Phong Thần Châu

Chương 11018: Liễu Văn Ngữ!

11-10-2024


Trước Sau

Tần Ninh nhìn người đàn ông trung niên, hơi cúi đầu, cười nói: "Văn Ngữ thúc, bố mẹ con có ở đây không?"Liễu Văn Ngữ!Một trong tứ đại trưởng lão trấn sơn của Dẫn Hồn tiên môn.
Vẻ ngạo mạn trên mặt Liễu Văn Ngữ biến mất, thay vào đó là một nụ cười ôn hòa, ông ta nói bằng giọng bình tĩnh: "Cha mẹ con ngày thường không có ở điện Thiên Hồn, chắc hẳn họ đang ở trong Văn Ngọc Cốc.
Mấy ngày nay cũng chẳng có việc gì nhiều, bọn họ ...
.
""Ųʼa ...
...
"Lieu Van Ngữ moi noi được mot nửa thì đot nhien khung lại, đứng yen trên mặt đất lặng người nhìn Tần Ninh.
Một thanh kiếm xuyên qua bụng Liễu Văn Ngữ với tốc độ chóng mặt.
Máu nhỏ giọt xuống đất.
Mặc du Liễu Văn Ngu đa đạt toi canh gioi Tien Ton đại viên man, nhưng ở cự ly gần và không đề phòng như vậy thì Tần Ninh vẫn có thể đâm một nhát kiếm xuyên qua người ông ta.
"Vô Ngấn ...
ngươi ...
""Văn Ngữ thúc ...
" Tần Ninh nhìn Liễu Văn Ngữ, nhịn không được hỏi: "Rốt cuộc thúc đã hợp nhất với kẻ nào của tộc Ăn Hồn?"Bùm !!!Trong nháy mắt, một tiếng nổ vang lên.
Liễu Văn Ngữ bị trọng thương, nhưng thân là một Tiên Tôn có thực lực hàng đầu, ông ta vẫn kịp dùng tà khí tạo ra một vụ nổ lớn khiến Tần Ninh bắn ra xa.
Tần Ninh không nói gì, đứng ở chân bậc thang, ngẩng đầu nhìn Liễu Văn Ngữ bên trên.
Những người đi cung Lieu Văn Ngữ cung hoan toan khiếp sợ trước cảnh tượng này.
"Tần Ninh, ngươi bị điên à?"Một vị Tiên Tôn tức giận hét lên: "Liễu trưởng lão còn có ơn dạy dỗ ngươi, ngươi đang làm gì vậy?'Tần Ninh nhìn mấy người kia, khẽ mỉm cười đáp: "Ta điên rồi, ở lại đây thì không điên không được".
"Các người đã hợp nhất với tộc Ăn Hồn chưa?"Lời này vừa nói ra, mấy người kia đều kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
Tên này điên quá!Tần Ninh lập tức nói: "Hiện tại, trong Dẫn Hồn tiên môn rốt cuộc còn bao nhiêu người trong sạch ta cũng không rõ nữa".
"Nhưng những kẻ không trong sạch ta sẽ giết trước, sẽ không bỏ sót kẻ nào đâu".
"Liễu Văn Ngữ, ông thân là một trong tứ đại trưởng lão mà lại tình nguyện hợp nhất với tộc Ăn Hồn.
Hôm nay, Tần Ninh này đại diện cho truyền thừa hàng triệu năm nay của Dẫn Hồn tiên môn tiêu diệt ông!"Liễu Văn Ngữ nhìn Tần Ninh, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
"Tần Ninh, ta không hiểu ngươi đang nói cái gì, ta nghĩ ngươi bị đám dị tộc điều khiển rồi!""Ha ha ha ha ha ...
"Tần Ninh nghe được lời này, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn.
"Ta bị dị tộc điều khiển!""Ha ha ha ha ha ...
"Tần Ninh vừa cười vừa nhìn Liễu Văn Ngữ, lạnh lùng nói: "Năm đó chính các người đã bắt tay với tộc Phong Thị hãm hại Phong Vô Lưu với lý do như vậy rồi giết người diệt khẩu đúng không? Chỉ vì cậu ta phát hiện ra bí mật của các người, lại còn có bằng chứng trong tay!"Liễu Văn Ngữ sắc mặt tối sầm.
Trong Dẫn Hồn tiên môn rộng lớn này, cả tứ đại gia tộc đều là người thân và bằng hữu chí cốt của ta.
Nhưng giờ ta mới biết hóa ra tất cả đều là ngụy tạo!"Tần Ninh chĩa trường kiếm về phía Liễu Văn Ngữ, lạnh lùng nói: "Phí lời, ta không muốn nói thêm nữa".
Bùm ...
...
Trong giây lát.
Bầu trời và mặt đất tối sầm lại.
Mấy vị lãnh đạo cấp cao của Dẫn Hồn tiên môn đi cùng Liễu Văn Ngữ cũng bị dọa sợ đến nỗi đứng ngây ngốc.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lý Huyền Đạo từ trên trời đáp xuống, tay cầm trường kiếm, dáng người tao nhã, vẻ mặt lạnh lùng.
Tần Ninh từng bước một đi lên bậc thang, nhìn thân thể Liễu Văn Ngữ bị chém làm đôi trên mặt đất.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!