Nam Hoàng Linh có hai người trợ chiến, một người là Khấu Đạo, một người là Phách Giang, hai người đều là cảnh giới Tiên Đài nhị trọng có lực chiến đấu rất mạnh, người tên Khấu Đạo này chính là người đã ra tay với Luyện Ngục trước đây. Nhìn thấy Tần Vấn Thiên và Luyện Ngục đang đánh tới, trong mắt hai người đều hiện lên một tia sáng sắc bén, da Khấu Đạo đỏ như máu khiến người ta cảm thấy đáng sợ, Phách Giang thì khôi ngô, thân hình cường tráng giống như một bức tượng tháp đen vậy. Hắn là một nhân vật đặc biệt bá đạo. - Ngươi dám giết tới đây sao? Khấu Đạo lạnh lùng nói, quanh người hắn có ánh sáng đỏ như máu loé ra, xông thẳng lên trời cao, uy lực Tiên Đài phóng ra, toàn bộ mảnh thiên địa đều giống như hóa thành biển máu, ảo ảnh một con Huyết Yêu khủng khiếp hiện lên đặc biệt khủng bố. Chân Phách Giang đạp một cái, toàn hư không liền chấn động, một cái đỉnh cổ xuất hiện, lơ lửng trong khoảng không, ẩn chứa lực lượng vô thượng bá đạo. - Hắn vừa tập kích ngươi, Luyện Ngục, ngươi đi đối phó với hắn đi. Tần Vấn Thiên chỉ vào Khấu Đạo rồi mở miệng nói với Luyện Ngục. - Được. Luyện Ngục gật đầu, trong mắt lóe ra tia sáng sắc bén, lập tức hai người đều chạy về phía đối thủ của mình, khí thế trên người cuốn ra, phù quang lưu chuyển trên toàn thân Tần Vấn Thiên phát ra ánh sáng chói lòa, thánh phẩm Tiên Đài lại tạo thành thân thể thần tiên hoàn mỹ, thân thể vô song, tiên ma luyện thể, giống như khôi giáp hộ thân, thân thể Tần Vấn Thiên giống như tiên binh, người Tiên Đài ít ai có thân thể thần tiên hoàn mỹ không chút sứt mẻ như Tần Vấn Thiên. Thân thể Phách Giang lớn lên, giống như một vị linh thần khổng lồ vậy, trong cái đỉnh cổ có rất nhiều phù văn lập lòe, lực lượng quy tắc phóng ra, tay Phách Giang nắm thành nắm đấm đánh ra, có từng ký tự từ trên đỉnh cổ lao tới trấn áp Tần Vấn Thiên, hư không chấn động kèm theo lực lượng vô song. Tần Vấn Thiên giơ tay lên đánh ra một quyền, giống như một vị mãnh thú hồng hoang vậy, như một vị chiến thần tuyệt thế, một quyền màu đen đánh nát hư không, va chạm khiến những cái chữ đỉnh cổ trực tiếp xé nát rơi xuống, một quyền như xé trời, không người nào có thể ngăn cản. Thần sắc Phách Giang lóe lên, thực lực của hắn cường đại, thân thể đáng sợ, lực công kích lợi hại, những người Tiên Đài nhị trọng tầm thường đều không thể chịu được công kích của hắn, thuật thần thông lại càng cực kỳ bá đạo, nhưng Tiên Đài bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên, cũng không sử dụng lực lượng thần thông, mà sử dụng lực lượng thân thể công kích, phá hủy công kích của hắn, lực lượng này cường đại đến mức khiến cho hắn kinh sợ. - Đông. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên sải bước đi ra, Phách Giang chỉ cảm thấy Tiên Đài có tiếng nổ mạnh, tiên lực lưu chuyển không thông, giống như gặp phải một sức cản cường đại, bị áp chế lại, sắc mặt hắn không ngừng biến đổi, Tiên Đài hiện lên, lập tức có ảo ảnh của một cái đỉnh cổ cực lớn bao trùm lên thên thể, khiến cho hắn nắm giữ uy thế còn mạnh hơn. Bước chân của Tần Vấn Thiên lại một lần nữa đi về phía trước một bước, tiếng nổ mạnh của đỉnh cổ càng thêm lợi hại, các chữ tung bay bên trong dường như muốn bị nghiền nát vậy, khiến cho thần sắc Phách Giang tái mét, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, hắn là Tiên Đài vương phẩm vững chắc vô cùng, tiên lực mạnh mẽ khó có thể phá hủy, nhưng trên người Tần Vấn Thiên cũng có uy lực của Tiên Đài, cuối cùng lại nghiền ép Tiên Đài của hắn. - Ngươi không phải đối thủ của ta, tránh ra. Tần Vấn Thiên lại một bước đi về phía trước, bịch một tiếng nổ vang lên, Tiên Đài của hắn dường như bị lực lượng hủy diệt khủng khiếp hạ xuống, chữ cổ không ngừng vỡ nát, còn chưa phóng ra đã bị nghiền nát hết, trong lòng Phách Giang kinh hãi không thôi, nhìn chằm chằm vào bóng người Tần Vấn Thiên, nhân vật Tiên Đài làm sao có thể mạnh như vậy. Lúc hắn luyện thành Tiên Đài, đã khiến cho lực lượng quy tắc thần tiên hóa đỉnh, Tiên Đài là đỉnh có lực lượng cường đại, sức mạnh vô địch, phòng ngự tuyệt vời, hắn đã là Tiên Đài vương phẩm, như vậy Tần Vấn Thiên chí ít phải luyện được Tiên Đài vương phẩm ngũ giai, thậm chí là Tiên Đài Thánh. Nhưng ở nơi Tiên Vực này, thật sự có người Tiên Đài nhất trọng lại còn khiến cho Tiên Đài hoàn mỹ hơn, là nhân vật luyện thành Tiên Đài Thánh sao? Đây căn bản không hợp với lẽ thường, chính là không có khả năng xuất hiện. - Nam Hoàng Linh mời ta làm trợ chiến, chỉ có thể chiến đâu, không thể lui. Phách Giang lạnh lùng nói, tiếng nói như chuông lớn, cho dù biết rõ sẽ bại trận cũng vẫn muốn chiến đấu một lần. - Được, nàng ấy sẽ hiểu rõ, ngươi đã cố gắng hết sức đến mức nào. Tần Vấn Thiên mở miệng nói, uy lực Tiên Đài điên cuồng phóng ra, hắn giơ tay lên đánh ra một đại chưởng ấn, bàn tay hủy diệt trấn áp giết chết tất cả, có thể trấn áp cả tiên ma, uy lực cực mạnh, Phách Giang nổi giận gầm lên một tiếng, từng cái đỉnh cổ cực lớn bay ra, hóa thành chữ cổ ngập bầu trời, nhưng chưởng ấn hạ xuống, tất cả đều bị trấn áp, hủy diệt phá hủy, hai tay Tần Vấn Thiên liên tục mạnh mẽ công kích ra, hư không rung chuyển, rất nhanh Phách Giang đã không chịu được, một tiếng nổ lớn vang lên hắn liền bị đánh bay ra ngoài, bản thân bị trọng thương. Tần Vấn Thiên không hề hạ thủ lưu tình, xem như là tôn trọng Phách Giang, hắn nhìn lướt qua chiến trường bên cạnh, Luyện Ngục đang đại chiến cùng đối phương, hắn đi tới trước người Nam Hoàng Linh, bàn tay giơ lên, trong nháy mắt nắm được một mảnh lá cây, hắn quay đầu lại, đã thấy Nam Hoàng Vân Hi đến bên cạnh, phía trước có người ra tay với Quân Mộng Trần, muốn đoạt lấy lá cây ngô đồng bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi, người xuất thủ là trợ chiến của Nam Hoàng Khanh, bọn họ bị hai người trợ chiến của hai vị Thánh Nữ Nam Hoàng Ngạo Tuyết cùng với Nam Hoàng Ức cướp đoạt, tổn thất vô cùng nghiêm trọng, lại không có cách nào chống lại, chỉ có thể cướp đoạt của Nam Hoàng Vân Hi. Chỉ có điều, thực lực của Quân Mộng Trần rất mạnh mẽ, hóa thân thành một vị đế vương, mỗi một quyền đánh ra đều giống như là vị vua của loạn thế, khí chất đế vương cuốn khắp thiên địa, điên cuồng chiến đấu với hai đối thủ. Tần Vấn Thiên giơ tay lên đánh một chưởng về phía Khấu Đạo, thân thể đồng thời lao ra, cầm một mảnh lá cây ngô đồng quay về bên Nam Hoàng Vân Hi, một đòn kia trực tiếp đánh nát phòng ngự của Khấu Đạo, lại thêm Luyện Ngục ra tay, Khấu Đạo bị lửa của Luyện Ngục đánh trúng thân thể, bị đánh bay ra ngoài. Tần Vấn Thiên trở về, người bảo vệ Nam Hoàng Khanh thấy tình thế không ổn, liền muốn rời đi, lại thấy Tần Vấn Thiên trực tiếp chặn bọn họ lại, uy lực Tiên Đài cuồng bạo phóng ra, hắn tức giận quát một tiếng, bàn tay ấn về phía trước, trong phút chốc có Đại Bằng cực lớn xuất hiện, càn quét hư không, một tiếng phụt truyền ra, thân thể một người trực tiếp bị chém trúng, sắc mặt tái nhợt. - Các ngươi bị loại rồi. Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, yêu khí cùng thuật thần thông mãnh liệt trên người phóng ra, từng vị Đại Bằng bị loại bỏ, Quân Mộng Trần còn đang công kích, trong nháy mắt đã đánh trọng thương hai người của đối phương. Tần Vấn Thiên đặt lá cây ngô đồng ở trên người của Nam Hoàng Vân Hi, thân hình chớp hiện, lao về phía Nam Hoàng Khanh, trực tiếp lấy xuống một mảnh lá cây ngô đồng, bay thẳng đến chỗ Quân Mộng Trần, Quân Mộng Trần phối hợp tiếp nhận, đồng thời, Luyện Ngục bên kia cũng ra tay, đang cướp đoạt lá cây ngô đồng của Nam Hoàng Linh. Những người khác nhìn thấy trợ chiến của Nam Hoàng Khanh và Nam Hoàng Linh mất đi lực chiến đấu, cũng đến đây chen một chân, lấy đi lá cây ngô đồng từ hai vị Thánh Nữ bên cạnh. Cũng không lâu sau, quanh người Nam Hoàng Vân Hi đã có rất nhiều lá cây ngô đồng, ánh sáng trên toàn thân nàng lưu chuyển, từng mảnh lá cây che ở trên người, hóa thành phượng hoàng linh vũ, càng chói lòa rực rỡ. Nhưng lúc này, ánh mắt Nam Hoàng Khanh lại mở lớn, nàng nhìn thấy lá cây ngô đồng quanh người đều sắp bị cướp đoạt sạch sẽ, sắc mặt khỏi nói có bao nhiêu khó coi. - Luyện Ngục, quay lại. Tần Vấn Thiên mở miệng nói, thân thể bay lùi lại, hắn và Luyện Ngục đều trở lại bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi, hiện tại, quanh người Nam Hoàng Vân Hi phải có đến chín mươi mảnh lá cây ngô đồng, chỉ chờ nàng chậm rãi lĩnh ngộ là được. Nam Hoàng Linh dẫn theo hai người trợ chiến Khấu Đạo và Phách Giang đi về phía Tần Vấn Thiên, trên người nàng hiện ra ngọn lửa đáng sợ, thiêu đốt hư không, thần sắc rất khó coi. - Lá cây ngô đồng đã ở chỗ Vân Hi, Linh Thánh Nữ không cần phải đoạt nữa. Tần Vấn Thiên mở miệng nói. - Chỉ cần đánh các ngươi bị thương, lá cây ngô đồng bên cạnh Vân Hi không phải sẽ là của ta sao. Nam Hoàng Linh mở miệng nói: - Hiện tại, chắc hẳn là còn kịp. - Linh Thánh Nữ đâu cần phải làm như vậy, hai người trợ chiến của nàng đã bại trận, hơn nữa còn bị thương. Hiện tại ba đấu ba, các người căn bản không có chút cơ hội chiến thắng nào. Không bằng đi kiếm đối thủ khác. Tần Vấn Thiên khuyên nhủ. - Oong. Một khí thế khủng khiếp từ trên người Nam Hoàng Linh bạo phát ra, toàn thân nàng như tắm trong lửa phượng hoàng, trên lưng có ảo ảnh phượng hoàng cực kỳ xinh đẹp, nhưng sắc mặt nàng lại lạnh giá, nhìn chằm chằm vào đám người Tần Vấn Thiên, nói: - Người này giao cho ta, hai người các ngươi hỗ trợ đối phó hai người kia là được. - Được. Phách Giang và Khấu Đạo gật đầu, bọn họ quả thật không thể đối phó được Tần Vấn Thiên, không biết Nam Hoàng Linh có thể đánh bại được hắn hay không. Lúc này, trên người Nam Hoàng Vân Hi lại có ánh sáng lập lòe, lại lĩnh ngộ một mảnh lá cây ngô đồng nữa, lá cây kia hóa thành linh vũ, che ở trên người nàng, theo linh vũ tăng nhanh, mơ hồ có thể nhìn thấy được cánh phượng hoàng, điều này làm cho ánh mắt Nam Hoàng Linh càng thêm lạnh lùng. Lúc này, Nam Hoàng Vân Hi đã thông suốt, liếc mắt nhìn qua bên cạnh, lại nghe Tần Vấn Thiên đưa lưng về phía nàng nói: - Chuyên tâm lĩnh ngộ, ở đây giao cho chúng ta là được. - Được. Nam Hoàng Vân Hi gật đầu, lập tức ánh mắt nhìn về phía một mảnh lá cây ngô đồng, tiên niệm rót vào trong đó, nhắm mắt lại. - Chiến Quyết. Nam Hoàng Linh quát lạnh một tiếng, nàng không chờ nổi, nếu như những lá cây ngô đồng đều bị Nam Hoàng Vân Hi lĩnh ngộ hết, dù cướp lại được cũng vô dụng. Nàng vừa dứt lời, Tần Vấn Thiên lại nhìn thấy được ảo ảnh của một con phượng hoàng cực kỳ khổng lồ đáng sợ chộp về phía hắn, móng vuốt cực lớn ẩn chứa lực lượng xé rách kinh người, thần sắc Tần Vấn Thiên lạnh lùng, giơ tay lên đánh ra một chưởng, đánh nát lực lượng đáng sợ này. Thân thể Nam Hoàng Linh hạ xuống, hai cánh của ảo ảnh phượng hoàng phía sau kích động, trong phút chốc trên bầu trời xuất hiện hình chiếu của một con phượng cổ hiện ra, một ngọn lửa hủy diệt phóng ra ở trong hư không này, bao vây lấy thân thể Tần Vấn Thiên. Thân thể hoàn mỹ của Tần Vấn Thiên có phù văn lưu chuyển chói lòa, uy lực của Tiên Đài phóng ra, có ảo ảnh thần quy bao phủ thân thể, ngọn lửa phượng hoàng không thể thiêu đốt thân thể của hắn, Nam Hoàng Linh vươn tay, lập tức trong hư không xuất hiện một thanh hoàng thương đáng sợ do ngọn lửa phượng hoàng cực mạnh hóa thành, trên trường thương có ngọn lửa lượn lờ vô cùng tiên diễm, lực hủy diệt kinh người khuếch tán ở phía trên, tiên quang đáng sợ, lực lượng quy tắc phá hủy tất cả. Tần Vấn Thiên đưa tay ra vẫy một cái, trong hư không xuất hiện một thanh Phương Thiên Họa Kích do lực lượng Tiên Đài biến thành, lộ ra ánh sáng màu đen với lực hủy diệt kinh người. - Oong. - Ta đã nói rồi, không cần chiến đấu nữa, Linh Thánh Nữ không đoạt lại được lá cây ngô đồng của Nam Hoàng Vân Hi đâu. Tần Vấn Thiên cường thế nói, Quân Mộng Trần và Luyện Ngục đều chiếm ưu thế chiến đấu, nhất là Quân Mộng Trần đã đả thương Phách Giang, trận chiến đấu bên này khiến cho người khác xem đều thấy thất vọng, trợ chiến của Nam Hoàng Vân Hi rất lợi hại, không dễ dàng đối phó. - Đi. Nam Hoàng Linh bỏ qua Tần Vấn Thiên bên này, Nam Hoàng Vân Hi không có ai quấy rầy, không ngừng lĩnh ngộ lá cây ngô đồng, lá cây ngô đồng bao trùm thân thể, Tần Vấn Thiên xuất hiện ở sau lưng của nàng, cánh phượng hoàng màu đỏ vô song dần dần xuất hiện, từng chút một dung nhập vào trong thân thể Nam Hoàng Vân Hi, dường như đang hợp nhất với thân thể nàng.