Ánh sao kia tản ra trong trời đất, thế nhưng lại có kết nối xâu chuỗi trời và đất. Dần dần, bên ngoài thân thể Tần Ninh có một nhịp điệu đặc biệt đang không ngừng phun trào, không ngừng tập trung. Cho đến một lúc. Tất cả những thần vận kia đều tràn vào trong cơ thể Tần Ninh. Đột nhiên, Tần Ninh mở hai mắt ra, trong mắt chợt lóe lên một luồng sáng rồi biến mất. "Cảnh giới Thiên Tiên!" Tần Ninh mỉm cười, đứng dậy. Cảnh giới Địa Tiên đến cảnh giới Thiên Tiên, đối với hắn mà nói, tăng lên cũng không khó. Không cần rèn luyện thời gian dài, mà là cần tâm cảnh tăng lên. Điều này chưa bao giờ là vấn đề đối với Tần Ninh. Tần Ninh chậm rãi đứng dậy, nhìn quan tài trước mặt. Về phần hạt châu kia, lúc này đã hoàn toàn mất đi linh tính, rơi xuống mặt đất, không có bất kỳ tác dụng thần kì nào nữa. Có thể nói, đến Thiên Tiên, một mình Tần Ninh đã có thể nuốt cả Cửu Liên Hoang Thiên Trì. "Sẽ là cái gì đây... ", Tần Ninh đi vòng quanh quan tài một vòng, cuối cùng vẫn chuẩn bị mở quan tài ra. Phong ấn bên trong quan tài lấy tiên văn làm căn bản, bị Tần Ninh kiên nhẫn phá giải từng cái một. Rất nhanh, nắp quan tài đã mở ra. Tần Ninh cúi đầu nhìn lại, bên trong quan tài có một thanh niên đang nằm. Khuôn mặt trắng nõn, hai mắt khép hờ, cả người nhìn qua giống như chỉ đang ngủ thiếp đi. Một bộ trường bào rất vừa vặn. Mà ở trên người thanh niên có một đại ấn. Đại ấn dán vào lồng ngực thanh niên, lớn chừng bàn tay, vuông vức, khắc hình dáng một chiếc đỉnh. "Ngọc Đỉnh Ấn!" Tần Ninh chậm rãi lấy ấn ra, đặt trên lòng bàn tay, cẩn thận xem xét. Ấn này giống như ngọc tỷ, xung quanh có ánh sáng chất ngọc nhàn nhạt. Mà đúng lúc này. Một khuôn mặt xuất hiện trước mặt Tần Ninh.