- Tiểu tử, không có sao chứ? Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi. - Không có việc gì, gãi ngứa thôi. Tiểu hỗn đản với giọng điệu non nớt nói, âm thanh thân hình khổng lồ hung ác kia lại hoàn toàn không phù hợp, trên người hắn hiện lên một trận ánh sáng màu trắng loá mắt, loại bỏ lực lượng ăn mòn trên người. - Oong! Một trận gió thổi qua, thân thể Tử Tình Hiên cũng đi tới nơi này, Luyện Ngục lại lao xung quanh trong hư không, bốn đại cường giả đối diện cũng tập trung lại một khối, hai bên đối chọi gay gắt. - Thật may là không có gia nhập Diệt Thần cung của các ngươi, một đám rác, bốn người cảnh giới Thiên Tượng bát trọng, chẳng qua cũng chỉ là như vậy. Quân Mộng Trần quát lớn, ánh mắt đám người phía dưới lập tức nhất thời sáng lên, hóa ra là người của Diệt Thần cung. - Bốn người cảnh giới Thiên Tượng bát trọng của Diệt Thần cung, chiến đấu không ngờ lại có một người nào không phân thắng bại, đối diện tới một vị Thiên Tượng bát trọng cũng không có. Phía dưới có người nở nụ cười, thần sắc mấy vị cường giả Diệt Thần cung lập tức có chút khó coi. - Chỉ là làm nóng người mà thôi, các ngươi hiện tại chủ động giao chiếc nhẫn trữ vật cùng với hai con nghiệt súc này cho chúng ta, lúc này còn dễ nói, chúng ta tự thả các ngươi một con sống. Cường giả đội ngọc quan vẫn duy trì phong độ, nhìn đám người Tần Vấn Thiên nói. - Làm nóng người, ngươi cao hơn một cảnh giới trước đó hình như cũng bị sư huynh của ta đánh cho phải lui, thực sự nực cười, xem ra Diệt Thần cung các ngươi cũng chỉ dám đối phó một ít người cảnh giới thấp, tông môn như vậy cuối cùng lại có thể tồn tại ở Đế thành cổ, cũng đủ châm chọc. - Miệng của ngươi thật sự thối, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả khi nói ra những lời này. Người thanh niên mắt xanh lục này lạnh như băng nói. - Chuyện gì xảy ra? Phía xa có giọng nói truyền đến, lần lượt có cường giả phá không đi về phía bên này, cường giả Diệt Thần cung nhìn người tới, trong lòng càng thêm cười lạnh, mở miệng nói: - Có mấy người mới tới quá kiêu ngạo, cướp giật chiếc nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung chúng ta, ta đang dạy cho bọn họ cách ứng xử. - Cùng một phe sao? Thần sắc Quân Mộng Trần trầm xuống, đối phương vừa xuất hiện lại là mấy vị cường giả, tất cả đều có khí độ không tầm thường, phía xa còn có mấy người đang bước chậm đến, người ở giữa kia có ánh mắt đáng sợ. - Cung chủ cũng ở đây. Cường giả đội ngọc quan nhìn về phía cường giả bộ dạng thanh niên phong thần ngọc tú kia mở miệng nói. - cung chủ Diệt Thần cung, Kỷ Lam Sơn. Mọi người nhìn về phía người thanh niên mặc trang phục sang trọng với phong độ phiêu dật này, trong ánh mắt hắn mơ hồ có phong quang chớp hiện. Kỷ Lam Sơn, cung chủ của Diệt Thần cung, cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, hắn là cường giả trên Đăng Tiên bảng còn là con nối dõi của tiên đế. Cường giả Đăng Tiên bảng tượng trưng cho nhóm tuyệt đại thiên kiêu mạnh nhất của Đế thành cổ này. Tuy rằng Kỷ Lam Sơn có thứ hạng gần sau ở trên Đăng Tiên bảng, nhưng phóng tầm mắt ra toàn bộ Đế thành cổ, vẫn thuộc về nhân vật phong quang, hắn vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người đều tập trung đến trên người của hắn. Đám người Tần Vấn Thiên nghe được mọi người xung quanh nói nhỏ, lập tức biết người này là ai. Trong ngọc giản có ghi chép, Kỷ Lam Sơn, vị trí 321 trên Đăng Tiên bảng có cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, cung chủ của Diệt Thần cung đã tu luyện Thiên Phù Tiên Điển, có công kích siêu tuyệt, thực lực đặc biệt lợi hại. Ánh mắt Kỷ Lam Sơn đảo qua, nhìn về phía mấy người Tần Vấn Thiên, trong lòng mơ hồ có chút không hài lòng, bốn đại đệ tử Diệt Thần cung cảnh giới Thiên Tượng bát trọng thậm chí không thu thập nổi mấy người này, khó tránh khỏi làm giảm uy nghiêm của Diệt Thần, đương nhiên bản thân hắn là cung chủ, bề ngoài tất nhiên phải bảo vệ Diệt Thần cung. - Niệm tình các ngươi mới đến, ta không tính toán nhiều với các ngươi, nếu các ngươi cướp giật chiếc nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung ta, như vậy hãy giao ra tất cả mọi thứ trên người các ngươi, sau đó nhận sai tạ lỗi, ta cho các ngươi rời đi. Kỷ Lam Sơn đứng ở trên hư không, mở miệng nói, giọng nói cường thế, không cho phép người khác được nghi ngờ! Cường giả Đăng Tiên bảng, ở trong Đế thành cổ lời bọn họ nói vẫn rất có trọng lượng! - Tiểu tử, không có sao chứ? Tần Vấn Thiên mở miệng hỏi. - Không có việc gì, gãi ngứa thôi. Tiểu hỗn đản với giọng điệu non nớt nói, âm thanh thân hình khổng lồ hung ác kia lại hoàn toàn không phù hợp, trên người hắn hiện lên một trận ánh sáng màu trắng loá mắt, loại bỏ lực lượng ăn mòn trên người. - Oong! Một trận gió thổi qua, thân thể Tử Tình Hiên cũng đi tới nơi này, Luyện Ngục lại lao xung quanh trong hư không, bốn đại cường giả đối diện cũng tập trung lại một khối, hai bên đối chọi gay gắt. - Thật may là không có gia nhập Diệt Thần cung của các ngươi, một đám rác, bốn người cảnh giới Thiên Tượng bát trọng, chẳng qua cũng chỉ là như vậy. Quân Mộng Trần quát lớn, ánh mắt đám người phía dưới lập tức nhất thời sáng lên, hóa ra là người của Diệt Thần cung. - Bốn người cảnh giới Thiên Tượng bát trọng của Diệt Thần cung, chiến đấu không ngờ lại có một người nào không phân thắng bại, đối diện tới một vị Thiên Tượng bát trọng cũng không có. Phía dưới có người nở nụ cười, thần sắc mấy vị cường giả Diệt Thần cung lập tức có chút khó coi. - Chỉ là làm nóng người mà thôi, các ngươi hiện tại chủ động giao chiếc nhẫn trữ vật cùng với hai con nghiệt súc này cho chúng ta, lúc này còn dễ nói, chúng ta tự thả các ngươi một con sống. Cường giả đội ngọc quan vẫn duy trì phong độ, nhìn đám người Tần Vấn Thiên nói. - Làm nóng người, ngươi cao hơn một cảnh giới trước đó hình như cũng bị sư huynh của ta đánh cho phải lui, thực sự nực cười, xem ra Diệt Thần cung các ngươi cũng chỉ dám đối phó một ít người cảnh giới thấp, tông môn như vậy cuối cùng lại có thể tồn tại ở Đế thành cổ, cũng đủ châm chọc. - Miệng của ngươi thật sự thối, ta sẽ cho ngươi biết hậu quả khi nói ra những lời này. Người thanh niên mắt xanh lục này lạnh như băng nói. - Chuyện gì xảy ra? Phía xa có giọng nói truyền đến, lần lượt có cường giả phá không đi về phía bên này, cường giả Diệt Thần cung nhìn người tới, trong lòng càng thêm cười lạnh, mở miệng nói: - Có mấy người mới tới quá kiêu ngạo, cướp giật chiếc nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung chúng ta, ta đang dạy cho bọn họ cách ứng xử. - Cùng một phe sao? Thần sắc Quân Mộng Trần trầm xuống, đối phương vừa xuất hiện lại là mấy vị cường giả, tất cả đều có khí độ không tầm thường, phía xa còn có mấy người đang bước chậm đến, người ở giữa kia có ánh mắt đáng sợ. - Cung chủ cũng ở đây. Cường giả đội ngọc quan nhìn về phía cường giả bộ dạng thanh niên phong thần ngọc tú kia mở miệng nói. - cung chủ Diệt Thần cung, Kỷ Lam Sơn. Mọi người nhìn về phía người thanh niên mặc trang phục sang trọng với phong độ phiêu dật này, trong ánh mắt hắn mơ hồ có phong quang chớp hiện. Kỷ Lam Sơn, cung chủ của Diệt Thần cung, cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, hắn là cường giả trên Đăng Tiên bảng còn là con nối dõi của tiên đế. Cường giả Đăng Tiên bảng tượng trưng cho nhóm tuyệt đại thiên kiêu mạnh nhất của Đế thành cổ này. Tuy rằng Kỷ Lam Sơn có thứ hạng gần sau ở trên Đăng Tiên bảng, nhưng phóng tầm mắt ra toàn bộ Đế thành cổ, vẫn thuộc về nhân vật phong quang, hắn vừa xuất hiện, ánh mắt mọi người đều tập trung đến trên người của hắn. Đám người Tần Vấn Thiên nghe được mọi người xung quanh nói nhỏ, lập tức biết người này là ai. Trong ngọc giản có ghi chép, Kỷ Lam Sơn, vị trí 321 trên Đăng Tiên bảng có cảnh giới Thiên Tượng cửu trọng, cung chủ của Diệt Thần cung đã tu luyện Thiên Phù Tiên Điển, có công kích siêu tuyệt, thực lực đặc biệt lợi hại. Ánh mắt Kỷ Lam Sơn đảo qua, nhìn về phía mấy người Tần Vấn Thiên, trong lòng mơ hồ có chút không hài lòng, bốn đại đệ tử Diệt Thần cung cảnh giới Thiên Tượng bát trọng thậm chí không thu thập nổi mấy người này, khó tránh khỏi làm giảm uy nghiêm của Diệt Thần, đương nhiên bản thân hắn là cung chủ, bề ngoài tất nhiên phải bảo vệ Diệt Thần cung. - Niệm tình các ngươi mới đến, ta không tính toán nhiều với các ngươi, nếu các ngươi cướp giật chiếc nhẫn trữ vật của đệ tử Diệt Thần cung ta, như vậy hãy giao ra tất cả mọi thứ trên người các ngươi, sau đó nhận sai tạ lỗi, ta cho các ngươi rời đi. Kỷ Lam Sơn đứng ở trên hư không, mở miệng nói, giọng nói cường thế, không cho phép người khác được nghi ngờ! Cường giả Đăng Tiên bảng, ở trong Đế thành cổ lời bọn họ nói vẫn rất có trọng lượng!