Tần Vấn Thiên nhìn về phía những người này. Bọn họ đều là nữ tử, trong lúc nhất thời muôn hoa đua thắm khoe hồng, các nàng cũng không từ cùng một phương hướng đi tới trước điện cổ. Nam Hoàng thị nội tình bao nhiêu năm, các mạch đều phồn thịnh, giống như một tiểu quốc, hậu sinh tất nhiên cũng rất nhiều, bất kỳ một thị tộc cổ đại truyền thừa nhiều năm nào đều sinh sôi nảy nở. Các mỹ nữ trước mắt đều là Thánh Nữ, các nàng đều tranh đoạt vị trí Thánh Nữ Truyền Thừa của thế hệ này. - Một buổi yến tiệc đầy mỹ nữ. Người đến tham dự đều cảm thán, các mỹ nữ trước mắt thực sự khiến cho người ta hoa cả mắt, không kịp nhìn. - Nam Hoàng Thanh Nhược, tươi mát thoát tục, thật là giai nhân tuyệt thế. Ánh mắt của không ít người nhìn về phía nữ tử đang mặc trang phục màu xanh, khiến người ta nhìn thấy một cảnh đẹp ý vui. Nam Hoàng Thanh Nhược, cảnh giới Tiên Đài nhị trọng, tu vi cường đại, chính là Thánh Nữ Nam Hoàng thị thế hệ nhận được tiếng ủng hộ cao nhất trong mấy nàng . - Nam Hoàng Sanh Ca giống như người trong tranh vẽ, không dính khói lửa trần gian. Mọi người vừa nhìn về phía một vị Thánh Nữ Nam Hoàng thị khác, Nam Hoàng Sanh Ca cũng là cảnh giới Tiên Đài nhị trọng, thực lực cường đại, khí chất siêu phàm, cũng có là một trong mấy người rất được ủng hộ. - Nam Hoàng Ngạo Tuyết là mỹ nữ cường thế, mỹ nhân cao quý lạnh lùng, cảnh giới Tiên Đài tam trọng. Mọi người lại nhìn về phía một người, chính là Nam Hoàng Mộc Tuyết của Nam Hoàng thị, cũng có được sự ủng hộ cực cao. - Nam Hoàng Vân Hi. Lúc này, ánh mắt mọi người rơi vào thân hình nữ tử lạnh lùng mặc phượng y phía sau, nàng xinh đẹp vô song, cho dù lẫn vào trong đám mỹ nữ, liếc mắt vẫn có thể thấy được, đó chính là Nam Hoàng Vân Hi. - Sư huynh, Nam Hoàng thị không hổ danh là thị tộc lớn cổ xưa, số người thịnh vượng, mỹ nữ như mây, nếu như Nam Hoàng thị kén rể, tưởng tượng thôi cũng làm cho người ta cảm thấy đáng sợ, di truyền của Nam Hoàng thị thật sự quá mạnh mẽ. Quân Mộng Trần ở bên cạnh Tần Vấn Thiên nhỏ giọng lầm bầm nói, Tần Vấn Thiên lắc đầu cười, người ưu tú sinh ra hậu nhân, sao không kiệt xuất cho được. - Thánh Nữ Nam Hoàng thị kén rể thì chỉ tìm người chịu ở rể, ngươi có muốn suy nghĩ một chút không? Tần Vấn Thiên nhìn Quân Mộng Trần cười nói. - Thật ra ta không để ý tới chuyện này, vẫn là nhìn thực lực đi, cho dù là ở rể, nếu có một ngày thế lực của ta mạnh hơn tất cả mọi người trong một mạch Nam Hoàng thị, còn không phải là tiêu diêu tự tại, vô câu vô thúc, thậm chí còn thể ra ngoài tự lập lên thế lực tông môn của chính mình ý sao? Quân Mộng Trần không để ý nói. - Đó cũng là đánh ra ấn ký của Nam Hoàng thị, Nam Hoàng Tiên Thành này có rất nhiều sản nghiệp của Nam Hoàng thị, thậm chí rất nhiều tông môn đều phụ thuộc vào Nam Hoàng thị, chính là người sáng lập ra các chi mạch của Nam Hoàng thị, bọn họ đều thuộc chi nhánh Nam Hoàng thị. Tần Vấn Thiên cười nói: - Hơn nữa, ngươi không có cơ hội rồi. Quân Mộng Trần cười gật đầu, quả thật, đệ tử giới Thiên Phù không có khả năng ở rể Nam Hoàng thị. - Sư huynh, ta cảm thấy tuy rằng không nói về ngoài mặt nổi của Nam Hoàng thị, nhưng theo những gì nghe thấy trong vài ngày nay, ta thật cũng có ý kén rể. Quân Mộng Trần nhìn Tần Vấn Thiên truyền âm nói: - Đại ca nghĩ xem, những người lần này được mời đến là những người nào, thiên chi kiêu tử thế lực lớn, hoặc hậu duệ đế vương, các Thánh Nữ đều có quan hệ tốt với bọn họ, nếu trong số đó có người đến nói chuyện cưới gả, trở thành rể Nam Hoàng thị, Nam Hoàng thị cùng các thế lực lớn Nam Vực kết thành thông gia, ở địa vực nam bộ Tiên Vực quả thực không người nào có thể làm chấn động. Tần Vấn Thiên liếc mắt cười nhìn Quân Mộng Trần, khẽ gật đầu, rất nhiều Thánh Nữ Nam Hoàng thị cũng phải lập gia đình, các nàng tất nhiên sẽ muốn chọn người xuất chúng kiệt xuất. - Cho nên nói, Nam Hoàng Vân Hi là có ý với huynh rồi. Quân Mộng Trần tiếp tục truyền âm nói, cười, Tần Vấn Thiên trừng mắt nhìn hắn: - Chẳng qua chỉ là mời ta đến đây giúp một tay thôi, Nam Hoàng Vân Hi quen biết chúng ta ở Đthành cổ ế, tu vi vủa các Thánh Nữ khác cũng không kém hơn nàng là bao, lúc trước tất nhiên đều từng tiến vào Đế thành cổ hoặc những nơi khác, quen biết không ít bằng hữu, bởi vậy mời đến dự, Nam Hoàng thị chính là thế lực siêu nhiên, địa vị của Thánh Nữ không tầm thường, không dễ mà cưới được bọn họ như ngươi tưởng tượng đâu. - Ngạo Tuyết tiên tử, đã lâu không gặp. Chỉ thấy Nhung Kiêu đi ra phía trước, đi tới trước người Nam Hoàng Ngạo Tuyết, mặt mỉm cười. - Nhung Kiêu, đã lâu không gặp, phong thái vẫn vậy. Nam Hoàng Ngạo Tuyết nhìn Nhung Kiêu khẽ gật đầu, sau đó ánh mắt nhìn về phía các người khác bên cạnh, chuyện trò vui vẻ, Nhung Kiêu phát hiện, Nam Hoàng Ngạo Tuyết không chỉ mời mình hắn đến đây, còn có mấy vị bằng hữu, nam nữ đều có, một người trong đó đặc biệt xuất chúng, chói mắt, Nam Hoàng Ngạo Tuyết còn mỉm cười nói chuyện phiếm cùng hắn. - Tông Chiến. Người này tên là Tông Chiến, toàn thân giống như lộ ra ánh sáng màu vàng kim, hắn đứng một chỗ lại khiến người ta cảm thấy đáng sợ, thoáng hiện ra vẻ yêu dị. - Hắn là yêu thú. Luyện Ngục nhỏ giọng nói, có thể cảm thấy được một yêu khí trong cơ thể đối phương. - Oong. Ánh mắt Tông Chiến phóng tới, ánh mắt hắn có màu kim hoàng, xuyên qua tất cả, giống như từng thanh lợi kiếm tuyệt thế trực tiếp rơi trên thân Luyện Ngục, cuối cùng lại khiến cho Luyện Ngục cảm thấy đau đớn một hồi. - Luyện Ngục Chu Tước. Mắt Tông Chiến lộ ra ánh sáng đầy dã tính. - Một con Hoàng Kim Điêu. uyện Ngục lạnh lùng nói một tiếng, bản thể Tông Chiến này là một con chim. - Là Thiên Điêu Chiến Hoàng Kim. Tông Chiến thản nhiên nói, hắn nhìn Luyện Ngục cười, chỉ có điều trong nụ cười kia dường như có ý không tốt, khiến cho Luyện Ngục sinh ra sự cảnh giác. Tần Vấn Thiên nhìn thấy dáng vẻ tức giận của Luyện Ngục thì bật cười, Luyện Ngục tuy rằng nhìn có vẻ thành thục, nhưng thật ra không có tâm tính thận trọng vững vàng của Tiểu Hỗn Đản, nếu tên tiểu tử kia ở đây, nói không chừng sẽ giống như Tông Chiến, lộ ra dáng vẻ thèm nhỏ dãi ba thước đối với hắn, tuyệt đối có thể tức giận với Tông Chiến. Bằng hữu được Nam Hoàng Thanh Nhược và Nam Hoàng Sanh Ca mời tới cũng vô cùng bất phàm, ánh mắt tập trung tối đa hiển nhiên thuộc ở nhóm thiên kiêu chi tử đang trình diện. Tần Vấn Thiên mơ hồ nghe được có người đề cập đến Đế thành cổ, những người này chắc hẳn cũng đã từng có chiến tích huy hoàng trong Đăng Tiên bảng ở Đế thành cổ. Ánh mắt rất nhiều người rơi trên người của Nam Hoàng Vân Hi, vị Thánh Nữ trẻ tuổi của Nam Hoàng thị này hình như kết giao bằng hữu không rộng, chưa nghe nói qua nàng có một bằng hữu thân thiết nào khác, không biết nàng mời ai đến đây. Lúc này, mọi người chỉ thấy ánh mắt Nam Hoàng Vân Hi nhìn về phương hướng nào đó, lập tức trong con ngươi cao ngạo lạnh lùng của nàng cuối cùng cũng hiện lên một nụ cười thản nhiên, trong phút chốc giống như hoa mai kiêu ngạo trong tuyết lạnh nở ra xinh đẹp không thể tả, khiến cho không ít người nhìn thấy đều có chút ngây dại, lập tức lại thấy Nam Hoàng Vân Hi chủ động đi về phía đó, đi tới trước mấy người trong đó, cười nhìn một người thanh niên nói: - Xem ra ta không tin lầm, ngươi quả nhiên đã tới. Ánh mắt mọi người chớp hiện, trong nháy mắt có rất nhiều ánh mắt tập trung ở trên người Tần Vấn Thiên, Nam Hoàng Tiên Thành tất nhiên không có này nhân vật, bằng không đã sớm nhận ra. - Mỹ nữ Nam Hoàng không ngại ngàn dặm xa xôi phái người đưa đến thiệp mời, ta sao có thể nào không đến dự tiệc được. Tần Vấn Thiên cười nói. - Ta phải bỏ không ít tâm tư mới tìm được ngươi, thật may thiệp mời đưa được đến tay ngươi. Vì tìm được chỗ của Tần Vấn Thiên, Nam Hoàng Vân Hi phải vận dụng lực lượng không nhỏ trong mạch, lúc biết Tần Vấn Thiên ở Thiên Biến tiên môn, nàng liền phái người đưa thiệp mời qua đó. - Nàng chỉ mời một mình ta? Tần Vấn Thiên phát hiện Nam Hoàng Vân Hi nói chuyện phiếm cùng mình, không có người khác tiến lên đây. - Đúng. Nam Hoàng Vân Hi khẽ gật đầu. - Nàng không lo lắng ta nhận được thiệp mời lại không đến hay sao? Tần Vấn Thiên bất đắc dĩ nói. - Vậy chỉ có thể coi như ta xui xẻo, chỉ có điều ta tốt xấu gì cũng là người trong Tần Môn, lẽ nào Môn chủ của Tần môn lại không cho ta chút mặt mũi sao? - Này, các ngươi liếc mắt đưa tình như thế, gạt ta sang một bên như này mà được sao? Quân Mộng Trần buồn bực nói, Nam Hoàng Vân Hi liếc mắt nhìn hắn, cười nói: - Không ngờ ngươi cũng tới, xem ra vận khí của ta thật sự không tệ, vị mỹ nữ này là Luyện Ngục sao? - Đúng. - Thánh Nữ quá khen. Tần Vấn Thiên cười đáp lại nói. Bên cạnh Nam Hoàng Sanh Ca có một người thanh niên. Toàn thân hắn đắm trong hào quang kỳ diệu, khí thế trong cơ thể dâng trào mạnh đó. Đó là nhân vật không tầm thường, hắn nhìn Tần Vấn Thiên mở miệng nói: - Ta cũng đã nghe nói về ngươi, Tử Đạo Dương chết dưới bàn tay của Ma Tà, nhưng việc ngươi bị trọng thương lúc trước hoàn toàn không liên quan đến tiên niệm của Tử Đế, ta còn nghe nói đệ tử của Huyền Đế Huyền Tinh cũng chết ở trong tay của ngươi, đệ tử thân truyền của Đông Thánh Tiên Đế Thiếu Thiên Dịch cũng bị ngươi tiêu diệt, ngươi chính là nhân vật phong vân huy hoàng nhất Đế thành cổ lần này, chỉ có Ma Tà mới có thể cùng ngươi tranh phong. Nghe được lời người này nói, mọi người lập tức nhìn về phía Tần Vấn Thiên này, thần sắc cũng thay đổi, trước đó bọn họ đều có chút nghi ngờ và khinh thường, nhưng lúc này lại có vẻ coi trọng hắn hơn rất nhiều. Dù bị trọng thương còn có thể khiến Tử Đạo Đương phải chết, giết chết nhi tử của Huyền Đế, diệt đệ tử thân truyền của Đông Thánh Tiên Đế, người này hình như thoạt nhìn không giống như vẻ ngoài bình thản, tuyệt đối là người điên, lần này lại đắc tội với ba vị nhân vật Tiên Đế, quả thực là chán sống.