Ánh mắt của các vị thiên kiêu đều dồn vào Ma Tà. Sự xuất hiện của hắn trong nháy mắt đã cướp lấy tất cả quang hoa của mọi người, giống như chính lời hắn đã nói vậy. Ma Tà hắn nếu như đã ở đây, thì truyền thừa phải thuộc về hắn, những người khác không thể nhúng tay vào. Giờ này, Ma Tà đang dùng thực lực của hắn chứng thực cho lời hắn nói. Ma Tà trôi nổi lơ lửng trên không trung, thân thể hắn đang xảy ra cộng minh cùng thân thể màu vàng kia. Toàn bộ lực lượng trong cơ thể hắn tràn đến bên ngoài thân, thân thể có hào quang lưu chuyển khiến người ta cảm nhận được sự đáng sợ, nhiếp tâm phách của mọi người. Mặc dù bọn họ không ở bên cạnh Ma Tà, dường như vẫn có thể cảm giác thân thể của hắn đang thuế biến. "Đây tất nhiên là đang Chú thể. Ma Tà hắn có thể Chú thể thành công sao?" Chư vị thiên kiêu thầm nghĩ trong lòng. Thời gian dài như vậy, rất nhiều nhân vật thiên kiêu đã có chút tuyệt vọng đối với việc Chú thể này. Bọn họ đã thử rất nhiều lần. Nhưng rất nhiều thiên kiêu dường như không có cách nào đột phá tố chất thân thể đến một giới hạn này. Đây là điều cơ bản nhất, nhưng lại cản trở vô số người. Bọn họ không có cách nào tiếp nhận được loại lực lượng cộng minh đó. Điều này có nghĩa là nhục thể của bọn hắn không có tư cách tạo thành thể chất vô song. Từ điều kiện đầu tiên này, bọn họ sẽ không xứng rồi. Càng về sau, càng có nhiều thiên kiêu phát hiện ra một điểm này. Bọn họ không thể không thừa nhận, bọn họ khó có thể vượt qua được sự chênh lệch với những người trên Đăng Tiên bảng trước mặt kia. Tần Vấn Thiên vẫn nhắm mắt thật chặc. Ngoài thân thể hắn cũng lưu động hào quang chói mắt. Từng luồng phù quang hoa mỹ vô song, nhưng từ đầu đến cuối hắn không thể đạt được độ sâu cộng minh cùng thân khu màu vàng trong hư không kia. Dường như hắn không có cách nào Chú thể. Tình cảnh này khiến cho Tần Vấn Thiên có chút khổ sở. Thực ra hắn sớm đã có thể cảm nhận được lực lượng uy năng tích chứa trong thân khu màu vàng là một loại lực lượng cực kỳ mênh mông, một loại lượng bất diệt, có thể làm cho thân thể trở nên cực kỳ hoàn mỹ, khiến cho lực sinh mệnh trở nên cực kỳ đáng sợ. Nếu như có được thể chất như vậy, thì có thể dễ dàng nghiền ép người cùng cảnh giới. Cho dù chỉ dùng khí thế khổng lồ này, cũng có thể đè sụp đối thủ có cùng cảnh giới một cách dễ dàng. Trên người Nam Hoàng Vân Hi và Quân Mộng Trần cũng phát sinh một số biến hóa, chỉ thấy ánh sáng đỏ xông lên trời từ toàn thân Nam Hoàng Vân Hi, hỏa diễm nóng cháy vô biên bao phủ lấy thân thể nhu mỹ của nàng. Bóng dáng Phượng Hoàng mỹ lệ vô song xuất hiện, khoác lên đó hà quang tường vân, khiến cho người ta có cảm giác duy mỹ, xinh đẹp không thể tả, rất thần thánh và đoan trang. Thân thể Quân Mộng Trần bao trùm áo giáp vương giả, Thế Giới Đồ Phủ Thanh Thiên phù hiện ra ở sau lưng, sinh ra một uy lực vô thượng của đế vương. Dường như hắn là vương giả thống ngự một phương trời đất, muốn quân lâm thiên hạ vậy. - Trên người hắn hình như cũng phát sinh biến hóa, xem ra người này cũng không đơn giản. Có người chú ý thấy thân thể Quân Mộng Trần biến hóa thì rất kinh ngạc. Quân Mộng Trần không ngừng mang đến nỗi kinh ngạc cho bọn họ. Phù quang vô tận lưu động trên thân thể Quân Mộng Trần, nhưng không phù hợp với thân khu màu vàng ấy, tuy có cộng minh, nhưng dường như hắn lại đi theo con đường của chính mình. Quân Mộng Trần trời sanh tính tình tùy ý tiêu sái, không thích có quá nhiều câu thúc, yêu hận rõ ràng. Hắn thích là thích, không thích chính là không thích. Mặc dù hắn đi tới thân khu màu vàng trước, nhưng hắn cảm giác bản thân mình không thích hợp, vì thế cũng không có quá nhiều chấp niệm, muốn Chú thể một cách mãnh liệt, mà cứ mặc cho lực lượng lưu động trong cơ thể, không dẫn đường cho nó, thuận cho nó phát triển tự do. Nhưng sau đó thân thể hắn biến hóa như thế nào thì chính hắn cũng không ngờ tới. Thời gian lưu động, trong nháy mắt lại hơn mười ngày đi qua. Hết thảy vẫn như lúc trước. Nhưng Ma Tà càng đáng sợ hơn, ngoài thân thể hắn lưu động hào quang hai lớp, một đen một vàng, hóa thành sắc ám kim. Loại quang trạch đáng sợ đó tạo cho người một cảm giác không thể phá vỡ, khí thế lưu động trong thân thể hắn càng lúc càng mênh mông, lực sinh mệnh lực cực kỳ thịnh vượng, tựa như Bất Diệt chi thân. Thân thể của Nam Hoàng Vân Hi và Quân Mộng Trần cũng có biến hóa. Thanh Nhi thì trước sau như một, yên lặng, chỉ có khí thế trong cơ thể dường như càng ngày càng mãnh liệt. Lúc này, Tần Vấn Thiên mở mắt ra, ánh mắt của hắn nhìn lần lượt từng thân ảnh ở phía trước. Cả người của Ma Tà lưu động hào quang màu vàng sậm, khí thế toàn thân đã đạt đến một điểm giới hạn, dường như lúc nào hắn cũng có thể phá vỡ điểm giới hạn này, chú Tiên đài, thành Tiên vị. - Cổ chi đại đế lựa chọn người truyền thừa đều có sự ưu thích riêng, hy vọng người truyền thừa của mình có sự am hiểu về lực lượng tương tự với mình. Cổ Đế Dịch am hiểu về thần văn, bởi vậy không phải người tinh thông thần văn thì hoàn toàn không có khả năng tu được Thần Chi Thủ, mà lúc này Cổ chi đại đế có thể chất kinh người này, truyền thừa của ông ta thích hợp với Ma Tà hơn sao? Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, chỉ sợ bản thân vị Cổ Đế này cũng không nghĩ tới, Ma Tà không chỉ thích hợp với lực lượng truyền thừa của riêng ông ta, mà cũng thích hợp với Phạm Thiên đại đế. Vì vậy trước lúc này, Ma Tà cũng đã đạt được một trong cửu đại truyền thừa của Phạm Thiên đại đế rồi. Chỉ sợ hắn tập hợp hai đại truyền thừa vào một thân, như vậy thật không thể chống đỡ nổi. Lúc này, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Thanh Nhi, Nam Hoàng Vân Hi và Quân Mộng Trần. Thời điểm hắn nhìn Quân Mộng Trần, ánh mắt đột nhiên ngưng trọng, chỉ thấy trên thân thể Quân Mộng Trần lưu động vẻ sáng bóng đáng gờm, phảng phất có một vài bức thế giới văn lộ lưu động trên người của Quân Mộng Trần. Trên người hắn như có một cổ khí tức cổ xưa, cuồn cuộn, mênh mông, cực kỳ cường đại. Tần Vấn Thiên thấy một màn như vậy, trong mắt lóe lên một hào quang sắc bén, Chú thể, hoặc là hắn thật sự sai rồi, có đôi khi chấp niệm quá sâu cũng có thể sẽ đi vào một sự sai lầm nào đó. Nghĩ vậy Tần Vấn Thiên nhắm an tĩnh lần nữa, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần, tiếng động vù vù không ngừng trong cơ thể, nhưng hắn không chấp nhất giữ sự cộng minh cùng lực lượng do thân khu màu vàng sinh ra kia, mà là thuận cho nó tự do phát triển, mặc cho lực lượng bản thân điên cuồng lưu động. Yêu huyết mạch đáng sợ lưu chuyển khắp trên người, khiến cho cả người hắn sinh ra một cổ yêu uy đáng sợ, thân hắn trở nên yêu dị vô song. Huyết mạch lưu động dường như muốn hóa thành từng đạo phù văn, khắc trên thân thể của hắn. Một cổ lực lượng huyết mạch khác cũng bởi vì uy lực của cổ lực lượng này mà lưu động cuồn cuộn. Đó là một lực lượng thần kỳ, nơi đi qua, hết thảy khí tức cuồn cuộn trên thân thể Tần Vấn Thiên đều yên tĩnh lại, dường như nơi cỗ lực lượng huyết mạch này đi qua, hết thảy lực lượng còn lại đều phải ẩn núp đi. Lúc cỗ huyết mạch này không ngừng lưu động trên người Tần Vấn Thiên, một loại biến hóa thần kỳ khác đang phát sinh trên người Tần Vấn Thiên. Các loại ánh sáng thần văn phảng phất hiện lên bên ngoài thân thể của Tần Vấn Thiên, hơn nữa không ngừng thay thế nhau. Cứ lần lượt như vậy, tựa hồ là chúng đang tìm thân thể thích hợp nhất. Lần này Tần Vấn Thiên không tiếp tục chống cự hay ngăn cản lực lượng này lưu động, cũng không cố ý dùng cổ lực lượng này đi thay đổi cái gì, hay thuận theo chỉ dẫn Chú thể của thân khu màu vàng. Hết thảy đều thuận cho nó tự do phát triển. Khí tức trên người Tần Vấn Thiên càng ngày càng an tĩnh, đã không có uy thế mênh mông, dần dần trở nên bình thường, dường như là phản phác quy chân. - Khí thế trên người Ma Tà càng ngày càng mạnh, chỉ sợ không còn bao lâu nữa là có thể tạo thành Vô Song chi thể. Tần Vấn Thiên thật ra thì thú vị, khí thế trên người ngược lại an tĩnh. Hắn muốn buông bỏ sao? Có người thấy cảnh tượng như vậy thấp giọng nói. - Chú thể, nếu Ma Tà Chú thể thành công, không biết thân khu màu vàng còn còn tồn tại hay không. Nếu vẫn còn, chẳng lẽ không phải là người có cơ duyên tới nơi này đều có cơ hội Chú thể hay sao? Lại có người nói. - Mặc dù đúng như vậy, nhưng có bao nhiêu người có thể làm được? Một người bên cạnh đáp lại, lập tức mọi người không nói gì. Bọn họ đã nếm thử qua rất nhiều lần, đích xác, mặc dù thật sự sẽ không biến mất, nhưng có bao nhiêu người có thể Chú thể? E là chỉ có năm người đứng đầu trên Đăng Tiên bảng mới có một tia hy vọng. Cuối cùng, một cổ uy thế kinh người càn quét vùng thiên địa này. Một loạt tiếng gầm rú giống như biển gầm vang lên. Thân khu màu vàng như hóa thành tia sáng vô tận, vọt thẳng vào thân thể của Ma Tà. Giờ khắc này, đám người chỉ thấy thân khu màu vàng hóa thành ảo ảnh, đang mơ hồ hợp cùng thân thể của Ma Tà. - Đây là. . . - Ma Tà đã Chú thể thành công sao? Ông… Tia sáng vạn trượng nổ bắn ra, thân khu màu vàng biến mất không thấy đâu nữa. Thậm chí mọi người cùng sinh ra một loại ảo giác, cho tới bây giờ thân khu màu vàng cũng chưa tồn tại qua, chỉ có thể chất hoàn mỹ trong cảm giác mọi người. Hoặc là do lực lượng thuần túy tạo thành sinh ra. Giờ khắc này hắn biến mất không thấy đâu. Thân thể Ma Tà thì vẫn trôi bay lở lửng tại nơi đó, quang trạch đáng sợ lưu động trên thân thể của hắn, hào quang màu vàng sậm, khí thế khiếp người đều khiến cho mọi người cảm thấy lực lượng của Ma Tà lại lần nữa đề thăng một tầng mức mới, bước vào một loại cảnh giới khác không thể tưởng tượng. Trước đó Ma Tà đã đủ cường đại rồi, đến cực hạn của Thiên Tượng cảnh giới, dù có nhảy vượt một cảnh giới, quả thực cũng không dám tưởng tượng, đến loại tầng mức đó sẽ có thể mạnh mẽ, sẽ đáng sợ bao nhiêu? Chỉ thấy Ma Tà mở đôi mắt ra, một đạo hào quang màu vàng sậm từ trong con mắt hắn bắn ra, đáng sợ đến cực hạn. Thân thể hắn động rồi, từ trạng thái trôi lơ lửng lập tức đứng lên, ánh mắt màu vàng nhạt lộ ra vẻ hưng phấn. Thành công rồi. Thực lực của hắn lần nữa tăng cường, trước khi Chú Tiên đài, cơ sở của hắn càng vững chắc, Tiên Đài tạo thành sẽ càng cường đại. Đây là trạng thái mà hắn rất mong muốn. Hiện giờ hắn đã đạt được. Ánh mắt của hắn quét qua mọi người, dường như tất cả mọi người trong đôi mắt nhìn chăm chú của hắn đều ảm đạm phai mờ. Hắn cuồng ngạo nói những lời như trước. Hắn ở đây, truyền thừa thuộc về hắn. Người nào có thể cướp đi? Giờ này truyền thừa quy về Ma Tà. Con người màu vàng nhạt của Ma Tà chợt nhìn Nam Hoàng Vân Hi, nhìn Thanh Nhi, nhìn Tần Vấn Thiên. Hắn nói với Nam Hoàng Vân Hi: - Ba người các ngươi làm sao cản được ta? - Hừ. Nam Hoàng Vân Hi thần sắc lạnh như băng, không nói gì thêm. Nhân vật vô song này tranh phong với Phạm Thiên đại đế, y tuyệt không phải chỉ là giúp người thừa kế của mình Chú thể, mà tiếp theo, Ma Tà còn muốn truyền thừa của y thuộc về hắn. Phạm Thiên đại đế và Cổ chi đại đế năm đó song hùng tranh phong, lưu lại truyền thừa nơi này. Bây giờ Ma Tà hắn với sức một mình, đoạt lấy toàn bộ. - Hai vị tiền bối, sau này ta sẽ biểu hiện lực lượng hoàn mỹ của hai người các ngươi trên thân một người. Các ngươi không cần tranh phong nữa, cũng không cần tiếc nuối làm chi. Ma Tà đạp bước vào, đồng thời ánh mắt toả ra ánh sáng sắc bén, có hào tình vạn trượng. Đây là sự bắt đầu, trong Tiên vực mênh mông, cuối cùng Ma Tà hắn sẽ đứng ở đỉnh phong.