Đông Thánh Đình chậm rãi nói, khiến cho mọi người đều kinh ngạc. Buổi Tiên yến này quả thật là biến đổi bất ngờ, cuối cùng Quân Mộng Tưởng lại đoạt được vị trí thứ nhất sao? Chuyện này quả thật là không tưởng tượng nổi rồi, Cô Tô Thiên Kỳ chỉ xếp thứ hai. - Tiểu tử này vốn có thiên phú kinh người hiện giờ lại được bệ hạ tự thân bồi dưỡng, tương lai nhất định sẽ là một bước lên trời. Vân Châu, Nhàn Châu Tiên Vương vô cùng vui vẻ, tươi cười cởi mở. Thiên kiêu của Vân Chân bọn hắn lại đoạt được vị trí thứ nhất, đây là chuyện vinh dự tới mức nào, là chuyện từ xưa đến giờ chưa bao giờ có. Nhưng những người khác của Vân Châu lại không vui vẻ như vậy, nụ cười có chút gượng gạo. - Vân Châu, mười người đứng đầu có ba người, bao gồm cả vị trí thứ nhất, ha ha. Nhàn Vân Tiên Vương càng nghĩ càng vui vẻ, trước đây các Tiên Vương của những châu khác còn khoe khoang ở trước mặtt hắn, hiện giờ thật sự là một cái tát vô hình vào mặt. - Lần này Vân Châu không tệ. Đông Thánh Đình cũng khen một tiếng, khiến cho Nhàn Vân Tiên Vương cảm thấy có mặt mũi, lần này xem như nở mày nở mặt rồi. - Quân Mộng Trần, ta quả thật rất xem trọng ngươi, sau này đừng nên để cho tiên môn thất vọng. Đông Thánh Đình lại mỉm cười nhìn Quân Mộng Trần nói. Hắn cho Quân Mộng Trần vị trí thứ nhất, cũng là để lôi kéo lấy lòng, để cho Quân Mộng Trần quên đi một số khúc mắc trước kia. - Chỉ là điện hạ, ta đã có thể xếp hạng thứ nhất, vậy thì nếu huynh đệ của ta đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, vậy tại sao không thể được xếp hạng thứ ba? Quân Mộng Trần nghi ngờ hỏi. - Ta đã nói qua rồi, lần đấu giá này dựa vào biểu hiện tổng hợp ba vòng, cũng nhìn chiến lực thiên phú đặc biệt của cá nhân. Thiên phú của ngươi rất kinh diễm, biểu hiện trong vòng ba của ngươi đã chinh phục tất cả mọi người. Thứ nhất có thể nói là danh đúng như thực, nhưng nếu như Tần Vấn Thiên hắn chỉ có đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, căn cứ vào biểu hiện của ba vòng đấu để cho hắn xếp hạng ba, Cô Tô Thiên Kỳ phải ra khỏi vòng, điều này quả thật không công bằng. Đông Thánh Đình giải thích. - Ta sẽ không thất bại nữa. Vẻ mặt Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng nói. Đã thất bại một trận, Đông Thánh Đình và Quân Mộng Trần lại ở trước mắt mọi người thảo luận cục diện thất bại của hắn. - Ngươi vẫn nên tạm thời nghỉ ngơi hồi phục chiến lực đi. Lúc này, Tần Vấn Thiên mới mở miệng nói chuyện, khiến cho ánh mắt lạnh băng của Cô Tô Thiên Kỳ đã bắn về phía hắn. - Ta thắng ngươi Đông Thánh Tiên môn cũng không để cho tiến ta vào tam giáp, nói gì tới ở dưới tình huống ngươi vẫn chưa hồi phục được trạng thái hoàn toàn cường thịnh để chiến đấu, nếu hiện tại đấu với ngươi, cho dù thắng chỉ sợ là Đông Thánh Đình điện hạ lại có lời để nói. Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, khiến cho Đông Thánh Đình khẽ nhăn mày, câu nói này của Tần Vấn Thiên hiển nhiên là đang nói Đông Thánh Tiên môn nhắm vào hắn. - Nghỉ ngơi đi, trước kia ngươi chắc nghĩ rằng không thua trận, đã thua một trận, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn. Tần Vấn Thiên nhìn thấy Cô Tô Thiên Kỳ lộ ra ánh mắt sắc bén, tiếp tục nói. - Nếu ngươi đã nói như vậy, ta chờ... Cô Tô Thiên Kỳ đáp lại, sau đó chỉ nhìn thấy hắn ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần. Ánh mắt của đám người nhìn Tần Vấn Thiên, trong lời nói của tiểu tử này lại ngập tràn sự tự tin mãnh liệt. Mười đại thiên kiêu đều vẫn còn ở trên chiến đài cổ, nhìn thấy những bóng dáng này, các Tiên Vương cũng có chút cảm thán, có một số người không hề mạnh mẽ, cũng là tuyệt đại phong hoa, nhưng chỉ có thể mang theo sự không cam lòng, xếp hạng cuối cùng. Không biết tâm tính bị đả kích có thể từ trong đó gượng dậy nổi hay không? - Đại khái chỉ còn lại trận chiến cuối cùng, nhưng Đông Thánh Đình dường như đã xếp hạng xong, trận chiến này thực ra không ảnh hưởng tới xếp hạng nữa, chẳng qua chỉ là Tần Vấn Thiên muốn chứng minh chiến lực của chính mình. Trong lòng mọi người nghĩ, ngay cả Tiên yến cũng trở nên yên lặng hơn rất nhiều, tất cả đều đang yên lặng chờ đợi một trận chiến cuối cùng này. Sau trận chiến này, thịnh yến trăm năm một lần cũng sắp hạ màn kết thúc. Hồi lâu, Cô Tô Thiên Kỳ mở mắt ra, trong tròng mắt hắn bắn ra một ánh sáng chói mắt từ, đáng sợ vô cùng. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói: - Ngươi xong chưa? Tần Vấn Thiên nhìn Cô Tô Thiên Kỳ, lập tức đứng dậy, nhìn Đông Thánh Đình nói: - Trước kia thế nào, ta không nói nữa, nếu như điện hạ nói trước kia ta biểu lộ ra thiên phú đặc biệt ra vẫn chưa đủ, vậy chỉ hy vọng trận chiến cuối cùng này, điện hạ có thể nhìn rõ ràng một chút, đừng làm bẩn hai chữ “công bằng”của Đông Thánh Tiên môn nữa. Các vị tiền bối có mặt ở đây, ánh mắt vô cùng sáng tỏ, đạo lý tự ở trong lòng. Vừa nói, bóng dáng của hắn từ từ đi qua, đi đến chính giữa chiến đài cổ, ánh mắt hắn nhìn các thiên kiêu xung quanh - Đối thủ của ngươi là ta. Cô Tô Thiên Kỳ đi đến trước mặt hắn, lạnh lùng mở miệng - Ngươi không phải là đối thủ của ta. Tần Vấn Thiên lạnh lùng kiêu ngạo nói, ánh mắt hắn nhìn lướt qua đám ngươi, mở miệng nói: - Thiên Kỳ, Vũ Vương, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần, hy vọng các vị cho ta một cơ hội, cùng nhau lên đi. Đông Thánh Đình chậm rãi nói, khiến cho mọi người đều kinh ngạc. Buổi Tiên yến này quả thật là biến đổi bất ngờ, cuối cùng Quân Mộng Tưởng lại đoạt được vị trí thứ nhất sao? Chuyện này quả thật là không tưởng tượng nổi rồi, Cô Tô Thiên Kỳ chỉ xếp thứ hai. - Tiểu tử này vốn có thiên phú kinh người hiện giờ lại được bệ hạ tự thân bồi dưỡng, tương lai nhất định sẽ là một bước lên trời. Vân Châu, Nhàn Châu Tiên Vương vô cùng vui vẻ, tươi cười cởi mở. Thiên kiêu của Vân Chân bọn hắn lại đoạt được vị trí thứ nhất, đây là chuyện vinh dự tới mức nào, là chuyện từ xưa đến giờ chưa bao giờ có. Nhưng những người khác của Vân Châu lại không vui vẻ như vậy, nụ cười có chút gượng gạo. - Vân Châu, mười người đứng đầu có ba người, bao gồm cả vị trí thứ nhất, ha ha. Nhàn Vân Tiên Vương càng nghĩ càng vui vẻ, trước đây các Tiên Vương của những châu khác còn khoe khoang ở trước mặtt hắn, hiện giờ thật sự là một cái tát vô hình vào mặt. - Lần này Vân Châu không tệ. Đông Thánh Đình cũng khen một tiếng, khiến cho Nhàn Vân Tiên Vương cảm thấy có mặt mũi, lần này xem như nở mày nở mặt rồi. - Quân Mộng Trần, ta quả thật rất xem trọng ngươi, sau này đừng nên để cho tiên môn thất vọng. Đông Thánh Đình lại mỉm cười nhìn Quân Mộng Trần nói. Hắn cho Quân Mộng Trần vị trí thứ nhất, cũng là để lôi kéo lấy lòng, để cho Quân Mộng Trần quên đi một số khúc mắc trước kia. - Chỉ là điện hạ, ta đã có thể xếp hạng thứ nhất, vậy thì nếu huynh đệ của ta đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, vậy tại sao không thể được xếp hạng thứ ba? Quân Mộng Trần nghi ngờ hỏi. - Ta đã nói qua rồi, lần đấu giá này dựa vào biểu hiện tổng hợp ba vòng, cũng nhìn chiến lực thiên phú đặc biệt của cá nhân. Thiên phú của ngươi rất kinh diễm, biểu hiện trong vòng ba của ngươi đã chinh phục tất cả mọi người. Thứ nhất có thể nói là danh đúng như thực, nhưng nếu như Tần Vấn Thiên hắn chỉ có đánh bại Cô Tô Thiên Kỳ, căn cứ vào biểu hiện của ba vòng đấu để cho hắn xếp hạng ba, Cô Tô Thiên Kỳ phải ra khỏi vòng, điều này quả thật không công bằng. Đông Thánh Đình giải thích. - Ta sẽ không thất bại nữa. Vẻ mặt Cô Tô Thiên Kỳ lạnh lùng mở miệng nói. Đã thất bại một trận, Đông Thánh Đình và Quân Mộng Trần lại ở trước mắt mọi người thảo luận cục diện thất bại của hắn. - Ngươi vẫn nên tạm thời nghỉ ngơi hồi phục chiến lực đi. Lúc này, Tần Vấn Thiên mới mở miệng nói chuyện, khiến cho ánh mắt lạnh băng của Cô Tô Thiên Kỳ đã bắn về phía hắn. - Ta thắng ngươi Đông Thánh Tiên môn cũng không để cho tiến ta vào tam giáp, nói gì tới ở dưới tình huống ngươi vẫn chưa hồi phục được trạng thái hoàn toàn cường thịnh để chiến đấu, nếu hiện tại đấu với ngươi, cho dù thắng chỉ sợ là Đông Thánh Đình điện hạ lại có lời để nói. Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, khiến cho Đông Thánh Đình khẽ nhăn mày, câu nói này của Tần Vấn Thiên hiển nhiên là đang nói Đông Thánh Tiên môn nhắm vào hắn. - Nghỉ ngơi đi, trước kia ngươi chắc nghĩ rằng không thua trận, đã thua một trận, vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn. Tần Vấn Thiên nhìn thấy Cô Tô Thiên Kỳ lộ ra ánh mắt sắc bén, tiếp tục nói. - Nếu ngươi đã nói như vậy, ta chờ... Cô Tô Thiên Kỳ đáp lại, sau đó chỉ nhìn thấy hắn ngồi xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần. Ánh mắt của đám người nhìn Tần Vấn Thiên, trong lời nói của tiểu tử này lại ngập tràn sự tự tin mãnh liệt. Mười đại thiên kiêu đều vẫn còn ở trên chiến đài cổ, nhìn thấy những bóng dáng này, các Tiên Vương cũng có chút cảm thán, có một số người không hề mạnh mẽ, cũng là tuyệt đại phong hoa, nhưng chỉ có thể mang theo sự không cam lòng, xếp hạng cuối cùng. Không biết tâm tính bị đả kích có thể từ trong đó gượng dậy nổi hay không? - Đại khái chỉ còn lại trận chiến cuối cùng, nhưng Đông Thánh Đình dường như đã xếp hạng xong, trận chiến này thực ra không ảnh hưởng tới xếp hạng nữa, chẳng qua chỉ là Tần Vấn Thiên muốn chứng minh chiến lực của chính mình. Trong lòng mọi người nghĩ, ngay cả Tiên yến cũng trở nên yên lặng hơn rất nhiều, tất cả đều đang yên lặng chờ đợi một trận chiến cuối cùng này. Sau trận chiến này, thịnh yến trăm năm một lần cũng sắp hạ màn kết thúc. Hồi lâu, Cô Tô Thiên Kỳ mở mắt ra, trong tròng mắt hắn bắn ra một ánh sáng chói mắt từ, đáng sợ vô cùng. Ánh mắt hắn chăm chú nhìn Tần Vấn Thiên, mở miệng nói: - Ngươi xong chưa? Tần Vấn Thiên nhìn Cô Tô Thiên Kỳ, lập tức đứng dậy, nhìn Đông Thánh Đình nói: - Trước kia thế nào, ta không nói nữa, nếu như điện hạ nói trước kia ta biểu lộ ra thiên phú đặc biệt ra vẫn chưa đủ, vậy chỉ hy vọng trận chiến cuối cùng này, điện hạ có thể nhìn rõ ràng một chút, đừng làm bẩn hai chữ “công bằng”của Đông Thánh Tiên môn nữa. Các vị tiền bối có mặt ở đây, ánh mắt vô cùng sáng tỏ, đạo lý tự ở trong lòng. Vừa nói, bóng dáng của hắn từ từ đi qua, đi đến chính giữa chiến đài cổ, ánh mắt hắn nhìn các thiên kiêu xung quanh - Đối thủ của ngươi là ta. Cô Tô Thiên Kỳ đi đến trước mặt hắn, lạnh lùng mở miệng - Ngươi không phải là đối thủ của ta. Tần Vấn Thiên lạnh lùng kiêu ngạo nói, ánh mắt hắn nhìn lướt qua đám ngươi, mở miệng nói: - Thiên Kỳ, Vũ Vương, Lệ, Thái Tháp, Diệp Thiên Trần, hy vọng các vị cho ta một cơ hội, cùng nhau lên đi.