Thái Cổ Thần Vương

Chương 1200: Trong lá cây ngô đồng là gì?

25-10-2024


Trước Sau

Khổng Diệp có uy năng công kích đáng sợ, uy lực của tiên ấn mạnh mẽ vô cùng, trên người Tần Vấn Thiên phóng ra tiên quang chói lòa, uy lực của Tiên Đài phóng ra điên cuồng, trên người hắn hiện lên ảo ảnh thần quy, thân thể trở nên khổng lồ che chở cho Nam Hoàng Vân Hi ở phía sau, không cho nàng bị quấy nhiễu, đồng thời Thần Chi Thủ lại xuất hiện.
              Trấn Thiên Tiên Ma Quyết phóng ra, với thân thể hoàn mỹ của Tần Vấn Thiên, thân thể tiên ma, thánh phẩm Tiên Đài phóng ra Trấn Thiên Tiên Ma Quyết, uy lực khủng khiếp tới mức nào, lực lượng của Thần Chi Thủ mỗi lần đánh ra đều trấn áp mảnh thiên địa này, trấn áp giết chết tiên ma, va chạm điên cuồng với công kích của đối phương, thiên địa bạo loạn trong nháy mắt, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên bên tai.
              Khổng Diệp phát ra tiếng chim khổng tước, ánh sáng bảy màu trên người càng sáng ngời chói mắt, khổng tước khai bình che khuất bầu trời, phạm vi tầm nhìn của Tần Vấn Thiên càng mơ hồ, hắn nhắm mắt lại, tiên niệm dường như bị ngăn cản, mơ hồ một mảnh, khổng tước khai bình che khuất bầu trời bắn ra hào quang bảy màu sặc sỡ, khiến người ta cảm thấy mọi thứ đều trở nên hư ảo, nhưng đáng sợ chính là những điểm sáng rực rỡ kia lại không ngừng phóng ra từng đường tiên ấn, đánh điên cuồng vào Tần Vấn Thiên.
              Thánh Tiên Đài trong cơ thể Tần Vấn Thiên phóng ra tiên quang vô tận, giống như đang tự mình diễn hóa, xuất hiện một đại yêu nuốt trời khủng khiếp, ẩn chứa vô tận uy lực mạnh mẽ.
Tần Vấn Thiên đánh ra Thần Chi Thủ, trên hư không xuất hiện một đại yêu Hỗn Độn vô cùng to lớn, phát ra một tiếng hét tức giận kinh thiên, chấn động tới mức thiên địa rung chuyển, tất cả mọi thứ dường như đều bị nuốt chửng trong cái miệng rộng vô cùng dữ tợn của hắn, ấn pháp Khổng Tước bị nuốt chửng toàn bộ, thật sự đáng sợ.
              Tần Vấn Thiên từng nhận được một bảo đỉnh ở thành cổ không trung trong Đế thành cổ, trong bảo đỉnh ẩn chứa tám vị đại yêu bảo thuật, chia ra làm: Yêu Long, Đại Bằng, Huyền Vũ, Thần Voi, Chu Tước, Kỳ Lân, Chân Hống và Hỗn Độn.
Mỗi một loại đại yêu bảo thuật đều uy lực vô cùng, ẩn chứa vô số lực lượng thần thông sâu xa.
Cho đến nay Tần Vấn Thiên mới chỉ nhìn ra sơ sơ, vừa tu hành ra một vài thủ đoạn.
              Tám vị đại yêu bảo thuật đều uy lực vô cùng, Hỗn Độn nuốt thiên, phá hủy tất cả, cổ yêu khổng tước chấn động, uy năng ấn pháp giống như gặp phải áp chế.
              Khổng Diệp không nghĩ tới Tần Vấn Thiên mạnh như vậy, cho dù đại yêu bảo thuật này uy lực vô cùng, nhưng dù sao Tần Vấn Thiên chỉ là Tiên Đài nhất trọng, có thể phát huy ra uy năng như vậy, tất nhiên có liên quan đến Tiên Đài cường đại và thân thể hoàn mỹ của hắn.
Tiên Đài của Tần Vấn Thiên gần như hoàn mỹ, hắn cảm giác không có kẽ hở, có thể áp chế Tiên Đài của hắn, không chỉ đẳng cấp chí cao, Thần Chi Thủ của Tần Vấn Thiên còn uy lực vô cùng, chính là lực lượng tuyệt học.
              Các loại thủ đoạn kết hợp với nhau, lập tức phát huy ra uy lực cực mạnh, vượt qua cảnh giới.
              Phải biết rằng, cho dù là nhân vật thiên chi kiêu tử, nếu như thấp hơn hắn hai cảnh giới, vẫn sẽ bị hắn một đòn giết chết trong nháy mắt.
Tiên Đài nhất trọng một cảnh, không ngừng hoàn thiện lớn mạnh, Tiên Đài tam trọng đâu chỉ cường đại hơn Tiên Đài nhất trọng một bậc.
              - Truyền thừa tổ địa, chúng ta đến đây để bảo vệ, ý định ban đầu của Nam Hoàng Thị là khiến cho Thánh Nữ không bị quấy nhiễu, dựa vào bản thân quyết đoán ra ai được truyền thừa, nhưng ngươi lại càng muốn phá hủy, ý nghĩa thật sự của sự bảo vệ đại khái là ở chỗ này.
              Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, công kích ngập trời, trấn áp thiên địa tiên ma.
              - Hừ.
              Khổng Diệp hừ lạnh một tiếng, khổng tước khai bình sau lưng hắn đánh ra vô tận ấn pháp xoay tròn, trong phút chốc sinh ra màn ánh sáng hủy diệt xoay tròn, điên cuồng đánh vào Hỗn Độn đại yêu, Tiên Đài của hắn phóng ra uy lực vô cùng, những ấn pháp cường đại tụ thành công kích, hóa thành thánh quang công kích phá hủy tất cả.
Hỗn Độn đại yêu không ngừng chấn động, bấp bênh, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phá hủy.
              Thánh Tiên Đài trong cơ thể Tần Vấn Thiên phóng ra ánh sáng hủy diệt, từng thanh Phương Thiên Họa Kích tập trung phóng ra ánh sáng ô kim, ẩn chứa lực lượng hủy diệt tuyệt thế.
Từng thanh Phương Thiên Họa Kích xông vào Thần Chi Thủ, lại bị Thần Chi Thủ diễn hóa trở nên mạnh mẽ, lập tức đánh ra một cách hung bạo.
Từng thanh Phương Thiên Họa Kích hủy diệt cực lớn tàn phá tất cả ánh sáng, nghiền ép hư không đánh tới đối phương, hắn vẫn nhắm mắt để tâm cảm ứng chiến đấu.
              - Ầm, ầm...
              Lực lượng hủy diệt đâm vào trong màn ánh sáng xoay tròn này, tiếng răng rắc truyền ra, ấn pháp nghiền nát, Phương Thiên Họa Kích khủng khiếp xuyên thủng tất cả.
Thần sắc của Khổng Diệp thay đổi, màn ánh sáng không ngừng chấn động nghiền nát, ảo ảnh khổng tước khai bình giống như vẫn không có cách nào chịu đựng công kích diệt thế này.
              Lại có một Phương Thiên Họa Kích cực kỳ khổng lồ xông ra, giống như tia chớp ô kim, trong nháy mắt giết tới, một tiếng nổ ầm vang lên, ánh sáng bảy màu rơi lả tả ở khoảng không, sức công kích của Khổng Diệp bị nghiền nát, thân thể hắn bị đẩy lui, kêu lên một tiếng rên rỉ.
              Tần Vấn Thiên vẫn không ngừng công kích, tiếp tục tiến đánh, Khổng Diệp lộ ra sắc mặt khó coi.
Từng bóng Đại Bằng khủng khiếp gào thét đánh tới, không ngừng xé rách lực lượng của hắn, đánh trúng thân thể hắn, đã mất vị trí, căn bản không có cách nào tiếp tục bảo vệ Nam Hoàng Sanh Ca.
              - Ngươi vừa chọn chiến tranh, đánh bại như vậy thì nên nhận cái giá phải trả.
              Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:               - Sanh Ca Thánh Nữ, e là ngươi phải dừng lại.
              Tiếng này chấn động vào màng tai của Nam Hoàng Sanh Ca, khiến cho thân thể nàng khẽ run, mở mắt, liếc mắt nhìn qua Khổng Diệp, chỉ thấy sắc mặt của Khổng Diệp tái nhợt không có mặt mũi đối mặt với Nam Hoàng Sanh Ca.
              - Ngộ tính của Sanh Ca cũng không tệ hơn Nam Hoàng Vân Hi.
              Khổng Diệp nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói.
              - Ngươi đã nói, nếu ngươi bại thì sẽ liên lụy Sanh Ca Thánh Nữ.
              Tần Vấn Thiên thản nhiên nói, hắn bước đi lên, đi theo bước chân của Nam Hoàng Vân Hi, vẫn bảo vệ ở bên cạnh nàng, Nam Hoàng Sanh Ca im lặng một lát, cuối cùng thản nhiên cười, nói:               - Vân Hi rất thật tinh mắt khi mời ngươi đến đây bảo vệ nàng.
              - Sanh Ca Thánh Nữ cũng không cần tự coi nhẹ mình, nếu không phải là Khổng Diệp, thắng bại khó lường.
              Tần Vấn Thiên mỉm cười nói, khí chất của Nam Hoàng Sanh Ca như tranh vẽ, mang theo vẻ đẹp linh hoạt kỳ ảo, khí độ cũng bình thường không thể so sánh được, vượt xa Nam Hoàng Ngạo Tuyết.
              - Người bảo vệ vốn chính là một phần tranh đoạt của truyền thừa tổ địa, thất bại chính là thất bại.
              Nam Hoàng Sanh Ca dịu dàng cười nói, sau đó nàng nhìn Khổng Diệp nói:               - Khổng Diệp, lần này ngươi có thể đến giúp ta, ta đã vô cùng cảm ơn, ngươi không cần tự trách, nếu không phải có ngươi hỗ trợ, có thể ta đã không thể đi đến nơi đây.
              Khổng Diệp nhìn thấy dáng vẻ tươi cười của Nam Hoàng Sanh Ca, trong lòng càng xấu hổ, nếu như Nam Hoàng Sanh Ca biểu hiện lạnh lùng, có lẽ hắn còn có thể khá hơn một chút.
              - Không thể hỗ trợ ngươi trở thành Thánh Nữ Truyền Thừa, ngược lại liên lụy ngươi, có chỗ nào đáng cảm ơn.
              Khổng Diệp lắc đầu nói, hắn nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, ý chí chiến đấu trong con mắt vẫn mãnh liệt, hận không thể tái chiến một trận, rửa sạch sỉ nhục.
              Nam Hoàng Sanh Ca không nói gì nữa, trận chiến này bại, sợ rằng Khổng Diệp sẽ khắc ghi trong lòng.
              Vào thời khắc này, Tần Vấn Thiên nhíu mày, chỉ thấy một phương khác, Nam Hoàng Thanh Nhược không ngừng đi lên, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, còn nhanh hơn tốc độ trước đó của Nam Hoàng Sanh Ca và Nam Hoàng Vân Hi, mơ hồ có chiều hướng chạm mặt.
              - Chuyện gì xảy ra, trước đó Nam Hoàng Thanh Nhược cố ý ẩn giấu thực lực?               Tần Vấn Thiên nhìn phía bên kia, hắn thấy Nam Hoàng Thanh Nhược cùng với Khương Tử Dục sóng vai đi tới, hai người đều có tiên niệm trào về phía lá cây ngô đồng.
Giờ phút này, hai lá cây ngô đồng liên tiếp hóa thành cầu thang trải trước mặt họ.
              - Làm sao có thể?               Nam Hoàng Sanh Ca cũng nhìn thấy một cảnh tượng này, trong con mắt xinh đẹp của nàng hiện lên một vẻ kinh ngạc khác thường, nhìn tình hình bên kia.
              Đây cũng không phải là một mình Nam Hoàng Thanh Nhược đang hiểu ý lá cây ngô đồng, không ngờ Khương Tử Dục cũng có thể làm được, nhưng Khương Tử Dục lại không phải người của Nam Hoàng Thị.
              - Nam Hoàng Sanh Ca, vì sao hắn có thể làm được?               Tần Vấn Thiên hỏi.
Hắn cũng đã nhìn ra, Khương Tử Dục cũng có thể lĩnh ngộ lá cây ngô đồng, hắn và Khổng Diệp không nhìn ra huyền bí của lá cây ngô đồng.
              - Thủ đoạn tu hành của Khương gia thần bí khác thường, nghe đồn đều tu thần thông phật môn, bao gồm một vài tiên thuật đại thần thông phật môn cực kỳ lợi hại, nắm giữ khả năng vô cùng.
Từ trước tới nay, con cháu Khương Thị chưa từng có người bước vào Nam Hoàng thị truyền thừa tổ địa của ta, Khương Tử Dục hắn là người đầu tiên.
              Nam Hoàng Sanh Ca chậm rãi mở miệng nói:               - Ta nghe nói, phật môn có một loại thuật đại thần thông gọi là thiên nhãn thần thông, có thể khám phá tất cả vô căn cứ, nhìn thấu bản chất, chẳng lẽ Khương Tử Dục tu hành loại thần thông này, nhìn thấu huyền bí ẩn chứa bên trong lá cây ngô đồng.
              - Chính là như vậy, nếu như tương lai hắn không vào ở rễ Nam Hoàng Thị của ta, đây chẳng phải là...
              Nam Hoàng Sanh Ca nhíu mày lên.
              - Trong lá cây ngô đồng là gì?               Tần Vấn Thiên hỏi.
              - Vật ghi chép trong cổ tịch Nam Hoàng Thị của ta, còn có bí thật thuộc về Nam Hoàng Thị của ta, thử thách sự nhận biết và lĩnh ngộ của chúng ta đối với cổ tịch Nam Hoàng Thị.
              Nam Hoàng Sanh Ca nói.
              Tốc độ của Nam Hoàng Thanh Nhược và Khương Tử Dục càng lúc càng nhanh, đã vượt qua Nam Hoàng Sanh Ca, dần dần truy đuổi Tần Vấn Thiên và Nam Hoàng Vân Hi, sợ rằng không cần bao lâu sẽ vượt qua được bọn họ.
              - Nam Hoàng Thị của ngươi cho phép tình hình như vậy xảy ra hay sao?               Tần Vấn Thiên hỏi.
              - Khương Tử Dục ngươi là Nam Hoàng Thanh Nhược mời đến, xem như là khách, cho dù thật sự nhìn trộm một số tin tức bí mật của Nam Hoàng Thị, Nam Hoàng Thị cũng không có cách nào trách tội tới hắn.
              Nam Hoàng Sanh Ca nói.
Đây là hành vi tự nguyện của Nam Hoàng Thị, là mời, huống chi thân phận của Khương Tử Dục là đệ tử Khương Thị, Nam Hoàng Thị không có lý do gì động đến hắn.
              - Nam Hoàng Thanh Nhược đâu, nàng ấy nên biết phải không, lá gan lớn như vậy?               Tần Vấn Thiên nói.
              - Tình huống này, nàng ấy sẽ trở thành một thế hệ Thánh Nữ Truyền Thừa, được tổ địa truyền thừa, địa vị không tầm thường, khi đó ai có thể nói cái gì?               Nam Hoàng Sanh Ca đáp lại.
              Nam Hoàng Thanh Nhược cùng với Khương Tử Dục đều không đơn giản.
               - Không bỏ qua, sau cùng ta cũng sẽ không được truyền thừa, cho dù là Tần Vấn Thiên hay Khương Tử Dục đều không đơn giản.
               Nam Hoàng Sanh Ca nhìn hai bóng người trái và phải trên không trung, hóa ra nàng chỉ là một quần chúng.
               - Khương Tử Dục.
               Lúc này, chỉ nghe Tần Vấn Thiên quát một tiếng, âm thanh lập tức truyền vào trong màng tai của Khương Tử Dục, nhưng hắn giống như không nghe được vậy, tiếp tục lĩnh ngộ, lá cây ngô đồng rơi ở dưới chân.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!