Ông Khương suy nghĩ một lát rồi cười nói với Tiêu Nhã: “Chưa có quy định rõ ràng về việc thế nào mới được coi là thế lực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh. Nếu đúng như vậy thì chúng ta sẽ tổ chức họp bàn và bỏ phiếu để giải quyết”. Thông qua phương pháp này vừa có thể giải quyết vấn đề này tốt hơn, có lý do đuổi Lâm Hàn, không cho Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, vừa có thể kéo người nhà họ Khổng xuống nước, không để họ giữ vị trí trung lập ngồi làm ngư ông đắc lợi nữa, đúng là một kế hoạch song toàn. Gia chủ nhà họ Chu nghe vậy cũng khẽ gật đầu, trong lòng thầm có chút vui mừng. Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc Thiên Kinh không phải là chuyện tốt đối với nhiều thế lực ở thành phố Thiên Kinh, đặc biệt là những quý tộc như họ, chung quy vẫn ảnh hưởng đến lợi ích của họ. Vậy nên qua phương pháp này, chắc chắn là hầu hết mọi người đều sẽ phản đối việc Lâm Hàn tham dự hội nghị quý tộc, đến lúc đó tự nhiên sẽ phán quyết Lâm Hàn không thuộc thế lực Vùng Xám Thiên Kinh. Từ đó nhà họ Chu và nhà họ Khương cũng bớt áp lực hơn, không cần gây quá nhiều xung đột với Lâm Hàn và Tiêu Nhã. Tuy trên thực tế nhà họ Chu và nhà họ Khương đều hận Tiêu Nhã, đặc biệt là Lâm Hàn, nhưng trước mắt họ vẫn chưa có thực lực này nên tạm thời cũng không muốn đắc tội với Lâm Hàn và Tiêu Nhã, dù sao thực lực của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu vẫn rành rành ra đó, không phải một sự tồn tại dễ chọc. Tiêu Nhã nghe thế thì hơi bất ngờ, vốn dĩ cô ấy và Lâm Hàn cũng tính đến khả năng này, không ngờ đối phương lại áp dụng biện pháp này nhanh đến vậy, gần như không hề nghĩ ngợi. Theo dự đoán của Lâm Hàn và Tiêu Nhã, nếu áp dụng biện pháp này thì thực tế đều rất có lợi cho cả Lâm Hàn và Tiêu Nhã. Dù gì hiện nay bản thân Lâm Hàn đã có một ít sản nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, hơn nữa trước đó Lâm Hàn và nhà họ Tiêu cũng từng bị nhằm vào nên mọi người cùng ngồi xuống nói lý lẽ, Lâm Hàn và Tiêu Nhã thật sự không sợ. Nếu đối phương lật lọng, không muốn nói lý thì lúc đó cũng tiện hơn cho Lâm Hàn và Tiêu Nhã. Nên Tiêu Nhã đương nhiên cực kỳ vui mừng khi nghe đối phương đề nghị như vậy. “Được thôi, vậy đợi tất cả các thế lực Vùng Xám Thiên Kinh đến đủ, chúng ta sẽ cùng ngồi xuống, bàn bạc xem Lâm Hàn có thuộc thế lực Vùng Xám Thiên Kinh hay không rồi nói sau”, Tiêu Nhã nói thẳng. Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương nghe vậy đương nhiên đều mừng rỡ. Ngay sau đó Tiêu Nhã và hai người họ đã xác định quyết sách này, về phần Lâm Hàn và những người anh đưa đến thì tạm thời đợi ở đây, lúc đó Lâm Hàn cũng có thể cùng tham dự hội nghị này, chờ xác định quyết sách rồi tính tiếp. Gia chủ nhà họ Chu, gia chủ nhà họ Khương và Tiêu Nhã đều rất vui khi nhìn thấy cục diện này, chỉ là suy nghĩ của họ lại khác nhau, thậm chí hoàn toàn trái ngược. Chẳng mấy chốc gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương liền dẫn người về lại vị trí. Tiêu Nhã cũng quay lại xe nói cho Lâm Hàn biết chuyện này. Nghe vậy, Lâm Hàn hơi bất ngờ khi đối phương sẽ đưa ra lựa chọn này, có điều cũng coi là nằm trong dự liệu, suy cho cùng nhà họ Khổng đứng ở vị trí trung lập mãi chắc chắn sẽ gây ra sự bất mãn từ nhà họ Chu và nhà họ Khương, họ nhất định sẽ tìm cách kéo nhà họ Khổng xuống nước đứng về phe họ, cùng nhau đứng ở phía đối lập với Lâm Hàn. “Vậy là tốt rồi, việc này sẽ bớt được rất nhiều chuyện. Vậy chúng ta chuẩn bị thôi, đến lúc đó ngồi xuống nói lý với họ, không nói lý được thì dùng vũ lực, dù làm cách nào cũng có lợi cho chúng ta cả”, Lâm Hàn bảo. “Đúng, thế thì chúng ta chắc chắn sẽ giành được cơ hội quyết định. Gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương không quản lý việc nội bộ nhiều, cũng không còn thông minh như trước đây, lại không nhanh chóng đào tạo được người kế vị gia chủ mới, chẳng trách gia tộc lại càng ngày càng đi xuống”, Tiêu Nhã cười nói. Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng hiểu ý của Tiêu Nhã, gia chủ nhà họ Chu và gia chủ nhà họ Khương phải có năng lực nhất định mới có thể ngồi lên vị trí gia chủ của một thế lực quý tộc này, không phải chỉ dựa vào huyết thống trực hệ là có thể ngồi lên, nhất định phải có đủ năng lực và khí phách. Hiển nhiên trước đây họ đều có năng lực này, nếu không những năm gần đây họ cũng không thể đưa gia tộc mình phát triển. Chỉ là theo sự tăng cao số tuổi của họ và sự thay đổi thời đại, năng lực của họ cũng từ từ giảm sút, không theo kịp thời đại tự nhiên cũng bị tụt lại phía sau. Mặc dù chỉ thỉnh thoảng để xảy ra một số vấn đề nhỏ trong quyết sách, nhưng trên cương vị này, chỉ cần có chút vấn đề thì ảnh hưởng tiếp theo sẽ rất lớn, sai một li đi nghìn dặm. Nhất là gia chủ nhà họ Khương, cụ ta đã là một cụ già tóc bạc trắng nhưng giờ vẫn đảm nhận vị trí gia chủ, không đào tạo người mới, điều này sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với sự phát triển sau này của gia tộc. Trong thời điểm này nhất định phải nắm chắc việc đào tạo người có năng lực kế thừa vị trí gia chủ, nếu không sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của gia tộc. Điều này chẳng hề hấn gì với nhà họ Lâm hiện tại, Lâm Hàn đã hoàn toàn trưởng thành, nếu không vì gặp khá nhiều chuyện trong thời gian này thì e là anh đã về kế thừa vị trí gia chủ của nhà họ Lâm. Lâm Phong nghe thế cũng khẽ gật đầu: “Đúng đó cậu Lâm, đối phương đều là người muốn nhằm vào cậu, lỡ như họ ra tay ngay trong hội nghị thì không ổn lắm. Để phòng bất trắc thì tốt nhất nên thận trọng một chút”. Lâm Hàn không nói lời nào mà nhìn sang Tiêu Nhã ở bên cạnh. Anh cũng không rõ về hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh này, Tiêu Nhã biết rõ hơn nên để cô ấy cho ý kiến. Tiêu Nhã thấy ánh mắt của Lâm Hàn thì bảo: “Hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh đã được tổ chức nhiều năm, chưa bao giờ xuất hiện những chuyện thế này, không ai dám gây rối hay gì cả. Nói cho cùng cũng có thế lực lớn hơn làm chủ, dù họ không tuân theo quy định cũng không dám ra tay ngay trong hội nghị quý tộc, có điều tình hình lần này đặc biệt, không còn như trước, hơn nữa vì không có thế lực nào lớn hơn trấn áp trong cuộc chiến giữa các quý tộc, chúng ta nên thận trọng một chút vẫn hơn, dẫn theo vài người giỏi để phòng bất trắc. Nhưng hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có quy định rõ ràng, mỗi thế lực chỉ được tham gia tối đa ba người, những người còn lại đều phải đợi bên ngoài, chưa có sự cho phép đặc biệt thì không được vào trong”. Lâm Hàn nghe vậy bèn gật đầu: “Vậy cứ làm theo lời cô đi, lát nữa Tiểu Tây với một cao thủ của Tôn Hàn Các đi theo tôi là được”.