Lúc này, Tần Liên và Dương Khiết mới hiểu ra. Nghĩ kỹ lại thì trước kia, những ngôi sao khác cũng có rất nhiều tin tức về phương diện này truyền ra. Ví dụ như làm gương mặt đại diện của nhãn hàng quốc tế nào đó, một năm chia hoa hồng mấy chục triệu thậm chí hơn trăm triệu tệ. Mà đó chỉ là một hợp tác mà thôi, một nghệ sĩ một năm có thể tiếp nhận không biết bao nhiêu hợp tác, tính ra lợi nhuận quả thực phải hơn đóng phim nhiều. Hạ Sương nhìn Dương Khiết và Tần Liên, lại giải thích: “Nhưng đóng phim phải đóng thật tốt, những phương diện khác kiếm được tiền đều là nhờ độ nổi tiếng và fans của cô mua hàng. Mà những thứ đó đều đến từ việc đóng phim của cô, cho nên đóng phim là việc căn bản nhất giúp cô nổi tiếng, nhất định không được lơi lỏng”. Tần Liên cũng hiểu điều này, vội gật đầu đáp: “Yên tâm đi, Hạ Sương, Dương Khiết, tôi sẽ cố gắng hết sức, nhất định tranh thủ nâng cao diễn xuất, không để các cô, không để công ty truyền thông điện ảnh Quang Anh, càng không để cậu chủ Lâm thất vọng”. Hạ Sương và Dương Khiết đều khẽ gật đầu, sau đó để Tần Liên tiếp tục đi rèn kĩ năng diễn xuất, còn các cô ấy lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn. Bởi vì bộ phim này khá quan trọng, nên sau khi thay đổi diễn viên, chẳng mấy chốc đã lan truyền tin tức, nói rằng ngôi sao nữ nổi tiếng trước kia đột nhiên bị đổi thành một diễn viên tên Tần Liên. Không ít người trên mạng biết tin đều cảm thấy nghi ngờ. Dù sao bọn họ chưa bao giờ nghe qua cái tên Tần Liên, nhất thời có chút nghi ngờ đối với Tần Liên, cho rằng Tần Liên dựa vào quan hệ gì đó mới có thể lấy được vai nữ chính của bộ phim này, còn bản thân Tần Liên không có thực lực gì cả. Cái tên Tần Liên vô cùng lạ lẫm với người khác, nhưng lại là cái tên khá quen thuộc với một số người, ví dụ như những người ở công ty giải trí Tinh Quang. “Không ngờ mới chớp mắt mà Tần Liên đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, lại còn nhận được vai nữ chính của bộ phim này, cậu chủ Lâm kia rốt cuộc là người thế nào?”, đạo diễn Lam biết tin thì lẩm bẩm, trong lòng lại hơi hối hận. Nếu trước kia mình dày mặt, không vứt bỏ Tần Liên vì tiền đồ của mình, mà lựa chọn kiên quyết đi theo Lâm Hàn tới cùng thì có phải bây giờ đã khác rồi không? Đạo diễn Lam nghĩ kỹ lại, lập tức cảm thấy có khả năng rất lớn. Đạo diễn Lam cũng không hiểu nhiều về Lâm Hàn cho lắm, nhưng chỉ riêng chuyện Ngô Xuyên, đại ca của thế lực vùng xám ở Hoa Đông, lại là đàn em của Lâm Hàn, bây giờ Tần Liên rời khỏi công ty giải trí Tinh Quang chưa được mấy ngày đã vào công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, doanh nghiệp đứng dầu showbiz Hoa Hạ, trở thành nữ chính của một bộ phim quan trọng trong tay đạo diễn Ngô, đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, có thể thấy bối cảnh của Lâm Hàn cực kỳ to lớn. Đạo diễn Lam với tư cách là đạo diễn, hiểu rất rõ về bộ phim lần này của đạo diễn Ngô vô cùng quan trọng, những diễn viên tham gia vào phim đều là những ngôi sao nổi tiếng hoặc là diễn viên kỳ cựu. Bây giờ với đội hình mạnh như vậy, vị trí nữ chính quan trọng nhất lại đồng ý dùng một người mới, vừa nhìn đã biết bối cảnh của Lâm Hàn rất mạnh, ngay cả đạo diễn Ngô cũng phối hợp. Đạo diễn Lam cảm thấy vô cùng tiếc nuối, tuy Tần Liên là một người mới, nhưng bất kể là nhan sắc hay diễn xuất, đạo diễn Lam biết rõ cô ấy chắc chắn có thể nổi tiếng. Trước kia, Tần Liên vốn còn ở dưới trướng ông ta, bây giờ thoáng chốc đã sang bên đạo diễn Ngô, vả lại còn có tài nguyên tốt nhất, đạo diễn Lam lập tức cảm thấy lần này mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, có chút bất đắc dĩ, có chút bất lực. Cùng lúc đó, trong biệt thự núi Vân Mộng, Lâm Hàn dậy sớm ăn sáng xong, đang buồn chán ngồi sưởi nắng cũng đọc được bài báo đó. Dương Lệ ở bên cạnh thì đang bận bịu làm việc. “Cuối cùng Tần Liên cũng nhận được vai nữ chính rồi, chỉ cần diễn thật tốt hẳn là lần này có thể nổi tiếng ở showbiz Hoa Hạ, sau đó rèn luyện thêm diễn xuất là có thể vươn ra quốc tế”, Lâm Hàn vui vẻ nói. Dương Lệ nghe vậy lập tức hơi bất ngờ, lần này có thể nổi tiếng, sau đó là có thể vươn ra quốc tế? Mặc dù Dương Lệ biết Tần Liên đẹp như vậy, không muốn nổi cũng khó, nhưng Lâm Hàn lại khẳng định có thể nổi tiếng trong thời gian ngắn như vậy có hơi khoa trương thì phải. Dù gì trước mắt, trong showbiz Hoa Hạ, có ngôi sao nổi tiếng nào mà không trải qua rất nhiều bước mới dần dần nổi lên được. Nổi tiếng trong một đêm, xưa nay đều là kết quả của sự nỗ lực qua không biết bao nhiêu ngày đêm. “Thật hay giả vậy?”, Dương Lệ hơi nghi ngờ, tiến lại gần xem. Nhưng khi đọc được bài báo đó, Dương Lệ lại sững sờ. Dương Lệ không hiểu về showbiz lắm, nhưng đạo diễn Ngô là nhân vật mà cả showbiz Hoa Hạ đều biết đến. “Tần Liên trở thành nữ chính cho bộ phim của đạo diễn Ngô rồi sao?”, Dương Lệ sửng sốt hỏi. Dương Lệ tiếp tục lật xem, vẻ mặt kinh ngạc. Đội hình diễn viên của bộ phim này mạnh vô cùng, đều là ngôi sao nổi tiếng và diễn viên kỳ cựu, rõ ràng là bộ phim mà đạo diễn Ngô dồn hết công sức chuẩn bị quay thật tốt. Một bộ phim như vậy mà vị trí nữ chính quan trọng nhất lại dùng một diễn viên mới sao? “Nếu không thì sao?”, Lâm Hàn tỏ vẻ đương nhiên nói. Dương Lệ kinh ngạc nhìn Lâm Hàn, bây giờ mới hiểu vì sao hôm qua Lâm Hàn lại vui vì Tần Liên như vậy. Ai có nghệ sĩ dưới trướng nhận được vị trí nữ chính của bộ phim dưới tay đạo diễn Ngô mà không vui kia chứ? Dương Lệ đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi: “Vậy thù lao của Tần Liên cao không? Không phải anh nói anh bồi dưỡng sao? Vậy chắc anh cũng nhận được một phần tiền nhỉ? Em nghe nói thù lao của những diễn viên này thường rất cao, anh tùy tiện lấy một ít không phải là rất nhiều tiền sao?” Lúc này, Lâm Hàn lại tỏ ra bình tĩnh, lật báo đọc tin tức quốc gia đại sự, thờ ơ nói: “Còn thế nào nữa, có mấy trăm triệu mà thôi, anh thấy chẳng bõ, quá ít, nên anh không lấy. Đợi sau này cô ấy vươn tầm quốc tế, kiếm được số tiền lớn rồi anh lại lấy là được”. Dương Lệ nghe vậy cảm thấy không thể tin nổi, nhưng sau đó nhìn kỹ Lâm Hàn thì hình như anh thật sự không quan tâm. Từ lúc bắt đầu, Lâm Hàn đọc được bài báo đó, anh cũng chỉ vì Tần Liên nhận được vai nữ chính mà cảm thấy vui vẻ, hoàn toàn không nghĩ về chuyện tiền bạc. “Lâm Hàn, anh giàu đến thế thật à?”, Dương Lệ nghi ngờ nhìn Lâm Hàn, lúc này, trong lòng Dương Lệ quả thật như có con sóng cuộn trào.