Thái Cổ Thần Vương

Chương 1192: Tiếp tục đi.

25-10-2024


Trước Sau

Tình hình cuộc chiến hôm nay, có không ít người Tiên Đài cảnh nhất trọng, nhưng những người trợ chiến kia, phần lớn đều là Tiên Đài nhị trọng, thậm chí tam trọng, đây tự nhiên là vì thành tựu chiến thắng, nếu như mỗi trận chiến chỉ có một mình Nam Hoàng Vân Hi lên, như vậy sẽ rất nguy hiểm.
              - Trước vốn còn tưởng rằng Vân Hi nàng có thể vào tổ địa truyền thừa, hiện tại xem ra, sợ rằng đã lầm rồi.
              Nam Hoàng Ngạo Tuyết ánh mắt nhìn Nam Hoàng Vân Hi nói, Nam Hoàng Vân Hi có thiên phú không tệ, luyện được Tiên Đài đặc biệt lợi hại, lúc mới vào Tiên Đài có không ít trưởng bối trong tộc chiếu cố, hi vọng nàng có thể tiến vào tổ địa, tranh vị Thánh Nữ truyền thừa.
              Nhưng nàng lại mời Tần Vấn Thiên đến đây.
              Tần Vấn Thiên đã là đệ nhất bảng Đế thành cổ Đăng Tiên, thực lực thiên phú không yếu, nhưng dù sao cũng hắn cũng mới vào Tiên Đài, lúc này không thích hợp đến đây trợ chiến.
              Những người này, đều là nhân vật có dị bẩm thiên thú của Nam Vực, chiến lực không tầm thường, muốn vượt cảnh giới chiến đấu, lại cũng không đơn giản như vậy.
              - Sư huynh, để ta tới đánh trận này đi.
              Quân Mộng Trần nóng lòng muốn thử, hắn vào Tiên Đài sau, vẫn luôn tu hành, còn chưa thật sự đối mặt với đại chiến, hiện tại có cơ hội, hắn đi lên Phượng Hoàng đài, coi như là một phần tử trợ chiến, mỗi vị Thánh Nữ tối đa có thể mời đến ba trợ chiến, bọn họ vừa lúc có ba người, đều có thể xông lên, chỉ cần thắng chính là chiến tích.
              - Tần huynh vì biết bản thân chắc chắn sẽ thất bại, nên muốn cho người khác lên thay hay sao?               Nhung Kiêu tiếp tục mở miệng, khiêu khích Tần Vấn Thiên, sau đó ánh mắt hắn lại đảo qua Luyện Ngục và Nam Hoàng Vân Hi, cười nói:               - Vân Hi Thánh Nữ mời Tần huynh đến đây trợ chiến, có vẻ khá là không sáng suốt.
              - Mộng Trần, người này muốn giao đấu với ta như vậy, thì trận chiến này hãy để cho ta, sẽ có cơ hội cho ngươi chiến đấu.
              Tần Vấn Thiên nhìn Quân Mộng Trần nói.
              - Được.
              Quân Mộng Trần gật đầu:               - Sư huynh nhất định phải dạy dỗ hắn một chút về cách làm người.
              - Được.
              Tần Vấn Thiên một bước lên, tiến vào Phượng Hoàng đài, ánh sáng lập lòe, màn ánh sáng bao phủ khắp đài chiến đấu Phượng Hoàng đài, Nhung Kiêu bạo phát ra uy lực Tiên Đài, lập tức trên bầu trời sinh ra hiện tượng ngôi sao kỳ lạ, lực lượng quy tắc lưu chuyển ở trong hư không, uy lực Tiên Đài trong cơ thể không ngừng phóng ra, một tích tắc này, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy mình bị một tiên uy đáng sợ bao phủ.
              - Đây là năng lực gì?               Tần Vấn Thiên nhìn hình vẽ ngôi sao của lực quy tắc trong hư không, cuối cùng lại hóa thành từng vị kỵ sĩ mặc áo giáp cưỡi trên thiên mã chiến đấu, trong tay mỗi vị đều cầm trường thương màu trắng bạc, phun ra nuốt vào tiên uy, uy lực mạnh mẽ, sau lưng Nhung Kiêu cũng xuất hiện ảo ảnh cực lớn của một vị kỵ sĩ, chỉ thấy lúc này Nhung Kiêu dường như ngồi ở trên một con chiến mã, bay lên trời.
              - Giết.
              Nhung Kiêu quát lạnh một tiếng, lập tức có vạn mã lao nhanh, hư không chấn động, chiến mã điên cuồng nghiền ép xuống vô tận, xống về phía Tần Vấn Thiên, tốc độ nhanh như tia chớp, có thể trong phút chốc che khuất Tần Vấn Thiên, từng thanh trường thương đáng sợ này cùng với gót sắt đủ để giẫm thủng, nghiền nát Tần Vấn Thiên.
              Những chiến mã này không tầm thường, lúc gót sắt đạp trên không.
cùng lúc đó có tiếng sấm rền vang, chúng to khỏe vô cùng với tốc độ cực nhanh, còn có lực lượng công kích cường đại.
              Bước chân Tần Vấn Thiên bước ra hư không một bước, Tiên Đài trong cơ thể phóng ra, hình như có một uy áp kinh người cuốn ra tất cả, đó chính là uy lực Tiên Đài của hắn, một tích tắc này Nhung Kiêu cảm giác được Tiên Đài chấn động, hình như có một lực lượng đáng sợ trấn áp đến, giống như một thanh búa tạ đánh lên Tiên Đài của hắn.
              Tần Vấn Thiên đánh một quyền về phía hư không, một quyền này đánh ra, trong chớp mắt hình như có phù quang vô tận lưu chuyển, hóa thành quyền quang nghiền nát hư không, đánh về phía mọi chỗ trong không gian, chỉ thấy tiếng nổ ầm ầm ầm truyền ra, tất cả những chiến mã kia đều vỡ nát rơi xuống, bị nghiền nát ở dưới quyền quang chói lòa.
              - Không tệ.
              Một giọng nói vang lên bên tai Tần Vấn Thiên, thân thể Nhung Kiêu dường như hóa thành một đạo quang ảnh, trường thương màu bạc đâm thẳng về phía cổ họng Tần Vấn Thiên, trước mắt dùng mắt cũng không có cách nào nhìn theo kịp.
              Tần Vấn Thiên giơ tay lên, đánh ra một chưởng, nhưng chỉ thấy quang ảnh màu trắng chớp hiện, bóng dáng của đối phương đã xuất hiện ở một chỗ phương hướng khác, hắn vẫn cưỡi trên chiến mã, giống như không có thật vậy, tốc độ quá nhanh.
              - Ầm.
              Bóng dáng của hắn lại hóa thành bóng trắng, chỉ thấy hàng vạn hàng nghìn con chiến mã đồng thời chạy về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên nhíu mày, tiên niệm của hắn tràn ra, lúc chiến mã vô tận chạy tới cũng là lúc hắn lại đánh ra một đòn, đồng thời thân thể chợt tránh sáng một bên, một thanh trường thương lướt qua, lại một lần nữa hóa thành tàn ảnh màu trắng, bóng người Nhung Kiêu xuất hiện ở phía sau Tần Vấn Thiên.
              - Lực công kích không tệ, nhưng tốc độ của ngươi quá chậm, Tiên Đài nhất trọng cuối cùng vẫn chỉ là Tiên Đài nhất trọng, chênh lệch trên phương diện cảnh giới là không thể bù đắp, cho dù ngươi từng là đệ nhất Đăng Tiên ở Đế thành cổ, cũng vô ích.
              Nhung Kiêu kiêu ngạo nói, hắn vẫn có vẻ nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, nói tiếp:               - Tiếp theo, không chơi với ngươi nữa.
              - Đông.
              Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy Tần Vấn Thiên bước một chân ra, một uy thế vô hình khủng khiếp hạ xuống Tiên Đài của hắn, khiến cho Nhung Kiêu phải cau mày, sau đó, hắn nhìn thấy được trên người Tần Vấn Thiên có tiên quang lập lòe, uy lực Tiên Đài tràn ra, giống như ẩn chứa một uy năng kinh người.
              - Hừ.
                Một tiếng hừ lạnh vang lên, thân thể Nhung Kiêu biến mất tại chỗ, từng bóng người trực tiếp hạ xuống trước người của Tần Vấn Thiên, nhanh đến mức mắt thường khó nhìn a được, Tần Vấn Thiên căn bản không nhìn, hắn trực tiếp giơ tay lên một quyền liền đánh về phía trước, nắm đấm của hắn mơ hồ lộ ra ánh sáng tối đen, từng lực lượng quy tắc đáng sợ lưu chuyển ở phía trên quyền quang.
              Những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên, đám người chỉ thấy một thanh trường thương đột ngột nổ tung rơi xuống, rất nhiều bóng người đồng thời bị nghiền nát, thân thể Nhung Kiêu trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, đập vào trên màn ánh sáng Phượng Hoàng đài, phun ra một ngụm máu tươi.
              - Tiên Đài cảnh nhị trọng chính là lực lượng chiến đấu như vậy sao? Ngươi quá vô dụng rồi.
              Tần Vấn Thiên bước chân đi về phía trước, trong nháy mắt sắc mặt Nhung Kiêu tái mét, lời nói của Tần Vấn Thiên làm hắn quá mất mặt, cuối cùng là ai đang chơi với ai?               Hắn mới vừa nói mình không chơi với Tần Vấn Thiên nữa, đã bị một quyền của hắn đánh bay, trong nháy mắt này, hắn cảm giác Tiên Đài của mình đều bị áp chế, tiên lực lưu chuyển cũng không thông thuận, mảnh không gian này dường như bị trấn áp niêm phong, hắn muốn tránh đi nhưng không có cách nào nhúc nhích được, chỉ có thể trực tiếp cứng rắn chống lại, bị một đòn mạnh mẽ đánh cho tổn thương, nhưng, Tần Vấn Thiên ;sg Tiên Đài nhất trọng làm sao có thể có lực công kích cường đại như vậy?               - Ngươi thua rồi, thậm chí không chịu nổi một đòn.
              Tần Vấn Thiên đi tới trước người Nhung Kiêu nói.
              - Ầm!               Tiên Đài của Nhung Kiêu trực tiếp phóng ra ngoài, trong phút chốc tinh không biến đổi, mảnh không gian này xuất hiện hiện tượng kỳ lạ trên khắp bầu trời, một con thiên mã hiện lên ở khoảng không, nó có cánh chim màu bạc che khuất bầu trời, uy năng vô cùng vô tận rơi vào trên người Tần Vấn Thiên, thân thể Nhung Kiêu chậm rãi bay lên không trung, lực lượng phóng ra đến cực hạn.
              - Oong.
              Cánh chim vỗ mạnh, một đường ánh sáng trắng bắn ra, lao thẳng đến Tần Vấn Thiên, trong nháy mắt khi nó hạ xuống, không để ý tới khoảng cách và không gian, tốc độ như vậy khiến cho người ta không thể nào phản ứng được.
              - Ầm!               Tiên Đài của Tần Vấn Thiên phóng ra thiên uy, thân thể hắn giống như tiên ma, phù quang đáng sợ lưu chuyển khắp toàn thân, trường thương đáng sợ trong tay Nhung Kiêu lập tức hạ xuống, đâm vào trên thân thể Tần Vấn Thiên, nhưng một tích tắc này, mọi người giống như nhìn thấy được ảo ảnh của một vị thần quy Huyền Vũ vô cùng to lớn bao phủ thân thể Tần Vấn Thiên, có lực phòng ngự kinh người dâng lên, trường thương bị nghiền nát, một tiếng động lớn vang lên, ảo ảnh thần quy Huyền Vũ đột ngột nổ tung, rơi vào trên thân thể tiên ma của Tần Vấn Thiên, tất cả đều nhanh như tia chớp.
              Bàn tay Tần Vấn Thiên đưa ra, chưởng ấn cực lớn trực tiếp khống chế thân thể đối phương, tay phải nắm lại thành nắm đấm khủng khiếp tối đen công kích ra, tiếng động đáng sợ ầm ầm chấn động, trong tích tắc tiên quang trên người Nhung Kiêu đều bị đập nát, Tiên Đài mơ hồ có cảm giác bị nghiền nát.
              - Ầm.
                Lại là một quyền đáng sợ, Nhung Kiêu kêu lên một tiếng thảm thiết, phun ra ngụm máu tươi, nằm xuống, hiện tượng kỳ lạ trên bầu trời tiêu tan, ánh sáng rực rỡ trên người hắn cũng biến mất không thấy bóng dáng.
              Tần Vấn Thiên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, uy thế trên người hắn cũng tản đi, hắn cúi đầu nhìn Nhung Kiêu nằm trên mặt đất, nói:                - Tiên Đài nhị trọng cảnh giới, ngay cả phòng ngự của ta đều không phá nổi, đúng là muốn ăn đòn.
              Nói xong, Tần Vấn Thiên trực tiếp xoay người đi xuống khỏi Phượng Hoàng đài.
              Mọi người nhìn bóng người Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt chớp hiện tia sáng sắc bén, người này có lực chiến đấu thật mạnh, xem ra Nam Hoàng Vân Hi mời hắn đến đây trợ giúp, hẳn đã tìm hiểu rõ rằng về lực chiến đấu của hắn.
              Về phần Nhung Kiêu bị thất bại thảm hại như vậy, ánh mắt mọi người nhìn hắn có chút đồng tình, hắn vốn đến đây trợ chiến, nhưng có thể nói là quá mất mặt rồi, lần đầu tiên bị đánh bại, sau đó hắn không nên tiếp tục chiến đấu nữa.
              - May mắn không làm nhục sứ mạng.
              Tần Vấn Thiên trở lại bên cạnh Nam Hoàng Vân Hi nhỏ giọng cười nói, cứ như vậy, phía bên Nam Hoàng Ngạo Tuyết lại thua một trận nữa, hai lần thắng một lần thua, bên phía Nam Hoàng Vân Hi thắng một trận.
              Ánh mắt Nam Hoàng Ngạo Tuyết nhìn Tần Vấn Thiên, thần sắc có phần lạnh lùng, nàng còn muốn toàn thắng tiến vào tổ địa truyền thừa, không nghĩ tới mới vòng thứ nhất hi vọng lại vỡ nát, hơn nữa nhìn dáng vẻ của Nhung Kiêu, sợ rằng trận chiến tiếp theo cũng không có cách nào tham gia được!               Nhung Kiêu chật vật đứng dậy, lạnh như băng liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, cúi đầu đi xuống, mặt mũi này xem như là mất sạch rồi               - Loại người như vậy lại tự cho mình là đúng.
              Quân Mộng Trần châm chọc một tiếng, người này còn muốn có được Luyện Ngục sao?               - Tiếp tục đi.
              Trong hư không, nữ tử xinh đẹp mở miệng nói, kế tiếp là bên phía Nam Hoàng Thanh, Nam Hoàng Doanh lựa chọn hai người trợ chiến, một người trong đó là Khương Tử Dục có thực lực rất mạnh, một người khác là nhân vật có thiên phú kiệt xuất.
               - Một tộc Khương thị am hiểu năng lực gì?                Tần Vấn Thiên truyền âm hỏi Nam Hoàng Vân Hi, Tiên Vực thị tộc cổ xưa như vậy đều sẽ có sở trường, ví dụ như Nam Hoàng thị nắm giữ phượng huyết, khả năng Niết Bàn.
               - Nhìn không ra, một mạch Khương thị thần bí, thủ đoạn tu hành của bọn họ hỗn loạn, nhưng theo sự Nam Hoàng thị tìm hiểu, người một mạch Khương thị đều tu thủ đoạn của phật môn.
               Nam Hoàng Vân Hi truyền âm trả lời, Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn qua Khương Tử Dục, bộ dạng tuấn dật không tầm thường, có điều không giống như người tu phật.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!