Nghe vậy, Phương Phi Dật cười ha ha nói: “Huynh trưởng của các chủ Mục Huyền Thần, phu quân của Khúc Phỉ Yên trưởng lão”. Phương Phi Quần ngạc nhiên nói: “Huynh trưởng của Mục Huyền Thần, tại sao lại tên là Tân Ninh? Mục Tân Ninh?”“Cũng không hẳn”. Phương Phi Dật chậm rãi nói: “Cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng trước đó đã từng nghe Mục các chủ nhắc qua, huynh trưởng của hắn theo họ mẹ”. “Mà về, Tần công tử vì sao lại là phu thê với Khúc Phỉ Yên, chuyện này, lúc ban đầu khi ta biết về chuyện này cũng rất ngạc nhiên”. Một hàng người của Phương tộc có mười mấy người, đi theo nhóm người của Tần Ninh, bắt đầu đi dạo loanh quanh khắp nơi bên trong Thiên Phương Thành. Mục Huyền Thần và Khúc Phỉ Yên đều biết, Tân Ninh bây giờ là đang nhìn vật nhớ người, trên đường đi cả hai đều nói chuyện cùng hắn. Nửa ngày sau. Một hàng người mới đến bên trong nội thành. Diện tích của khu nội thành tương đương với khu ngoại thành, cũng có sông núi nước non, khí phách của Phương tộc gần như đã được thể hiện ra một cách hoàn toàn triệt để. Dọc đường đi vào nội thành đến thẳng bên ngoài cửa Phương phủ. Lúc này, mấy bóng người đã đứng ở bên ngoài phủ đệ để chờ. “Mục các chủ!”Người đi đầu cười ha ha bước nhanh lên phía trước, chắp tay nói: “Quả thực rất xin lỗi, không ngờ trên dường lại xảy ra chuyện như vậy, đợi khi trở về, ta sẽđích thân hộ tống Mục các chủ”. “Chúng ta cần gì phải khách khí như vậy?”Mục Huyền Thần cười nói: “Vị này là đại ca của ta, Tân Ninh”. Người đàn ông trung niên nọ nhìn về phía Tân Ninh cười nói: “Tại hạ Phương Thư Lương!”Tân Ninh nhìn về phía người đàn ông trung niên, biểu cảm thoáng ngây ra, tiếp đó cười nói: “Gặp qua Phương tiền bối”. “Nào nào nào, đi vào rồi nói”. Một hàng người đi vào bên trong Phương phủ. Phương tộc bây giờ, chính là một trong tám bá chủ của cả Thái Thần tiên vực, phủ đệ đương nhiên cũng huy hoàng tráng kệ, khó mà sánh được. Người đến người đi, nô bộc tì nữ hộ vệ nhiều vô số kể. Cuối cùng, Phương Thư Lương dẫn theo mấy người Mục Huyền Thần đi đến một tòa chính đình. Bên trong đình có mấy bóng người, lần lượt bước ra chào đón. “Mục các chủ!” “Mục các chủ”. Mấy người đều tỏ vẻ khách khí. Tám nghìn năm trở lại đây, Huyền Thần Các từng bước từng bước hợp tác. bền chặt với Phương tộc và Xích Diệm tiên môn. Giữa bọn họ luôn duy trì mối quan hệ mật thiết. Huyền Thần Các cung cấp tiên đan cho Phương tộc và Xích Diệm tiên môn, mà hai bên này lại nằm ở giáp phía Bắc và phía Tây của Huyền Thần Các, ngăn chặn sự nhòm ngó từ các bên đối với Huyền Thần Các. Hai người dẫn đầu bên phía Phương tộc. Một người đàn ông trung niên thân mặc huyền y, thân hình cao lớn, chính là tộc trưởng Phương Hoằng Hóa!Người đàn ông đứng bên cạnh ông ta, có vẻ ngoài cân đối, gương mặt ôn hòa, chính là Phương Thiên Hòa. Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương, Phương Thiên Hòa, ba người nay đã là rường cột của Phương tộc. Sự xuất hiện của Mục Huyền Thần có thể khiến cho ba rường cột của Phương tộc đứng ra tiếp đón, đã đủ để chứng minh cho thân phận địa vị củaMục Huyền Thần trong thời điểm hiện tại. “Long Thiên Thụy này, giao cho Phương tộc các ngươi, thẩm vấn cho kỹ, nói không chừng sẽ lấy được tin tức gì đó. “Được!” Mọi người bắt đầu lần lượt thảo luận về những câu chuyện và thế cục hiện tại. Đến buổi tối, Phương phủ mở tiệc khoản đãi nhóm người Mục Huyền Thần. Tiệc tan mọi người trở về nơi nghỉ ngơi.