Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc

Chương 95: Chiến thắng hoàn toàn

28-09-2024


Trước Sau

Tất cả mọi người vỗ tay tỏ lòng ngưỡng mộ, huấn luyện viên gật đầu, đặt lá cờ nhỏ sang bên cạnh, "Mới chỉ qua một lần thôi, về động tác của tôi, thì tôi muốn nói một chút, tuyệt đối đừng như tôi, nhảy xuống từ không trung, từng bước một phải thật vững vàng, đừng thực hiện động tác tiếp theo khi chưa giữ vững cơ thể.
""Trong hồ bơi thì dùng kiểu gì cũng được, nhớ là phải đảm bảo an toàn cho bản thân nhé, nước không sâu đâu, chỉ khoảng hai mét, đừng có cái độ sâu này mà cũng có thể làm mình chết đuối, thì tôi thật sự ngưỡng mộ.
" Huấn luyện viên nói với vẻ khinh bỉ một chút.
Mọi người đều cố nhịn cười.
Huấn luyện viên lại vung tay, "Đi nào, dẫn các cậu chạy một vòng để làm quen, tường cao rất có thể các cậu sẽ không vượt qua được, chú ý cách di chuyển, sức bật phải đủ, tay phải nắm chắc...
"Mọi người lớp A hào hứng theo sau ông thử các chướng ngại, kết quả vòng qua một lượt, chỉ có 70% số người có thể vượt qua tất cả chướng ngại một cách suôn sẻ, phần còn lại hoặc là sức bật không đủ, khi vượt qua vài bức tường cao và xà thấp rất dễ bị ngã, hoặc là ở những giây phút cuối không giữ được thăng bằng, rất dễ rớt khỏi chướng ngại.
Điều khó hiểu nhất là có người có thể đứng thẳng trong hố, đây là lần đầu tiên huấn luyện viên thấy ai đó có vẻ như đứng được bên trong, ông ngây người, "Cậu làm gì ở trong đó? Tắm à? Vung tay mà bơi cho ra hồn đi!"Tất cả mọi người đều cười phá lên, Bạch Hiển cũng cười lắc đầu, nhóm này thật sự quá đáng.
Huấn luyện viên lập tức gọi họ trở lại, "Được rồi, đã thử nghiệm qua rồi, bắt đầu cho người lên nhé, mỗi người có hai lần cơ hội, theo số thứ tự, mỗi nhóm năm người.
"Trên sân có hai bộ thiết bị huấn luyện, xung đột giữa các lớp là điều khó tránh khỏi, khi các lớp thử nghiệm thì lẫn vào với nhau, nhưng khi kiểm tra chính thức, xung đột lập tức bộc lộ.
Khi nhóm đầu tiên chuẩn bị lên sân, cũng có huấn luyện viên lớp khác dẫn người đến.
Sau đó nhìn về phía nhóm đầu tiên, có lẽ là huấn luyện viên của họ đã đồng ý, Bạch Hiển nghe thấy có người kêu lên, "Sao lại cho họ lên trước chứ, tụi tôi cũng không chậm mà...
"Huấn luyện viên lớp A nghe thấy, khi nhóm đầu tiên xuống, quay lại nhìn họ, đó là lớp B của học viện Tử Vi Tinh, có lẽ quả thực là oan gia ngõ hẹp.
Ánh mắt sắc bén của Byron nhìn thấy Bạch Hiển, cảm nhận được sự mong chờ từ nhiều người đứng sau, Byron ngẩng cằm nói, "Báo cáo!""Nói!""Tất cả đều dựa vào thực lực, tôi xin đấu với người chỉ huy lớp A, người thắng sẽ dùng sân.
"Huấn luyện viên của họ đồng ý, huấn luyện viên lớp A quay lại nhìn các thành viên trong lớp, "Các cậu thì sao? Đã nói rồi, loại đấu tranh vừa phải này chúng tôi sẽ không quản, đã đồng ý thì đó là chuyện giữa hai lớp các cậu.
"Bạch Hiển rất rõ, Byron chính là nhắm vào mình, nhưng hắn là đội trưởng của cả lớp, không thể tùy ý, không thể tự bênh vực mình.
Chỉ là không ngờ mọi người trong lớp A lần lượt tiến lại gần, "Đồng ý với cậu ta, lão đại! Lớp A của chúng ta không phải là hạng tầm thường, không phải thuộc hệ chiến đấu thì sao, không thể thua bọn họ!"Bạch Hiển quay lại ngạc nhiên nhìn họ.
Tưởng Trung khoác vai hắn cười, "Đừng nhìn chúng tôi như thế, dù sao mấy ngày qua chúng tôi đã nhận được nhiều sự giúp đỡ từ lão đại, giờ đây người khác đều đã chèn ép chúng ta, không có lý do gì mà phải nhịn, các cậu thấy đúng không?!""Đúng! Đúng vậy...
...
"Bạch Hiển nhìn họ ồn ào bàn tán, cười cười, gật đầu, lớn tiếng nói: "Được! So thì so, quy tắc nói rõ trước đã! Đừng có thua rồi không nhận trách nhiệm!"Byron cười khẩy một tiếng, "Cũng không cần nhiều, ba nhóm 1v1, lớp nào nhanh thì cho lớp đó dùng.
"Bạch Hiển cũng không phải là không có tính khí, nhìn Byron: "Được, đã so thì hai đội trưởng chúng ta cũng so luôn, để mọi người đừng nghĩ tôi dễ bị bắt nạt.
"Ý nói dùng người như bậc thang không hề che giấu, điều này tự nhiên khiến Byron tức giận, "Được! Nhóm ba chúng tôi tới!"Bạch Hiển giơ tay, ra hiệu cho cậu ta có thể cử người, còn mình thì quay sang bàn bạc với mọi người trong lớp, "Thế nào, hai người, ai ra?"Tưởng Trung lập tức không nhường ai, "Tôi đây, tôi đây! Vừa rồi động tác của tôi mượt mà nhất, thời gian ngắn nhất!"Điều này lập tức định đoạt một suất, "Được, cậu đầu tiên, làm cho họ nể mặt, còn người thứ hai ai?"Bạch Hiển hoàn toàn không để tâm đến cuộc thi của nhóm ba người, chỉ thấy mãi mà không ai tự đề cử, Bạch Hiển "tch" một tiếng, "Đừng có áp lực lớn như vậy, tôi đã nói rồi, tôi chắc chắn sẽ thắng, nhóm hai không quan trọng, nhưng nếu có thể thắng đẹp thì càng tốt!"Nói xong, Thân Hải nhảy ra, "Đến đi, lão đại, tôi đến, không cần nói nhiều, cố gắng là tuyệt đối!"Bạch Hiển vỗ vai hai người, ba người đứng ra đối đầu với ba người của Byron, nhướng mày, "Đi thôi.
"Tưởng Trung đối đầu với một người trông có vẻ gầy yếu, nhưng không ai dám xem thường anh ta, vì đã được cử ra thì có thể thấy sức mạnh của anh ta.
Hai người lao ra dưới tiếng còi của huấn luyện viên, nhìn thì thấy tốc độ của họ gần như tương đương.
Tuy nhiên, trong cách xuống dây thang, cả hai đều chọn cách nhảy xuống giữa không trung sau khi xuống được một nửa, sau đó tốc độ vấn duy trì ngang hàng.
Biến cố xảy ra trước bức tường cao, chân trái của Tưởng Trung khi đạp lên ván chắn, có lẽ do góc độ không điều chỉnh tốt, nên khi lên tốc độ rõ ràng chậm hơn đối phương.
Vì vậy, khi vượt qua bức tường cao, Tưởng Trung trực tiếp nhảy xuống từ bên kia, Bạch Hiển tinh mắt phát hiện ra Tưởng Trung loạng choạng một chút, trong lòng khẽ nhíu mày.
Chỉ là tốc độ của Tưởng Trung không hề chậm lại, cậu ta nhanh chóng chạy, vượt qua đường hầm xoắn ốc và thăng bằng, thành công giành chiến thắng với cách biệt nửa giây.
Trở về đội, bề ngoài thì Bạch Hiển cùng bạn học vỗ tay chúc mừng, khi gặp Tưởng Trung, hắn liền đi tới bên trái cậu ta, đưa tay qua nách cậu ta để chia sẻ trọng lượng, hai người nhìn nhau, Bạch Hiển thấp giọng hỏi: "Bị trẹo à?"Tưởng Trung cảm kích nhìn hắn, "Ừ, bị trẹo một chút, không sao.
"Bạch Hiển suy nghĩ một chút, trị liệu của Lam Giáng chắc có thể giúp cậu ta, "Đợi chút nữa giờ ăn trưa, cậu tới tìm tôi.
"Tưởng Trung không hỏi tại sao, chỉ gật đầu, sau đó quay sang Thân Hải nói, "Cố lên, anh em! Tôi đã mở hàng cho các cậu rồi.
"Thân Hải cười tươi, "Đi thôi!"Thân Hải đối đầu với một tay sai bên cạnh Byron, hai người từ khi đứng ở vạch xuất phát đã liên tục khiêu khích nhau.
Lãng Tùng đi tới bên cạnh Bạch Hiển, thấp giọng nói: "Người đó là gia tộc phục thuộc của gia tộc Asak, gia tộc Eugene, tên của cậu ta chỉ có một chữ Nam, vì hình như cậu ta là con riêng của gia chủ hiện tại.
"Bạch Hiển gật đầu, gia tộc mà, con riêng không phải chuyện hiếm, "Sao vậy? Cậu ta mạnh lắm à?"Giọng Lãng Tùng có chút khinh bỉ, "Cậu ta rất độc ác, theo đúng nghĩa đen, tôi đã từng thấy cậu ta và vài người khác làm hỏng mắt của người khác!"Bạch Hiển trong lòng giật mình, nhưng không thể hiện ra ngoài, chỉ trước khi thổi còi, đã gọi Thân Hải lại, "Cẩn thận một chút!"Thân Hải quay lại, hình như hiểu chuyện gì, nở một nụ cười đầy tự tin.
Cuộc thi sắp bắt đầu, đúng như mọi người dự đoán, Nam Eugene không chỉ ác với người khác mà còn ác với chính mình, vài động tác trên không làm y hệt như huấn luyện viên, mỗi lần tiếp đất còn không chịu lăn để giảm chấn động, Bạch Hiển đau lòng cho đầu gối của hắn, sau đó lại hồi hộp nhìn động tác của Thân Hải.
Trong phần đầu, Thân Hải và Nam đều chạy tốc độ tương đương, biến cố xảy ra ở sông ngòi, hai người gần như cùng nhau bơi kiểu tự do trong hào, chỉ là khi cả hai đều chuẩn bị đưa tay lên mặt đất, Nam đột ngột vung tay đánh vào sau gáy của Thân Hải, khiến hắn phản xạ dừng lại và ôm đầu, vì vậy tụt lại một bước, sau đó cả hai cùng dùng thang thẳng leo lên tường cao, không ngờ rằng, Nam khi leo lên đỉnh cao nhất lại dừng lại một chút, rồi mới đá chân ra phía sau để lộn qua.
Tất cả mọi người đều hồi hộp, vì cú đá vừa khéo trúng vào Thân Hải ở phía dưới, hắn suýt chút nữa đã lộn ngược với cái thang, mọi người đều lẩm bẩm chửi, "Đm, cái này có ý nghĩa gì vậy, bẩn thỉu quá?"Dù Thân Hải kịp thời giữ vững cơ thể, nhưng trong các phần sau hắn chạy hết sức, khoảng cách cũng không kịp rút ngắn lại.
Mặt mày Thân Hải tối sầm ôm đầu quay lại đội, Bạch Hiển lo lắng hỏi, "Không sao chứ, có vẻ lực hơi mạnh?"Thân Hải lại xoa xoa vai, "Có hơi mạnh, nhưng cũng ổn, chắc không sao, chỉ tiếc là không giành được vòng này.
"Bạch Hiển vỗ vai hắn, "Không sao, tôi sẽ không thua.
"Thân Hải cười, "Yên tâm, tất cả chúng mình đều tin tưởng cậu.
"Bạch Hiển cười bước ra khỏi đội, đến điểm xuất phát, cúi người chuẩn bị, không hề để ý đến ý kiến của Byron bên cạnh.
Trong đầu hắn nhớ lại cảnh ông nội từng dạy hắn học võ, những chướng ngại vật này thật sự không làm khó được hắn, Bạch Hiển nở một nụ cười có phần chế nhạo.
"Bíp!"Bạch Hiển lập tức lao đi được vài mét, từ đầu đã định hình được chiến thắng sau này, thang dây rơi xuống, bò qua cọc thấp, rào cao, tường liên tiếp, cao thấp, thanh đòn, Bạch Hiển hoàn hảo sao chép động tác của huấn luyện viên trước đó.
Mỗi lần tiếp đất và phát lực đều cực kỳ trơn tru, không hề dừng lại.
Khi lộn qua dây thừng rơi vào sông, Bạch Hiển đã vượt qua Byron hai vị trí, không phải là tay bơi giỏi, nhưng ở vòng này cũng giữ vững được vị trí, sau đó chạy, cúi người thuận tay nhặt thang lên, đánh mạnh vào tường cao, rồi dùng sức tay, gần như cả người bay lên.
Nhiều người không thể không thốt lên kinh ngạc.
Bạch Hiển trực tiếp thực hiện một cú lộn xuống đất, chạy lên đường hầm và thăng bằng, với tư thế áp đảo thuận lợi nhặt được cờ nhỏ từ dưới đất, đến lúc này, Bạch Hiển mới đưa tay lên, vén tóc ướt đẫm ra sau.
Gương mặt trẻ trung rực rỡ của hắn hiện ra rõ ràng, kết hợp với nụ cười đầy tự tin, hoàn hảo thu hút ánh nhìn của mọi người.
Bạch Hiển thở hổn hển, may mà, những ngày qua, hắn đã không ngừng luyện tập các động tác cơ thể, vẫn có chút tác dụng.
Byron bên cạnh có vẻ không thể chấp nhận, hắn đã chạy rất nhanh rồi! Làm sao thằng nhóc này có thể nhanh hơn hắn?Bạch Hiển bình tĩnh liếc nhìn hắn, cầm cờ quay lại đội, nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ cả lớp, vài nam sinh lập tức nâng hắn lên ném lên không trung, "Wow! Lão đại thật ngầu!"------------HẾT CHƯƠNG 95------------Đã sửa.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!