Ông ta hơi nhếch khóe miệng lên, thoải mái vung vẩy ống tay áo, nhìn về phía hai người, chậm rãi nói: "Lão phu không đủ xem, nhưng sẽ có người đến đánh các ngươi!" Nghe nói như thế, trong mắt Thương Dật Phi, Thương Dật Không lộ ra vẻ cười nhạo. Cửu Thiên Huyền Tiên! Là tồn tại cực mạnh trong biển Nam Thiên. Còn có ai đủ để đối phó với hai người bọn họ? Vù vù... Khi Bạch Vân Vũ vừa dứt lời, khắp trời đất đột nhiên có gió lạnh gào rít giận dữ. Trên bầu trời Thái Ất tiên tông, thậm chí là xung quanh Thái Ất tiên đảo, mây gió tụ tập. Mây đen vô tận bị cuồng phong lôi cuốn , tụ tập trong vùng trời đất này. Mà dưới uy lực khủng bố này, trong lòng không ít người đột nhiên cảm giác được khí tức khiến tim đập nhanh. Đúng là Tần Ninh. Hắn khoanh tay đứng, nhìn lên trên không, mỉm cười nói: "Cửu Thiên Huyền Tiên ở trước mặt ta cũng không có tư cách kiêu ngạo”. Thương Dật Phi, Thương Dật Không và đám nhân vật Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên của Thương tộc đều nghiêm túc hẳn lên. Loại cảm giác này khiến bọn họ rất không thoải mái. "A... ”, nhưng đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên. Trong lúc trời đất u ám. Trước ngực một vị Huyền Tiên của Thương tộc đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, kêu thảm thiết một tiếng, cả người rơi xuống đất, không còn sự sống. Mà ngay sau đó. "A... ”, những tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên. Từng vị Kim Tiên, Ngọc Tiên, Huyền Tiên thậm chí còn chưa thấy cái gì, đã cảm giác được có sát khí khủng bố lấy đi mạng sống của bọn họ. "Là cái gì?" "Ta không thấy rõ!" "Ta cũng không thấy được là cái gì... ... ”, Thương Dật Phi, Thương Dật Không - hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên cũng phải thay đổi sắc mặt. Cái chết quỷ dị này khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng kinh khủng. Thương Dật Phi hừ lạnh một tiếng, bấm tay bắn ra, công kích rơi thẳng xuống chỗ Tần Ninh. Một tiếng leng keng đột nhiên vang lên. Trong hư không dường như có một cái bóng u ám ngăn cản một kích của Thương Dật Phi.