Ta Ở Tinh Tế Chấn Hưng Long Tộc

Chương 92: Thử thách của thế gia

28-09-2024


Trước Sau

"Số 3! Tập tính của rắn mạn đà la ở Bangledesh và các loại dược liệu cần thiết để thăng cấp từ nhất giai đến tam giai?""Ở...
ở những nơi tối tăm ẩm ướt trong rừng Bangladesh, sống thành bầy, độc tính cực cao, ăn động vật nhỏ, có khả năng kháng độc và hoạt động theo vùng lãnh thổ rất mạnh, dược liệu...
""Được rồi, cậu chưa trả lời câu hỏi thứ hai, ngồi xuống đi.
"Ánh mắt của Diêu Như lóe lên sự thích thú, sau đó mọi người trong lớp A bị cô ta đánh bại không thương tiếc.
"Số 15, ma thú màu đỏ đẹp nhất trên hành tinh Aura là gì?"Tất cả mọi người đều ngơ ngác, đồng cảm nhìn số 15.
Số 15 khóc không có nước mắt, họ còn chưa học đến các môn học ngoài chủ tinh mà.
"Tôi...
tôi không biết.
"Diêu Như nhếch miệng cười, "Được rồi, ngồi xuống, trừ một điểm.
""Số 6, ma thú nhạy cảm nhất với màu sắc trên chủ tinh là gì?""...
...
""Trừ một điểm, người tiếp theo, số 157, dược liệu thăng cấp thông thường hiếm nhất trên chủ tinh là gì?""...
...
""Được rồi, trừ hai điểm, vì tôi nghĩ các cậu nên biết điều này, dù sao đây cũng là dược liệu thăng cấp từ tứ giai trở xuống của một trong bảy thuộc tính của ngự thú.
""Số 77, ngự thú tốt nhất dùng để liên lạc trên chủ tinh là gì? Tập tính của nó là gì? Dược liệu thăng cấp nhị giai là gì?"Toàn trường im lặng, độ khó có phải đã tăng lên gấp mấy lần không?Số 77 do dự nói ra "Griffin", sau đó Diêu Như tuyên bố thất bại, "Ngồi xuống đi, trừ hai điểm, vì tôi nghĩ các cậu thường xuyên quan sát những đặc điểm nhỏ của ngự thú thì có thể nhận ra điều này, câu hỏi này tôi nghĩ sẽ có người trả lời được, đổi người khác, số 163.
"Số 163 đứng dậy, mặt đỏ bừng, cũng không nói gì.
Diêu Như giả vờ rất tiếc nuối và trừ thêm hai điểm, "Thôi được, đổi người khác, số 99.
"Toàn trường mong chờ tìm kiếm bóng dáng này, hy vọng hắn có thể chấm dứt cơn ác mộng trừ điểm này.
Bạch Hiển hơi cứng nhắc đứng dậy, "Dơi ăn quả, hại tu đàm tiểu, trách nhiệm tâm cao, gỗ dương liệu và cỏ dẫn dụ.
" [đừng hỏi tui mấy cái tên nhé ;)))]Diêu Như vỗ tay, "Đẹp, không hổ là người dẫn đầu, tôi sẽ hỏi cậu một câu nữa.
"Bạch Hiển cảnh giác nhìn cô như thể đang đối mặt với kẻ thù.
Diêu Như cười ra tiếng, "Đừng căng thẳng, hỏi một chút, cậu biết bao nhiêu về người nắm quyền và người thừa kế của các gia tộc trên chủ tinh?"Bạch Hiển rõ ràng đã bị choáng váng, hả? Cái gì vậy? "Ờ...
đây là cái gì...
" Bạch Hiển mơ hồ đáp lại.
Diêu Như nhìn thấy bộ dạng của hắn liền dấy lên tình mẫu tử, vội vàng gật đầu, "Không sao không sao, cái này vốn không phải là nội dung thi của tiết học này, ngồi xuống đi, câu trước cộng thêm năm điểm.
"Sau khi Bạch Hiển ngồi xuống, Diêu Như bắt đầu chính thức giảng bài, từ bục giảng lấy ra một cây gậy nhỏ, rồi gõ gõ lên bàn, "Bất kỳ khóa học hay phương pháp nào ở đây đều dựa vào tài liệu viết, vì vậy, làm ơn hãy lục lọi trong bàn một chút, lấy ra sổ tay và bút bi, cuốn sổ này là thứ rất quan trọng, tất cả các điểm chính của các khóa học của các cậu cần phải ghi lại trên đó, tình hình cụ thể tin rằng các cậu đã trải qua, tôi cũng không nói nhiều.
"Diêu Như đẩy bảng đen phía sau ra, lộ ra một màn hình lớn, bắt đầu kể về nguồn gốc của bảy thuộc tính của ngự thú khởi nguyên, "Như mọi người đã biết, nguồn gốc của ngự thú khởi nguyên bắt nguồn từ vài trăm năm trước...
...
"Bạch Hiển ngồi xuống rồi mới nhận ra, câu hỏi này, so với Diêu Như tâm huyết dâng trào, lại giống như là có chủ ý hỏi hắn, không lẽ lại là nhóm...
ừm, không lẽ là người từ trung ương đã chú ý đến hắn từ lâu rồi sao?Bạch Hiển cắn bút, rất rối rắm, hơi lo lắng, trong đầu Mạnh Chương kịp thời nhắc nhở, "Đừng lo lắng, Long Chủ, nếu họ thật sự muốn hỏi gì, tôi sẽ nhắc cậu cách trả lời.
"Mạnh Chương tự nhiên có một cách trả lời, Bạch Hiển yên tâm, bắt đầu chăm chú nghe giảng.
Nhưng ngay sau đó, hắn đã biết được, cái gọi là học vào buổi tối thực sự là một hình phạt tàn khốc như thế nào, Bạch Hiển vốn không có ý định ngủ, nhưng những người bên cạnh lần lượt ngã xuống, hoặc là chống tay lên đầu không biết có đang nghe giảng hay không, hoặc là nằm xuống cố gắng dùng vở che mặt, sức lây lan của cơn buồn ngủ có lẽ thật sự rất mạnh, Bạch Hiển im lặng ngáp một cái, cảm thấy rất muốn nằm xuống.
Trên bục giảng, Diêu Như không biểu hiện ra ngoài, chỉ lướt qua một cái nhìn rồi tiếp tục giảng bài.
Trong lòng Bạch Hiển bỗng dâng lên một dự cảm không tốt, vội vàng cúi đầu lén lút nhắn tin cho bốn vị phó đội: Trông chừng bọn họ, đừng để bọn họ ngủ!Ngay lập tức 4 vị đội phó đã hành động, bắt đầu lén gọi mọi người, khi Diêu Như quay lại một lần, đột nhiên phát hiện dưới bục giảng mọi người đề ngồi thẳng dậy, mặc dù tinh thần không tốt nhưng không còn ai nằm trên bàn nữa, Diêu Như ý vị sâu xa liếc Bạch Hiển một cái.
Bạch Hiển cười ngọt ngào, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó, trong tiết học tiếp theo, mọi người vẫn cố gắng không ngã xuống, vì vậy khi hết giờ, Diêu Như chống tay lên bục giảng, "Được rồi, tiết học đã kết thúc, hãy nói về thái độ của các cậu trong giờ học đi.
"!Tất cả mọi người đều giật mình, nhanh chóng tập trung nhìn cô.
Sắp tới rồi, sắp tới rồi, Bạch Hiển nghĩ thầm, đậy nắp bút lại, không để nó lên ở, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn cô.
Diêu Như cười lạnh một tiếng, "Tôi biết các cậu có người nào đó nhắc nhở, điều mà tôi muốn nói là, từ ngày mai tòa nhà này sẽ được lắp đặt máy chặn tín hiệu.
Điều này đảm bảo rằng mọi người không thể lén lút trong giờ học và gian lận trong kiểm tra, vì vậy, từ ngày mai, nếu thấy ai ngủ gật, sẽ trực tiếp bị trừ điểm!"Diêu Như nhếch môi, "Nhắc nhở một chút, các huấn luyện viên khác không dễ nói chuyện như tôi đâu.
"Một số người hơi xấu hổ cúi đầu, bốn phó đội vô thức nhìn về phía Bạch Hiển.
Bạch Hiển nhìn thẳng về phía trước, như thể không biết gì cả.
Diêu Như rất hài lòng về thái độ của họ, "Bài tập hôm nay là một bài kiểm tra, có thể thảo luận, nhưng tôi khuyên các cậu tốt nhất không nên sao chép.
Trước 12 giờ trưa, đội trưởng sẽ thu lại và giao cho huấn luyện viên của các bạn, ông ấy sẽ mang đến cho tôi, nhân tiện nói luôn, kết quả kiểm tra cũng sẽ ảnh hưởng đến điểm cộng và điểm trừ, hãy cố gắng nhé, đứa nhỏ.
"Bạch Hiển im lặng thở dài, thôi rồi, với giọng điệu này, liệu họ có thể đạt điểm qua hay không cũng là một vấn đề.
Bài kiểm tra được phát cho từng người, Diêu Như thu hồi con báo đen của mình, "Được rồi, sắp 9 giờ rưỡi rồi, về ký túc xá đi, 11 giờ tắt đèn, nhưng tôi khuyến các ngươi nên đi ngủ sớm.
"Nhìn vào những câu hỏi kỳ quái trong bài kiểm tra, tất cả mọi người đều than thở trong lòng, thật tuyệt, đây chính là ý nghĩa của việc để họ có thời gian rảnh rỗi chạy đến thư viện vào ban ngày!Bạch Hiển cất bài kiểm tra và vở vào lòng, "Đi thôi, về ký túc xá, về còn phải rửa mặt nữa.
"Tất cả mọi người đều đứng dậy, vừa ra khỏi cửa liền va phải những học sinh xuất sắc của lớp tinh anh bên Tử Vi Tinh,"A, đây không phải là ban chỉ huy lớp A của Thiên Huyền sao? Nghe nói lớp họ hình như không phân biệt giỏi kém, ai là học sinh xuất sắc cũng không biết.
"Bạch Hiển quay đầu lại, là một nam sinh mặc đồng phục Tử Vi Tinh, tóc vuốt ngược, nhìn thì...
...
Có chút khó nói, nguyên lại trong thế gia cũng có người xấu như vậy sao?Cả hai bên đều chặn ở cửa cầu thang, không ai muốn nhường ai.
Lãng Tùng bên cạnh chỉnh lại kính, tiến lại gần thì thầm, "Nghe nói ở Tử Vi Tinh chỉ có 6 lớp, mỗi lớp học rất đa dạng, lớp ưu tú có hai lớp, A và B, còn lại toàn là lớp bình thường, nhưng trong đó việc phân loại rất nghiêm ngặt, người trong lớp A chủ yếu là những người thừa kế xuất sắc của các gia tộc, lớp B là những lựa chọn thứ hai.
"Sau đó hắn nhìn người đối diện, giọng lớn hơn một chút, "Nhìn thế này thì rõ ràng là người lớp B, kiêu ngạo, lớp A thì không đến nỗi thiếu giáo dục như vậy.
"Rõ ràng, mối quan hệ giữa lớp A và B của Tử Vi Tinh rất căng thẳng, chàng trai tóc vuốt ngược lập tức nhíu mày nói, "Cậu nói gì vậy? Có gan thì nói lại lần nữa đi!"Lãng Tùng cười cười, không đáp lại, chỉ còn Thân Hải ở bên cạnh đã phản bác lại, "Nói các cậu là lớp B, có sai không? Cậu muốn gây chuyện à? Tôi không biết các cậu không hài lòng với sự phân chia của trường đến vậy, có lẽ tôi nên xem xét lại Tử Vi Tinh.
"Trong đội ngũ đối diện, một cô gái đứng lên, "Đừng nói về chúng tôi, các cậu ở Thiên Huyền cũng vậy, sớm đã trở thành ổ chó của nhà Wolf rồi, có bản lĩnh thì hỏi đội trưởng nhà các cậu xem, có phải là bạn của nhà Wolf không?"Bạch Hiển bất lực, có vẻ những quý tộc ở chủ tinh đã sớm cảnh giác với hắn.
Tuy nhiên, hắn cười lạnh một tiếng, "Tôi là đứa nhỏ nhà Bạch gia, so với các thế gia các người cũng không kém hơn bao nhiêu, khó khăn gì mà Bạch gia chúng tôi không xứng đáng làm bạn với Wolf, và những thế gia các người sao?"Bạch Hiển đã trực tiếp nâng vấn đề giữa các học viện, giữa thế gia và chính trị lên thành vấn đề bài ngoại và thiển cận của họ, tất cả mọi người nhất thời không nói nên lời.
Bạch gia là một trong những gia tộc đứng đầu trong bảng xếp hạng tài sản của toàn bộ chủ tinh, nắm giữ công nghệ giao thông tiên tiến nhất, có quan hệ tốt với hoàng gia và sở hữu các giao dịch.
Người đứng đầu và người thừa kế của Bạch gia cũng không phải là những người hiền lành, cộng thêm sức mạnh xung quanh Bạch gia, lực lượng đào tạo từ bên ngoài, v.
v.
, bất kỳ thế gia nào cũng không dám dễ dàng đối đầu với Bạch gia, không chỉ sợ công nghệ giao thông gặp vấn đề, mà còn sợ phải đối mặt trực tiếp với một vài người trong hoàng gia.
Bạch Hiển nở một nụ cười tự tin, "Tôi là con út trong gia đình, các người cứ việc đến kiếm chuyện thử xem.
"Nói đùa, là út, trước đây, trước khi Bạch Hiển khôi phục biển tinh thần, đã là người được cả gia tộc cưng chiều nhất, huống chi bây giờ thực lực của Bạch Hiển vẫn chưa rõ, nhưng rõ ràng có khí thế như một con ngựa đen nổi bật, càng không thể bị gia tộc bỏ rơi.
Cũng không nhìn những người trước đó chế nhạo Bạch Hiển, đã bị cha và người của đại ca dạy dỗ như thế nào.
Lần này, người của Tử Vi Tinh lập tức im lặng.
Đúng lúc Bạch Hiển định dẫn người xuống thì một lớp khác cũng đi ra, "Này, tôi phải nói một câu, nhà Wolf đã tốt nghiệp rồi, đứa nhỏ kia còn phải mất vài năm nữa, hơn nữa, ở Thiên Huyền đâu chỉ có người của nhà Wolf, Tiêu gia của chúng ta cũng có mặt ở Thiên Huyền.
"Đúng là lớp B và đội trưởng Tiêu Thành Quân, từng người họ bước ra một cách bình tĩnh, nhưng lời nói lại khiến hai lớp khác tức giận.
Cậu nam sinh tóc vuốt ngược cười lạnh một tiếng, "Tiêu gia lão nhị? Cậu quá coi trọng Tiêu gia rồi, tôi nói cho cậu biết, dù nhà Wolf đã ra trường thì nhà các cậu cũng không thể tiếp tục làm được, và mãi mãi không thể sánh bằng nhà Wolf!"Hắn quay đầu thích thú nhìn Bạch Hiển, "Hơn nữa ở đây cũng không phải có 1 gia tộc của cậu, nói thật, câu nói vừa rồi, tôi lại cảm thấy Bạch gia còn tốt hơn Tiêu gia.
"Rồi khi mọi người vẫn chưa biết đây rốt cuộc là sự phát triển gì, cậu ta lại nói tiếp, "Thật đáng tiếc, con trai thứ hai Bạch gia theo nhà Wolf, còn con thứ ba...
...
ai biết, có lẽ cũng là của Wolf, nói là chó nhà Wolf cũng không sai.
"------------HẾT CHƯƠNG 92------------Đã sửa.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!