Lần dao động kinh thiên động địa này kéo dài một hồi lâu mới dần dần bình tĩnh lại. Mà ngay sau đó, rất nhiều chỗ trên đảo Huyết Minh rộng lớn đã hoàn toàn thay đổi. Có ngọn núi nghiêng đổ, ở vị trí cũ của ngọn núi đó xuất hiện từng cung đình, tháp cao. Mà trong rừng rậm lại có từng cây cổ thụ nhô lên, có thể thấy ở giữa những vết nứt là từng mặt tường kéo dài liên miên mười mấy dặm... Đây là một di tích cổ! Hơn nữa còn là một di tích cổ rộng lớn bao phủ vạn dặm hải đảo. Đám Tiên Nhân các thế lực khắp nơi cũng không biết vì sao lại đột nhiên sinh ra biến hóa quỷ dị này. Nhưng bây giờ, không thể nghi ngờ chút nào, có lẽ bọn họ thật sự đã phát hiện ra chuyện gì đó không tầm thường. Mà ở dưới chân ngọn núi cao ba trăm trượng. Ba người Giao Tử Huyên, Bạch Hạo Vũ, Dịch Tinh Thần thấy Tần Ninh khởi động biến hóa thì hoàn toàn sững sờ. "Dưới núi rừng của hải đảo lại ẩn giấu một di tích cổ!" "Đây là số lượng gì vậy? Cung đình lầu các cổ xưa liên miên vạn dặm... ", "Nhưng hình như trong phạm vi vạn dặm này cũng không phải chỗ nào cũng đều như vậy, cũng có một vài mảnh đất trống trải". "Chẳng lẽ trước kia... Nơi này là vùng đất căn cơ của thế lực lớn gì sao?" "Không thể nào! Nếu như vậy, tại sao các thế lực lớn trong vùng biển Thái Ất lại không biết chút nào?" Ba người bàn luận sôi nổi. Không có ai quan tâm đến lí do rốt cuộc tại sao Tần Ninh lại phát hiện ra nơi này. Bây giờ tất cả mọi thứ đều vô cùng khó hiểu. Ba mươi sáu cái quan tài Cửu Thiên Huyền Tiên khiến ba người biết chắc chắn di tích cổ trước mắt có bí mật lớn động trời. Thậm chí còn liên quan đến đại nhân vật Tiên Quân. Giờ phút này, Tần Ninh thu bàn tay về. Ngọn núi cao trước mặt run rẩy, sụp đổ. Một cánh cửa khổng lồ hiện ra. Cánh cửa xiêu xiêu vẹo vẹo, vốn dĩ được ngọn núi bao trùm, bây giờ núi to vỡ vụn, cánh cửa liền hiện ra rõ ràng. Trên đỉnh cánh cửa. "Vĩnh Thành!"