Tần Ninh gật đầu nói: "Vậy ngươi đứng lên đi”. Kế Bạch Phàm nghe nói như thế thì lập tức cười to: "Ta biết ngay mà, Hồn... Tần đại ca sẽ không trách tội ta”. Đợi đến khi Kế Bạch Phàm đứng dậy, Tần Ninh mới nhặt hai thanh trường kiếm dưới đất lên, để chuôi kiếm hướng xuống đất, mũi kiếm hướng lên trên. "Quỳ đi, như vậy ngươi càng có thể nhớ tới chuyện trước kia “. Nghe nói như thế, lại nhìn hai thanh trường kiếm, sắc mặt Kế Bạch Phàm khó coi, run rẩy cười nói: "Ngươi cũng đừng so đo với ta chứ... ” "Không phải ngươi nói là rất nhớ sao?" “... ” Mà đúng lúc này. Trên không trung vô tận phía trước Thái Ất tiên tông đột nhiên có âm thanh vang vọng. Mọi người đều bị động tĩnh này làm cho kinh ngạc. Ai nấy đều quay đầu nhìn lại. Chỉ nhìn thấy ở phía cuối chân trời. Đập vào mắt là bóng dáng của hai đội ngũ. Những người đó đều mặc trường bào màu trắng, khoác áo choàng cùng màu, ai nấy đều có dáng vẻ tuấn tú, thân thể thon dài, sau lưng đeo một thanh trường kiếm. Hai đội tổng cộng có ba trăm sáu mươi người, chia ra đứng hai bên. Đội ngũ rất dài, xếp thành hai hàng như mây trắng khiến người khác phải chú ý đến. Phía sau hai đội ngũ. Là một con tiên thú với cơ thể cao lớn hùng vĩ. Cầm đầu là bốn con Ngân Nguyệt Long Giao, cơ thể dài trăm trượng, thân hình uốn lượn. Bốn con Ngân Nguyệt Long Giao đi song song hai sườn, từ chiều dài đến màu sắc của lân giáp đều giống nhau. Ở sau bốn con Ngân Nguyệt Long Giao là bốn con Xích Viêm Tiên Điêu, bốn con này giang hai cánh ra rộng chừng trăm trượng. Bộ lông toàn thân màu lửa đỏ giống như rặng mây đỏ chân trời lóe sáng lấp lánh. Trên lưng Xích Viêm Tiên Điêu có từng bóng người áo trắng đứng vững vàng. Bốn bóng người mặc đồ trắng này đều cầm sắt địch tiêu trong tay, dáng vẻ tuấn mỹ. Mà ở phía sau bốn con Xích Viêm Tiên Điêu còn có hơn mười con tiên thú đủ loại màu sắc hình dạng. Chỉ là. Ở phía chính giữa có trên trăm cô gái mặc váy dài, dáng vẻ thướt tha, xinh đẹp như hoa, mỗi một người nhìn qua đều khoảng hai mươi mấy tuổi.