“Vạn Thừa Phong là đại ca ta!” Người đàn ông nói: “Tại hạ, Vạn Tiên Lâu, gia gia của ngươi, Vạn Vô Thanh!” Nghe vậy Tần Ninh bèn nhíu mày. Tin tức trên đảo Huyết Minh này lan rất xa nên người của Vạn Tiên Lâu đến cũng là việc trong dự đoán. Minh Thủy Tuyền là phu nhân của Vạn Thừa Phong, phu nhân mình bị giết mà Vạn Thừa Phong không đến báo thù mới là lạ. Nhưng mà, Vạn Thừa Phong chưa đến thì Vạn Vô Thanh đã đến đây rồi. Vạn Trạch Dương đứng bên lạnh nhạt nhìn về phía Tần Ninh, hừ nói: “Tần Ninh, hôm nay là ngày chết của ngươi rồi!” Mười người kia đằng đằng sát khí. Sắc mặt Tần Ninh kỳ lạ nói: “Quản lý cấp cao của Vạn Tiên Lâu các ngươi đâu rồi? Không có Huyền Tiên thì không giết được ta đâu”. Minh Thủy Tuyền là Ngọc Tiên cảnh giới Hóa Ngọc hậu kỳ. Tào Hạo Nhiên là Ngọc Tiên cảnh giới Thành Ngọc sơ kỳ. Nghiêm Tử An cũng là Ngọc Tiên cảnh giới Thành Ngọc sơ kỳ. Bọn họ đều chết trong tay hắn. Bọn họ đúng là Ngọc Tiên thật nhưng vẫn chưa đủ đâu. “Chỉ dựa vào một con nghiệt súc mà cũng dám diễu võ dương oai sao?” Vạn Vô Thanh hừ, nhìn vào một ông lão bên cạnh, khom người nói: “Kỳ Huỳnh đại nhân... phiền người!” Ông lão tên Kỳ Huỳnh nhìn về phía Cửu Anh, lạnh lẽo nói: “Lão phu rất thích mấy con hung thú này, để ta bắt nó về nghiên cứu”. Cửu Anh nghe thế bèn nổi trận lôi đình. Tần Ninh cười to nói: “Tần Anh, người ta xem thường ngươi kìa, chăm sóc vị Huyền Tiên đại nhân đến từ Vạn Tiên Lâu này cho tốt đi”. “Vâng, gia!” Cửu Anh hừ một tiếng, chín cái đầu quấn quanh nhau, cười hì hì nói: “Lão già kia, ta sẽ lột da của ngươi ra rồi uống sạch máu ngươi”. Nó không phải là Cửu Anh khi xưa. Nhờ trải qua tiên lôi Tam Thiên tẩy rửa mà nay thực lực của nó đã là Ngọc Tiên đỉnh phong rồi. Chỉ là một nhân loại thực lực Huyền Tiên cỏn con mà thôi, không sợ! Cảnh giới Huyền Tiên thấy được bản chất của đại đạo và bản chất của tiên đạo từ đó vận dụng được khí đại đạo! Đây là chỗ khác biệt của Huyền Tiên so với Kim Tiên và Ngọc Tiên. Huyền Tiên không có chia cấp bậc, không có các cảnh giới nhỏ