“Khi nào mà chỗ này có thêm vài cái nhà xưởng vậy?” “Sao mấy nhà xưởng này lớn quá vậy? Có chuyện gì thế không biết?” “Lẽ nào thực sự là máy móc hạng nặng của La Quốc?” Đám người phụ trách nhìn nhà xưởng rộng lớn trước mặt mà không khỏi ngạc nhiên. Rõ ràng là những nhà xưởng lớn này khác hoàn toàn so với tưởng tượng của họ. Còn về An Thành Chí, cậu ta đã sớm đoán được vài điều. Bây giờ nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này thì điều đầu tiên nghĩ đến chính là máy móc hạng nặng của La Quốc. Suy cho cùng thì cũng chỉ có máy móc hạng nặng của La Quốc mới có quy mô lớn như thế, lại còn sử dụng nhà xưởng rộng lớn đến vậy. Nhưng ngay sau đó, An Thành Chí lại cảm thấy không thể nào. Dù sao, nền công nghiệp sản xuất máy móc hạng nặng ở La Quốc rất phát triển, nhưng trước giờ chưa từng bán ra ngoài, thì làm sao có chuyện bán số máy móc ấy sang đây chứ? Lúc này, La Văn chợt hoàn hồn. Sau khi sốc nặng vì năng lực chấp hành mệnh lệnh vô cùng đáng sợ của những người này, cuối cùng anh ta cũng bình tĩnh trở lại. Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên thấy. Trước đó, sau khi chứng kiến họ sử dụng máy bay trực thăng cỡ lớn để vận chuyển số máy móc hạng nặng này từ La Quốc đến đây trong một đêm, thì La Văn hiểu được hiệu suất làm việc đáng sợ của bọn họ. “Được rồi, cứ ở đây đoán già đoán non với nghi nghi hoặc hoặc thì có tác dụng gì? Theo tôi đi quan sát tìm hiểu thì biết thôi”, lúc này, La Văn chợt mở miệng nói thẳng. Đám người phụ trách kia cũng lấy lại bình tĩnh, họ không khỏi tò mò về mấy nhà xưởng khổng lồ kia. Từ một nhà xưởng lớn như vậy có thể nhận ra máy móc thiết bị ở đây không hề tầm thường. Bây giờ, họ đều đang vô cùng tò mò về những thứ có bên trong nhà xưởng rộng lớn ấy. Dù sao, bọn họ đều đã ngừng làm ăn phi pháp, đi theo Ngô Xuyên chuẩn bị bắt đầu kinh doanh hợp pháp, còn phải mất một thời nữa mới có thể thấy được lợi nhuận. Cũng có thể nói, thu nhập khoảng thời gian này của họ đều phụ thuộc vào mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng kia. Trừ khi họ dám chống lại lệnh của Lâm Hàn quay lại làm ăn phi pháp, nhưng tất nhiên họ đâu dám làm vậy. Bởi vì hậu quả của việc đắc tội Lâm Hàn sẽ vô cùng thê thảm. Ban đầu, họ không hy vọng quá nhiều vào mấy công xưởng máy móc hạng nặng kia. Dù sao cũng chỉ là mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thôi, liệu kiếm chác được bao nhiêu chứ? Nhưng sau khi nhìn thấy những nhà xưởng khổng lồ này, suy nghĩ của họ đã lập tức thay đổi. Bây giờ xem ra, mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này không hề đơn giản, có khi lợi nhuận mang lại sẽ nhiều y như ước tính trong kế hoạch mà Lâm Hàn đưa ra cho họ. Ngay sau đó, La Văn đưa một người phụ trách đang vô cùng tò mò vào. Sau khi trải qua nhiều khâu kiểm tra, anh ta mới được vào trong xưởng. Khi vừa bước vào, đập vào mắt La Văn và cả đám là số máy móc hạng nặng kia. Trước đây La Văn đã được trông thấy rồi, nên cũng không có gì ngạc nhiên. Đám người phụ trách còn lại thì đều hết sức kinh ngạc khi nhìn thấy số máy móc hạng nặng khổng lồ kia. Đa số họ đều từng trông thấy một số nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, đương nhiên cũng thấy số máy móc bên trong. Nhưng nào được được to như ở đây? So với máy móc thiết bị hạng nặng trước mắt, thì số máy móc của Hoa Hạ trước đó đều chẳng đáng là gì, giống hệt những món đồ chơi. “Chuyện gì thế này? Máy móc ở đây sao lại lớn đến thế?” “Làm gì có máy móc nào lớn như thế này? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe nói đến?” “Hoa Hạ thực sự có máy móc khổng lồ như vậy sao?” Đám người phụ trách đều hết sức kinh ngạc, thậm chí là không dám tin. Lúc này, An Thành Chí cũng nghi hoặc không thôi. Cậu ta nghi ngờ hỏi La Văn: “Anh La, số máy móc khổng lồ này là?" Nghe thấy An Thành Chí hỏi, những người phụ trách khác cũng nhìn về phía La Văn, La Văn đương nhiên là biết rõ sự việc. Họ đều muốn hiểu rõ mọi chuyện từ La Văn. La Văn nhìn vẻ mặt khó hiểu của đám người phụ trách kia, nhưng chỉ mỉm cười. Lâm Hàn đã dặn dò anh ta không cần phải che dấu gì cả, dù sao cũng giấu không nổi, bên La Quốc rồi sẽ biết chuyện này. Vậy nên La Văn cũng giải thích luôn với đám người phụ trách kia: "Tôi tin mọi người cũng đã có suy đoán rằng số máy móc hạng nặng này thực sự không phải do Hoa Hạ của chúng ta chế tạo ra. Chúng đều là máy móc hạng nặng tiên tiến của La Quốc. Vì thế mới có lợi nhuận cao như vậy. Giờ thì mọi người đã hiểu cả chưa?” Đám người phụ trách nghe vậy thì đều tỏ ra hết sức kinh ngạc. Tuy bình thường họ hay làm những phi vụ làm ăn phi pháp, nên không rành về những mặt, nhưng họ vẫn biết về máy móc hạng nặng. Họ biết rõ La Quốc rất phát triển về mặt công nghiệp máy móc hạng nặng, và cũng biết đôi chút về ý nghĩa của nó. An Thành Chí nghe xong càng kinh ngạc hơn, có chút nghi ngờ hỏi: "Tôi nhớ là La Quốc chưa từng bán máy móc hạng nặng của họ mà? Chuyện này là sao?" La Văn nghe vậy thì cười nói: “Bình thường thì sẽ không bán đâu, nhưng do quan hệ của Trương Thiên Sơn với La Quốc mới có thể thành công mang về một số máy móc của họ. Lúc trước, La Võ với Uông Nghĩa chạy tới phía bắc cũng là vì việc này. Sau đó ở đây xảy ra chuyện, việc thu mua máy móc bị tạm hoãn. Giờ, anh Lâm lấy danh nghĩa của Trương Thiên Sơn tiếp tục mua, rồi thành lập nên nhà xưởng máy móc này”. Ý tốt của Trương Thiên Sơn với họ khiến họ đều cảm thấy có lỗi. Thậm chí nếu Trương Thiên Sơn không phải vì bọn họ thì cũng không cử nhiều cao thủ như vậy đến phía bắc, rồi sẽ không tạo cơ hội cho Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình. Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện, trên thực tế cũng có liên quan tới họ. Đám người phụ trách chợt nhớ lại những chuyện trong quá khứ và mọi điều tốt đẹp mà Trương Thiên Sơn đã làm cho họ, nhưng đổi lại, họ chỉ biết bo bo giữ mình, không thèm đến cứu ông ta. Nếu họ cố gắng giải cứu Trương Thiên Sơn thì mọi chuyện đã khác. Bỗng nhiên, đám người phụ trách này lại càng cảm thấy có lỗi và xấu hổ đối với Trương Thiên Sơn.