Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 916: Hành động bất đắc dĩ

28-09-2024


Trước Sau

  Gia chủ của ba quý tộc lớn cùng nhìn nhau, ai cũng mang vẻ mặt xấu hổ, hoàn toàn không biết phải nói gì.
  Bấy giờ, bọn họ đã ý thức được rằng dường như họ đã luôn xem thường Lâm Hàn, số lượng cao thủ trong số năm trăm người này có lẽ vượt xa con số mà họ đoán.
  Nhưng đến thời điểm hiện tại bọn họ vẫn không nghĩ rằng Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn ngần ấy cao thủ đến đây, không có một tay đấm bình thường nào, chuyện đó thật sự quá kinh khủng.
  Nhưng lúc này, cả gia chủ nhà họ Khổng cũng chẳng biết phải nói gì.
  Ông vừa không muốn Lâm Hàn tham dự vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, điều đó khiến bọn họ tổn thất quá lớn, còn có thể khiến nhà họ Khổng bỏ qua cơ hội cực kỳ tốt lúc bấy giờ.
  Nhất là khi biết được thực lực Lâm Hàn mạnh mẽ như thế nên lại càng không muốn, nếu để anh tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này thì nhà họ Khổng chẳng những không thể trở thành người thắng đậm nhất theo đúng kế hoạch ban đầu, thậm chí kết quả còn có thể thảm hơn cả nhà họ Chu với nhà họ Khương.
Dù sao với những lời đã nói trước đó thì có lẽ Lâm Hàn đã biết nhà họ Khổng cử cao thủ đến để ám sát mình rồi.
  Tuy vì một vài lý do ngoài ý muốn nên cuối cùng hành động ám sát còn chưa tiến hành nên càng miễn bàn đến thành công, nhưng nhà họ Khổng cũng đã cử cao thủ đi ám sát anh, đó là sự thật và mối thù này cũng đã hình thành.
  Nhưng cứ tiếp tục thế này thì không bàn đến việc nhà họ Chu với nhà họ Khương có muốn hay không, nhà họ Khổng cũng không thể chấp nhận được tổn thất như thế nữa.
  Cứ để thế này, dù cuối cùng tìm thấy tay đấm bình thường Lâm Hàn dẫn tới, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị quý tộc lần này thì tổn thất đó là thứ mà nhà họ Khổng không nỡ nhìn thẳng, căn bản không còn tí quyền nào để lên tiếng trong hội nghị nữa, cũng chẳng thể lấy được bất kỳ lợi ích gì.
  Bấy giờ, Khổng Trung Thiên cảm thấy mình tiến cũng không được mà lùi cũng chẳng xong, cứ thể này sẽ cực kỳ bất lợi với nhà họ Khổng, nhưng dừng lại thì lại càng bất lợi hơn.
  Sau khi im lặng một khoảng thời gian, Khổng Trung Thiên chợt nghĩ tới một cách bèn ngẩng đầu nói: “Hay là thế này đi, chúng ta để những thế lực khác chia nhau cử ra cao thủ để tiến hành thử nghiệm, ba nhà quý tộc lớn sẽ không cử người nữa, tôi không tin Lâm Hàn và nhà họ Tiêu có thể dẫn hơn năm trăm cao thủ tới đây, chỉ cần chúng ta tiếp tục tìm thì chắc chắn sẽ tìm thấy con sâu làm rầu nồi canh đó”.
  Gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương nghe thế thì hai mắt lập tức sáng người, tất nhiên bọn họ cũng không muốn Lâm Hàn có thể tham gia vào hội nghị quý tộc lần này, sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ, có thêm một quý tộc tới tranh giành sản nghiệp thì nhà họ Khổng và nhà họ Chu cũng sẽ nhận được ít hơn rất nhiều.
  Mặt khác, vì chuyện của nhà họ Lâm và nhà họ Chu trước đó, tuy cuối cùng vẫn ngồi lại nói chuyện với nhau nhưng có thể thấy họ không nghĩ thế, nếu để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị lần này thì chắc chắn nhà họ Chu và nhà họ Khương sẽ bị Lâm Hàn và nhà họ Tiêu nhắm vào.
  Nhà họ Chu và nhà họ Khương đã mất rất nhiều rồi, bây giờ Lâm Hàn còn mạnh hơn những gì họ tưởng nhiều, nếu để anh tham gia vào hội nghị thì hai nhà quý tộc đó còn tham gia để làm gì nữa? Chi bằng trực tiếp dọn đồ bỏ về luôn, trực tiếp chuyển nhà ra khỏi Thiên Kinh cho xong, dù sao Thiên Kinh này cũng không còn chỗ cho họ dung thân nữa rồi.
  Vì thế nhà họ Chu và nhà họ Khương tuyệt đối không muốn để Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này, nhưng cứ để tiếp tục thử nghiệm thì bọn họ cũng không thể gánh nổi, vốn đã chẳng có bao nhiêu cao thủ, lúc nãy lại tổn thất thêm nhiều như thế, làm sao gánh nổi nữa.
  Bấy giờ nghe thấy đề nghị của Khổng Trung Thiên, gia chủ nhà họ Chu và nhà họ Khương lập tức sáng mắt lên, cảm thấy khá ổn.
  Làm thế thì bọn họ không cần phải tổn thất người mà vẫn tiếp tục thử nghiệm người Lâm Hàn mang đến, tìm thấy tay đấm bình thường trong số đó, đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị lần này.
  “Làm thế cũng được đấy, nhưng bọn họ có chịu không?”, ông Khương chần chừ nói, dù sao thì trước kia người chịu trách nhiệm thử nghiệm luôn là quý tộc.
  Sự đáng gờm của người Lâm Hàn mang đến thì các thế lực khác cũng trông thấy cả, chưa chắc họ đã chịu lấy cao thủ ra, cao thủ với quý tộc mà nói là rất quý, với các thế lực khác lại càng quý.
  “Thế này”, Khổng Trung Thiên nói: “Chúng ta có thể cho mỗi thế lực cử ra khoảng một hai người, thế thì dù có tổn thất cũng sẽ là rất nhỏ, mặt khác chúng ta cũng nhớ những cao thủ họ cử ra, dù có tổn thất thì chúng ta vẫn tính là họ có những người đó, trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này vẫn tính đúng số cao thủ họ mang tới, vẫn có thể tranh giành lợi ích, thế thì tin chắc bọn họ sẽ chịu thôi”.
  Gia chủ nhà họ Khương và nhà họ Chu nghe thế thì khẽ gật đầu, làm thế thì những thế lực đó cũng chỉ tổn thất ở chỗ cao thủ nhà mình bị thương mà thôi, không liên quan gì tới tranh giành lợi ích trong hội nghị.
  Hơn nữa cộng thêm yêu cầu cưỡng chế từ ba nhà quý tộc thì tin chắc những thế lực đó cũng không làm khác được.
  “Được, cứ làm thế đi”, gia chủ nhà họ Chu gật đầu nói.
  Ông Khương nghe thế bèn đi về phía những thế lực khác, chuyện này phần lớn đều do ông ta làm, vì ông ta là một trong ba gia chủ nhà quý tộc, hơn nữa còn là người lớn tuổi nhất.
  Sau khi đến trước mặt những gia chủ khác, ông Khương nói: “Các vị, chúng tôi vừa mới bàn bạc với nhau, vì tình huống khá đặc biệt, Lâm Hàn bên kia có quá nhiều người, trước đó quý tộc chúng tôi đã tổn thương quá nặng nên không thể cử ra cao thủ tiếp tục tiến hành thử nghiệm, nhưng thử nghiệm này lại không thể dừng được, phải tiếp tục, sau khi chúng tôi thương lượng thì quyết định để các thế lực khác cử cao thủ của mình ra tiến hành thử nghiệm”.
  Ông Khương vừa dứt lời, gia chủ của những thế lực khác không đồng ý, đùa cái gì thế, đây có phải là cử cao thủ ra tiến hành thử nghiệm đâu, rõ ràng là dâng lên chịu chết.
   Bấy giờ, những lời chống đối liên tục vang lên, không một thế lực nào ở Thiên Kinh muốn phối hợp.
   Từ đầu ông Khương đã đoán được sẽ có cảnh tượng thế này, không có gì bất ngờ, nếu là ông ta thì cũng chẳng muốn, dù sao lần này chẳng khác gì đẩy cao thủ nhà mình ra chịu trận, tổn thất lực lượng cũng có nghĩa là mất đi những lợi ích vốn có trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh.
   Ông Khương khoát tay bảo mọi người im lặng, tuy mọi người khá là khó chịu nhưng dù sao đó cũng là ông Khương, là gia chủ của nhà quý tộc, nhà họ Khương tổn thất nhiều cũng vẫn mạnh hơn bọn họ, không phải là người họ có thể đắc tội.
   “Các vị cứ yên tâm, đừng vội nóng nảy, tất nhiên quý tộc chúng tôi sẽ không chèn ép mọi người quá đáng, chúng tôi đã bàn sẵn kế hoạch với nhau, hãy nghe tôi giải thích trước đã”, ông Khương cố nén giận, hiền lành nói.
 

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!