Vậy có phải bây giờ hai người Khương Thái Vi và Trần Nhất Mặc đã vượt qua cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên rồi không? Giờ phút này, Tần Ninh không khỏi nghĩ đến... Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt, Thời Thanh Trúc, Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết... Đến khi gặp lại, chỉ sợ các nàng cũng sẽ mạnh không kém đi? Còn có Ôn Hiến Chi... Ừm, quên đi. Còn có Diệp Nam Hiên... Cũng thôi. Lý Huyền Đạo thì có thể trông cậy được, tuy tên nhóc này hơi hóng hớt, nhưng việc tu luyện chưa bao giờ kém. Thần Tinh Dịch... Bỏ đi! Cố Vân Kiếm... Tên nhóc này còn trâu bò hơn cả hắn. Thạch Cảm Đương... Ha hả! Có vẻ như trong đám đồ đệ, người mình có thể trông cậy được cũng chỉ có Dương Thanh Vân, Lý Huyền Đạo, Cố Vân Kiếm, Lý Nhàn Ngư thôi. Còn những người khác... Đầu óc không bình thường! Về phần Khúc Phỉ Yên, đã từ đệ tử vinh quang thăng lên thành phu nhân. Chiêm Ngưng Tuyết... Tuy rằng còn chưa trở thành phu nhân thật, nhưng mình đã đồng ý thì cũng phải làm được! Bây giờ nghĩ kỹ lại. Không nhiều không ít, vừa vặn chín đệ tử, tất cả đều là nam đệ tử. Cuối cùng Tần Ninh cũng cảm nhận được một chút vui vẻ của việc dựa vào đệ tử mình để thể hiện rồi. Giờ phút này. Lý Nhàn Ngư xoay người nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Sư phụ, có muốn giết không?" Tần Ninh không khỏi nói: "Có thể giết được không? Có thể khiến Thanh Vân cung các ngươi bị trả thù không?" "Không sợ!" Lý Nhàn Ngư cười nói: "Còn có Vân sư nương và đại sư huynh nữa mà!" Giờ phút này Tần Ninh rất muốn ngửa mặt lên trời cười dài. Loại cảm giác này. Đúng là quá tuyệt! Chín kiếp vất vả, không phải giây phút nào hắn cũng nghĩ đến ngày này sao? Nhưng hắn trở về đời thứ mười, còn chưa thể dựa vào đệ tử của mình để ra vẻ thì lúc nào cũng phải đi chùi đít cho chúng nó rồi. Tần Ninh cười nói: "Vậy giết!" Hắn đi ra từng bước, đến trước mặt Vạn Hồng Vận, mở miệng nói: "Người mà ngươi muốn tra hỏi chính là sư phụ của Lý Nhàn Ngư Thanh Vân cung - Tần Ninh, ngươi không nên, cũng không xứng!" Vừa dứt lời. Lý Nhàn Ngư đã dẫm chân xuống.