Ma thú hình thành từ nguyên khí tà ác trong thiên địa, hung mãnh dị thường, có lời đồn kể rằng chỉ
cần ma thú xuất hiện, tất sẽ gây nên một cuộc kiếp nạn của nhân gian,
sinh linh đồ thán. Năm đó Yểm gieo họa nhân gian nên mới bị phong ấn đi . “Ma thú bảo vệ của Tu La thành đã
trưởng thành, hơn nữa đã tiến hóa đến cấp bảy, thực lực vô cùng kinh
khủng. ” Phong Liên Dực vừa đi vừa hướng nàng giải thích, “Tu La thành
tổng cộng có bốn con ma thú, trừ ma thú bảo vệ, còn có Địa ngục ma thú,
Vương tộc ma thú , cùng với trừng phạt ma thú —— Minh ! ” “Vậy nên nếu có cường địch tiến
công Tu La thành, ma thú bảo vệ sẽ xuất hiện, còn Địa ngục ma thú lại
ở trạng thái ngủ say, không phải là đại nạn sẽ không thức tỉnh, mà
Vương tộc ma thú là thủ hộ của vương tộc Tu La thành, nếu vương tộc
gặp nạn sẽ xuất hiện, còn trừng phạt ma thú Minh lấy thất tình lục dục
của loài người làm thức ăn, chỉ cần nó cảm giác được trong Tu La có
người động tình, sẽ lập tức xuất hiện mà cắn nuốt. ” Bởi vì Phong Liên Dực là vương
tộc, có sự bảo vệ của Vương tộc ma thú, cho nên Minh sẽ không tùy tiện
cắn nuốt hắn, nếu không, bây giờ hắn đã sớm biến thành quái vật nửa
người nửa thú! “Vậy nếu như chàng cùng Âm Hậu đánh nhau, Vương tộc ma thú sẽ giúp chàng chứ không phải Âm Hậu? ” Hoàng
Bắc Nguyệt gấp gáp hỏi, nàng cũng không muốn đối mặt với thêm một con
ma thú, một Âm Hậu đã khiến cho nàng chật vật lắm rồi! Phong Liên Dực ôn nhã cười, ngữ
điệu thong thả, tựa hồ đang an ủi nàng : “Dĩ nhiên là giúp ta, có Tu La
thành huyết thống Vương tộc là ta, mặc dù bà ấy là Âm Hậu, cũng không
phải là huyết mạch của Tu La thành. ” Hoàng Bắc Nguyệt yên tâm, cái này cũng giống như người bình thường cưới vợ, chồng chết, vợ thay đương
gia làm chủ, nhưng dù gì thì trên người vợ cũng là huyết mạch của người khác, không có liên quan với người trong tộc. “Khi nào thì Vương tộc ma thú sẽ
xuất hiện? ” Ánh mắt Hoàng Bắc Nguyệt lóe lên, trong đầu đã bắt đầu
hình thành kế hoạch để lợi dụng tình thế. Phong Liên Dực cười khổ nói : “Khi ta chính thức trở thành Tu La vương. ” Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, nhìn về phía hắn, trong lòng có chút cảm giác nặng nề. “Đoạn tình tuyệt ái, trở thành
vương. ” Phong Liên Dực nhàn nhạt nói, “Nguyệt, ta chưa bao giờ nghĩ đến làm vương, nếu ta lấy được thiên hạ lại phải từ bỏ nàng, vậy thì có ý
nghĩa gì đây?” Giờ khắc nói những lời này, hắn có loại tuyệt đại tao nhã khiến cho người khác say mê. Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song . Hoàng Bắc Nguyệt chớp mắt,
không có sự trợ giúp của Vương tộc ma thú, trong lòng cũng không quá
thất vọng, khóe miệng cong lên nói : “Không có sự trợ giúp của Vương
tộc ma thú, chúng ta chỉ có thể tự đối mặt với Âm Hậu, thật nhức
đầu! ” Không biết có phải xui xẻo thật
không mà lời vừa nói ra, vách tường phía sau bọn họ liền đổ sập, một cự xà màu bạc thò đầu tới, xà nhãn đối diện bọn họ, lập tức gầm
thét một tiếng, sau đó thân thể cuồng loạn di chuyển, đem cả một vách
tường cũng phá huỷ! Thân rắn tráng kiện trườn ra ngoài, miệng to phun ra lửa cháy ! Hoàng Bắc Nguyệt đỡ Phong Liên
Dực, thân thể linh động lui về phía sau mười mấy thước, một cái tay khác kết ấn, phóng ra một đạo ngự băng phù thành tầng tầng lớp lớp tường
băng, đem lửa cháy kia ngăn ở bên ngoài! Oanh —— Một tiếng vang thật lớn, ngọn lửa
cùng tường băng chạm vào nhau, khiến tường băng lập tức vỡ vụn, biến
thành vô số mảnh băng vụn bay về bốn phía, lực đạo vô cùng mạnh mẽ, đánh vào hai bên vách tường ! Hoàng Bắc Nguyệt giơ Tuyết Ảnh chiến đao lên đỡ toàn bộ những mảnh băng vỡ kia.