông vào trong mắt đối phương, mang theo lực lượng mộng ảo. Nhưng hắn phát hiện ra cặp đồng tử yêu dị to lớn hung lệ kia không có bất kỳ biến hóa nào. Hung thú là hư ảo. Nó không thấy mộng và lực lượng ý chí. Chỉ có công kích thực tế mới được. Oàng… Móng vuốt cự đại chụp giết xuống. Tần Vấn Thiên giơ tay lên chống cự. Một cảm giác tê liệt đau khổ truyền đến, khiến cho Tần Vấn Thiên hiểu rõ hung thú này muốn chân chính giết người. - Chết. Tần Vấn Thiên hộc ra một tiếng lãnh khốc, quyền trong một đạo kiếm uy kinh khủng bạo phát, xé nát hết thảy. Rào rào một tiếng. Trong cơ thể của hung thú hình người bạo phát ra kiếm quang màu vàng thật đáng sợ, lập tức bị xé thành vỡ vụn, hóa thành nhiều điểm dung nham chi hỏa, dung nham gầm thét rơi xuống hư không. Tần Vấn Thiên cảnh giác nhìn bầu trời, khẽ nhíu mày. Tiếng vang lưu động rào rào, chợt có ba con hung thú đồng thời hiện lên từ trong dung nham. Ánh mắt của chúng theo dõi hắn vô cùng hung ác, tràn đầy sát niệm mãnh liệt. Tiếng gầm rú như muốn nổ tung vang dội trong màng nhĩ, ba con hung thú đồng thời lao thẳng tới Tần Vấn Thiên. Kiếm uy đáng sợ tích chứa trên người Tần Vấn Thiên, mày nhíu thật chặc. Nếu như trong nham tương này có thể không ngừng sinh ra loại thú dữ tợn như thế, vô cùng vô tận. Hắn làm thế nào mới thông qua khảo nghiệm của mỹ nữ cường giả đại năng kia? Bước chân đạp xuống. Một lực lượng trấn sát kinh khủng lan tràn ra, dường như kiếm khí đột nhiên hiện ra. Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, lập tức vung mạnh. Kiếm sắc bén kinh khủng siêu cường bạo kích ra, ngay lập tức phóng vọt tới xuyên thấu qua người hung thú. Ba con hung thú lập tức bị hủy diệt, bị chấn nát. Rào rào, rào rào. . . Khí tức nguy hiểm không ngừng truyền đến. Tiếng gầm gừ vẫn không ngừng. Lần này không chỉ có dưới chân của Tần Vấn Thiên, không trung trên đỉnh đầu của hắn cũng có dung nham gầm thét, xuất hiện hung thú. Lần này, chừng mười mấy đầu hung thú từ các nơi xuất hiện cùng lúc. Tần Vấn Thiên suy tính trong đầu thần tốc, suy tư đối sách. Tiếng gầm rú truyền đến. Hư không chấn động. Mười mấy hung thú tràn đầy lực lượng bạo tạc đồng thời vồ giết tới Tần Vấn Thiên. Nếu hắn chỉ là nhân vật Thiên Tượng cảnh tầm thường, có lẽ đành tiếp nhận vận mạng rời bỏ mình. Một luồng hàn quang lóng lánh lướt qua mắt, giống như kiếm sắc tuyệt thế. Một cú đánh oành oành vang dội của Tần Vấn Thiên ở giữa hư không.