Lâm Hàn nghe Tần Liên nói thì lập tức gật đầu tán dương, sau đó trò chuyện thêm một lúc rồi kết thúc cuộc gọi. Lúc này, Dương Lệ vừa mới làm việc xong, duỗi lưng đi ra ngoài nghỉ ngơi. “Anh gọi điện cho ai vậy? Trông tâm trạng không tệ”, Dương Lệ hỏi. “Tần Liên, diễn viên mà anh bồi dưỡng”, Lâm Hàn cười đáp. Dương Lệ lập tức nhớ ra, lúc trước Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương cô đã từng gặp, đúng là một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Lúc đó, Dương Lệ bận rộn chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương nên cũng không nghĩ gì nhiều, bây giờ nhớ lại thì chợt có cảm giác nguy cơ. Dù sao một cô gái xinh đẹp như vậy, cứ như từ trong tranh bước ra vậy. Dương Lệ thử nghĩ một chút, nếu như mình là đàn ông, tất nhiên sẽ không chống đỡ được sự quyến rũ của Tần Liên, chắc chắn sẽ thay lòng. “Anh có quan hệ gì với cô Tần Liên đó không?”, Dương Lệ hơi lo lắng nhìn Lâm Hàn, thầm nghĩ lỡ như Lâm Hàn thay lòng, trong lòng cô lại cảm thấy chùng xuống. Cho dù bây giờ sự nghiệp của Dương Lệ rất thuận lợi, nhưng nếu như không có Lâm Hàn, Dương Lệ cảm thấy không còn ai đáng tin cậy, không còn mục tiêu, không còn cuộc sống hạnh phúc. “Sao anh lại nghe thấy có mùi ghen tuông ở đâu đây nhỉ?”, Lâm Hàn cười nói. Dương Lệ không đáp lại, vẻ mặt ai oán nhìn Lâm Hàn. Lâm Hàn thấy vậy bèn đứng dậy, bế ngang Dương Lệ lên, dán sát vào bên tai Dương Lệ nói: “Nghĩ gì vậy chứ? Ngoài em ra, tất cả những người phụ nữ khác đều không có quan hệ gì với anh cả. À, trừ mẹ anh ra”. “Phụt!”, Dương Lệ lập tức phì cười, cũng không lo lắng nữa. Dù sao sống với Lâm Hàn lâu như vậy, cô vẫn có niềm tin vào anh. Vừa rồi cô lo lắng chủ yếu là vì Tần Liên quả thật quá xinh đẹp, không cần làm gì cả, chỉ cần đứng đó thôi cũng có thể thu hút trái tim của biết bao người đàn ông. Ngay sau đó, Lâm Hàn bế Dương Lệ vào phòng nghỉ ngơi. Mặc dù bây giờ công việc của Dương Lệ rất bận rộn, nhưng thỉnh thoảng hai người vẫn có thể chìm vào thế giới riêng của cả hai, với Lâm Hàn và Dương Lệ mà nói cũng là cảm giác cực kỳ hạnh phúc. Sáng sớm ngày hôm sau, tại công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Ba người nhóm Hạ Sương vừa đến công ty chưa được bao lâu, đạo diễn Ngô đã dẫn theo luật sư đến công ty. “Chào ông, đạo diễn Ngô, đây là Tần Liên”, Hạ Sương nói, sau đó nghiêng người nhường đường. Đạo diễn Ngô lại có chút tùy tiện. Tối hôm qua ông ta đã nghĩ thông suốt, cùng lắm cũng chỉ khiến tiếng tăm của mình xấu đi một chút, sau này không thể kiếm tiền ở showbiz Hoa Hạ nữa, nhưng tất cả những chuyện này còn tốt hơn đi đắc tội với Tiêu Nhã nhiều. Thế rồi khi nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại sững cả người. Với vai trò là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, đạo diễn Ngô tự nhận mình đã gặp qua đủ loại người đẹp, đã có năng lực miễn dịch với các kiểu người đẹp, dù sao cũng đã nhìn thấy quá nhiều. Bây giờ thường khi nhìn thấy người đẹp, đạo diễn Ngô sẽ không có phản ứng gì, hoàn toàn không có bất cứ biểu cảm gì khác lạ. Thế nhưng lúc này nhìn thấy Tần Liên, đạo diễn Ngô lại ngây người tại chỗ. Khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy, đạo diễn Ngô chợt cảm thấy đây mới là người đẹp, những người ông ta từng gặp trước kia hoàn toàn chẳng là gì cả. So với Tần Liên, những người đẹp mà ông ta từng gặp trước kia bỗng trở nên bình thường, có chút nhạt nhòa. Đạo diễn Ngô cũng không ngờ, trên đời này lại có tồn tại một người xinh đẹp như Tần Liên, cả người giống như từ trong tranh ước ra, quá hoàn hảo, thậm chí hơi hư ảo. Tần Liên nhìn thấy dáng vẻ của đạo diễn Ngô, lập tức bất đắc dĩ nhìn sang Hạ Sương và Dương Khiết. Hạ Sương và Dương Khiết đã đoán được là sẽ như vậy, ai bảo Tần Liên quá mức xinh đẹp, bèn ra hiệu cho Tần Liên yên tâm. Sau đó, ba cô gái cùng chờ đợi đạo diễn Ngô, để ông ta thích ứng một chút. Mấy phút sau, Hạ Sương mới lên tiếng: “Thế nào? Đạo diễn Ngô, tư chất của Tần Liên không tệ phải không? Cô ấy sẽ không làm ảnh hưởng đến chất lượng bộ phim lần này của ông đâu”. Lúc này, đạo diễn Ngô nghe nói mới phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Hạ Sương, vội vàng gật đầu: “Không ảnh hưởng, không ảnh hưởng”. Đạo diễn Ngô không thể nào ngờ được, Tần Liên lại thật sự xinh đẹp đến vậy, hơn xa những người được gọi là người đẹp trước đây. Đạo diễn Ngô không rõ Tần Liên có trình độ diễn xuất nhất định hay không, nhưng cho dù cô không có chút kĩ thuật biểu diễn nào giống như những người mới trước kia, thậm chí diễn rất gượng gạo, thì Tần Liên cũng sẽ không hạ thấp chất lượng của phim. Ngược lại, vì Tần Liên quá xinh đẹp, thậm chí còn có thể nâng cao độ nổi tiếng của bộ phim. Suy cho cùng, một gương mặt xinh đẹp như vậy chỉ cần đưa lên poster tuyên truyền là đã có thể thu hút biết bao nhiêu người xem rồi. Bình thường, khi đạo diễn hợp tác cùng với công ty giải trí, để người mới của công ty giải trí đó tham gia đóng phim là một việc gây lỗ vốn cho đạo diễn. Nhưng lần này Tần Liên tham gia vào, mặc dù bây giờ đạo diễn Ngô còn chưa biết kết quả, nhưng có thể khẳng định rằng cô ấy không những không hạ thấp chất lượng của phim, mà thậm chí còn có thể nâng cao chất lượng lên. “Đạo diễn Ngô, trước đây tôi đã nói tư chất của cô ấy không tệ, mời ông đến xem xem, ông lại không tin”, Hạ Sương bất đắc dĩ lắc đầu. Đạo diễn Ngô nghe vậy lập tức tỏ ra hơi lúng túng. Lúc đó, quả thật Hạ Sương đã nói như vậy, thậm chí không chỉ nói một lần, nhưng ông ta hoàn toàn không nghe lọt. Ông ta xem lời của Hạ Sương cũng giống như mấy lời của những người thuộc công ty giải trí khác, xem Tần Liên giống như những người mới nhan sắc bình thường, diễn xuất gượng gạo kia, nào ngờ tư chất của Tần Liên lại tốt như vậy. “Thật là ngại quá, trước kia là tôi mờ mắt, kiến thức nông cạn, tôi thật sự không ngờ cô Tần Liên lại xinh đẹp như vậy. Tôi xin lỗi các cô. Bây giờ chúng ta mau mau kí hợp đồng được chứ?”, đạo diễn Ngô vội nói, trước kia ông ta ký hợp đồng với Tần Liên là vì Tiêu Nhã, là vì đứng trước sự uy hiếp của quý tộc. Nhưng bây giờ, đạo diễn Ngô chủ động muốn ký hợp đồng, cho dù mấy người Hạ Sương không có quan hệ gì với Tiêu Nhã, đạo diễn Ngô cũng muốn chủ động ký với Tần Liên. Ông ta tin rằng, chỉ với nhan sắc tuyệt vời của Tần Liên đã đủ để mang đến hiệu quả tích cực không thể tưởng tượng cho bộ phim này. Mà điều này chỉ dựa vào nét đẹp xuất sắc của Tần Liên. Nhưng Hạ Sương và Dương Khiết lại biết rằng, ngoài vẻ đẹp có một không hai, diễn xuất của Tần Liên cũng không tệ. Mặc dù không bì được với những diễn viên kì cựu, nhưng ít nhất cũng tốt hơn những ngôi sao da trắng môi hồng nổi tiếng kia nhiều. Diễn xuất của Tần Liên không quá tài giỏi, nhưng không đến nỗi khiến người ta thấy gượng gạo, không tròn vai. Để đạo diễn Ngô biết rõ diễn xuất của Tần Liên, một mặt có thể khiến đạo diễn Ngô không phân cho Tần Liên vào một vai diễn bình hoa di động, mà có thể để Tần Liên tiếp tục diễn theo vai nữ chính đã định ra ban đầu, không cần thay đổi kịch bản. Mặt khác cũng có thể khiến đạo diễn Ngô ý thức được giá trị của Tần Liên, có kỹ năng diễn xuất, như vậy thì lúc ký hợp đồng mới có thể cho Tần Liên nhiều lợi ích hơn.