Chân mày Tần Vấn Thiên khẽ nhíu lại, xem ra lúc trước tiểu hỗn đản nói không sai, những tên nghiệt súc này quả nhiên có chút mơ ước và Nam Hoàng Vân Hi và Luyện Ngục. Hiện giờ, ngay cả chuyện hắn ở cạnh Nam Hoàng Vân Hi cũng muốn xen vào. - Liên quan gì tới ngươi? Nam Hoàng Vân Hi lạnh lùng nói. - Sao lại không có liên quan chứ, Bạch Hổ tộc ta đã hưởng qua vô số mỹ nhân, đối với mỹ nữ loài người từ trước tới giờ cũng chỉ là đùa bỡn mà thôi. Nhưng nếu Thánh nữ truyền thừa của Nam Hoàng thị làm nữ nhân của ta, ta sẽ đối đãi với ngươi thật tốt, tương lai con cháu của chúng ta có lẽ sẽ có hai huyết mạch thuần khiết. Thanh niên Bạch Hổ tộc kia lên tiếng, khiến cho không ít tộc nhân bên cạnh hắn nở nụ cười. Bạch Hổ tộc bọn họ đúng là còn chưa thử qua nữ nhân của Nam Hoàng thị đâu. Gần đây nhất có người muốn cướp đoạt Thánh nữ của Nam Hoàng thị, chính là Vạn Ma đảo. Chỉ là Nam Hoàng thị lại sinh ra một cường nhân Nam Hoàng Tế Nguyệt, tiến vào Vạn Ma đảo, chấn nhiếp khiến cho cường hào Tiên Vực không còn tiên hữu nào dám khinh bạc làm nhục Thánh nữ của Nam Hoàng thị. - Cút. Nam Hoàng Vân Hi lạnh lùng phun ra một hàn âm. - Tính tình rất cứng, không hổ là Thánh nữ đã tiến vào tổ địa truyền thừa, có được huyết mạch phượng hoàng nồng đậm, lão Phượng Hoàng hẳn là đã cho ngươi huyết mạch phượng hoàng vô cùng thuần khiết nhỉ. Thanh niên Bạch Hổ tộc kia liếm môi, bày ra bộ dạng vô cùng yêu dị, nhưng lại khiến cho Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca cảm giác buồn nôn. - Nghe đồn Bạch Hổ tộc tính dâm, quả nhiên là vậy. Nam Hoàng Sanh Ca lãnh đạm nói. - Mỹ nhân, ngươi muốn thử một chút sao? Một yêu thú khác của Bạch Hổ tộc dùng con ngươi tà ác nhìn chằm Nam Hoàng Sanh Ca. Ánh mắt kia khiến cho Nam Hoàng Sanh Ca cảm giác bản thân tựa như trần truồng trước mặt đối phương, cực kỳ chán ghét. Tần Vấn Thiên vẻ mặt rét lạnh, những tên Bạch Hổ tộc này, thật đúng là không chút kiêng kỵ. - Sanh Ca, một nghiệt súc mà thôi, không cần tức giận. Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói với Nam Hoàng Sanh Ca. Lời hắn vừa duest, đại yêu bạch hổ kia đã bắn ánh mắt về phía Tần Vấn Thiên, sắc bén bức người. - Đại yêu Bạch Hổ tộc lại bị nhân loại đê tiện châm chọc là nghiệt súc. Nếu ta là các ngươi, chắc chắn sẽ đánh chết hắn tại chỗ. Xa xa, một cỗ khí tức sắc bén mười phần truyền tới. Đám người Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi đưa mắt nhìn qua, thì thấy mấy bóng người từ phía xa bay tới, yêu khí trên người bọn họ không chút che giấu mà tản ra. Nếu nói riêng về khí chất sắc bén của những người này, thì còn nổi bật hơn cả Bạch Hổ tộc. Yêu tộc vừa nói chuyện, chính là yêu thú của Thiên Bằng tộc, trong mắt hiện lên ánh sáng chói mắt, bộ dạng mắt cao hơn đầu, nhìn là biết đó là một đại yêu thuần huyết tâm cao khí ngạo, kiêu ngạo không ai bằng. - Grao... Đại yêu bạch hổ kia há miệng ra hét lớn một tiếng. Tức thì một tiếng gào trầm thấp nhưng mãnh liệt chấn động vang vọng trong mảnh núi cổ này, âm vọng không dứt khiến cho người nghe cảm giác màng nhĩ run rẩy. - Nơi này không thể giết người, đáng tiếc. Bạch hổ kia mở miệng nói tiếng người, nhưng vẫn giống như gầm nhẹ. Lúc này trong mảnh núi cổ này có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía bên này, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt thú vị, nhất là khi thấy rõ ràng, Tần Vấn Thiên là ai. Mặc dù đã cách không ít năm, nhưng thời điểm Tần Vấn Thiên bước vào Tiên Hải lúc trước, tinh hồn vô song, Tiên Đài hoàn mỹ đã để lại ấn tượng sâu sắc cho bọn họ. Chỉ là không biết, thực lực của hắn có lóng lánh giống như Tiên Đài và tinh hồn của hắn hay không. Thân là đại yêu thuần huyết, có thể xé nát người có Tiên Đài thánh phẩm hoàn mỹ vô song hay không? Từng bóng dáng lóe lên di chuyển, chung quanh ngọn núi mà Tần Vấn Thiên có không ít cường giả yêu tộc đi tới, tất cả đều tập trung về phía này. Đương nhiên cũng có một vài võ tu nhân loại. Bọn họ cũng an tĩnh nhìn, bọn họ cũng muốn biết sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên như thế nào. - Không thể giết người, nhưng hung hãn ngược một hồi thì vẫn có thể chứ. Cường giả Thiên Bằng tộc ngang ngược nói. - Đương nhiên. Thanh niên Bạch Hổ tộc nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói: - Nếu giờ phút này ngươi quỳ xuống đất, bò bằng tứ chi tới bên người ta, làm nô bộc, tọa kỵ cho ta, chuyện lúc trước ta sẽ coi như chưa từng xảy ra. - Quả nhiên là nghiệt súc đê tiện. Nam Hoàng Vân Hi thấy người Bạch Hổ tộc làm nhục Tần Vấn Thiên thì trên mặt lạnh lùng cũng thoáng hiện hàn khí bức người. - Nam Hoàng Vân Hi, nếu ngươi chịu cùng ta sinh mấy tên tiểu yêu trong thánh viện này, thì ta cũng có thể bỏ qua cho hắn. Thanh niên kia nghe thấy lời Nam Hoàng Vân Hi thì cười nói. Mấy cường giả Bạch Hổ tộc bên cạnh hắn cũng cười khanh khách, nhìn chằm chằm dáng người uyển chuyển của Nam Hoàng Vân Hi và Nam Hoàng Sanh Ca, mà thèm thuồng không thôi. - Ha ha, có muốn sinh thêm mấy tên cho chúng ta hay không. Lại có một thanh niên Bạch Hổ tộc cười phá lên. Nhục nhã cỡ này khiến cho Nam Hoàng Vân Hi bay lên trôi lơ lửng giữa không trung, toàn thân tản ra khí tức đáng sợ, sau lưng nàng hư ảnh phượng hoàng xuất hiện, nhiệt độ không gian cũng chợt cao lên. Lấy thân thể nàng làm trung tâm, trong hư không đều cảm giác thấy sức nóng của lửa. - Thánh nữ truyền thừa của Nam Hoàng thị, ta cũng muốn xem một chút huyết mạch phượng hoàng mà ngươi có được. Cứng đầu thì ta sẽ thuần phục ngươi thật tốt. Chỉ thấy một cường giả Bạch Hổ tộc bước ra, cường giả này có cấp bậc ngang với Nam Hoàng Vân Hi, là Tiên Đài tầng hai. Bạch Hổ tộc có danh xưng là vương của yêu tộc, tuy tính dâm, xa hoa dâm dục, tự cao tự đại, nhưng kiêu ngạo thì cũng không ai bằng, sẽ không chủ động đưa cường giả Bạch Hổ tộc cảnh giới cao ra đối phó với Nam Hoàng Vân Hi. - Ngươi xứng giao thủ với Vân Hi thánh nữ sao, ta đối phó với ngươi là đủ rồi. Thân hình Nam Hoàng Sanh Ca lóe lên, xuất hiện ở một phương khác bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi, nhìn chằm chằm cường giả Bạch Hổ tộc kia. Cường giả Bạch Hổ tộc đó nhìn lướt qua Nam Hoàng Sanh Ca, thấy nàng cũng có dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, hơn nữa thanh thuần động nhân, như thi như họa, càng làm hắn sinh ra ý dâm, lập tức bước chân tới, đi về phía Nam Hoàng Sanh Ca nói: - Nếu ngươi thua, bản yêu nhất định sẽ cho ngươi hầu hạ ta thật tốt. - Vậy để ta tới đối phó với Nam Hoàng Vân Hi đi. Một cường giả khác bên phía Bạch Hổ tộc bước ra. - Ngươi thì tới làm nô bộc tọa kỵ cho ta đi. Một cường giả Bạch Hổ tộc Tiên Đài tầng ba bước ra, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên nói. Tần Vấn Thiên nhìn những cường giả Bạch Hổ tộc bước ra đối chiến, thầm nghĩ những nghiệt súc này huyết mạch quả thực thuần khiết mạnh mẽ, có thể có nhiều yêu bước vào thánh viện như vậy. Tuy chán ghét một tộc này, nhưng hắn cũng phải thừa nhận thiên phú bất phàm của tộc này, đây chính là ưu thế bẩm sinh của một vài yêu tộc cường thế, bọn họ sinh ra để làm vương. Thân hình chợt lóe, Tần Vấn Thiên đi tới một bên, thân thể trôi lơ lửng trên hư không, cho dù nhân sinh Bạch Hổ tộc sinh ra để làm vương, thì hôm nay hắn cũng phải để cho những người này cảm thụ đến hai chữ "khuất nhục". Ầm! Bên phía Nam Hoàng Vân Hi, ngọn lửa bùng cháy ngút trời, hư ảnh phượng hoàng bao phủ thân thể của Nam Hoàng Vân Hi, trong nháy mắt chiến đấu bộc phát. Nam Hoàng Sanh Ca cũng đánh nhau với đối thủ, trong phút chốc hư không cuồng bạo, khí tức sát sinh cuốn trào trong thiên địa. - Nhân loại đê tiện, cho dù không thể giết ngươi, cũng phải khiến ngươi làm nô. Cường giả Bạch Hổ tộc trước mặt Tần Vấn Thiên thả ra khí tức đáng sợ từ chữ Vương nơi mi tâm, toàn thân hắn lập tức lưu chuyển một cỗ uy thế vương giả, cuồng bạo tới trình độ cao nhất. Thân là vương của yêu tộc, khí thế huyết mạch thuần khiết cực kỳ đáng sợ, sát khí ngút trời. Ong... Trên người Tần Vấn Thiên hiện lên quang mang sáng chói mắt lóng lánh, phù quang lưu chuyển quanh thân. Thân thể nhân loại bình thường của hắn giờ khắc này giống như thân thể của Thần Ma, khiến cho người nhìn cảm giác vô cùng bất phàm. Thấy một màn này, cường giả Bạch Hổ tộc đối diện đột nhiên há miệng ra hét lớn một tiếng: - Grao... . Tiếng gào kinh thiên động địa, trong phút chốc sát khí cuốn sạch thiên địa, trên bầu trời xuất hiện một đại yêu bạch hổ vô cùng to lớn, một cỗ yêu khí mạnh mẽ chí cực tàn phá mảnh thiên địa bát ngát này, một hư ảnh bạch hổ cuồng bạo sát phạt ra, lập tức vươn trảo về phía thân thể Tần Vấn Thiên như muốn xé rách. Đại yêu bạch hổ không nhúc nhích, một tiếng rống to, lực công phạt to lớn đã tới, nếu là người bình thường, dưới cỗ uy lực sát phạt đáng sợ này, có thể bị giết trong nháy mắt. Tần Vấn Thiên cảm thụ cỗ sát phạt lực cường đại kia, môi khẽ nhúc nhích, sau đó há miệng nói một chữ: - Trấn. Âm thanh từ miệng hắn vừa dứt, trên thân hắn lập tực thoáng qua một luồng ánh sáng chói mắt, một trận quang hoa nở rộ, trên dưới toàn thân Tần Vấn Thiên tràn ngập một cỗ sức mạnh trấn áp chí cực mạnh mẽ, đồng thời có một chữ Trấn kiểu cổ to lớn đánh ra, đánh về phía hư ảnh bạch hổ. Hai cỗ sức mạnh va chạm vào nhau hóa thành loạn lưu cuồng bạo kinh khủng, khí thế sát phạt của bạch hổ kia không làm gì được Tần Vấn Thiên, thậm chí còn bị một chữ trấn diệt. Một màn này khiến cho cường giả Bạch Hổ tộc nhíu mày, cũng nhìn chằm chằm về phía chiến trường bên này. Há miệng phun ra một chữ, lại hóa giải được một tiếng rống to của bạch hổ Một chữ Tần Vấn Thiên nói ra kia, tựa như tích chứa một cỗ sức mạnh vô cùng kỳ diệu, uy lực kinh người. Nhất là thanh niên đối chiến với Tần Vấn Thiên, lúc Tần Vấn Thiên nói ra chữ kia, hắn cảm thấy trong màng nhĩ có từng luồng phạn âm thấm vào, như có một cỗ lực trấn áp cường đại vô hình đánh lên thân mình hắn. - Grao... Thanh niên Bạch Hổ tộc lại hét lớn, bàn tay vươn ra phía trước, một sát thần Bạch Hổ lại đánh tới, chụp móng về phía Tần Vấn Thiên. Sát khí kinh khủng có thể ảnh hưởng tới tâm thần người đối diện, Tần Vấn Thiên không đường có thể trốn. - Diệt. Tần Vấn Thiên lại phun ra một chữ nữa, hóa thành sức mạnh chân ngôn. Một chữ này vừa ra, thiên địa dường như cũng run lên, trong thiên địa sinh ra một cỗ sức mạnh hủy diệt đáng sợ, trực tiếp xóa bỏ sát khí ngất trời của bạch hổ. Toàn thân Tần Vấn Thiên như có hào quang, giống như thân thể của thần, khiến cho ánh mắt tất cả cường giả ở đây đều phải nhíu lại, nhìn chằm chằm về phía hắn. Tuy rằng thanh niên Bạch Hổ tộc lúc công phạt cũng không nhúc nhích thân thể, nhưng dù sao cũng có vận dụng thuật công phạt. Còn Tần Vấn Thiên, hắn đứng chắp tay, động cũng không động một chút nào, chỉ là mở miệng nói ra hai chữ, đã hóa giải công kích mạnh mẽ. - Công kích kém như vậy? Đây chính là vốn liếng cho ngươi tự đại. Quả nhiên là Bạch Hổ tộc đê tiện. Tần Vấn Thiên châm chọc. Thân thể hắn giống như thân thể của thần, dậm chân bước tới, giơ tay lên, một quyền đánh giết về phía người trước mặt. Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên, hư không run rẩy. Thanh niên Bạch Hổ tộc kia hét thảm một tiếng, thân thể tựa như muốn vỡ vụn, xương cánh tay bể nát, còn có máu tươi rỉ ra. Thân thể Bạch Hổ kia bị đánh bay ra ngoài, cả người đều là máu tươi, giống như bị một quyền của máu tươi đánh cho thân thể cũng phải nổ tung hủy diệt. Cường giả Bạch Hổ tộc đồng thời dậm chân, tiếng thùng thùng đáng sợ vang lên, trong lúc nhất thời, sát khí kinh thiên. Thân thể Tần Vấn Thiên lại không chút giao động nào, đứng ở hư không, nhìn thanh niên Bạch Hổ tộc bị thương nằm đó, lạnh lùng nói: - Không chỉ nổi một kích, giơ tay là có thể diệt, cái này chính là tiền vốn cho Bạch Hổ tộc ngươi kiêu ngạo?