“Hơn 400 người?” Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói vậy thì sửng sốt. Lần trước đến vùng Bắc Đông, Tiêu Nhã đã biết Lâm Hàn có rất nhiều cao thủ, nhưng theo quan sát cuối cùng của cô, dù sao ở đâu cũng nên có cao thủ. Vùng Bắc Đông vừa mới ổn định, Lâm Hàn không thể không giữ lại một số người ở lại đó, nếu không rất dễ xảy ra chuyện. “Anh không giữ một vài người ở lại vùng Bắc Đông không sao chứ?”, Tiêu Nhã hơi nghi hoặc hỏi. “Giữ lại rồi”, Lâm Hàn bình tĩnh đáp: “Tôi giữ lại hơn trăm người, như vậy là đủ rồi, sau đó tôi cũng lại điều thêm hơn 100 cao thủ nữa tới”. Tiêu Nhã lại sửng sốt, Lâm Hàn nói rất nhẹ nhàng, chỉ là điều hơn 100 cao thủ nữa tới, nhưng phải biết, dù nhà họ là quý tộc họ Tiêu, khi đỉnh cao nhất cũng chỉ có hơn 100 cao thủ mà thôi. Hơn 100 cao thủ được đào tạo bài bản mà có thể nói một cách dễ dàng như vậy từ bao giờ thế? Tiêu Nhã có chút cạn lời nhìn Lâm Hàn. Tiêu Hoa Bân cũng vậy, trước nay ông ta phụ trách cao thủ nhà họ Tiêu nên cũng hiểu rõ phương diện này hơn. Mặc dù hơn 100 cao thủ nghe không nhiều, nhưng muốn đào tạo nhiều cao thủ như vậy là một việc cực kỳ khó. Không chỉ cần đào tạo ngay từ khi còn nhỏ mà còn cần đầu tư nhiều thời gian và tài nguyên, cần đầu tư rất nhiều mới đào tạo được. Đôi lúc dù đủ tài nguyên nhưng cũng không đào tạo được nhiều, vì không có nhiều tinh lực. Cũng giống như nhà họ Tiêu, việc đào tạo cao thủ chủ yếu đều dựa vào một mình Tiêu Hoa Bân, những người khác không có năng lực đào tạo ra cao thủ, cũng không phải ai có thân thủ ngang tầm cao thủ đều đào tạo ra được cao thủ như mình. Nhà họ Tiêu không hề thiếu tài nguyên, thậm chí để đối phó với nhà họ Khương, họ đã dốc hết sức để đào tạo ra các cao thủ, nhưng cho dù vậy, khi nhiều nhất cũng chỉ có hơn 100 người. Hạ Sương ở bên cạnh càng kinh ngạc hơn. Khác với nhà họ Tiêu, dù sao họ cũng đã đào tạo ra được rất nhiều cao thủ, bây giờ trong gia tộc cũng có mấy chục cao thủ, Hạ Sương lớn lên ở nhà họ Hạ từ nhỏ đến lúc, số lượng vẫn luôn là một con số. Nhưng cao thủ hiếm có như vậy mà Lâm Hàn lại có tới hơn 400 người một lúc? Lúc này Hạ Sương mới nhớ tới hai cao thủ canh cửa ở khách sạn Song Mộc vừa rồi, đột nhiên cảm thấy không còn lạ nữa, dù sao có bao nhiêu cao thủ như vậy, để cao thủ gác cửa cũng là chuyện rất bình thường. Đối với nhà họ Hạ, cao thủ là cực kỳ quý hiếm thì với Lâm Hàn lại chẳng là gì. Tiêu Nhã mấp máy môi cũng không biết nên nói gì, số lượng cao thủ này đối với quý tộc họ Tiêu họ đã vô cùng đáng sợ rồi nói chi những thế lực khác. Theo dự đoán ban đầu của Tiêu Nhã, cô không ngờ Lâm Hàn lại dẫn theo nhiều cao thủ được đào tạo bài bản đến vậy. Hơn 400 cao thủ là thế lực đáng sợ nhường nào, hiện tại trong bốn quý tộc lớn ở Thiên Kinh, ba quý tộc lớn đã chịu thiệt hại nghiêm trọng, cao thủ của bốn quý tộc hợp lại chắc cũng chưa đến 200 người. Lúc này cuối cùng Tiêu Nhã cũng hiểu vì sao Lâm Hàn lại bình tĩnh như thế, vì sao khi anh biết các thế lực khác của Thiên Kinh chuẩn bị bắt tay đối phó mình mà vẫn không hề lo lắng. Thì ra anh có sự tự tin này, anh có sức mạnh tuyệt đối này thì đương nhiên không sợ bị nhắm tới. “Phải làm lại bản kế hoạch khác, dựa theo kế hoạch này chắc chắn không thể thoả mãn lòng tham của tôi”, lúc này Lâm Hàn mới nói. Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân gật đầu, đúng thế, hơn 400 cao thủ cần biết bao nhiêu tài nguyên để đào tạo, cuối cùng lại chỉ vì một chút lợi ích thì không thích hợp lắm. “Đúng là phải làm lại từ đầu, lợi ích ít nhất cũng phải tăng gấp đôi”, Tiêu Nhã nói. Mặc dù sức mạnh tăng lên gấp đôi, nhưng lợi nhuận thu được không chỉ như thế, dù sao thực lực tăng lên sẽ mang lại những thay đổi về chất, đương nhiên có thể giành được rất nhiều thứ. Tiêu Hoa Bân cũng gật đầu, đồng thời có chút hưng phấn. Dù sao Lâm Hàn dẫn theo nhiều người thế, đương nhiên sẽ có quyền phát biểu, có thể giành được rất nhiều lợi ích trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh. Mặc dù chắc chắn phần tốt nhất sẽ thuộc về Lâm Hàn vì dù sao anh cũng bỏ ra rất nhiều, nhưng nhà họ Tiêu cũng có thể nhận được nhiều lợi ích hơn, dù với Lâm Hàn hay nhà họ Tiêu thì đều là một chuyện tốt. Mà Lâm Hàn lại khẽ lắc đầu, anh bảo: “Kế hoạch không chỉ phải thay đổi mỗi phương diện lợi ích, dự định của tôi không còn đơn giản chỉ là tiến quân vào Thiên Kinh nữa”. Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân nghe lời này đều thấy hơi ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn, có chút không hiểu ý anh. Nhưng ngay lập tức, hai người đều nghĩ đến một khả năng, sau đó ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn. “Chẳng lẽ anh muốn…”, Tiêu Nhã hơi ngỡ ngàng, vẻ mặt đầy ngờ vực. Tiêu Nhã đã nhìn ra được dã tâm của Lâm Hàn, từ cuộc đấu tranh giữa quý tộc lần trước, nhà họ Tiêu chỉ muốn giữ mình sống sót qua cửa ải khó khăn đó, nhưng Lâm Hàn lại không nghĩ đơn giản như vậy, không chỉ phải vượt qua khó khăn còn phải đánh bại nhà họ Chu và nhà họ Khương, còn phải gây ra thiệt hại nặng nề cho hai gia tộc đó. Nhưng bây giờ suy nghĩ của Lâm Hàn không còn đơn giản vậy nữa, dù sao anh cũng dẫn theo bao nhiêu cao thủ được đào tạo bài bản tới, có thực lực mạnh thế này không thể chỉ đơn giản như thế. Hơn 400 cao thủ được đào tạo bài bản, thậm chí ở những nơi như Thiên Kinh cũng là một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ. Đặc biệt, Tiêu Nhã còn biết những cao thủ dưới tay Lâm Hàn không như cao thủ của những gia tộc bình thường. Thực lực cá nhân của họ không chỉ không hề yếu mà tất cả đều vô cùng mạnh, thực lực trung bình đều cực kỳ kinh người, mà họ phối hợp rất tốt, sức mạnh khi liên hợp vô cùng khủng bố, không phải sự tồn tại mà cao thủ thế lực bình thường có thể so sánh được. Mà lúc này Lâm Hàn cũng cười bảo: “Nhà họ Khổng, nhà họ Chu, nhà họ Khương đều không an phận, thân là quý tộc lại không quản lý được các thế lực khác, vậy thì để tôi”.