Thái Cổ Thần Vương

Chương 1006: - Bái sư (2)

25-10-2024


Trước Sau

  - Được.
  Nhàn Vân Tiên Vương gật đầu, nhìn Tần Vấn Thiên và Mộng Quân Trần giới thiệu:  Tần Vấn Thiên, Mộng Quân Trần người này chính là nữ nhi của Trường Thanh Liên Quốc Bạch Đế công chúa Lưu Ly.
Trường Thanh đại đế cũng xem công chúa Lưu Ly giống như con ruột của mình vậy.
  Cơ thể Tần Vấn Thiên run rẩy dữ dội, ánh mắt chăm chú nhìn công chúa Lưu Ly, từ trong đôi mắt sáng lên ánh sáng lập lòe.
Trong nháy mắt đứng dậy nhìn công chúa Lưu Ly.
  Công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc, Thanh nhi, không phải là công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc, nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế sao?  Công chúa Lưu Ly trước mặt không ngờ lại đếntừ Trường Thanh tiên quốc, cũng là công chúa của Trường Thanh tiên quốc.
  Công chúa Lưu Ly nhìn thấy Tần Vấn Thiên nhìn mình chằm chằm, thoáng lộ ra nụ cười khác lạ.
Còn chưa có nam nhân nào dám mạo muội nhìn nàng như vậy, bất chợt nàng có chút không vui.
  - Chắc hẳn ngươi quen biết Thanh nhi đi?  Lúc này, âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền ra khiến cho ánh mắt của công chúa Lưu Ly run lên, tròng mắt trở nên sắc bén, nàng nhìn Tần Vấn Thiên, dường như đợi hắn nói tiếp.
  - Chuyến này, công chúa trở về Tiên Quốc, nếu như gặp Thanh nhi, thay ta chuyển lời tới nàng, ta nhất định sẽ đi tìm nàng.
  Tần Vấn Thiên tiếp tục nói, Đông Thánh Đình nhìn thấy tình hình này, trong mắt lóe lên một cảm giác lạnh lùng.
  - Ngươi và Thanh nhi có quan hệ như thế nào?  Công chúa Lưu Ly nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
  - Đợi một lát ngươi sẽ biết.
  Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
Công chúa Lưu Ly nhíu mày, tên tiểu này giống như là thừa nước đục thả câu với mình vậy.
  Chẳng qua nếu như Tần Vấn Thiên có quan liên quan với Thanh nhi, vậy thì người mà phụ thân tìm càng có khả năng là người này, ảnh hưởng đến số mạng của Tiên Quốc.
  - Ta chờ.
  Công chúa Lưu Ly chậm bước trở về, không nói thêm lời nào nữa.
Trên Tiên yến không khí vẫn náo nhiệt như cũ.
  Vào lúc này, phía xa có ánh sáng rực rỡ chiếu đến.
Giống như có một chùm ánh sáng từ phương xa trực tiếp rơi xuống đại điện.
Giờ khắc này rất nhiều cường giả của Đông Thánh Tiên môn, trong đó bao gồm cả Đông Thánh Đình, tất cả đều đứng dậy nhìn về bên đó.
  Ánh sáng rực rỡ, một bóng dáng lại xuất hiện trong chùm ánh sáng đó.
Hắn vừa xuất hiện, dường như cả thế giới, đều lấy hắn làm trung tâm.
  - Bái kiện điện hạ.
  Rất nhiều nhân vật Tiên Vương đều cúi người hành lễ, rất nhiều Tiên đài quân đoàn cùng với thị nữ một chân quỳ trên mặt đất, vô cùng cung kính đối với người xuất hiện trước mặt.
Là nhân vật đồ đằng của Đông Thánh Tiên môn, Đông Thánh Tiên Đế.
  - Phụ thân.
  Đông Thánh Đình vui vẻ kêu lên, lui ra nhường lại chủ vị.
  - Tất cả đều ngồi đi, không cần khách sáo.
  Đông Thánh Tiên Đế dường như không có bày ra dáng vẻ, từng bước đi tới vị trí của Đông Thánh Đình ngồi xuống.
Nhìn công chúa Lưu Ly cười nói:  - Con gái của Bạch Đế quả nhiên là thiên chi kiêu nữ.
  - Tiền bối khen lầm.
  Công chúa Lưu Ly khách sáo nói:  - Gia phụ thường xuyên nhắc đến tiền bối với vãn bối.
  - Ừ.
Sau khi trở về thay ta hỏi thăm phụ thân ngươi cùng với tiểu tử Trường Thanh kia.
  Đông Thánh Tiên Đế gần gũi bình dị, đối đãi giống như vãn bối của mình, tùy ý cười nói.
Ánh mắt của hắn chầm chậm chuyển qua, lướt xuống phía dưới, cười nói:  - Mặc dù ta chưa từng đến Tiên yến, nhưng những chuyện đã xảy ra ta đều biết được, thiên kiêu đến nơi này đều có thể vào Đông Thánh Tiên môn ta, trở thành đệ tử nòng cốt.
  - Người của tam giáp các ngươi đứng lên cho ta nhìn xem.
  Đông Thánh Tiên Đế cười nói.
  Cô Tô Thiên Kỳ, Quân Mộng Trần, Tần Vấn Thiên đều đứng lên.
  Đông Thánh Tiên Đế nhìn thấy Tần Vấn Thiên cũng không lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và kỳ lạ, cũng không nói nhiều thêm một lời.
Giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên, chỉ là cười hỏi:  - Ta đã từng hứa, hễ là người nào vào được tam giáp đều có thể bái nhập vào môn hạ của ta.
Ba người các ngươi có tư chất dị bẩm, có thể đi đến bước này rất đáng quý.
Hôm nay sẽ bái nhập vào làm môn hạ của ta, các ngươi có bằng lòng không?  - Vãn bối bằng lòng.
  Cô Tô Thiên Kỳ tỏ thái độ nói.
Trưởng bối của hắn đều cường đại nhưng không ai bằng Đông Thánh Tiên Đế.
Loại cơ hội này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
  - Ừ, còn hai người các ngươi thì sao?  Đông Thánh Tiên Đế cười gật đầu nhìn Quân Mộng Tưởng và Tần Vấn Thiên.
  Các Tiên Vương đều tùy ý cười.
Nhìn mấy người tán thưởng không dứt.
Ba tiểu tử này là muốn bái nhập môn hạ của tiên đế, sao bệ hạ phải hỏi nhiều?  - Quân Mộng Trần này có tư chất không tầm thường, bệ hạ chắc sẽ thích hắn.
  Có người ở bên cạnh mỉm cười nói nhỏ.
  - Vãn bối đến tham gia Tiên yến lần này chỉ là vì rèn luyện bản thân, cũng không hề có ý bái sư, chỉ có thể phụ lòng tốt của tiền bối.
  Quân Mộng Trần mở miệng nói.
Tiếng cười xung quanh, tiếng bàn tán xung quanh trong khoảnh khắc này lại một lần nữa dừng lại.
Đột nhiên dừng lại, không có dấu hiệu báo trước, lặng ngắt như tờ.
  Trong giờ phút này thời gian giống như dừng lại.
  Nhưng chính vào lúc yên lặng này, âm thanh của Tần Vấn Thiên cũng theo đó mà vang lên:  - Vãn bối tư chất ngu dốt, không có khả năng làm đệ tử của bệ hạ.
          - Được.
  Nhàn Vân Tiên Vương gật đầu, nhìn Tần Vấn Thiên và Mộng Quân Trần giới thiệu:  Tần Vấn Thiên, Mộng Quân Trần người này chính là nữ nhi của Trường Thanh Liên Quốc Bạch Đế công chúa Lưu Ly.
Trường Thanh đại đế cũng xem công chúa Lưu Ly giống như con ruột của mình vậy.
  Cơ thể Tần Vấn Thiên run rẩy dữ dội, ánh mắt chăm chú nhìn công chúa Lưu Ly, từ trong đôi mắt sáng lên ánh sáng lập lòe.
Trong nháy mắt đứng dậy nhìn công chúa Lưu Ly.
  Công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc, Thanh nhi, không phải là công chúa của Trường Thanh Tiên Quốc, nữ nhi của Trường Thanh Đại Đế sao?  Công chúa Lưu Ly trước mặt không ngờ lại đếntừ Trường Thanh tiên quốc, cũng là công chúa của Trường Thanh tiên quốc.
  Công chúa Lưu Ly nhìn thấy Tần Vấn Thiên nhìn mình chằm chằm, thoáng lộ ra nụ cười khác lạ.
Còn chưa có nam nhân nào dám mạo muội nhìn nàng như vậy, bất chợt nàng có chút không vui.
  - Chắc hẳn ngươi quen biết Thanh nhi đi?  Lúc này, âm thanh của Tần Vấn Thiên truyền ra khiến cho ánh mắt của công chúa Lưu Ly run lên, tròng mắt trở nên sắc bén, nàng nhìn Tần Vấn Thiên, dường như đợi hắn nói tiếp.
  - Chuyến này, công chúa trở về Tiên Quốc, nếu như gặp Thanh nhi, thay ta chuyển lời tới nàng, ta nhất định sẽ đi tìm nàng.
  Tần Vấn Thiên tiếp tục nói, Đông Thánh Đình nhìn thấy tình hình này, trong mắt lóe lên một cảm giác lạnh lùng.
  - Ngươi và Thanh nhi có quan hệ như thế nào?  Công chúa Lưu Ly nhìn Tần Vấn Thiên hỏi.
  - Đợi một lát ngươi sẽ biết.
  Tần Vấn Thiên mở miệng nói.
Công chúa Lưu Ly nhíu mày, tên tiểu này giống như là thừa nước đục thả câu với mình vậy.
  Chẳng qua nếu như Tần Vấn Thiên có quan liên quan với Thanh nhi, vậy thì người mà phụ thân tìm càng có khả năng là người này, ảnh hưởng đến số mạng của Tiên Quốc.
  - Ta chờ.
  Công chúa Lưu Ly chậm bước trở về, không nói thêm lời nào nữa.
Trên Tiên yến không khí vẫn náo nhiệt như cũ.
  Vào lúc này, phía xa có ánh sáng rực rỡ chiếu đến.
Giống như có một chùm ánh sáng từ phương xa trực tiếp rơi xuống đại điện.
Giờ khắc này rất nhiều cường giả của Đông Thánh Tiên môn, trong đó bao gồm cả Đông Thánh Đình, tất cả đều đứng dậy nhìn về bên đó.
  Ánh sáng rực rỡ, một bóng dáng lại xuất hiện trong chùm ánh sáng đó.
Hắn vừa xuất hiện, dường như cả thế giới, đều lấy hắn làm trung tâm.
  - Bái kiện điện hạ.
  Rất nhiều nhân vật Tiên Vương đều cúi người hành lễ, rất nhiều Tiên đài quân đoàn cùng với thị nữ một chân quỳ trên mặt đất, vô cùng cung kính đối với người xuất hiện trước mặt.
Là nhân vật đồ đằng của Đông Thánh Tiên môn, Đông Thánh Tiên Đế.
  - Phụ thân.
  Đông Thánh Đình vui vẻ kêu lên, lui ra nhường lại chủ vị.
  - Tất cả đều ngồi đi, không cần khách sáo.
  Đông Thánh Tiên Đế dường như không có bày ra dáng vẻ, từng bước đi tới vị trí của Đông Thánh Đình ngồi xuống.
Nhìn công chúa Lưu Ly cười nói:  - Con gái của Bạch Đế quả nhiên là thiên chi kiêu nữ.
  - Tiền bối khen lầm.
  Công chúa Lưu Ly khách sáo nói:  - Gia phụ thường xuyên nhắc đến tiền bối với vãn bối.
  - Ừ.
Sau khi trở về thay ta hỏi thăm phụ thân ngươi cùng với tiểu tử Trường Thanh kia.
  Đông Thánh Tiên Đế gần gũi bình dị, đối đãi giống như vãn bối của mình, tùy ý cười nói.
Ánh mắt của hắn chầm chậm chuyển qua, lướt xuống phía dưới, cười nói:  - Mặc dù ta chưa từng đến Tiên yến, nhưng những chuyện đã xảy ra ta đều biết được, thiên kiêu đến nơi này đều có thể vào Đông Thánh Tiên môn ta, trở thành đệ tử nòng cốt.
  - Người của tam giáp các ngươi đứng lên cho ta nhìn xem.
  Đông Thánh Tiên Đế cười nói.
  Cô Tô Thiên Kỳ, Quân Mộng Trần, Tần Vấn Thiên đều đứng lên.
  Đông Thánh Tiên Đế nhìn thấy Tần Vấn Thiên cũng không lộ ra vẻ mặt kinh ngạc và kỳ lạ, cũng không nói nhiều thêm một lời.
Giống như là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên, chỉ là cười hỏi:  - Ta đã từng hứa, hễ là người nào vào được tam giáp đều có thể bái nhập vào môn hạ của ta.
Ba người các ngươi có tư chất dị bẩm, có thể đi đến bước này rất đáng quý.
Hôm nay sẽ bái nhập vào làm môn hạ của ta, các ngươi có bằng lòng không?  - Vãn bối bằng lòng.
  Cô Tô Thiên Kỳ tỏ thái độ nói.
Trưởng bối của hắn đều cường đại nhưng không ai bằng Đông Thánh Tiên Đế.
Loại cơ hội này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
  - Ừ, còn hai người các ngươi thì sao?  Đông Thánh Tiên Đế cười gật đầu nhìn Quân Mộng Tưởng và Tần Vấn Thiên.
  Các Tiên Vương đều tùy ý cười.
Nhìn mấy người tán thưởng không dứt.
Ba tiểu tử này là muốn bái nhập môn hạ của tiên đế, sao bệ hạ phải hỏi nhiều?  - Quân Mộng Trần này có tư chất không tầm thường, bệ hạ chắc sẽ thích hắn.
  Có người ở bên cạnh mỉm cười nói nhỏ.
  - Vãn bối đến tham gia Tiên yến lần này chỉ là vì rèn luyện bản thân, cũng không hề có ý bái sư, chỉ có thể phụ lòng tốt của tiền bối.
  Quân Mộng Trần mở miệng nói.
Tiếng cười xung quanh, tiếng bàn tán xung quanh trong khoảnh khắc này lại một lần nữa dừng lại.
Đột nhiên dừng lại, không có dấu hiệu báo trước, lặng ngắt như tờ.
  Trong giờ phút này thời gian giống như dừng lại.
  Nhưng chính vào lúc yên lặng này, âm thanh của Tần Vấn Thiên cũng theo đó mà vang lên:  - Vãn bối tư chất ngu dốt, không có khả năng làm đệ tử của bệ hạ.
       

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!