Nhà họ Khổng vừa mới nói xong thì Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều im lặng. Bọn họ nhìn nhau, sắc mặt đều thay đổi. Lúc nãy Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều mang vẻ mặt kích động, ai cũng vui vẻ vì cuối cùng họ cũng được nghe thấy những lời mình muốn nghe, không cần phải diễn nữa, cũng không cần phải lá mặt lá trái với những người kia. “Gia chủ nhà họ Khổng, ông là gia chủ của quý tộc họ Khổng nên nói lời phải giữ lấy lời đấy nhé? Một lời đã nói ra, tốt nhất nên làm được”, Lâm Hàn bèn lên tiếng cười nói. Khổng Trung Thiên lập tức cảm thấy sai sai, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì cảm giác bất an đó lại càng dữ dội, nhưng cụ thể là lạ chỗ nào thì ông ta nghĩ tới nghĩ lui vẫn nghĩ không ra. Bấy giờ, nghe anh nói thế, Khổng Trung Thiên gật đầu theo bản năng, nói: “Tất nhiên sẽ giữ lời, chỉ cần hơn năm trăm người ở đây đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không có tay đấm bình thường thì cậu có thể tiếp tục tham gia vào hội nghị quý tộc Thiên Kinh, tuyệt đối không còn ai cản trở gì nữa, chúng tôi cũng chỉ làm theo quy định mà thôi, chứ có vô cớ làm khó làm dễ gì cậu đâu?” Hai quý tộc lớn lúc bấy giờ cũng thấy có gì đó sai sai, từ vẻ mặt của Lâm Hàn và Tiêu Nhã thì dường như họ đã hoàn thành một mục đích nào đó, chẳng hiểu sao lại khiến họ có cảm giác không lành. Lâm Hàn nghe thế bèn nhìn Tiêu Nhã, sau khi Khổng Trung Thiên xác định thì cuối cùng chuyện này cũng thành công. Tiêu Nhã bèn lớn tiếng nói: “Tất cả mọi người đều nghe rõ ràng rồi chứ, chỉ cần năm trăm người ở đây đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh thì các người sẽ không ngăn cản Lâm Hàn tham gia vào hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này nữa!” Ba quý tộc lớn cùng với phần lớn người trong thế lực vùng xám Thiên Kinh nghe thế cũng cảm thấy hơi khó hiểu. Theo nguyên tắc mà nói thì Lâm Hàn đã được bỏ phiếu, thành công trở thành thế lực của vùng xám thành phố Thiên Kinh, hoàn toàn đủ tư cách tham gia hội nghị quý tộc lần này. Chỉ cần trong số người Lâm Hàn mang đến không có bất kỳ một tay đấm bình thường nào, đều là cao thủ thì sẽ không trái với quy định, có thể thuận lợi tham gia vào hội nghị quý tộc lần này, cũng chẳng còn quy định nào khác nữa. Chỉ là, tại sao Lâm Hàn và Tiêu Nhã phải cố tình nhấn mạnh điều đó? Tất cả mọi người đều không hiểu lắm. Chắc không thể có chuyện năm trăm người Lâm Hàn mang đến đây đều là cao thủ được huấn luyện từ bé chứ? Làm sao có chuyện đó được? Lâm Hàn lấy đâu ra nhiều cao thủ như thế, quý tộc chính là thế lực hàng đầu Hoa Hạ, nhưng thời kỳ đỉnh cao nhất họ cũng chỉ có hơn trăm cao thủ mà thôi. Như lúc này đây, trong bốn quý tộc lớn thì nhà họ Khổng mạnh nhất cũng chỉ dẫn theo hơn tám mươi cao thủ đến mà thôi. Tuy nhà họ Khổng vẫn còn một số cao thủ xảy ra chuyện không đến được, nhưng dù có tính cả họ thì cao lắm cũng chỉ là một trăm mấy, cách con số năm trăm cực kỳ xa. Bấy giờ, ba quý tộc lớn và thế lực vùng xám Thiên Kinh đều thấy có gì đó là lạ, Lâm Hàn và Tiêu Nhã hành động như vừa mới đạt được mục tiêu nào đó, nhưng bọn họ nghĩ mãi vẫn không hiểu được rốt cuộc là chuyện gì. Ông Khương cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, chỉ cần năm trăm người mà cậu Lâm mang tới đây đều là cao thủ hàng thật giá thật, không có tay đấm bình thường trà trộn vào thì chẳng còn vấn đề gì nữa, có thể tiếp tục tiến hành hội nghị quý tộc Thiên Kinh”. Lâm Hàn nghe thế bèn gật đầu nói: “Được, nếu mọi người đã nói thế thì tôi cũng nhớ trong đầu thế, bây giờ các người có thể bắt đầu kiểm tra, muốn kiểm tra thế nào là tùy mọi người, tôi tuyệt đối không quan tâm!” Nghe Lâm Hàn nói thế, người của ba quý tộc lớn nhìn nhau, đều không hiểu. Lúc nãy Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều tỏ vẻ không muốn, không cam tâm cho bọn họ kiểm tra hơn năm trăm người này, bây giờ lại thản nhiên bảo họ nhanh chóng kiểm tra, tuyệt đối không sợ kiểm tra xảy ra vấn đề gì ư? Bọn họ là người của ba quý tộc lớn nên không đến nỗi ngu như thế, chỉ cần năm trăm người này có một tay đấm bình thường thì họ sẽ kiểm tra ra được ngay. Bọn họ vẫn không thể hiểu nổi, nhưng dù thế, bọn họ cũng không tin rằng bên trong năm trăm người này chẳng có tay đấm bình thường nào. Chỉ cần kiểm tra thấy một tay đấm thôi là họ đủ lý do để đuổi Lâm Hàn ra khỏi hội nghị lần này, hơn nữa cũng không cần phải bận tâm đến việc đắc tội anh, đó là quy định đã được lập ra từ trước cơ mà. “Được, thế thì bây giờ bắt đầu kiểm tra!”, Khổng Trung Thiên nói. Sau đó, ba quý tộc lớn dùng cách được ghi trong quy định để kiểm tra. Cách kiểm tra cũng khá là đơn giản, đó là trực tiếp cử cao thủ bậc trung đẳng ra để thử nghiệm, nếu bên đó thua quá thảm thì chính xác là tay đấm bình thường, ngược lại, nếu thắng hoặc thua sít sao, thì được tính là cao thủ. Trong tình huống có quá nhiều người thì phải chia ra để thực hiện lần lượt. Phần lớn thế lực đứng đằng sau đều tò mò chạy tới xem, muốn nhìn thử coi rốt cuộc năm trăm người Lâm Hàn mang đến có tổng cộng bao nhiêu cao thủ được huấn luyện, bao nhiêu tay đấm được trà trộn vào. Vẻ mặt Khổng Tử Dục lúc nãy cũng hơi lạ. Nghĩ tới đó, Khổng Tử Dục lại thấy khủng bố, nghĩ cẩn thận hơn, nhà họ Lâm là con quái vật khổng lồ, có vẻ như bọn họ đủ sức để làm việc đó, đủ sức lấy ra nhiều cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh như thế. Bấy giờ, Khổng Tử Dục lại thấy sợ hãi hơn bao giờ hết, dù sao một người không biết được thực lực của nhà họ Lâm thì có đánh chết cũng không bao giờ nghĩ đến việc này, ván cờ hôm nay, ba nhà quý tộc lớn đã thua ngay từ đầu. Bấy giờ, bọn họ đang tiến hành thương lượng với nhau, rốt cuộc nên lấy bao nhiêu mẫu là thích hợp, bình thường thì chỉ cần lấy mười mấy người là đủ, nhưng thấy Lâm Hàn và Tiêu Nhã tự tin thế này khiến họ thấy hơi lo lắng, vì thế muốn chọn càng nhiều mẫu càng tốt, để Lâm Hàn không gặp may, tay đấm bình thường không bị chọn trúng. Lâm Hàn thấy thế cũng đứng ra nói thẳng: “Lo lắng lắm hả? Thế thì các người không cần phải lấy mẫu, cứ kiểm tra hết đi, tôi có thời gian, lãng phí nó một chút cũng không sao cả!”