Lâm Ngọc Thiến ở trong phòng nói chuyện một lúc lâu rồi Tần Ninh mới rời đi. Ở bên ngoài, Tứ đệ Hồn Thượng Dạ và cháu trai Hồn Hiên Dật đã đợi hắn rất lâu. "Nhị ca!""Nhị thúc!"Thấy Tần Ninh vừa đi ra ngoài, hai người lập tức chào đón. Tần Ninh lại ôm hai người họ một cái thật chặt. Hồn Hiên Dật cười hắc hắc nói: "Nhị thúc, đây là rượu Túy Hồn Tiên Nhưỡng mà thúc thích uống, con đã ngâm mấy bình liền chỉ đợi thúc về để uống thôi đó!"Hồn Thượng Dạ nghe vậy thì mắng: "Tiểu tử thối, ngâm rượu cho Nhị thúc mà không ngâm cho Tứ thúc sao? Bình thường ta hỏi xin con bao nhiêu lần?""Nhị thúc là thúc con còn ta không phải sao?"Hồn Hiên Dật gãi gãi đầu nói: "Tứ thúc, mỗi ngày thúc uống bao nhiêu loại tiên tửu như vậy vẫn chưa đủ sao?"Hồn Thượng Dạ nghe xong cũng không biết bắt bẻ lại ra sao. "Lão tứ, chỗ rượu đệ giấu hôm nay phải đem hết ra, nếu không ... đệ chạy không thoát đâu!"Hồn Thượng Dạ nghe vậy mặt nhăn nhó đáp: "Đệ đâu có cất giấu gì đâu, không có không có ... ""Nhị thúc, Tứ thúc lừa người đó. Tứ thúc có bình rượu Vạn Hoa hảo hạng một trăm bảy mươi ngàn năm tuổi. Thúc ấy ... ""Hiên Dật, con lại ngứa người đúng không!""Hồn Thượng Dạ đệ được lắm, còn dám keo kiệt với Nhị ca như vậy. Mau mang ra đây, hôm nay ta uống cho đệ phá sản!"Ba người vừa đi vừa cười đùa đến khi ba cái bóng khuất dần. Trước cửa sổ phòng ngủ, khe cửa hé mở ra một khoảng trống. Lâm Ngọc Thiến với vẻ đẹp tuyệt trần và khí chất vô song đang đứng bên cửa sổ nhìn theo bóng dáng của ba người con trai và cháu trai đang đi xa dần. "Hắn ta vẫn tự tin, tỏa sáng và phóng khoáng như ngày xưa nhỉ!"Một giọng nói quái gở đột nhiên vang lên bên tai Lâm Ngọc Thiến. Sau đó, một làn khoi đen lạnh leo lơ lửng xuất hiện phía sau Lâm Ngọc Thiến. Tuy làn khói này không lớn hơn lòng bàn tay nhưng lại truyền đến khí tức lạnh lẽo khiến người ta thót tim. "Dù thế nào thì nó cũng là con trai ta!""Ồ? Thật sao?" làn khói đen phát ra giọng nói có chút lạnh lùng, nó phì cười: "Cha mẹ thật sự của hắn là Mục Vân và Tần Mộng Dao - Vô Thượng Thần Đế và Băng Hoàng Thần Đế cao cao tại thượng kìa!""Còn ngươi chỉ là một trong chín giấc mộng của hắn, ngươi thật sự cho rằng ngươi là mẹ ruột của hắn sao?"Nghe vậy, Lâm Ngọc Thiến sắc mặt âm trầm nói: "Thủy Minh, ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn một chút. Nếu ngươi dám có ý đồ xấu với con trai ta, ta nhất định sẽ giết ngươi". Làn khói đen phát ra một tiếng cười quái dị, sau đó nói: "Lâm Ngọc Thiến, đừng tưởng rằng ngươi đạt tới Tiên Tôn đại viên mãn thì đã là thiên hạ vô song, ngươi phải biết ... "Làn khói đen còn chưa kịp nói xong, Lâm Ngọc Thiến đã giơ tay lên, một quả cầu lửa tỏa ra đủ các màu vàng, lục, lam, đỏ xuất hiện trong lòng bàn tay rồi nổ tung, đốt cháy làn khói đen. "Thật tuyệt vời!" Nhấp một ngụm, Tần Ninh khen ngợi: "Tứ đệ, loại rượu trăm ngàn năm tuổi này đúng là khác biệt!" Loại rượu tiên này, ngay ca Tiên đe và Tiên tôn như bọn họ uống vào vẫn có thể say như thường! Nghe vậy, Hồn Thượng Dạ mặt buồn bã nói: "Rượu ngon như vậy, bị hai người uống mất đúng thật là lãng phí!"